Chương trình Mười giọng ca vàng sinh viên là một trong những hoạt động lớn do Bộ văn thể mỹ của Hội học sinh đứng ra tổ chức nhiều năm qua, ở kiếp trước, lần đầu tiên Tiền Xuyên gặp Mạc Tử Tâm là nhân viên hậu cần của chương trình Mười giọng ca vàng sinh viên. Hôm đó Mạc Tử Tâm ăn mặc vô cùng đặc biệt, cộng thêm lại là MC của chương trình, bản thân đứng trên sân khấu được bao người ngắm nhìn, từ đó Tiền Xuyên đã trúng tiếng sét ái tình với Mạc Tử Tâm và bắt đầu những chuỗi ngày nhớ đêm mong yêu thầm người ta.
Tiền Duy không nhịn được khi thấy em trai mình tương tư thành bệnh, vì Tiền Xuyên van xin khẩn thiết nên vừa đưa ra những diệu kế theo đuổi sinh viên nữ; lại vừa nghĩ ra những kế phá hoại, kiên quyết không cho Lục Tuân và Mạc Tử Tâm có cơ hội ở bên nhau, tìm mọi cơ hội làm bóng đèn chặn đường, cứ thế hai phương án cùng tiến hành song song, cuối cùng cũng thành công trợ giúp Tiền Xuyên cạy được góc tường của Lục Tuân, cũng từ đó cô bắt đầu bước trên con đường tìm cái chết đắc tội Lục Tuân.
Sống lại kiếp này, Tiền Duy nói làm gì cũng không thể để lịch sử tái diễn được, tuyệt đối phải ngăn chặn từ cội nguồn phát sinh bi kịch, lần này, cô nhất định phải ngăn cản Tiền Xuyên đi gặp Mạc Tử Tâm tối nay để từ đó luân hãm!
Đối với phản ứng quá khích của Tiền Duy, Tiền Xuyên mơ màng: “Vì sao? Chị có việc không đi thì thôi, nhưng sao em cũng không được đi?”
Tiền Duy trưng ra bộ mặt bi thương, chớp mắt nói láo: “Thực không dám giấu em, người anh em Trương Lập Cường của em, thật ra là người chị thầm mến, trước đó nghe nói anh ấy có bạn gái chị đã đau lòng như vạn tiễn xuyên tim rồi, chẳng lẽ giờ em còn nhẫn tâm gọi chị tới cổ vũ cho bạn gái anh ta, nhìn hai người họ ân ân ái ái tình chàng ý thiếp à?” Tiền Duy vừa nói vừa xoa xoa ngực: “Cảm giác tim lại quặn đau rồi, Tiền Xuyên mau đỡ chị, chị không thở được…”
Tiền Xuyên kinh hãi: “Mẹ nó? Nhìn chị thế này mà thầm mến Trương Lập Cường á? Chuyện xảy ra khi nào? Mặc dù anh ta không phải người xấu, nhưng anh ta không hay tắm rửa, mùa hè toàn thân đầy mồ hôi xen lẫn mùi hôi của chân…”
Tiền Duy mặt không đổi sắc: “Cái đó gọi mùi vị của đàn ông, chị thích những người nam tính như anh ta.”
“…”
“Tóm lại, chị không thể chấp nhận được em trai chị lại đi cổ vũ cho tình địch của chị nó, đây là niềm kiêu hãnh cuối cùng của người làm chị này.”
Tiền Xuyên nhíu mày lại, cuối cùng cũng trưng ra vẻ mặt chịu thua: “Được rồi được rồi, vậy em không đi nữa, em đi chung với chị.”
“Em có thể bày tỏ thành ý chút được không, chị cậu đang thất tình đấy, thế này đi, tối nay chị cho cậu một cơ hội mời chị ăn lẩu Đại Vương đi, ở quảng trường Tân Quang mới mở một quán.”
“Được thôi.”
Nói đi là đi, Tiền Duy kéo tay Tiền Xuyên, hai người hùng hùng hổ hổ đi tới quán lẩu Đại Vương, lẩu Đại Vương vừa mở chưa được bao lâu, đang vô cùng hot, những người đến xếp hàng chờ chỗ phải mất hơn tiếng, Tiền Duy đi lấy số thứ tự, trước cô còn mười lăm bàn nữa, ngồi chờ cũng lâu nên không bằng đi dạo xung quanh một vòng, thế là cô kéo Tiền Xuyên ra quảng trường Tân Quang đi dạo.
Đại học A nằm ở thành phố A, tuy nói là đại học của thành phố, kỳ thực đại học A nằm ở vùng ngoại thành, trung tâm thương mai lớn nhất ở đây nằm tại quảng trường Tân Quang, bởi vậy ngoài quảng trường Tân Quang rộng lớn gần như toàn là sinh viên giảng viên xung quanh, đa phần là các cặp đôi yêu nhau. Tiền Duy và Tiền Xuyên lẫn trong số đó, cũng hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người. Không phải Tiền Duy ca ngợi em mình, mà thằng nhóc Tiền Xuyên này người cao chân dài, mặc dù phong thái chẳng thể cao quý được như Lục Tuân, nhưng cũng là một chàng trai cao to vạm vỡ cậu rậm mũi thẳng, gọi là soái ca cũng không thành vấn đề. Mặc dù là chị em sinh đôi, nhưng Tiền Duy và Tiền Xuyên cũng chẳng giống nhau là mấy, hai người đi bên nhau, người ta nhìn vào sẽ nghĩ là cặp đôi trai xinh gái đẹp đang yêu nhau.
Lấy danh nghĩa thất tình, Tiền Duy quyết định lừa sạch túi của Tiền Xuyên. Cô mua một đôi giày mới, rồi lại quay sang mua váy, mua xong liền chỉ huy Tiền Xuyên đi thanh toán, thanh toán xong Tiền Xuyên còn phải chịu trách nhiệm xách một đống túi lớn túi nhỏ cho cô.
Đi dạo được một vòng, khi đi ngang quán hạt rẻ rang, Tiền Duy lại không nhịn được thèm ăn, nhưng khi cô quay lại định gọi Tiền Xuyên đi xếp hàng thì ánh mắt bỗng quét qua hai bóng người vô cùng quen thuộc.
Đây không phải là Lục Tuân và Mạc Tử Tâm sao?
Hai người ấy, nam thanh nữ tú, đang đứng cuối hàng chờ mua hạt dẻ, hiển nhiên là một cảnh tượng vô cùng hút mắt người nhìn. Mạc Tử Tâm vẻ mặt thẹn thùng hai má ửng đỏ, thỉnh thoảng lại cúi đầu nhìn xuống đất, lúc lại ngẩng đầu nhìn Lục Tuân, mà cái tên Lục Tuân ấy vẫn tỏ vẻ thanh cao tớ nhã như đóa hoa sương, lưng thẳng người cao, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, cứ như chẳng có thứ gì có thể lọt nổi mắt anh, dù rằng người đứng bên cạnh là một cô gái xinh đẹp, anh cũng coi như chẳng thấy.