Mục lục
Không Thèm Yêu Đương Với Lão Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Với kinh nghiệm trước đây, bình thường những người được chỉ mặt nói thẳng thế này, phần lớn thì mặt mũi xám xịt ra sau xếp hàng, vậy mà sức chiến đấu của cặp đôi này có vẻ không tầm thường.

Sinh viên nữ kia quay đầu lại, chớp chớp hàng lông mày tinh tế, nở nụ cười khinh bỉ với Tiền Duy: “Chen ngang? Tôi và bạn trai tôi vẫn đứng đây nãy giờ mà.” Cô ta nói rồi đưa mắt nhìn bạn trai của mình, Tiền Duy theo ánh mắt cô nhìn qua, mới phát hiện cậu con trai đang đứng trước mặt cô khá to cao, phần cánh tay để lộ bên ngoài cũng cường tráng mạnh mẽ, hai mắt gã cứ xốc ngược lên, tướng mạo có vẻ hung ác dữ dằn.

Sinh viên nam kia mặt khó chịu nhìn thoáng qua Tiền Duy với ánh mắt kênh kiệu: “Chúng tôi vẫn đứng đây nãy giờ, cô có ý kiến gì?”

Nhìn mặt mũi hắn ta cũng chẳng có vẻ gì là lương thiện, những người xếp hàng sau Tiền Duy cũng bị ảnh hưởng vì hai người này chen ngang, nhưng cũng đành giận mà không dám nói gì, tuân theo đúng nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, bọn họ thậm chí không dám lên tiếng ủng hộ Tiền Duy một câu.

Một nam một nữ có vẻ đã quen với cảnh này, sinh viên nữ kia phách lối cười nhạo, cố ý lớn tiếng nói: “Anh yêu, đợi lát nữa chúng ta gọi sáu phần pizza đúng không?”

Sinh viên nam kia cũng cười: “Đúng vậy, anh đã bảo bọn Hầu Tử đi giành chỗ rồi, gọi tám phần đi, anh và mấy đứa nó mỗi người ăn hai phần.”

“Hai người đã chen ngang thì đừng tỏ vẻ phách lối thế được không?” Pizza ở đây đều được nướng trực tiếp, cặp đôi chen ngang này mở miệng là định gọi tám phần, Tiền Duy phải chờ đến lúc nào mới đến lượt, quả thực là khiến người ta không thể nhịn được nữa: “Hai người đã quen chen ngang rồi à, có phải là chen ngang đến nghiện rồi không?”

“Phải, chuyện gì chúng tôi cũng muốn chen ngang đấy, mà nhất là những nơi phải xếp hàng thế này, cô quản được à?” Sinh viên nữ kia trên mặt đầy vẻ đắc ý: “Cô xem có ai nhiều ý kiến như cô không? Chỉ mình cô có ý kiến kìa? Cô nghĩ mình là ai thế? Không biết ra ngoài thì bớt lo chuyện bao đồng đi à?”

Sau lưng Tiền Duy có một sinh viên nữ liền kéo tay áo Tiền Duy : “Bạn học, thôi kệ họ đi, đừng chấp nhặt với loại người này, cũng không ảnh hưởng nhiều lắm, chỉ là đứng chờ lâu hơn chút thôi mà.”

Là người học luật, có lẽ trong máu ai cũng tràn ngập ý chí đấu tranh, Tiền Duy cũng như vậy: “Chính vì ai cũng muốn im lặng cho qua chuyện, nên mới dung túng những kẻ thiếu tư cách đạo đức này.” Tiền Duy hít sâu một hơi, khí thế mười phần hô lớn một tiếng: “Hai người đang chen ngang, mời ra ngoài xếp hàng.”

Giọng cô khá to, khiến cho một nửa người trong khu âm thực đều quay đầu nhìn về phía này, cặp đôi nam nữ chen ngang cũng hứng chịu nhiều ánh mắt dò xét, cuối cùng cũng không nhịn được, nhất là sinh viên nữ kia, gương mặt từ đỏ rần chuyển sang xanh lét, trông có vẻ khá khó xử, mà sinh viên nam kia là kẻ khá thô lỗ, hắn vươn tay đẩy mạnh Tiền Duy một cái.

“Cô là cái quái gì? ! Mau xin lỗi bạn gái tôi!”

Gã kia khá cao to, lại vì muốn giữ mặt mũi cho bạn nữ kia mà dùng đến bảy tám phần sức, Tiền Duy bị đẩy một cái thì lảo đảo đứng không vững, mắt thấy sắp ngã xuống sàn, nhưng vừa lui người về sau một bước bỗng có một đôi tay mạnh mẽ giữ chặt vai cô lại.

“Không ai dạy anh rằng không được đánh con gái sao?”

Chất giọng lạnh lùng nhưng đúng lúc này Tiền Duy lại có cảm giác nó dễ nghe đến thế.

Tiền Duy quay đầu nhìn lại liền nhận ra người vừa nói là Lục Tuân.

Lục Tuân lườm đôi nam nữ chen ngang kia một cái, chất giọng lạnh lùng tỉnh bơ nhưng lời nói ra vẫn độc địa như mọi khi: “Hai người thích chen ngang lắm à, có phải sau này đến lúc chết cũng đòi chen ngang chết trước không?”

Gã kia quả nhiên đã bị chọc giận, hắn gồng mình để lộ ra cơ bắp tráng kiện của mình: “Ở đây không có chuyện của anh, đừng xen vào chuyện của người khác là được rồi, anh muốn chen vào, có phải muốn ăn đòn không?”

Mặc dù người đàn ông đối diện khá cường tráng, đối với Tiền Duy mà nói quả thực như tên quái vật khổng lồ, nhưng khi đứng cùng Lục Tuân, cô mới nhận ra đối phương trông vẫn thấp hơn Lục Tuân mấy phân.

Lục Tuân vẫn trưng cái vẻ lạnh lùng kiêu ngạo của mình, anh liếc người đàn ông đứng đối diện với ánh mắt đầy khinh bỉ: “Xưa nay tôi vốn chẳng thích lo chuyện bao đồng, cũng chẳng quan tâm tới những chuyện không phải của mình.” Anh nhìn thoáng qua Tiền Duy: “Nhưng cô ấy thì anh chẳng có tư cách động vào.”

Lúc Lục Tuân nói những lời này thì hai tay anh vẫn nhàn nhã đút trong túi, dường như chẳng coi người đàn ông trước mắt là gì, mà thái độ này quả nhiên đã chọc giận đối phương rồi.

“Cậu nói không động là ông đây không được động đấy à?” Người nam thanh niên chen ngang giơ tay lên dứ dứ trước mặt anh ra vẻ, mắt thấy có vẻ định đấm về phía Tiền Duy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK