Tiền Duy than thở: “Tôi khuyên anh không nên lạc quan mù quáng thế, hormone giữa nam và nữ rất kỳ diệu, tốt nhất anh không nên quá tự tin mà tỏ ra khinh địch…”
Lục Tuân nhíu mày lại: “Vậy hai chúng ta đi cùng nhau cả ngày hôm nay thì sẽ yêu nhau à?”
“Ừ thì… Chúng ta không như họ…” Tiền Duy nghẹn họng: “Hai người ở bên nhau có thể yêu nhau, cũng cần điều kiện tiên quyết , đó là nhất định một trong hai người phải có ý đồ với đối phương… tôi thề …tôi tuyệt đối không có ý đồ gì với anh!”
“Vậy sao cô biết tôi không có ý gì với cô?”
“Ừ thì. . . Chuyện này không đùa được đâu…” Nhất thời giọng Tiền Duy bỗng lắp bắp: “Tôi thường nghe người ta nói cóc muốn ăn thịt thiên nga, nhưng chưa từng thấy thiên nga lại muốn hiến thân cho cóc đấy…”
Lục Tuân khẽ cong khóe môi để lộ nụ cười tươi rõ ràng, lúc này Tiền Duy mới nhận ra đối phương đang trêu đùa mình, cô khẽ thở phào nhẹ nhõm.
“Này, Lục Tuân, anh đừng đùa thế nữa, làm người ta áp lực chết được.”
Lục Tuân nghe xong, quả nhiên không vui: “Làm sao, chẳng lẽ được tôi thích nên cô không vui? Còn áp lực? Còn không hài lòng à?”
“Không không không không!” Tiền Duy chân chó giải thích: “Được anh thích đương nhiên là niềm vinh dự với tôi! Nhưng vấn đề là ở chỗ anh là thiên nga, còn tôi chỉ là cóc, anh nghĩ thử xem, hai ta không phải người của cùng một thế giới. Những người thuộc tầng thiên nga như anh dĩ nhiên phải thích thiên nga đồng loại, ngộ nhỡ anh thật sự mờ mắt mà coi trọng cóc là tôi đây, anh lại bảo tôi không áp lực sao được? Thứ nhất, giờ mắt anh đang mù, nhưng nếu sau này gu thẩm mỹ của anh dần được cải thiện, với điều kiện của anh, chỉ mất vài phút là có thể trở lại đàn thiên nga mà tìm đồng loại của anh, vậy cóc bị bỏ lại là tôi đây nhất định sẽ rất thê thảm, hơn nữa kẻ đã từng được ăn thịt thiên nga, sau này còn có thể để ý đến cóc khác nữa không? Sau khi bị đá không chừng tôi sẽ độc thân cả đời mất. Thứ hai, thời buổi này thiên nga cực phẩm như anh đã ít rồi, lại còn bị cóc tôi đây chiếm đoạt, đây chẳng phải đã gây tổn thất cực lớn cho quần thể thiên nga đó sao? Đến lúc đó không chừng sẽ bị những thiên nga để ý anh ghét bỏ? Mà cóc tôi đây chỉ là cóc, không tìm một người chung tầng lớp lại đi chọn thiên nga, thì trong quần thể của mình tôi cũng sẽ bị mọi người xa lánh. Dù sao, con người trên đời này ấy à chỉ có thể chấp nhận người khác không bằng mình hoặc cùng lắm là bằng mình, họ tuyệt đối sẽ không chấp nhận những người cùng đẳng cấp với mình nhưng lại đột nhiên phát tài lên như diều gặp gió. Anh thấy đấy, cuối cùng tôi ở đâu cũng bị ghét bỏ? Huống chi, xét từ góc độ sinh vật học mà nói, cóc và thiên nga ở bên nhau sẽ không có kết quả tốt.”
“Tiền Duy, nói về ngụy biện thì quả cô là thiên hạ vô địch đấy.” Lục Tuân khẽ cười: “Nhưng cô cũng không cần coi nhẹ mình thế đâu, cô tuyệt đối không phải là cóc.”
Một kẻ mồm miệng độc địa như Lục Tuân lại có thể thốt ra một câu tử tế như thế, trong lòng Tiền Duy cảm động không thôi, xem ra trong suy nghĩ của anh, cô cũng là nhân tài đấy chứ! Không phải là cóc đâu mà là thiên nga đấy nhé!
Đáng tiếc Tiền Duy còn chưa kịp vui mừng, đã nghe Lục Tuân tiếp tục nói: “Tôi thấy da cô cũng đẹp đấy, căng mịn bóng loáng, mà da cóc thì sần sùi thô ráp, chỉ bằng điểm ấy thôi thì cô tuyệt đối không thể là cóc được, ít nhất cũng là ếch xanh.”
“…”
Lục Tuân, tôi cám ơn anh quá cơ!
May vì đói bụng từ lâu nên lúc này Tiền Duy chỉ biết vùi đầu ăn, vài phút sau đã giải quyết hơn nửa chiếc bánh pizza, ngược lại Lục Tuân rõ ràng vừa rồi còn than đói bụng không thể chờ pizza thêm giây phút nào nữa, giờ này lại cầm dao nĩa, mặt uể oải nhìn chiếc bánh pizza trên bàn.
“Đúng rồi, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu đây?” Tiền Duy mau chóng dồn tinh lực cho chính sự, hai người ăn xong bữa, cũng chẳng thể cứ ngồi lì ở khu ẩm thực chờ đợi được, nơi này người đến người đi liên tục, chỉ sợ cũng chẳng có mấy hi vọng tìm được đám người Mạc Tử Tâm. Tin nhắn rồi những cuộc gọi tới Tiền Xuyên tất nhiên cũng như đá chìm đáy biển, thằng nhóc này nhất định sẽ không để lộ kế hoạch của mình đâu.
“Với sự hiểu biết của tôi về Tiền Xuyên cho thấy, tôi đoán tiếp theo nó sẽ dẫn Mạc Tử Tâm đi chơi tàu lượn siêu tốc, dù sao những trò như tàu lượn siêu tốc, chỉ cần sinh viên nam giữ thái độ bình tĩnh tự tin trong khi mọi người đang kêu gào bên tai thì sẽ thể hiện được khí khái đàn ông của mình, còn sinh viên nữ ngồi đua siêu tốc xuống xong, chắc chắn sẽ chưa hồi hồn đầu óc choàng vác, khi ấy sinh viên nam lại có cơ hội được thể hiện, cứ hết lòng quan tâm an ủi là độ thiện cảm tự nhiên được tăng cao thôi.” Tiền Duy sắn ống tay áo: “Việc này không thể chậm trễ, chúng ta mau đi thôi, qua trò đua siêu tốc xếp hàng, tám phần là có thể tìm được Tiền Xuyên cùng Mạc Tử Tâm.”
“Tôi ngồi tàu lượn thì không sao.” Lục Tuân vẫn thong dong như thường, anh nhìn thoáng qua Tiền Duy: “Nhưng cô có ổn không đấy?”