Đã gần nửa đêm, ven hồ Vịnh Nguyệt gió lạnh xào xạc, đám người đứng đây xem người ta tự tử, quả đúng là rảnh rỗi quá đà. Chỉ một lát sau, mới vừa rồi nửa hồ còn đông người đã mau chóng thưa thớt chỉ còn lại vài người, mà những người này, có vẻ như cũng cảm thấy xấu hổ nên bắt đầu lần lượt giải tán. Lý Lâm Lâm thấy mọi người đã đi hết, quả nhiên đã dao động, cô ta hô lên với Tiền Xuyên: “Em.. Em sẽ nhảy thật đấy!” “Dù cô có nhảy, Tiền Xuyên cũng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.