“Ừ thì… Tôi…” Tiền Duy trong cái khó ló cái khôn, ăn nói lung tung: “Anh cũng biết mà trong lúc ngồi tàu lượn con người ta có thể bị kích thích mà nhắc tới thần tượng của mình theo phản xạ vô điều kiện, anh là thần tượng của tôi, hình ảnh của anh trong đầu tôi rất sâu đậm, nên lúc ấy tôi nhắc tới tên anh cũng rất bình thường mà.” Tiền Duy kéo tay Lục Tuân: “Anh xem, cũng sắp muộn rồi, chúng ta vẫn nên nhanh chóng đi tìm Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.