Khi chúng ta đi bên nhau tôi luôn bước chậm lại, chỉ vì muốn đi bên em lâu hơn một chút, cho dù liên tục tự nhủ với bản thân rằng phải kiềm chế, nhưng ánh mắt lúc nào cũng hướng về phía em, nhìn em vui vẻ, em cười đùa, em lạnh lùng. . . Chẳng thể dùng lời nào để biểu đạt cảm giác này được, cứ như càng gần em tôi lại càng lúng túng. . . Hi vọng nụ cười của em chỉ thuộc về tôi, hi vọng dáng vẻ nghịch ngợm hoạt bát ấy chỉ thuộc
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.