“Lục Tuân, anh đưa em tới nhà anh, còn mang theo cả bao cao su trong người hả?” Tiền Duy cắn môi: “Anh còn dám nói vì em mặc thế nên anh không nhịn được à?” Tiền Duy chỉ vào thùng rác: “Rõ ràng là anh có âm mưu từ trước rồi.” Mặt Lục Tuân hơi phiếm hồng, nhưng ngoài miệng lại nhất quyết phủ nhận: “Anh không có âm mưu gì cả.” Anh quay đầu sang hướng khác: “Lúc đi mua muối thu ngân trả tiền thừa cho anh, nhưng quầy trực ấy đúng lúc không có tiền lẻ, anh
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.