Khi Lục Tuân còn chưa kịp phản ứng, cô đã nắm lấy tay Lục Tuân kéo anh ra khỏi thư viện. Ra khỏi thư viện là đến rừng cây nhỏ, Tiền Duy không nói tiếng nào cứ như thế kéo anh vào thẳng trong rừng cây, sau đó cô mới buông tay anh ra, dưới ánh mắt khó hiểu của Lục Tuân, cô đẩy anh vào một thân cây ngay gần đó. Tiền Duy xị mặt, học theo dáng vẻ của Lục Tuân, cô nhấc cổ áo anh lên, cố kiềm chế cơn giận, nhìn chằm chằm Lục Tuân: “Anh còn làm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.