Tần Vũ cực kì cảnh giác đề phòng.
Mỗi khi đối diện với Thượng Ngữ Yên, trong ánh mắt hắn đều mang theo một tia đề phòng.
Thượng Ngữ Yên là một nhiệm vụ giả, tất nhiên cảm giác được Tần Vũ cảnh giác và xa lánh mình.
Quả nhiên.
Hắn thực sự là người trọng sinh?
Vẻ mặt Thượng Ngữ Yên không chút thay đổi, nhưng trong lòng đã có suy tính.
......
Đợi Tần Vũ quay thử vai xong, vào phòng thay quần áo đổi trang phục lần nữa, lại lần nữa "vô tình" gặp mặt Thượng Ngữ Yên.
"Kết quả thử vai thế nào? Thành công phải không?"
Giọng điệu Thượng Ngữ Yên vô cùng chắc chắn, nụ cười cũng rất cuốn hút.
"Ừm."
Tần Vũ gật đầu, đồng thời trong lòng cũng tò mò, vì sao hắn cảm thấy hình như Thượng Ngữ Yên cố tình đứng đây chờ đợi mình?
Vì sao chứ?
Quả nhiên, chị Lăng nói đúng, cô gái này không đơn giản.
Lớp đề phòng của Tần Vũ dành cho Thượng Ngữ Yên lại tăng thêm một tầng!
Thượng Ngữ Yên:...
Thượng Ngữ Yên không biết xảy ra chuyện gì, nhưng nghe thấy hệ thống nhắc nhở, độ hảo cảm của người trước mặt đối với cô liên tục giảm xuống...
"Tôi nghe nói cậu chưa gia nhập công ty giải trí hay công ty đại diện nào."
Thượng Ngữ Yên cảm thấy có chút quái lạ, chủ động mở miệng trò chuyện với Tần Vũ: "Một mình cậu ở trong giới rất thiếu thốn tài nguyên, cậu có hứng thú gia nhập công ty giải trí của chúng tôi không, đúng rồi, tôi nghe nói người đại diện của cậu là Lăng Hiểu, tôi biết năng lực của chị ấy rất cao, là một người đại diện cực kì xuất sắc."
"Chị Lăng quả thực rất giỏi."
Tần Vũ dám khẳng định ở điểm này.
Nhưng đối với yêu cầu của Thượng Ngữ Yên, hắn lại biểu hiện lạnh lùng: "Tôi tạm thời không muốn gia nhập công ty nào hết, tự do tự tại rất tốt."
"Đúng rồi, tôi còn có việc, đi trước đây!"
Tần Vũ nói xong gật đầu với Thượng Ngữ Yên ở trước mặt, sau đó xoay người rời đi.
Người này...
Thật là khó đối phó.
Nhưng mà...
Chỉ là một người trọng sinh không có liên quan gì đến kịch tình, Thượng Ngữ Yên lắc đầu, tạm thời không thể mượn sức, nhưng nếu hắn không phá hỏng nhiệm vụ của mình, thì mọi thứ đều không quan trọng...
**
Thời điểm Tần Vũ vào xe ngồi xuống, Lăng Hiểu đã thức dậy, đang trò chuyện với Phương Hà, đồng thời ăn bánh cookie.
"Anh Vũ, thế nào rồi?"
Nhìn thấy Tần Vũ trở lại, Phương Hà lập tức căng thẳng hỏi một câu.
"Trở về đợi thông báo, chắc là không vấn đề gì rồi." Tần Vũ cười nhẹ, lập tức liếc mắt nhìn Lăng Hiểu: "Hồi nãy em mới gặp Thượng Ngữ Yên."
"Ừ, tôi thấy rồi."
Lăng Hiểu nhẹ nhàng đáp một câu, lúc này cô nhìn xuyên qua cửa kính xe, thấy một bóng dáng xinh đẹp cách đó không xa.
Lúc này, thân phận Thượng Ngữ Yên cũng đã xuất hiện trong đầu Lăng Hiểu.
Hệ thống chiếm đóng nam chủ?
Ừm, cũng giống hệ thống cứu vớt nam phản diện của Cố Tuyết Dao, đều đi hướng tiến công chiếm đóng, chơi đùa với trái tim.
Lăng Hiểu đang nhìn Thượng Ngữ Yên, ở nơi xa Thượng Ngữ Yên dường như cảm thấy gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn chằm chằm xe bọn Lăng Hiểu.
Vừa nãy...
Cảm giác bị người ta nhìn trộm này...
Thượng Ngữ Yên có chút kinh hãi, cảm thấy bản thân giống như bị thứ gì đó theo dõi, chẳng qua cảm giác đó xuất hiện rồi biến mất, trong giây lát liền không thấy nữa.
Cảm giác sai sao?
Thượng Ngữ Yên nhíu mày, không muốn suy nghĩ quá nhiều, cô dẫn theo trợ lý rời đi.
Lúc này Lăng Hiểu ngồi trong xe cũng có chút tò mò ---
Vừa nãy hình như Thượng Ngữ Yên cảm giác sự tồn tại của mình?
Chẳng lẽ... nhiệm vụ giả có năng lực cường đại có thể cộng minh với NPC cao cấp à?
Đây là một phát hiện mới, chẳng qua Lăng Hiểu không có tiếp xúc chính diện với Thượng Ngữ Yên, cho nên không dám khẳng định suy nghĩ của mình là đúng hay sai.