Tại thời điểm tất cả tông môn thi nhau đến giành người, Lăng Hiểu vẫn như cũ ở trong Lăng phủ tu luyện.
Hai tháng sau.
Nàng rốt cuộc cũng đột phá cực hạn bát phẩm, thăng cấp lên làm cửu phẩm võ giả!
Cái gì bình cảnh?
Không tồn tại.
Thiên tài thăng cấp chính là nhanh như vậy đó, có ai nói đạo lý chứ.
Lúc này, các tông môn bình thường khác cũng biết bọn họ không có tư cách tranh giành với đại tông môn, rất nhiều sứ giả đã rời đi, sau cùng chỉ còn mấy đại siêu cấp tông môn ở lại.
Bấy giờ, Lăng Hiểu rốt cuộc cũng đưa ra yêu cầu ---
Muốn ta gia nhập tông môn? Có thể.
Nhưng phải để muội muội ta đi cùng!
Yêu cầu này... thật ra không hề quá phận, cho nên mấy đại tông môn không chút do dự đều đồng ý.
Mà sau cùng, trải qua mấy đại tông môn tranh đoạt kịch liệt, Lăng Hiểu vẫn quyết định đi Tử Trúc Lâm.
Sứ giả Tử Trúc Lâm: Nhìn xem, đây chính là lực hấp dẫn của Tử Trúc Lâm! Bất luận thiên tài nào cũng không thể kháng cự.
Lăng Hiểu: Ha ha
Lăng Tiêu: Thật ra muội ấy bị đầu bếp của các ngươi hấp dẫn, cùng thực lực của Tử Trúc Lâm các ngươi không một xu quan hệ ~
Ba ngày sau, Lăng Hiểu Lăng Tiêu đi theo sứ giả khởi hành trở về Tử Trúc Lâm.
Tất nhiên, trong mắt người ngoài, chính là thiếu chủ hăng hái dẫn theo muội muội yếu ớt, đồng hành với sứ giả...
Là tông môn đứng đầu Thiên Nguyên đại lục, Tử Trúc Lâm cực kì khí thế, quy củ tông môn cũng rất nhiều.
Cũng bởi vì biết quy củ của Tử Trúc Lâm, cho nên trên đường đi Lăng Hiểu không hề dừng việc tu hành, sau đó khi tới Tử Trúc Lâm, nơi tắm rửa của tông môn cũng tràn đầy linh khí, khí huyết trong cơ thể Lăng Hiểu lại bốc lên ---
Lui ra phía sau.
Nàng chuẩn bị thăng cấp rồi!
Sứ giả Tử Trúc Lâm:...
Trang bức như vậy, ta cho ngươi 120 điểm!
Cứ như vậy.
Ngày đầu tiên tiến vào Tử Trúc Lâm, Lăng Hiểu thuận lợi thăng cấp nhất phẩm vũ sư, lập tức thăng chức thành nội môn đệ tử.
Ngày thứ hai ở Tử Trúc Lâm, chưởng môn Tử Trúc Lâm đơn độc triệu kiến Lăng Hiểu, thu nàng thành đệ tử thân truyền!
Ngày thứ ba tiến vào Tử Trúc Lâm...
Tóm lại, thời gian như nước, năm tháng như thoi đưa.
Chỉ chớp mắt, Lăng Hiểu đã tu luyện ở Tử Trúc Lâm được năm năm.
Thời gian năm năm, nàng đã một hơi thăng cấp đến cửu phẩm vũ sư, tu vi đứng đầu thế hệ trẻ, hoàn toàn xứng đáng là 'Đại sư huynh' Tử Trúc Lâm.
Mà trong thời gian năm năm này, cơ thể Lăng Tiêu đã có chuyển biến rất lớn, mặc dù vẫn là bộ dạng ốm yếu, nhưng trên thực tế xương cốt đã cường tráng không ít, thậm chí cơ thể đã bắt hấp thu linh khí.
Trong mắt người ngoài, vị muội muội của đại sư huynh là một thiếu nữ xinh đẹp yên tĩnh.
Mặc dù 'nàng' luôn mặc nam trang, mái tóc đẹp cũng tùy tiện buộc lên, nhưng mặt mày thanh tú, khuôn mặt trắng xanh, thân thể ốm yếu, chung quy làm người ta cảm thấy 'điềm đạm đáng yêu'.
Các đệ tử mới gia nhập Tử Trúc Lâm đều cực kì sùng bái đại sư huynh 'Lăng Tiêu', cho nên đối với 'muội muội' của đại sư huynh chính là yêu ai yêu cả đường đi.
Cho nên...
Lăng Tiêu bản chính của chúng ta, không ngờ lại trở thành 'thiếu nữ xinh đẹp' được chào đón nhất Tử Trúc Lâm, hơn nữa còn được cho vào danh sách đặc biệt cần được bảo vệ.
Lăng Tiêu:...
**
Chớp mắt, liền đến cuối năm.
"Năm nay ta phải về nhà ăn tết, vừa hay có thể đi ngang qua Thượng Võ thành, các ngươi có cần ta mang gì về giúp không?"
Ngày 20 tháng chạp, Lăng Ngạo Thiên tới chỗ Lăng Hiểu và Lăng Tiêu.
Hiện giờ Lăng Ngạo Thiên cũng là đệ tử nội môn trong Tử Trúc Lâm, hơn nữa, vốn mang bộ dạng công tử, vì vậy rất được nữ đệ tử trong tông môn hoan nghênh.