Xem bộ sách da trong hộp của Lăng Xuyên làm Lăng Hiểu ngạc nhiên mở to hai mắt mà nhìn --
Anh, anh nghiêm túc thật à?
Anh thật là con trai ruột của Lăng Vệ Chu!
"Sao vậy? Em không thích bộ sách này à?" Cảm nhận được Lăng Hiểu kháng cự, ánh mắt đằng sau mắt kính của Lăng Xuyên hơi loé một chút, hắn lập tức lấy ra một hộp nhỏ trong túi áo của mình ra đưa tới trước mặt Lăng Hiểu :"Vậy đây thì sao?"
"Này em thích!"
Lăng Hiểu liếc mắt một cái đã nhận ra trong tay Lăng Xuyên là hộp đóng gói socola nổi tiếng phiên bản giới hạn.
Loại socola này ăn cực kì ngon, nhưng mà cũng rất là đắt.
"Anh, anh thiệt sự là anh ruột của em!"
Lăng Hiểu vui vui vẻ vẻ mà mở ra hộp, sau đó thì nhìn tới một khối socola hình trái tim, phía trên lại còn viết chữ --
Đàn anh Lăng Xuyên, em yêu anh!
Lăng Hiểu: ....
Đợi xíu.
Này không phải là người ta dùng để tỏ tình với Lăng Xuyên đúng không?
Anh trai đại nhân à, ngài tùy tiện như vậy sao?
"Thật ra hộp socola này là một bạn học đưa cho anh."
Lăng Xuyên đang sắp xếp lại vali nên cũng không thấy được vẻ mặt kì quái của Lăng Hiểu, hắn tiếp tục nói nhỏ :"Cô ấy nói mua dư, trong túi không để hết nên cho anh một hộp, anh định thuận tay ném luôn, nhưng mà... Như vậy hình như không tốt lắm, lãng phí lương thực là không được, cho nên tiện tay mang về luôn."
Lăng Xuyên nói xong thì ngẩng đầu liếc mắt nhìn em gái mình: "Sao em không ăn? Ăn không được à?"
"À."
Được rồi
Lăng Hiểu cắn một cái, một ngụm cắn rớt ba chữ "em yêu anh"
Đàn chị không biết tên ơi, rất xin lỗi, em ăn mất tâm ý của chị rồi.
Nhưng mà chị tỉnh táo lại đi, chị và Lăng Xuyên không có kết quả đâu.
Anh ấy đã định là kẻ cô đơn rồi!
"Một lát anh đem sách này đều để ở phòng em, sau này em từ từ xem."
Lăng Xuyên lấy ra bộ sách mình chuẩn bị cho Lăng Hiểu, đây là tư liệu tự hắn lựa chọn thật lâu, cực kì thích hợp cho em gái xem khi lên tiểu học.
Lăng Hiểu: Thì ra mọi người còn nhớ rõ mị chính là học sinh tiểu học năm nhất ha!
Haha.
... ...
Ban đêm, một nhà ba người Lăng gia khó được mà ngồi cùng nhau ăn cơm.
Tuy rằng ngày thường thật sự nghiêm khắc với Lăng Hiểu, bắt học tập, nhưng mà trên bàn cơm Lăng Vệ Chu lại rất yêu thương Lăng Hiểu, còn hay gắp thức ăn cho cô.
Mà Lăng Xuyên là một học bá nghỉ ngơi có quy luật, luôn là ăn không nói ngủ không nói, lúc bưng bát cơm ăn thì lưng luôn thẳng tắp, động tác nhanh chóng, sống y như một quân nhân.
Ăn cơm xong, Lăng Vệ Chu khó có được lúc khai ân đưa cho Lăng Hiểu điều khiển từ xa: "Lăng Hiểu, con ngoan ngoãn dưới lầu xem phim hoạt hình! Lăng Xuyên, con theo ta vào thư phòng!"
Lăng Hiểu: ...
Xem phim hoạt hình cái gì, phim hoạt hình làm gì hay bằng phim luân lý gia đình?
Lăng Hiểu nắm chặt điều khiên từ xa trộm bĩu môi, thừa dịp Lăng Vệ Chu bọn họ lên lầu, Lăng Hiểu mở TV lên, bắt đầu tìm phim truyền hình hay ho.
Sau khi linh khí hồi phục, toàn thế giới phát sinh biến hoá nghiêng trời lệch đất nhưng đối với đa số dân chúng bình thường không thể tập võ mà nói thì trừ bỏ trên trời có thêm cái mặt trời, thế giới này cũng không có trời đông giá rét thì hình như cũng không có gì khác biệt lắm.
Nên đi làm thì đi làm, nên đi học thì đi học.
Theo thời gian trôi qua, chênh lệch giữa người thường và võ giả càng lúc càng lớn, có lẽ sau này sẽ biến thành hai thế giới khác nhau.
Nhưng mà này đó đều không phải chuyện mà Lăng Hiểu muốn quan tâm.
Lăng Hiểu tìm nhầm kênh truyền hình, cũng không tìm được phim gì hay, chuyển tới trực tiếp internet thì gặp được đúng một ít video clip của cuộc thi đấu võ, còn có một ít chủ bá không muốn sống đi loanh quanh ở khu vực yêu thú, đa dạng livestream cách tìm chết.
Ai, đầu năm nay muốn xem bộ phim truyền hình cũng khó khăn như vậy!