Mỹ thực của Hoa Hạ coi trọng chiên, xào, nấu, chưng, hầm, nướng, ninh.
Lăng Hiểu không dám nói mình là đầu bếp giỏi đứng đầu nhưng từ nhỏ được gia đình ảnh hưởng nên cô cũng đã theo anh trai học được một ít bản lĩnh.
Sau khi sạch sẽ lưu loát rửa sạch cái đầu thỏ to kia thì Lăng Hiểu đã cho người thêm nước sạch vào nồi, để đầu thỏ vào rồi từ từ hầm bằng lửa nhỏ, còn cô thì bắt đầu đi tìm gia vị ở trong bếp.
Không thể không nói là thế giới này và thế giới thật không khác gì nhau, cả gia vị cũng rất phong phú.
Nhìn Lăng Hiểu một mình đi qua đi lại ở trong bếp, khí thế ngút trời, đầu bếp Bối Lợi mờ mịt nhìn Áo Lạp: "Áo Lạp, Phù Lạp Nhã tiểu thư cũng có thể xuống bếp à? Kĩ thuật nấu nướng của ngài ấy thật là kì lạ!"
"Lão Bối Lợi, đừng tùy tiện nói bậy."
Áo Lạp nhìn về phía Bối Lợi lắc đầu.
Nàng cảm thấy Phù Lạp Nhã tiểu thư hôm nay rất kỳ quái, nhưng mà...
Tiểu thư quý tộc đều tùy tính như vậy, huống chi Phù Lạp Nhã tiểu thư còn là một vị bói toán sư cực kỳ lợi hại!
Tất nhiên là bói toán sư ở thế giới này cũng không phải là người đoán mệnh, bọn họ giống như ma pháp sư đều có năng lực có thể liên hệ với nguồn năng lượng thần bí, hơn nữa còn có thể sử dụng ma pháp thần bí.
Ma pháp sư chú trọng công kích mà bói toán sư am hiểu nhất là công kích tinh thần.
Một giờ sau, cả phòng bếp đều là hương thơm lượn lờ...
Lăng Hiểu: thịt thỏ, cường gan bổ trong, trị cao huyết áp, thật sự là bốn mùa đều ăn được, già trẻ đều chơi tới!
Nửa tiếng sau, tất cả mọi người trong bếp bao gồm cả lão Bối Lợi đều nhìn chằm chằm vào nồi to trước mặt Lăng Hiểu mà phát ngốc...
Trời ạ! Phù Lạp Nhã tiểu thư rốt cuộc làm gì vậy?
Sao lại thơm thế này?
"Ăn cơm thôi!"
Lúc Lăng Hiểu đã làm xong đầu thỏ kho tàu và chân thỏ xào cay thì người xung quanh đã không nhịn được mà chảy cả nước miếng.
"Hôm nay ta làm không ít nên mời mọi người cùng nhau ăn."
Thật ra hôm nay Lăng Hiểu rất hào phóng nhưng kỳ thật cô cũng tò mò là nhóm NPC này cũng có cảm xúc chân thật giống mình sao?
Nửa giờ sau.
Chân thỏ còn muốn lớn hơn cái chân dê kia đã bị mọi người tranh đoạt không còn gì, đầu thỏ kho tàu cũng chỉ dư lại hơn một nửa.
Nhìn bộ dạng mọi người trong trang viên vừa ăn vừa khen ngon, Lăng Hiểu cũng thong thả mà ăn một ngụm thịt thỏ.
Ừ, vừa thơm vừa cay.
Thế giới trò chơi này tuyệt thật, cả NPC mà ngũ cảm cũng nhạy như vậy.
Chả trách lại dám xưng là tác phẩm trò chơi trí tuệ nhân tạo vượt thời đại...
**
Thế giới hiện thực.
Hoa Hạ ngày 24 tháng 4 năm 2048.
Trong một phòng nhỏ của khu chung cư, thiếu niên ốm yếu nhưng tướng mạo lại đoan chính đột nhiên mở mắt...
Đây là...
Đâu?
Thiếu niên hơi kinh ngạc 1 chút, không phải tôi đã chết sao?
Trong não có vô số ký ức được kích thích, tầm mắt thiếu niên cũng từ từ rõ ràng, biểu cảm của hắn cũng ngày càng rõ hơn không có vẻ gì là giống như trong suy nghĩ sẽ đơ ra.
Nơi này...
Chẳng lẽ là chung cư hắn ở một mình vào 10 năm trước?
Chẳng lẽ hắn đã sống lại vào mười năm trước?
Không biết nghĩ tới cái gì mà thiếu niên lảo đảo bò dậy, bước nhanh tới cạnh bàn học, trên bàn sách bày một poster lớn còn mới tinh...
<<Thần Lâm>> thời gian đếm ngược trước khi closed beta khởi động!
<<Thần Lâm>>!!!
Ánh mắt thiếu niên gắt gao nhìn chằm chằm poster trên bàn, ngay giây phút này rốt cuộc hắn cũng tin tưởng là mình thật sự sống lại.
Hắn trở về mười năm trước.
Về tới lúc trò chơi <<Thần Lâm>> chưa khởi động closed beta!
Đáy mắt thiếu niên dần dần sáng lên, đôi tay hắn run rẩy mở ra ngăn kéo đầu tiên phía dưới bàn sách, trong một hộp sắt nhỏ tinh xảo tìm được 1 cái thiệp mời ---
Mạnh Tân tiên sinh, chúc mừng ngài may mắn trở thành một trong 200 người tham gia closed beta của <<Thần Lâm>>!
Mời trước ngày 23 tháng 4 năm 2048 đến tổng bộ công ty nhận thẻ tài khoản của trò chơi, cập nhật trò chơi miễn phí!