***
Câu hỏi "Ngươi có xấu hổ không?" như một quả chùy lớn đập thẳng vào người của Nạp Lan Bá, người ông chao đảo, sắc mặt trong thoáng chốc trắng bệch hoảng loạn.
Đến lúc này, cơ hồ lớp bảo vệ cuối cùng trong lòng cuối cùng đã bị phá vỡ.
Nạp Lan Khánh quay đầu nhìn hắn, vẻ mặt không thể ngờ.
Nạp Lan Hạ lại khẽ cười, ánh mắt nhìn về Nạp Lan Khánh, cuối cùng cười ha hả, nói:
- Quả nhiên lợi hại... Thúc thúc của ta...
Hai chữ thúc thúc vừa thốt ra, cả người Nạp Lan Khánh chao đảo, tay phải run lẩy bẩy không thể khống chế.
Chỉ có Nạp Lan Thiên Triết vẻ mặt vẫn vô cùng dữ tợn, hắn âm độc nhìn Nạp Lan Bá, sau chốc lát mới nói tiếp:
- Nếu như hôm nay đã trở mặt rồi, vậy thì phụ thân đại nhân, ta muốn hỏi một câu! Bao nhiêu năm này, ta vẫn muốn hỏi một câu! Ngươi có thể trả lời ta không? Tại sao?
- Tại sao? Nếu như ả đã có cốt nhục của ngươi, ngươi có thể lấy ả là xong! Tại sao lại để ả đến tìm ta! Tại sao?
- Lẽ nào ngươi không biết, từ ngày ta biết được chân tướng sự việc, giữa chúng ta chẳng còn chút tình cha con nào sao?
Nạp Lan Bá mặt mày tái nhợt, cuối cùng ông khẽ thở ra, thấp giọng nói:
- Thiên Triết, ta cũng không muốn như vậy... Thế nhưng, ta không thể nào nhìn bụng nàng mỗi ngày một lớn, mà lại trơ mắt nhìn nàng đi lấy kẻ khác? Dù gì, đứa trẻ trong bụng nàng cũng là cốt nhục của Nạp Lan Gia ta a!
- Vậy tại sao ngươi không lấy ả?
Nạp Lan Thiên Triết nở một nụ cười ghê rợn, sau chốc lại chợt cười lạnh một tiếng:
- Ha ha ha... Ta hiểu rồi! Không vì lý do khác, người và phụ thân của ả là huynh đệ chi giao! Ngươi không thể làm những chuyện khiến người khác chê cười! Vì vậy, người đã hy sinh ta sao? Ha ha... Quả nhiên, là một người cha tốt a!
Nạp Lan Bá cả người run rẩy, dường như một vị cường giả Đấu Vương đường đường, lúc này lại trở nên vô cùng yếu ớt, ông nheo mắt lại, dường như lại thở dài một tiếng, vẫn thấp giọng nói:
- Thiên Triết, ngươi đừng trách ta... Ta cũng có nỗi khổ của mình! Ta...
- Lui ra sau! Lão thất phu! Ngươi vô sỉ!
Tiếng quát lớn đột ngột, ngắt lại lời của Nạp Lan Bá, thế nhưng lại không thể chặn lại hắc mang đang bùng lên bên người ông.
Lúc này, cái gọi là lớp khăn tình thân đã hoàn toàn được hai bên tháo xuống, tất cả những hối hận day dứt sững sờ đều chỉ là ngụy trang mà thôi!
Những chuyện này, lẽ nào thật sự mọi người đến lúc này mới hiểu?
Không tất cả mọi chuyện đều là vì giây phút trước mắt này, đây mới là chân diện mục của cuộc chiến giành ngôi vị Gia chủ.
Thân hình của Nạp Lan Hạ cực nhanh, hắn sớm đã ngắm cảnh giác Nạp Lan Bá đột ngột xuất thủ. Còn về Nạp Lan Khánh, hắn vẫn không để ý tới, chỉ có điều không ngờ, lúc này lại là Nạp Lan Khánh ra tay đầu tiên!
- Xoẹt!
Một đạo đấu khí thất luyện hắc sắc giống như lợi kiếm phóng tới Nạp Lan Hạ. Nạp Lan Hạ khẽ biến sắc mặt, mũi chân điểm mạnh, người đã lui về hòn đảo trên không phía sau, chỉ có điều dưới sự bùng phát của Nạp Lan Khánh, cho dù là Nạp Lan Thiên Triết cũng không kịp cứu viện.
Lúc này người ở đây đều rõ, cho dù bản thân có muốn hay không cũng sớm đã bị cuốn vào trong trận chiến tranh đoạt Gia chủ vô cùng phức tạp quỷ dị này. Duy chỉ có việc giết một trong hai người Nạp Lan Hạ hay Nạp Lan Khánh, người còn lại sẽ thuận lợi kế thừa ngôi vị Thiếu Gia chủ, vậy thì Thiên Địa Hỗn Độn Biến mới có thể khởi động lại lần nữa, bằng không vậy thì mọi người đều chỉ có thể cùng nhau chết ở trong Quỷ U Phong Đô này.
Vì vậy cho dù có muốn hay không, mỗi người đều sớm đã bị cuốn vào trong trận doanh của mình.
Trước mắt Nạp Lan Hạ chao đảo, đấu khí thất luyện đã đánh tới trước mặt, đúng vào lúc hắn sắp vận hết đấu khí để liều mạng tấn công, đột nhiên, lại có một đạo đấu khí vụt qua.
Ầm!
Đấu khí thất luyện hắc sắc trước mặt bị đánh chặn lại tan biến, Nạp Lan Hạ thấy trước
mắt hoa lên, thế nhưng hắn cũng là người rất quyết đoán, thân hình đã nhanh chóng lộn mấy vòng trong không trung, sau đó trụ vững trên đảo trên không,
- Hay cho Nạp Lan Hào...
Nạp Lan Khánh đột nhiên cười lạnh một tiếng:
- Xem ra, ngươi cũng đứng về phía họ rồi sao?
Ba trưởng lão của Nạp Lan Gia, hai người có vẻ ngang sức nhau, lúc này đều khẽ bay người ra đáp xuống trước đáo trên không vừa rồi chính là họ liên thủ tấn công, mới đánh tan được thế công bất ngờ của Nạp Lan Khánh.
Như vậy, thế cục đã thay đổi, bên Nạp Lan Hạ có bốn người, bên Nạp Lan Khánh có thể còn ai?
Cho dù Lý Dật có muốn hay không lúc này hắn cũng đã bị liệt vào trận doanh của Nạp Lan Khánh, vì với quan hệ của hắn với Nạp Lan Hạ, quyết không thể nào liên thủ.
Nạp Lan Khánh nở nụ cười, sắc mặt đã trở lại bình thường, ánh mắt hắn nhìn về Lý Dật ở phía xa, khẽ chắp tay nói:
- Lý Dật Thiếu gia, cục diện hôm nay, cũng không cần ta nói nữa chứ? Sau khi chuyện thành công, lợi ích đã nói trước nhất định sẽ không nợ Thiếu gia ngươi đầu... Thế nào?
Lý Dật bĩu môi, nhàn nhạt nói:
- Đừng nhiều lời, trực tiếp động thủ đi!
- Nói hay lắm! Phí lời lâu rồi, sao không động thủ?
Nạp Lan Khánh cười ha hả, thân hình vụt bắn đi, đã lao thẳng về phía Nạp Lan Hạ, dĩ nhiên hắn biết giết được Nạp Lan Hạ mới có thể kết thúc tất cả.
Nạp Lan Hào và Nạp Lan Hầu đưa mắt nhìn nhau, lúc này lại cùng nhau lao tới, chỉ có điều mới lạo đến giữa chừng, lại bị Nạp Lan Bá chặn khựng lại!
Hai vị trưởng lão của Nạp Lan Gia tuy đều là Đấu Sư Định phong, thế nhưng Nạp Lan Bá lại là cường giả Đấu Vương, một địch hai, vẫn còn thừa sức đấu lại!
Lý Dật và Cung Vô Song đưa mắt nhìn nhau, hai người cũng vụt lao lên, chỉ có điều hướng mà hai người chọn lại là Nạp Lan Thiên Triết khó đối phó nhất.
Nạp Lan Thiên Triết cười âm hiểm, nhìn thấy hai người lao tới, chỉ khẽ tiếng quát:
- Được!
Sau đó, hắn lắc người về sau, một đôi cánh đấu khí hắc sắc đã hiện ra sau lưng hắn, thực lực Đấu Hoàng của hắn không còn gì đáng nghi ngờ.
Cung Vô Song cũng khẽ điểm hai chân, đôi cánh Băng Diệm cũng hiện ra, nàng vung tay lên, một đạo đấu khí thất luyện khổng lồ đã đánh thẳng xuống.
Nạp Lan Thiên Triết cười lạnh một tiếng, song thủ trong không trung nhanh chóng bắn ra, từng chuỗi hắc ảnh lao ra, đón lấy đấu khí thất luyện đó.
Năng lượng ba động kịch liệt ở không trung va vào nhau dữ dội. Lúc này, Lý Dật lại có phần dư thừa, hắn cũng là kẻ quyết đoán nhanh, thân hình vụt chuyển trong không trung chuyển hướng lao bố về Nạp Lan Hạ, cùng lúc đó Đoạn Hồn Nhận trong tay phóng ra!
Chưa đầy nháy mắt, tình hình ở Quỷ U Phong Đô đã trở nên hỗn loạn, dưới tình thế như vậy, tất cả mọi chuyện đều vô cùng quỷ dị khó hiểu, ai cũng không biết được thay đổi tiếp sau đây.
Thấy Lý Dật lao tới, Nạp Lan Khánh chợt cười lạnh một tiếng, thu người lui ra, khẽ quát:
- Lý Dật, ngươi chặn tiểu quỷ này lại trước! Đợi ta giải quyết Nạp Lan Thiên Triết, hắn còn sống cũng không có tác dụng gì lớn!
Lý Dật cũng không đáp lời, đợi đến lúc Nạp Lan Khánh lao vụt người qua, tay phải mới nhanh chóng xoay chuyển, từng đạo đấu khí đã phóng thẳng về phía Nạp Lan Hạ.
Nạp Lan Hạ vừa rồi bị Nạp Lan Khánh tấn công, tay chân còn luống cuống, thế nhưng dưới tác dụng đấu khí song thuộc tính của hắn giúp hắn tránh được từng đợt tấn công chí mạng của Nạp Lan Khánh, đây cũng là nguyên nhân tại sao Nạp Lan Khánh lại bỏ hẳn đi.
Chỉ vì hắn phán đoán tình thế rất rõ, dĩ nhiên hiểu rằng nếu kéo dài như vậy, Cung Vô Song mà không chặn lại được Nạp Lan Thiên Triết, mọi người sẽ phải chết ở đây, thế nhưng với thực lực của hắn mà đi sang đó giúp, cho dù là Nạp Lan Thiên Triết cũng phải chật vật khổ sở!
Về phần Nạp Lan Hạ, Lý Dật có thể giết được hắn là tốt nhất, nếu không thể giữ chân hắn lại là được!
Chỉ có điều, Lý Dật lại không hề kém như trong tưởng tượng của Nạp Lan Khánh.
Nếu đã động thủ, vậy thì dĩ nhiên là không được lưu tình, hai bên vốn dĩ không có chỗ để thỏa hiệp.
Đoạn Hồn Nhận trong tay xoay chuyển, miễn cưỡng chặn lại thân hình đang muốn bỏ chạy của Nạp Lan Hạ. Lý Dật khẽ lắc người, thân pháp Huyễn Sát đã được phát động thu lại Đoạn Hồn Nhận, cùng với thân hình của hắn phối hợp với nhau, lúc hắn hạ xuống đất, đã mở một đợt tấn công điên cuồng vào Nạp Lan Hạ.
Huyễn Sát phối hợp với Vân Bộ, khiến thân hình của Lý Dật lúc này trở nên hư ảo, lại vô cùng quỷ dị, Đoạn Hồn Nhận ở tay phải tìmg đợt bắn ra lối điện tử sắc, trên tay tái, quang nhận thanh sắc cũng chém từng nhát ra.
Chỉ trong nháy mắt, Sa y Đấu khí được Nạp Lan Hạ vội vàng hóa ra đã trải đầy vết rạn nút.
E rằng ở một lúc nào đó, Sa y Đấu khí yếu ớt này sẽ bị đợt tấn công oanh tạc của Lý Dật giải quyết tất cả mọi chuyện.
Đương nhiên, nếu Lý Dật lúc này chịu dùng sức mạnh của Xà Tôn Giả, vậy thì cục diện trong nháy mắt sẽ xoay chuyền. Chỉ có điều, hắn cũng không ngốc, trong tình huống này không thể tùy tiện sử dụng con bài bí mật của mình!
Lúc này, thân hình của Lý Dật rất nhanh, Đoạn Hồn Nhận trong tay đã đánh ra đủ các chiêu đâm, cắt, chém, bồ, cơ hồ lần nào cũng đánh vào chỗ chí mạng khiến Nạp Lan Hạ phải kinh hãi. Trong lòng hắn biết rõ, nếu bị đánh trúng một chiều mà không có Sa y Đấu khí bảo vệ, e rằng cái mạng của mình sẽ bị mất ở đây.
Còn phản ứng của hắn, lại không thể kịp theo với Lý Dật sao?
Hắn trước giờ luôn tự phụ tốc độ của mình, lại có thể theo kịp một tên trước giờ bị xem là phế vật như Lý Dật?
Điểm này, Nạp Lan Hạ tuyệt đối không tin một chút nào.
Hai tay hắn thoáng biến đổi, trường kiếm trong suốt đã rút khỏi hông đánh phản kích lại một hồi, thế nhưng trong lúc giờ kiếm lại có thêm vài thế công đánh vào người hắn, bóp nát lòng tự tin yếu ớt của hắn.
Kỳ thực, chuyện này cũng không thể trách hắn. Lý Dật kiếp trước thân là một vương gia của thế giới ngầm, chính là nổi danh về tốc độ. Còn kiếp này, khi hắn thúc động Thiên Khôn Địa Càn Châu, một khi có thực lực của cấp Đấu Sư, vậy thì tốc độ khủng bố của hắn sẽ được hồi phục hoàn toàn.
Nếu là cường giả thiên tài thực lực, có lẽ có thể so tốc độ với hắn.
Thế nhưng Nạp Lan Hạ chỉ dựa vào phụ thân rèn luyện, mới có được thực lực như bây giờ thì sẽ không thể làm được chuyện này!
Có thể ức hiếp binh tôm tưởng tép thì hắn rất giỏi, thậm chí, khi đấu Đấu kỹ với Lý Dật, hắn có thể chiếm được ưu thế, thế nhưng về tốc độ, hắn lại không có tư cách nói chuyện!
Đấu kỹ cường đại vô bị của hắn lúc này ngay cả thời gian kết ấn ký cũng không có!
Dưới những đòn tấn công vũ bão của Lý Dật, Nạp Lan Hạ giống như con thuyền cô độc trong sóng gió, cơ hồ lúc nào cũng có thể bị lật chìm.
Cuối cùng, thân hình của Lý Dật hơn mười thước, bắt được điểm yếu của Nạp Lan Hạ, Đoạn Hồn Nhận trong tay quăng ra. Sau đó một chương đã nhanh chóng ấn vào ngực của Nạp Lan Hạ!
- Hồi Phong Chưởng! Giảo kình!
Phụt!
Một búng máu tươi phun ra, Sa y Đấu khí trên người Nạp Lan Hạ đã vỡ vụn, một chưởng của Lý Dật đã đánh thẳng vào ngực hắn, thậm chí hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, xương sườn của mình đang phát ra tiếng gãy vụn.
Chỉ là, nếu như vậy thì không thể lấy được mạng của Nạp Lan Hạ!
Thấy thân hình hắn lui về sau, Lý Dật dậm chân một cái, đang định xông lên kết liễu mạng hắn, thế nhưng đúng lúc ấy, cả người hắn lạnh toát, phía sau lưng truyền ra sát khí.
Cơ hồ trong lúc không thể nào, Lý Dật đã quay đầu lại, đã nhìn thấy Nạp Lan Hầu không biết từ lúc nào đã bỏ tới hắn, đấu khí trong tay vung trào, cơ hồ đang tạo thành Đấu kỹ gì đó.
Thế nhưng chỉ trong chốc lát, Nạp Lan Bá đã kịp tới chặn chiếu đó lại, Nạp Lan Hầu tuy bên này chưa đầy mấy thước, thế nhưng lúc này, khoảng cách mấy thước ấy là như khoảng cách giữa đất và trời.
Hiểu được tình thế, chỉ trong nháy mắt, nói ra thì dài, nhưng chuyện chỉ xảy ta trong một hơi thở.
Trong nháy mắt, Lý Dật đã quay đầu lại, lúc này, Nạp Lan Hạ đã trụ lại người, Sa y Đấu khí trên người tuy đã tan, thế nhưng khí tức lại không hề loạn, chỉ có điều, khi chạm ánh mắt của Lý Dật, sắc mặt hắn lại vô cùng khó coi...