***
- Lý Dật ca ca...
Thân hình xinh đẹp đang ngồi trên lan can ngoài sân, hai chân duỗi thẳng, sắc mặt âm trầm. Chỉ là lúc vừa nhìn thấy Lý Dật, vẻ âm trầm đó liền biến mất, thay vào đó là sự vui mừng...
Hơi chần chờ một lát, Lý Dật tiến đến, xoa đầu nàng cười nói:
- Sao vậy? Sắc mặt không vui như vậy, lẽ nào trong gia tộc còn ai dám đắc tội với NaNa tiểu thư sao?
- Không phải... Vì ta nhớ ngươi...
Lý Na Na thấp giọng, mặt đỏ ửng.
Thấy bộ dạng đỏ mặt của nàng trong lòngLý Dật nhất thời không biết tư vị gì.
Suy cho cùng, đối với tâm tình của Na Na, Lý Dật không phải không phải không nhìn thấy, chỉ là hắn đối với Lý Na Na không có loại cảm giác đó.
Lời này nói ra, quả nhiên có chút cổ quái. Dù sao Lý Na Na cũng là nữ nhân xinh đẹp, phàm là nam nhân chắc chắn sẽ thích, huống hồ, thân phận của nàng lại đã rõ, hiển nhiên là một nhân vật không tầm thường. Một nữ nhân như vậy, lại có tình cảm với mình, có nam nhân nào lại không vì vậy mà vui mừng? Không chấp nhận?
Nhưng mà, đối với Lý Dật mà nói, chấp nhận Lý Na Na, thật sự rất khó.
Lý Dật cũng không phải thánh nhân, cũng không phải mèo không thích mỡ, suy cho cùng, hắn cũng giống như bất kỳ nam nhân nào, chỉ là, hắn biết rõ, hắn e rằng không thể cho Lý Na Na thứ mà nàng muốn.
Ví dụ, Nhược Vân ở Vân Thủy Thành, ngay cả việc đi gặp nàng Lý Dật cũng không dám, chỉ vì, tình cảm giữa tiều Lý Dật và nàng thật sự quá sâu đậm. Hay là như Lý Băng Lý Dật đối với nàng như vậy, lúc đầu hắn cũng không hiểu rõ, nhưng nếu suy nghĩ kỹ, thì có lẽ do một ảo ảnh nào đó của đời trước.
Còn Lý Na Na, muốn Lý Dật cũng giống như Lý Tiều trước đây chăm sóc, chiều chuộng nàng. Hắn thật sự không thể làm được...
Những việc hắn muốn làm, thật sự quá nhiều, quá nhiều, nhiều đến nỗi hắn cũng không đếm nồi. Như vậy, làm sao hắn còn có thời gian cưng chiều một nhi nữ?
Nếu Lý Na Na cũng giống như Lý Băng thì cũng được. Nhưng Lý Dật tin rằng nếu hắn chấp nhận tình cảm của Lý Na Na, e rằng sau này khi hắn đi bất kỳ nơi nào, cũng không thể dứt khỏi nàng được... Huống hồ, hắn cũng không có tình cảm gì lắm với nàng...
Nghĩ vậy, Lý Dật im lặng nhích ra xa vài bước, thấp giọng nói:
- Sau khi nghỉ ngơi vài ngày, ta chắc phải đi Đế Đô...
- Vì Cung tỷ tỷ sao? Ánh mắt Lý Na Na hiện lên tia cổ quái, lát sau mới thấp giọng:
- Hay là Lý Dật ca ca, ta đi cùng ngươi? Từ nhỏ ta đã ở Đế Đô, nên ta biết rất rõ về Đế Đô, nếu có ta đi cùng người, chắc chắn phiền phức người gặp cũng ít hơn nhiều!
- Thật không?
Lý Dật cười cười:
- Vậy Lý thúc thúc đồng ý không?
Nghe Lý Dật nói vậy, sắc mặt Lý Na Na trầm xuống thấp giọng nói:
- Đúng vậy, ta vì không thể ở lâu ở Đế Đô, cha ta mới gửi ta đến đây... Nếu ta nóimuốn đi Đế Đô cùng ngươi, cha ta chắc chắn không đồng ý... Hay là, Lý Dật ca ca, hai người chúng ta lén lút đi!
- Lén lút!?
Lý Dật cười khổ một tiếng, lắc đầu nói:
- Không nên hồ đồ, Lý thúc thúc không để người ở lại Đế Đô, chắc chắn có suy nghĩ riêng của người, nếu ta mang người theo, e rằng sau này Lý thúc thúc không tha cho ta... Vì vậy, người cứ ngoan ngoãn ở lại Vạn Triều Thành đi! Ở Vạn Triều Thành, trăm sự bề bộn, ta lại không thể ở đó thường xuyên, ngươi cứ xem như giúp ta, rảnh rỗi giúp cha ta sắp xếp công việc, được không?
- Việc này...
Lý Na Na buồn bã, ủ rũ nói:
- Được rồi, cha ta cũng nói, Lý Dật ca ca là người làm việc lớn, ta sao có thể không ở bên cạnh người làm việc tề gia nội trợ được... Ta sẽ ngoan ngoãn ở lại Vạn Triều Thành là được chứ gì!
Lý Dật cười cười, nói:
- Như vậy mới ngoan... Na Na, người phải biết, ta vẫn luôn coi ngươi là muội muội của ta, nếu có gì không hay xảy ra với người, trong lòng ta, cũng không dễ chịu gì...
Nghe vậy, Lý NaNa sửng sốt, lập tức ngẩng đầu, nhìn Lý Dật, dường như vừa nghe thấy điều gì lạ lắm, vẻ mặt tái nhợt:
- Lý Dật ca ca... Ngươi... Người vừa nói gì?
Trong lòng Lý Dật thở dài một hơi, nhưng vẫn cười, thấp giọng nói:
- Ta nói, ta vẫn luôn coi ngươi là muội muội của ta... Sao? Lẽ nào ngươi không thích người ca ca này... Chẳng phải người suốt ngày cứ gọi là là Lý Dật ca ca... Lý Dật ca ca sao?
Sắc mặt Na Na khẽ thay đổi, răng cắn môi đỏ mọng, cơ thể mềm mại như sắp lung lay. Nàng mơ hồ phát hiện, Lý Dật đột nhiên nói như vậy với nàng rốt cuộc có ý gì, nhưng lời nói này, nàng thà rằng xem như chưa từng nghe thấy còn hơn.
- Như vậy, lần này đến Đế Đô, là vì Cung tỷ tỷ sao?
Một lát sau, Lý Na Na mới miễn cưỡng cười một tiếng, hỏi nhỏ.
- Cũng vì lý do đó, nhưng ta cũng còn một vài việc khác cần giải quyết... Vì vậy, ta không thể không đến Đế Đô... NaNa muội muội, ngươi nên ngoan ngoãn nghe lời, nhất định không được làm việc gì khiến ta khó xử!
- Điều này, Na Na hiều...
TU
Lý Na Na nở nụ cười, rồi vỗ ngực, nói:
- Lý Dật ca ca, Na Na cảm thấy không khỏe, ta phải đi nghỉ ngơi một chút, vài ngày nữa sẽ cùng Lý bá phụ quay về Vạn Triệu Thành, ngươi không cần lo lắng.
- Ha ha, người hiểu chuyện như vậy, ta có thể yên tâm...
Lý Dật cười cười, nhìn nụ cười gượng trên mặt Na Na, trong lòng thở dài một tiếng, vòng tay nói:
- Thay ta vẫn an Lý thúc thúc, nếu Na Na ngươi không khỏe ta cũng không quấy rầy
nữa...
Nói xong, Lý Dật cười cười, bàn tay ấn nhẹ trên lan can, thân hình đã bay về phía trước.
Nhìn thân hình Lý Dật đang xa dần, Lý NaNa không khỏi cắn môi, nức nở.
- Chà, nha đầu ngốc...
Phía sau, Lý Nhất Dương chậm rãi đi đến, nhìn đứa con gái đầy yêu thương sắc mặt cũng rất phức tạp.
- Cha!
Nghe giọng Lý Nhất Dương, Lý Na Na không thể chịu đựng nổi nữa, lao vào lòng Lý Nhất Dương, nức nở.
Thấy Lý Na Na như vậy, Lý Nhất Dương vỗ vai nàng, nói:
- Tên Lý Dật này, quả thật không biết nề mặt gì hết... Trong Đế Đô không biết bao nhiêu người xếp hàng chờ lấy con gái ta, vậy mà, hắn lại như vậy... Xem ra lần này đến Đế Đô, lão phu chắc chắn phải tìm đến hắn...
- Đừng! Đùng! Cha đừng làm hại Lý Dật ca ca! Lý Dật ca ca là người tốt, nếu không phải hắn, người chắc đã không thấy con gái mình từ lâu rồi! Tuy Lý Dật ca ca không thích con, nhưng con chưa từng trách hắn, tất cả đều do con gái cha tình nguyện mà thôi!
Lý Na Na chặn lời Lý Nhất Dương, nức nở nói.
- Con không hận hắn sao?
Lý Nhất Dương vẻ mặt cổ quái nhìn đứa con gái cưng.
- Không hận! Dù hắn không thích con, nhưng nếu có người dám làm hại hắn, con chắc chắn phải khiến người kia chết không toàn thây!
Khuôn mặt ngấn lệ của Lý Na Na trầm xuống, cắn răng nói.
- Điều này... Chà... oan nghiệt...
Trong lòng thở dài một tiếng, Lý Nhất Dương nhẹ nhàng thở ra, nói:
- Nếu đã như vậy, vị phụ hỏi con một câu, Na Na, có phải con đã thích Lý Dật thật sựrồi không...
Lý Na Na gật gật đầu, nói:
- Đúng thì sao?
n VI
Lý Nhất Dương cười cười, thấp giọng nói:
thấp giọng nói:
- Đứa con trai này của Lý Hàn huynh đệ quả thật khác người, trước đây ta vẫn luôn cảm
thấy kỳ lạ, tại sao với tâm tính của Lý Hàn, có đứa con trai như vậy, nhưng hắn lại không nghiêm khắc dạy bảo... Không ngờ rằng Lý Hàn huynh đệ cũng là người có mắt nhìn xa... Hắn biết con trai mình cũng chỉ là đùa vui mà thôi, vì vậy, mới để mặc nó... Nhưng mà, không ngờ nó lại có thể thành tài như vậy...
Nói xong, Lý Nhất Dương vẻ mặt cảm thán nói:
- Chỉ còn trẻ, đã có được bức tâm thái chịu đựng này, đến lúc thích hợp mới thể hiện... Cá chép là loài cá nhỏ sống trong hỗ, một khi gặp được phong vân liên biến thành công bay lên chín tầng trời... Tên Lý Dật này, chí hướng không nhỏ, sau này thành tựu tất nhiên cũng không nhỏ! Nhân vật như vậy, một nữ nhân bình thường có thể xứng với hắn được sao?
Nghe vậy, Lý Na Na sửng sốt, nàng dường như hiểu được điều gì đó, nàng lắc đầu, nói:
- Cha, ý của người là...
- Ý của ta con còn không rõ sao?
Lý Nhất Dương cười, nói tiếp:
- Nữ nhân bình thường thì dựa vào sắc đẹp, dựa vào thân thể mình để lấy lòng nam nhân. Nhưng nếu chỉ dựa vào sắc đẹp để lấy lòng nam nhân... một ngày nào đó, sắc đẹp mất đi, vậy cũng sẽ mất đi tấm lòng của nam nhân. Còn một loại phụ nữ khác dựa vào tình cảm để níu kéo nam nhân, nhưng mà, thứ tình cảm này không đáng tin cậy. Nếu tình cảm mất đi vậy cũng mất đi sự yêu thương... Nhưng mà, người phụ nữ thông minh nhất, sẽ dựa vào năng lực của mình để có được lòng nam nhân! Con không cần phải làm nhiều việc như vậy, mà phải khiến cho nam nhân này vô ý thức lại phát hiện rằng hắn không thể rời xa con... Vậy, con
mới xứng đáng là nữ nhân thích hợp nhất với hắn... Na Na, nếu con biết lợi dụng ba điểm này, lẽ nào con còn sợ không giữ được lòng hắn?
- Nhưng cha à, hắn nói, hắn chỉ xem con là em gái mà thôi...
Lý Na Na chần chờ nói.
Lý Nhất Dương cười ha hả:
- Con gái ngốc, hắn đã nói như vậy, vậy càng chứng minh, trong lòng hắn không thích con, nhưng cũng không ghét con... Chí ít, đối với con hắn còn chút tình nghĩa, nếu không sao phải chọn cách nói như vậy? Vì vậy, so với những nữ nhân khác, cơ hội của con vẫn còn rất nhiều... Nhưng có thể nắm giữ cơ hội này hay không là phải dựa vào con!
- Vậy, con nên làm gì?
Lý Na Na cắn răng thấp giọng nói.
ovan doen
- Con thật sự không biết sao?
Lý Nhất Dương cười cười, chợt nói:
- Nếu ta đoán không sai, chỉ cần lần này Lý Dật có thể từ Đế Đô quay trở về, vậy sau này con đường tiến thân của hắn sẽ thênh thang vô cùng, đi đến một địa vị cao nhất, thậm chí, cao hơn bất kỳ tưởng tượng của người nào... Nhân vật như vậy, nữ nhân mà hắn cần, không phải là thiên địa tuyệt sắc! Nhưng mà lại là một tuyệt đỉnh cường giả! Chỉ có cường gia, mới có thể luôn bên cạnh hắn... Vì vậy, NaNa, việc tiếp theo con cần làm, con biết rồi chứ?
Lý Na Na chần chờ chốc lát, rồi thấp giọng nói:
- Cha, ý của cha là, bảo con tu luyện...
- Đúng vậy, tu luyện...
Lý Nhất Dương vẻ mặt bình thản:
- Na Na, con là người có thiên phú cao nhất trong gia tộc ta, cũng là người có huyết mạch tinh thuận tốt nhất... Nếu là con, chỉ cần con muốn, an tâm tu luyện, chắc chắn có thể đạt đến trình độ cao nhất, mà chỉ có đứng ở vị trí cao nhất, con mới có cơ hội và tư cách có được tấm lòng Lý Dật... Muốn hay không, là do con!
- Cha biết con ghét nhất là tu luyện mà!
Lý Na Na vẻ mặt khổ sở, lát sau mới mỉm cười nói:
- Nhưng mà, dù thế nào con cũng không thể bỏ qua Lý Dật ca ca được. Được rồi, cha à, con đồng ý! Tu luyện thì tu luyện! Bắt đầu từ hôm nay, con sẽ tu luyện! Con phải nói cho Lý Dật ca ca biết rõ, chỉ có Lý NaNa con là người duy nhất phù hợp với hắn!
Nói xong, Lý Na Na lại vung cánh tay đáng yêu lên.
Thấy thế, Lý Nhất Dương cười ha ha, nói:
- Tốt, nếu con gái ta đã hùng tâm trạng chí như vậy, người làm cha như ta chắc chắn cũng không ngăn cản... Chỉ là, nếu ta vẫn giữ con ở lại Đế quốc Thiên Phong, con chắc chắn sẽ không có cơ hội để tu luyện... Không bằng ta đem con đến Học viện La Lan...
Lý Na Na chau mày, lát sau thấp giọng nói:
- Tất cả do cứ theo cha sắp xếp đi...
andan