Lý Dật dùng danh nghĩa Phong thiếu tông chủ bao cả tòa gia trang, ngăn cản tất cả khách nhân, sơn trang lão bản đều có chút cảnh giác, nhưng sau đó thấy tám vị trưởng lão phong tông cùng Phong thiếu tông chủ lục tục đi đến, sơn trang lão bản vội vàng chạy ra đón tiếp. Sơn trang tuy tiếp đãi qua không ít nhân vật nổi tiếng, nhưng khách nhân như hôm nay, cả cuộc đời cũng chưa thấy.
Lúc này bát đại trưởng lão rất ăn ý, theo thứ từ tám trưởng lão đến đại trưởng lão đảo tiến vào. Bằng vào lịch duyệt của Lý Dật, hắn đối với tính cách của những trưởng lão này đại khái minh bạch.
Trong những trưởng lão này, có vài vị cùng Lý Dật đối mặt, thật cũng không lạ lẫm, thấy Lý Dật tận lực xu nịnh, cũng là rất quen.
Cuối cùng đi cùng với đại trưởng lão là Phong Đứng Nam.
- Đại trưởng lão, vị thiếu niên này là nhười đã cứu ta một mạng Lý Dật các hạ.
- A, quả nhiên là thiếu niên xuất anh hùng, Lý Dật các hạ tuổi trẻ như vậy đã có tu vi như vậy, thật là khiến người ca ngợi.
Phong tông đại trưởng lão thân thể cường tráng, cả người thể hiện ra phong độ thong dong cùng uy nghi.
- Đại trưởng lão quá khen, tại hạ bình thường mà thôi.
Đem vị trí thủ tịch để cho phong tông đại trưởng lão, Lý Dật cùng Phong đứng Nam ngồi cạnh hai bên.
Lý Dật cũng không vội nói chính sự, đều làm đông tác nghi thức xã giao, cùngnói ra những lời xu nịnh, làm cho khách và chủ lập tức hòa hợp, công thêm ở sơn trang này rượu và thức ăn cũng thật độc đáo, tiệc rượu rất là vui vẻ hòa thuận. Nhưng, Lý Dật cũng không phải thật sự mời những trưởng lão này đến uống rượu, nà những trưởng lão kia tự nhiên cũng biết vị thất tinh tông thiếu niên này cũng không phải vì hâm mộ rượu cùng thức ăn của sơn trang này. Lúc này song phương đều có mục đích riêng phải đạt được, nhưng cũng là do chưa phá bỏ mà thôi.
Lúc này Lý Dật cực lực mời rượu, Phong thiếu tông chủ cảm giác say, thấy Lý Dật cùng chúng trưởng lão cũng không dùng đấu khí bức ra tửu lực, bởi vậy có chút cảm giác chống đỡ không được. Thấy tình cảnh này, Lý Dật mỉm cười, gọi một thị nữ, nói:
- Thiếu tông chủ mệt rồi, các ngươi dìu hắn đi nghỉ ngơi một lát... Ách, các ngươi đều lui ra ngoài, trong này không cần các ngươi phục thị, ta có lời cùng với chư vị trưởng lão nói chuyện.
Phong tông trưởng lão biết rõ lúc này đi vào chính đề rồi.
Lúc này thị nữ đáp ứng một tiếng, dìu Phong thiếu tông chủ ra khỏi phòng. Phong thiếu tông chủ vừa đi ra ngoài, sát thần lão Tam lão Tứ liền đi theo, đưa hắn vào một gian khách phòng, hai đạo không gian giam cầm lập tức đem cái khách phòng này phong ấn lại, cho dù bên ngoài trời sập, Phong thiếu tông chủ cũng không cảm giác được gì.
Trên tiệc rượu, Lý Dật ho nhẹ hai tiếng, mở miệng nói:
- Chư vị trưởng lão, các ngươi cũng có thể rõ ràng ta hôm nay xuất hiện ở Phong tông, cũng không phải là đến mời chư vị uống rượu, mà là có vật chuyện quan trọng cùng với chư vị trưởng lão thương nghị,
Phong tông đại trưởng lão đã sớm ngờ tới Lý Dật sẽ nói như vậy, vội vàng tiếp lời nói:
- Phong tông khai tông lập phái mấy ngàn năm có thể truyền thừa không ngừng, điều chính yếu nhất chính là lập trường, vô luận tất cả đại tông môn có tranh đấu như thế nào, chúng ta cũng không tham gia.
- Đại trưởng lão nói có mười phần đạo lý, nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, đại trưởng lão có biết Đơn Tông cấu kết cùng Long Môn không.
- Đơn tông đã bị chúng ta chế phục, đã đổi tông chủ mới, đơn tông đã không còn tồn tại.
- Thủ đoạn của Phong tông, thời gian ngắn ngủi như vậy đã thu phục chuyện này. Nhưng tại hạ hôm nay cùng chư vị thương nghị, cùng Đơn tông không quan hệ.
Lý Dật dừng một chút, quét mắt nhìn đám trưởng lão, nhẹ vỗ tay ra, lúc này Long Y đi đến.
Chúng trưởng lão đang chờ Lý Dật miệng yêu cầu Phong tông xuất binh viện trợ thất tinh tông, không ngờ Lý Dật đưa ra một mỹ nữ, không biết hắn có ý gì? Chẳng lẽ muốn lợi dụng sắc đẹp đến dụ những lão gia hỏa này sao?
- Chư vị biết rõ người này là ai không?... Nàng chính là con gái của Long Môn môn chủ trước đây.
Thấy tám vị trưởng lão kinh ngạc làm Lý Dật thoả mãn, vì vậy tiếp tục nói:
- Chắc hẳn chư vị trưởng lão cũng đoán ra được mục đích ta mang Long Y tiểu thư tới nơi này. Không sai, Long Môn môn chủ hôm nay là Long Tà là người tham lam, tính cách thô bạo, dã tâm của hắn, chỉ sợ không tại một cái Long Môn. Chờ Long Môn thu thập các tông môn khác xong, đại trưởng lão, ngươi cho rằng Phong tông còn có thể chỉ lo thân mình được sao? Long Môn càng cường đại, nhưng trong tông có rất nhiều môn nhân đệ tử còn hoài niệm môn chủ cũ, cho nên có sự trợ giúp của Phong Tông thì Long Mô rất có thể đổi chủ.
- Lý Dật các hạ, ngươi nói nhiều như vậy, cùng Phong tông có quan hệ gì? Long phong vân còn sống, cái này rất tốt, chúng ta cũng hy vọng long phong vân thay thế long tà trở lại Long Môn. Chỉ là, đây là sự vụ nội bộ Long Môn, phong tông chúng ta không tiện can thiệp.
- Đại trưởng lão, long phong vân tuy còn sống, nhưng Long Môn dưới sự khống chế của Long Tà bảy năm, cũng đã bền chắc như thép, cần ngoại lực mới làm cho long phong vân có cơ hội. Đây là cơ hội của phong tông, chỉ cần phong tông xuất binh công kích Long Môn, lục cực môn cùng Cửu huyền tông cũn đều tham gia. Đến lúc đó long phong vân lại hiện thân tại Long Môn, lúc đó không cần chúng ta động thủ, Long Môn cường giả chỉ sợ cũng trừ long tà đi.
Long Môn liệu có tình huống như vậy hay không, Lý Dật cũng không biết, mục đích nói như vậy tự nhiên là muốn thuyết phục đám trưởng lão.
- Vấn đề là, Lý Dật các hạ, coi như là phong tông chúng ta xuất đầu, trợ giúp long phong vân đoạt vị trí môn chủ, thì đối với phong tông chúng ta có chỗ tốt gì? Chúng ta cũng không thể không công ủng hộ Long phong vân được.
Một trưởng lão thẳng thắn, không lưu tình nói ra.
Lý Dật nhìn Long Y, nói:
- Y Y, Long phong vân cha ngươi nói với ngươi như thế nào, ngươi nói cho chư vị trưởng lão nghe,
Long Y dựa theo mưu kế Lý Dật săó đạt nói:
- Nếu như cha ta có thể trở lại Long Môn, Long Môn nguyện cùng tất cả đại tông môn ký kết hiệp nghị vĩnh không xâm phạm nhau.
Long Môn độc đại, tại tất cả tông môn thần chi lĩnh vực, Long Y nói ra, ngược lại có chút phù hợp phong cách của phong tông, phong tông tối phản đối chiến tranh, muốn sống an toàn. Đây cũng là điều Lý Dật nghiên cứu phong cách sống của phong tông mà cố ý bịa đặt ra.
- Nghĩ mặc dù tốt, bất quá... Bất quá, để cho phong tông ta phái ra nhiều đệ tử đi làm chuyện này, ách, cái này chỉ sợ tại trưởng lão hội không thông qua.
- Trưởng lão hội?
Lý Dật mỉm cười:
- Chúng ta hiện tại không phải đang mở trưởng lão hội sao, nếu không, lúc này biểu quyết thôi.
- Lý Dật các hạ nói đùa à.
- Ta cũng không nói giỡn.
Lý Dật thu hồi vui vẻ, sắc mặt ngưng lạnh:
- Các vị trưởng lão hảo hảo suy nghĩ một chút, an phận chờ đợi Long Môn thu thập các tông môn khác xong rồi đến thu thập phong tông, hay là trợ giúp long phong vân trở lại Long Môn, tạo cho thần chi lĩnh vực an tĩnh thái bình?
Phong tông bát đại trưởng lão trầm mặc một lát, đại trưởng lão mới sâu kín nói:
- Lý Dật các hạ nghĩ như vậy dù không sai, nhưng Phong tông trước sau trung lập tuyệt không thể cải biến được.
Phong Đứng Nam lúc trước nói được không sai, đám trưởng lão này đã ngoan cố lại nhát gan, nếu muốn thuyết phục bọn họ, xem ra phải dùng thủ đoạn khác rồi.
- Nói như vậy, chư vị trưởng lão quyết tâm sẽ không xuất binh công kích Long Môn sao.
Lý Dật ngữ khí lạnh lùng, ánh mắt nhìn bát đại trưởng lão.
Mục quang lạnh lung làm cho không khí trong phòng trở nên khẩn trương lên. Đại trưởng lão sắc mặt trầm xuống, ngữ khí lạnh lùng nói:
- Như thế nào? Lý Dật các hạ, giọng nói của ngươi, chẳng lẽ còn muốn bức chúng ta sao.
- Nói đúng, đại trưởng lão.
Một ánh mắt tà ác từ trong mắt Lý Dật lóe lên rồi biến mất, Lý Dật lạnh lùng nói: - Nếu nói đạo lý cùng các ngươi không thông, thì cũng đừng trách ta trở mặt.
- Ngươi muốn làm gì?
- Ta không muốn làm gì, mà cần các ngươi làm một chút chuyện.
Lý Dật trên mặt hiện lên một tia biến hoá kỳ lạ:
- Các vị trưởng lão có hứng thú, có thể thử một lần vận hành đấu khí, nhìn xem ta nói đúng không.
- Ngươi ở trong rượu hạ độc.
Thử một lần, phong tông đại trưởng lão quá sợ hãi, cũng không phải hắn không đa mưu túc trí, nhưng thiếu niên có thể làm cho Phong thiếu tông chủ ra mặt, bọn họ đánh chết cũng không liệu đến Lý Dật dùng loại thủ đoạn cực đoan đối phó bọn họ.
Hơn nữa, bọn họ bị vậy cũng không tính là oan, lúc này Long Y nói:
- Đây thực sự không phải là độc dược, chư vị trưởng lão yên tâm, nó không lấy mạng của các ngươi, chỉ là làm cho các ngươi không cách nào vận hành đấu khí, các ngươi cũng nên cẩn thận, không cần phải đi dùng đấu khí giải độc, nếu không, có thể hủy đi đan điền khí hải của các ngươi. Đây là Chảy hoàng cố khí tán.
- Ngươi, ngươi nói, chẳng lẽ là 'Chảy hoàng cố khí tán'?
- Đại trưởng lão quả nhiên uyên bác, không sai, đây là 'Chảy hoàng cố khí tán', chỉ cần chư vị trưởng lão không vận dụng đấu khí, cũng không có ảnh hưởng chút nào.
Vấn đề là, đấu khí là căn bản, nếu không cách nào sử dụng đấu khí, coi như là cường giả, cũng như là một người bình thường... Thậm chí so với người bình thường còn không bằng.
- Lý Dật các hạ, ngươi cũng dám ra tay đối với chúng ta như vậy sao, hừ, chẳng lẽ ngươi cho rằng, bằng vào 'Chảy hoàng cố khí tán' có thể làm cho chúng ta khuất phục sao?
Đại trưởng lão phãn nộ, đứng lên, hung hăng nhìn Lý Dật.
- Đại trưởng lão nói đúng, bằng vào 'Chảy hoàng cố khí tán' đương nhiên sẽ không để cho vài vị trưởng lão đức cao vọng trọng khuất phục ý chí của ta, cho nên, ngoại trừ tại trong rượu bỏ thêm một chút hương liệu, ta còn làm một việc, chắc hẳn các vị trưởng lão cũng rất có hứng thú muốn biết.
- Ngươi, ngươi còn phạm phải?
- Đại trưởng lão, cháu gái của ngươi lanh lợi đáng yêu, còn có cháu nội tam trưởng lão... Ách, các ngươi yên tâm, bọn họ hiện tại rất tốt, hảo, mấy hài tử cùng một chỗ chơi đùa vui vẻ. Nhưng các ngươi tạm thời không thể gặp được.
- Ngươi còn ra tay đối với người nhà của chúng ta sao.
Tam trưởng lão cũng đứng lên, sắc mặt tái mét. Nếu người nào quen thuộc với Tam trường lão cũng biết, Tam trưởng lão nối dòng đơn bạc, cũng chỉ có một người cháu nội nà thôi.
- Tam trưởng lão đừng nói khó nghe như vậy, ta chỉ có dùng danh nghĩa các vị trưởng lão mang mấy hài tử ra chơi, chỉ cần chúng ta thỏa đàm, hết thảy đều khôi phục như thường.
Vừa mới đứng lên, vài trưởng lão cùng nhìn nhau một cái, lại chán nản ngồi xuống.