***
Bốp bốp bốp>
Người đầu tiên phản ứng là Vân Nhàn, hắn vỗ vỗ tay, nói:
- Phong Thiếu gia, khẩu khí lớn lắm! Khí phách lớn lắm! Vừa rồi mới bỏ ra hơn hai trăm vạn để mua Thiên Lôi Dực, bây giờ lại muốn có được Công pháp Chu Tước Cao cấp này sao? Nhưng mà, chẳng phải người đang nằm mơ giữa ban ngày đó sao? Ba trăm năm mươi vạn đã muốn lấy món đồ này? Nói thật người đang nằm mơ đó, tỉnh dậy đi. Ba trăm tám mươi vạn!
Nói xong Vân Nhàn đã giơ tay, nhàn nhạt nói.
- Mục đích hắn tới đây hôm nay, là vì quyền công pháp Chu Tước Cao cấp này. Phía gia tộc đã hạ lệnh, trong phạm vị có thể của gia tộc, chắc chắn không được để món đồ này rơi vào tay người khác, đặc biệt không được để rơi vào tay những thế lực gần Vân Gian Thành. Nếu không một ngày gần đây, những thế lực này sẽ biến thành những mối họa lớn.
- Vân Nhàn, Hôm nay người thực sự phải đối đầu với ta sao?
Phía bên kia, Phong Tiểu Thiên đã đứng lên, ánh mắt thâm độc không hề che giấu nhìn Vân Nhàn, sát khíbừng bừng.
- Ha ha, cái này có thể gọi là đối đầu với ngươi sao? Phong Thiếu Đoàn trường có phải chỉ cần là món đồ ngươi muốn mua, người khác đều không thể giành với ngươi? Giành với ngươi rồi, chính là đối đầu với ngươi? Phong Thiếu Đoàn trưởng ngươi cũng ngạo mạn thật. Vân Nhàn ta cũng có thể coi là chủ nhân của Đấu giá trường này, nhưng ta cũng không dám nói những lời như vậy, người lại dám nói? Nếu cử đạo lý như vậy, chẳng phải cuộc bán đấu giá này không cần tổ chức nữa, những món đồ này cứ chuyển tới Dong binh đoàn Cuồng Phong, chẳng phải là xong rồi sao?
Vân Nhàn phất tay, vẻ mặt trào phúng:
- Hay nói là, người muốn giết cả nhà ta? Hôm nay ta cũng muốn xem, Dong binh đoàn Cuồng Phong các ngươi làm thế nào để giết Vân Gia chúng ta?
- Ngươi ngoan cố!
Khóe miệng Phong Tiểu Thiên co giật, hắn tuy bị xúc động nhưng lúc này cũng biết được, ánh mắt mọi người xung quanh nhìn mình đều có vài phần cợt nha, có lẽ nhiều người còn mong hắn và Vân Gia xung đột.
- Nhưng mà, dù thế nào, món đồ này hôm nay bỗn Thiếu gia cũng muốn mua. Bốn trăm vạn!
Sau khi ngồi xuống Phong Tiểu Thiên nghiến răng nói.
Cái giá này trong phút chốc đã tăng lên như vậy, những thế lực bậc trung lúc này đã hiểu, bọn họ không thể nào tranh giành nổi với những thế lực trên ghế hạng nhất được.
Thậm chí có thể nói, trên ghế hạng nhất, ngoại trừ Lý Dật, có ai không muốn có được món đồ này?
- Bốn trăm mười vạn!
Hơi giơ tay lên, Vân Nhàn vẫn nhàn nhạt tăng giá, so với bộ dạng đỏ mặt tía tai lúc tranh cãi với Phong Tiểu Thiên Vân Nhàn lúc này thật sự phong độ cực hạn.
- Bốn trăm năm mươi vạn!
Hít một hơi thật sâu, ánh mắt oán độc của Phong Tiểu Thiên nhìn Vân Nhàn chốc lát, rồi hung hăng nói.
Cái giá này đã là giá cao nhất hắn có thể trả rồi. Nếu còn ra giá cao hơn nữa, dù hắn có mang được cuốn Công pháp này về, e rằng Dong binh đoàn Cuồng Phong đã tán gia bại sản rôi.
- Ha ha ha, ta đã nói Phong Thiếu Đoàn trưởng người ngoan cố lắm, hét giá cũng không cần suy nghĩ.
Vân Nhàn châm chọc:
- Nếu bình thường ta sẽ nhường món đồ này lại cho ngươi cũng không sao. Nhưng mà, Phong Tiểu Thiên người định giết cả Vân Gia ta, ngươi định giết như thế nào? Năm trăm
vạn!
Hơi vung tay, Vân Nhàn thoáng chốc đã hét lên một giá khiến nhiều người vãi nước tiểu trong quân.
- Con mẹ nó... Xem như người lợi hại!
Sắc mặt Phong Tiểu Thiên thay đổi mấy lần, hiển nhiên rất muốn hét giá, nhưng chần chờ rất lâu, ánh mắt oán độc nhìn Vân Nhàn, cuối cùng bỏ qua. An,
- Ha ha, xem ra Dong binh đoàn Cuồng Phong chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi, ta còn nghĩPhong Thiếu gia còn định đối đầu với ta nữa chứ. C
Vân Nhàn nhấc chén trà bên cạnh lên uống một ngụm, thản nhiên nói:
- Nếu không có ai muốn tranh giành với ta nữa, xem ra nhiệm vụ phụ thân đại nhân giao phó lẫn này, cũng hoàn thành không khó.
- Vậy phải chúc mừng Nhị Thiếu gia rồi, nhưng mà, tên Phong Tiểu Thiên này rút lui như vậy cũng nằm ngoài dự liệu của chúng ta rồi.
Phạm lão giả trầm ngâm nói.
Vân Nhàn cười châm chọc:
- Công pháp Chu Tước Cao cấp này tuy tốt, nhưng đối với Phong Tiểu Thiên mà nói, chỉ là một niềm vui ngoài mong muốn mà thôi. Vân Gia chúng ta nếu không trọng đại cục, hà tất phải bảo ta đến đây mua món đồ này. Người và ta đều biết, món đồ sau cùng mới quan trọng. Món đồ đó dù rơi vào tay thế lực nào, xuất hiện một Đấu Hoàng cường gia trong nay mai cũng không phải điều gì khó. Chắc chắn trước khi đến đây cha hắn cũng đã giao phó, nhất định phải mua được món đồ sau cùng. Nếu không hẳn là tất lại ngoan ngoãn, không tranh giành với ta như vậy?
Nghe vậy, Phạm lão giả gật đầu, một lát sau mới thấp giọng nói:
- Nhị Thiếu gia, vậy món đồ cuối cùng rốt cuộc là vật gì? Tại sao nhiều thế lực lớn như vậy đều coi trọng?
Vân Nhàn lắc đầu nói:
- Ta cũng không rõ, nhưng ngươi cũng có thể suy nghĩ một chút, Công pháp Chu Tước Cao cấp, một vật khó kiếm như vậy, nhưng hôm nay lại không bằng được món đồ kia, chỉ nhìn từ điểm này, người đã biết được món đồ đó đáng giá như thế nào rồi chứ?
- Thiếu gia nói rất có lý, nếu vậy, lão phu cũng rất mong đợi.
Phạm trưởng lão gật đầu.
Vân Nhàn cười cười, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ búng búng ta, nói:
- Nếu không có ai tranh giành với ta nữa, vậy món đồ này, có thể là của ta rồi chứ?
- Ha ha ha, Nhị Thiếu gia không cần nóng vội, món đồ này...
Lão giả phía trên cười cười, thấp giọng nói.
- Khoan!
Đúng lúc này, một tiếng cười nhẹ nhàng chợt vang lên:
- Vân Nhàn Thiếu gia, tuy nói, gã Phong gì gì đó không tranh với người nữa, nhưng cũng không có nghĩa, món đồ này là của ngươi chứ? Vốn dĩ, ta cũng không muốn tranh giành với Thiếu gia, nhưng Đấu kỹ Hỏa hệ Chu Tước Cao cấp này, có lẽ một sư đệ nào đó trong Tông môn của ta đang cần, ta mua về tặng hắn vậy. Lão tiên sinh, ta thêm một chút, năm trăm mười vạn!
Nghe giọng nói này, sắc mặt Vân Nhàn có vài phần biến hóa, nhưng ánh mắt cổ quái của hắn nhìn về một hướng nào đó, lát sau thấp giọng nói:
- Thì ra là Hinh Nhị Tiểu thư của Bắc Đẩu Tông ha ha, ta còn nghĩ lần này người của Bắc Đầu Tông đến là ai, thì ra là Hinh Nhi Tiểu thư.
- Người của Bắc Đầu Tông cuối cùng cũng ra tay rồi sao?
Lý Dật xoa tay vịn, đối với loại tranh giành này hắn cũng rất hứng thú, tuy nói quan hệ của hắn và Bắc Đẩu Tông không tốt, không hy vọng món đồ này rơi vào tay bọn họ lắm, nhưng nếu Bắc Đẩu Tông vìmón đồ này mà ra mặt, hắn cũng cảm thấy rất thú vị.
- Tuy Công pháp Chu Tước Cao cấp trong mắt ta hay người đều chỉ là rác rưởi, nhưng một tiều phái nhỏ như Bắc Đẩu Tông cũng rất quan tâm!
Giọng nói cô quái của Hồng Thiên Thánh Giả vang lên trong đầu Lý Dật.
Lời này khiến Lý Dật không biết nói gì, nhất thời cũng không trả lời. Tuy nói, Công pháp này hắn cũng không tu luyện, nhưng nếu nói hắn không thèm nhìn đến, cũng là khoác lác.
- Vân Nhàn Thiếu gia, chúng ta cũng lần đầu tiên gặp mặt, giao tình cũng rất tốt, ngươi có thể nhường món đồ này lại cho ta được không? Cùng xem như Thượng Quan Hinh Nhi ta nợ ngươi một phần nhân tình, thế nào?
Thượng Quan Hinh Nhi cười nhạt, nụ cười cổ quái nói.
- Ha ha, nếu như người đẹp đã lên tiếng, ta cũng không thể không nể mặt một chút. Nhưng thực sự không còn cách nào khác, có người rất có hứng thú với quyền Công pháp này, nhưng lại không tiện ra mặt, nên đã nhờ Vân Nhàn ta giúp hắn, vì vậy, Hinh Nhi Tiểu thư, đành xin lỗi vậy.
Đối với yêu cầu của Hinh Nhi, Vân Nhàn vẫn không thay đổi, hắn cười cười, rồi phất tay, nói:
- Năm trăm hai mươi vạn!
- Xem ra, Vân Thiếu gia thật sự không nề mặt Thượng Quan Hinh Nhi ta rồi.
Thượng Quan Hinh Nhi thở dài:
- Vốn dĩ, Vân Thiếu gia kiên trì như vậy, ta nên rút lui mới phải, những món đồ này, người đó thật sự rất thích, không bằng ta trở năm trăm năm mươi vạn, thế nào?
- Năm trăm năm mươi vạn... Nữ nhân này, không đơn giản!
Đối với nữ nhân hô lên cái giá này, Lý Dật tuy không tham gia đấu giá, nhưng cũng không khỏi thè lưỡi.
Về phần Vân Nhàn, cũng bị cái giá này làm cho sắc mặt tái nhợt, cũng may định mức giá trong lòng hắn vẫn trên mức giá này, nên cũng không vội vàng. Nhưng mà, hai người cứ tranh giành như vậy, dường như cũng không phải cách.
Im lặng nhìn về một hướng nào đó, sau khi nhận được ám hiệu, Vân Nhàn cười lớn, nói:
- Hinh Nhị Tiểu thư quả nhiên ra tay rộng rãi, Vân Nhàn ta muốn tranh với ngươi, nếu không rộng rãi hơn một chút, chẳng phải đã không nề mặt Hinh Tiểu thư rồi sao? Sáu trăm vạn!
- Sáu trăm hai mươi vạn!
- Sáu trăm năm mươi vạn!
- Bảy trăm vạn!
Vẻ mặt bình tĩnh của Hinh Nhi đã đưa giá của cuốn Công pháp này lên mức cao nhất, khiến mọi người trong phòng đều phải lắc đầu thè lưỡi.
Đừng xem nụ cười nhẹ nhàng trên mặt nữ nhân này, nhưng thực ra lại nàng ta lại là một con cáo tinh ranh. Dùng giá này để ép Vân Nhàn, nhưng sắc mặt lại không có biến đổi gì.
Dù Bắc Đầu Tông giàu có đến mấy, nhưng nâng giá lên đến mức này, cũng có chút quá đáng.
Còn Vân Nhàn thần sắc bình tĩnh vốn có bây giờ đã hơi thay đổi, cái giá bảy trăm vạn trên trời này, đã là tổng thu nhập mấy năm của Vân Gia rồi, cũng đã vượt qua mức giá Vân Nhàn đã dự định. Nếu cứ đưa giá tiếp, không chừng, hắn sẽ không trả nổi mất. Huống hồ, còn có món đồ sau cùng nữa, gia tộc hắn cũng không phải phải nhất định phải có được món đồ này.
Nhất thời, Vân Nhàn cũng không biết nên thế nào, hắn chần chờ chốc lát.
- Ha ha, Vân Thiếu gia, nếu không trả nổi giá nữa, không bằng xem như ta đã chiếm được phần thắng thế nào?
Thượng Quan Hinh Nhi dịu dàng nói.
- Ha ha, xem ra vẫn là Hinh Tiểu thư lợi hại, Vân gỗ tự nhận không bằng!
Sắc mặt biến đổi chốc lát, Vân Nhàn cuối cùng cười khổ vòng tay nói.
Tuy nói, hắn không thể có được món đồ đó trong tay, nhưng nếu món đồ này rơi vào tay Bắc Đầu Tông có lẽ cũng không ảnh hưởng lớn lắm.
- Ha ha, nếu vậy, phải đa tạ Vân Thiếu gia rồi.
Thượng Quan Hinh Nhi vòng tay, coi như cảm ơn:
- Vậy lão tiên sinh, món đồ này có thể coi là của ta rồi?
- Điều này, đương nhiên rồi.
Ánh mắt lão giả nhìn xung quanh, rồi nói tiếp:
- Nếu không còn ai thêm giá tiền nữa, món đồ này đương nhiên thuộc về Tiểu thư, còn ai có hứng thú không?
Đối với câu hỏi của lão giả, đừng nói phía dưới, những thế lực ngồi trên ghế hạng nhất chần chờ chốc lát rồi cũng bỏ qua. Dù sao, tuy Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp rất hiếm gặp, nhưng Bắc Đẩu Tông không phải thế lực ai cũng có thể tùy tiện đắc tội.
- Bảy trăm vạn sao? Đây là một giá ngoài dự liệu.
Lý Dật chần chờ chốc lát, rồi cũng nén ý định tranh giá trong lòng lại, tuy hắn chắc chắn, Thượng Quan Hinh Nhi sẽ tranh giá với hắn, nhưng dưới tình huống như vậy, cũng không nên làm ra hành viruần ngốc như thế. Huống hồ, bảy trăm vạn kim tệ, cũng đã nằm ngoài dự liệu của hắn rồi.
Ngay lúc mỗi người đều cho rằng buổi bán đấu giá kinh ngạc nhất sẽ kết thúc như vậy, lại đột nhiên nghe được một tiếng cười cổ quái, lập tức, người trung niên sắc mặt tái nhợt ngồi ở hàng ghế Hoàng Thất Thiên Phong vỗ vỗ tay, nói:
- Bực hào phách này, cứ kết thúc như vậy, chẳng phải có chút không thú vị sao? Không bằng mỗ gia cũng thêm vào năm mươi vạn kim tệ. Bảy trăm năm mươi vạn.
Ý ở ngoài lời, không khí vốn dĩ đã yên lặng, lại lần nữa sôi trào!