***
Âm thanh nhỏ vang ra, Lý Dật dưới tác dụng sắc bén của Thiên Ma đấu khí rạch một đường nhỏ trên thạch nhũ, sau đó biến thành một vòng tròn nhỏ.
Lúc sau cùng, viên đá hình tròn bị cắt ra nhanh chóng rơi xuống khi rời khỏi bản thể, nó biến thành một phiên huyết thủy, rơi xuống phía dưới.
Lúc Lý Dật còn chưa kịp kinh ngạc, bên trong lỗ nhỏ kia đã tuôn ra một hào quang huyết sắc, khiến mắt Lý Dật cũng bị lóa, hắn đang định lùi bước, Hồng Thiên Thánh Giả đã cười:
- Đừng sợ, nơi này không có ai bảo vệ, vì vậy không có gì nguy hiểm đâu.
Nghe vậy, Lý Dật mới an tâm, hắn ngẩng đầu nhìn chỗ hồng quang phát ra, hơi chau mày, sau đó mới cẩn thận đi tới.
Càng đến gần, Lý Dật đã dần quen với hồng quang chói mắt này, sau đó, hắn mới dần nhìn rõ, trên động khâu nơi bị cắtra, quả nhiên đang huyền phù một dịch thể màu đỏ máu.
Dịch thế này như có linh tính, đang chậm chuyển động cùng với chuyển động của nó, những vật ở thể lỏng xung quanh cũng chuyển động theo nó.
Điều này có chút quen thuộc, khiến mắt Lý Dật sáng ngời, nhớ tới lúc trước khi hắn có được Huyết Nhãn, Lý Dật không khỏi nói nhỏ:
- Huyết Nhãn!
- Không sai, đây chính là Huyết Nhãn thật! Năng lượng ẩn bên trong không hề kém hơn Huyết Nhãn lẫn trước người lấy được!
Hồng Thiên Thánh Giả cười, vẻ mặt gian trá.
- Đây mới chính là Huyết Nhãn thật?
Lý Dật ngẩn người, trong đôi mắt hiện lên một tia nóng nảy, nếu vật này lại có thể cho hắn luyện hóa, không biết hắn sẽ đạt đến cấp độ nào?
Dù sao, một Huyết Nhãn giả cũng khiến cho hắn tấn cấp Đấu Sư rồi! Nếu có được Huyết Nhãn thật này trong tay, không chừng hắn có thể trực tiếp tấn cấp Đấu Vương!
Tuy biết suy nghĩ này có chút không thực tế, nhưng Lý Dật vẫn rất nóng lòng.
Dường như thấy được biểu hiện của Lý Dật, Hồng Thiên Thánh Giả nhàn nhạt giải thích:
- Huyết Nhãn này, là đặc sản duy nhất của một trong chín Huyết Sát Chi Địa... Có người nói, vạn năm mới hình thành một lần. Trên Đại Lục Đấu Thần, ngoài những lão quái vật như chúng ta ra, rất ít người biết điều này. Ngay cả Hương Hương Quận chúa kia, có lẽ cũng không biết... Còn Huyết Nhãn giá dưới kia, là những tinh hoa trong Huyết Ngưng Tuyên Thủy ngưng kết mà thành, tuy cũng là thứ quý, nhưng so với Huyết Nhãn thật này, hiệu quả cũng kém hơn nhiều!
Nghe đến đây, Lý Dật mới gật đầu, đồng thời thấy kỳ lạ về lai lịch của Hồng Thiên Thánh Giả, xem ra thời đại của hắn, cũng cực kỳ bất phàm... Không biết, hắn có thể có liên quan với thời kỳ cổ đại không?
Dường như không biết được suy nghĩ của Lý Dật đã phiêu bạt đi đâu, Hồng Thiên Thánh Giả vẫn cười nói:
- Tuy trước đây ta đã nói, ta muốn người lấy Huyết Nhãn cho ta... Nhưng mà, thứ trước mắt này, lại tốt hơn mong đợi, ta nghĩ ta chỉ cần một nửa thứ đó thôi cũng đã có thể hồi phục được sức mạnh linh hồn rồi...
Nghe vậy thì, Lý Dật hơi sửng sốt, sau đó trong ánh mắt lại hiện lên vẻ vui mừng!
Trong lòng hắn cũng đã chú ý đến Huyết Nhãn thật này, vốn dĩ định mượn cớ chiếm lấy một ít, nhưng Hồng Thiên Thánh Giả đã thẳng thắn như vậy thì thật đã ngoài dự liệu của hắn.
Tới lúc này, Lý Dật cũng không khách khí, chỉ hơi chắp tay, nói:
- Vậy đa tạ tiền bối!
Hồng Thiên Thánh Giả cười:
- Ngươi đừng vội đa tạ ta. Tuy chúng ta đã tìm thấy vật này, nhưng có thật sự lấy được nó hay không rất khó nói... Huyết Nhãn này tuy là thiên địa kỳ vật, nhưng lại vô cùng yếu đuổi, nếu không cẩn thận, có thể làm hỏng nó...
Nghe vậy thì Lý Dật nhíu mày:
- Vậy không biết, phải lấy vật này bằng cách nào?
Hồng Thiên Thánh Giả thản nhiên nói:
- Với trạng thái của lão phu, không cách nào lấy được, nhưng người thì không sao... Nhưng mà, muốn dùng vật này, phải tạo cho nó một hoàn cảnh cùng loại, điều này, lão phu có đủ khả năng giúp người làm!
Dứt lời, hai tay Hồng Thiên Thánh Giả nằm trên không trung, liền nhìn thấy Dung Giới màu hoa hồng trên tay Lý Dật quay tròn, rồi một thủy tinh hồ màu lam bay ra, Hồng Thiên Thánh Giả điểm nhẹ cánh tay, huyết sát chi khí trên thạch nhũ phía trước bị hút ra, sau đó quán chú tới thủy tinh hồ.
Trong thủy tinh hồ, vài tia huyết sát chi khí chuyển động rồi nhanh chóng tản ra, sau đó hình thành nên một xoáy tụ hình xoắn ốc.
Nhìn thấy vậy, Hồng Thiên Thánh Giả mới cười, nói:
- Đây chính là Linh Hư Hồ để đựng Huyết Nhãn, may mà ta có trong tay, đây cũng là may mắn của chúng ta.
Hơi gật đầu, nhìn Linh Hư Hồ, Lý Dật thấp giọng:
- Vậy tiền bối, bây giờ chúng ta nên làm gì?
- Dùng Thiên Ma đấu khí của ngươi, cần thận đưa Huyết Nhãn vào Linh Hư Hồn, phải nhớ, không được dùng tay trực tiếp đụng vào, nếu không, vật này sẽ biến thành phế vật!
Lý Dật gật đầu, tay phải nắm lại, Thiên Ma đấu khí trong tay biến thành hình ống trúc, cũng là do hắn cực kỳ tinh diệu đối với việc sử dụng đấu khí, nếu là người khác, e là không cách nào làm được.
Cẩn thận đem đấu khí tiếp cận dịch thế, rồi nhẹ nhàng kéo về, đã thấy dịch thể đã chậm rãi theo động tác của Lý Dật chảy vào Linh Hư Hồ.
Việc này nói tuy phiền phức, nhưng làm chỉ trong nháy mắt. Chỉ một lúc, vật này đã bị Lý Dật chuyển dời đến Linh Hư Hồ, cùng với sự biến mất của dịch thế, thạch nhũ cũng nhanh chóng khôi phục nguyên trạng.
Thân ảnh hai người đáp xuống mặt đất, Lý Dật cầm Linh Hư Hồ trong tay, có chút cổ quái. Không ngờ hắn khổ cực một phen, mới có được Huyết Nhãn này trong tay, nếu sau khi Xà Tôn Giả và Hồng Thiên Thánh Giã dùng xong Huyết Nhãn này còn lại, vậy không chừng hăn còn có được nhiều điều tốt...
Hơi cổ quái nhìn Linh Hư Hồ trong tay Lý Dật, Hồng Thiên Thánh Giả nói:
- Thu vật này lại đi, chúng ta còn cần tìm những thứ khác nữa, mới phối chế được thứ hồi phục sức mạnh linh hồn, thứ này tạm thời giao cho ngươi bảo quản...
Lý Dật ngẩn người, không nghĩ gì khác nữa, nhanh chóng thu Huyết Nhãn lại.
Sau đó, ánh mắt hắn dừng lại ở Huyết Nhãn Linh Tuyền trước mắt, không khỏi liếm môi:
- Vậy tiền bối, thứ trước mắt này, chúng ta còn cần không?
Hồng Thiên Thánh Giả cười:
- Nếu ngươi muốn Hương Hương Quận chúa biết người đã từng đến đây, thì có thể lộn xộn, nếu không muốn lộn xộn... Thì quay về nơi lúc đầu người nằm đi!
- Nằm...
Lý Dật bĩu môi, sau đó nói:
- Bây giờ nếu chúng ta đi, cũng không sao chứ?
Hồng Thiên Thánh Giả thản nhiên nói:
- Chiến sự bên ngoài có lẽ sắp kết thúc rồi, Ngu Huyền Đại Đế kia có lợi hại đi nữa, có lẽ cũng không chịu nổi Kim Bằng Yêu Vương và Hương Hương Quận chúa liên thủ. Bây giờ chúng ta ra ngoài tìm chết sao? Hay người cứ tiếp tục gia hôn mê đi... Ta không tin, nếu dựa vào danh tiếng của Tu La Tam Ma mà nói, lại chạy đi làm chuyện đối phó với một nhân vật bé nhỏ nhưngươi... Huyết Nhãn tuy quý, nhưng không đáng để bọn họ liều mạng?
Nghe vậy, trong ánh mắt Lý Dật có một tia dị sắc. Hắn quả thực rất muốn biết, cái gọi là đại sự của bọn người Hương Hương Quận chúa, rốt cục là cái gì..
Buồn chán nằm trên mặt đất, Lý Dật trong lòng hơi phiền muộn, hắn cũng không biết chính mình đã gia hôn mê ở đây bao lâu rồi.
o0o
Trên đỉnh đầu, tiếng sét không ngừng truyền tới, sau đó là tiếng thét cuồng bạo.
Những âm thanh chấn động liên tục khiến nham bích trên đầu hắn cũng nứt ra, đá vụn cùng với huyết sát chi khí nồng nặc, không ngừng rơi xuống.
Lý Dật không ngờ chiến sự bên ngoài lại kịch liệt đến vậy. Lúc này, e là toàn bộ Đại Đô, thậm chí những vùng quanh đó đều bị san bằng cả rồi.
Về phần Huyết Ma Tộc, e là sau này cũng không còn Huyết Ma nào nữa!
Nhưng mà, chiến sự này, Hương Hương Quận chúa và Kim Băng Yêu Vương hành sự không ổn thỏa cho lắm, có lẽ Ngu Huyền Đại Đế thấy mình sắp thất bại, nên quyết liều mạng? Chỉ là, điều này có thể gọi là tuồng lớn không?
Nhưng theo tính cách của hai người này, có lẽ đây không phải là tuồng lớn gì.
Đang lúc trầm tư, chợt nghe thấy một tiếng oanh lớn, định huyết động đã bị nổ tan, theo đó cả đỉnh động như bị tách ra, lộ ra một chỗ trống rất lớn.
Nham bích vốn dĩ kiên cố vô cùng này, trong phút chốc bị biến thành bột phấn, còn huyệt động vốn dĩ bị chôn vùi trong mặt đất, lúc này, cũng lộ ra bên ngoài.
Từ chỗ Lý Dật nhìn ra, có thể nhìn thấy chiến sự bên ngoài rất rõ ràng.
Chiến sự bên ngoài dường như sắp kết thúc, Ngu Huyền Đại Đế tuy ẩn cư nhiều năm, tu luyện thâm hậu, thậm chí sớm đã tiếp cận trình độ Đấu Tôn, nhưng vẫn không chống lại được Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương liên thủ.
Lúc này, trên mặt hắn đều là máu, y bào vốn đại diện cho vương giả khí thế, lúc này cũng bị rách nát, máu tươi trên cơ thể chảy ra, khiến danh hiệu Huyết Ma, lúc này trùng hợp đến kỳ lạ.
Nhưng mà, tuy đã bị thương nặng nhưng thân ảnh của Ngu Huyền Đại Đế đã phiêu phù trên không trùng trên mặt không hề giận dữ, hắn nhẹ hít thở, ánh mắt dừng lại trên người Hương Hương Quận chúa, sau đó cười lớn:
- Một Hương Hương thực lực cao như vậy... Thế nào? Giả vờ làm một tôn từ nhiều năm vậy rồi sao ngươi không giả vờ nữa, hôm nay lại động thú với thúc thúc ta rồi?
Hương Hương Quận chúa nghe vậy thản nhiên nói:
- Màn kịch này diễn đã nhiều năm như vậy rồi, tất cả mọi người đều biết rõ... Nếu tất cả mọi người đều bị Đấu Thần Điện phong ấn ở đây, vậy thì... lúc này không liên thủ phá ấn, còn chờ lúc nào nữa?
- Phá ấn?
Ngu Huyền Đại Đế cười nhạt:
- Nếu các ngươi thật sự vì phá ấn, Ngu Huyền ta không giúp các ngươi được sao? Tiếc là các ngươi có tà tâm, vẫn luôn chú ý đến đồ vật ấy... Hừ...
Không đợi hắn nói xong Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương đã ra hiệu với nhau, thân hình hai người lùi lại, đã ở hai bên người Ngu Huyền Đại Đế, cùng công kích.
Ngu Huyền Đại Đế cười nhạt, hơi nghiêng người, thân hình biến thành một luồng huyết ảnh, biến mất giữa hai người.
Tốc độ của huyết ảnh dường như mắt thường không thể nhìn thấy, thế tiến công cũng sắc bén vô cùng. Nhưng lúc này, thủ đoạn này đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Thân hình của hai người như quỷ mị vọt đến bên cạnh huyết ảnh, thân hình Kim Băng Yêu Vương trường lớn lên, đã biến thành một đoàn quạ đen, khóa huyết ảnh đó lại bên trong. Sau đó Hương Hương Quận chúa tiến đến, đấu khí trên tay phải sáng lên, sau đó một luồng đấu khí sắc bén rơi xuống trên huyết ảnh.
Lần này, Ngu Huyền Đại Đế hầu như không tránh được, lúc hắn hồi phục nguyên hình, đấu khí thất luyện của Hương Hương Quận chúa đã đánh vào ngực hắn, khiến hắn nhổ ra một ngụm máu tươi.
Hương Hương Quận chúa cười lạnh, nhưng không nói gì, hai tay kết lại thành một đấu ký, nhanh chóng đánh về hướng Ngu Huyền Đại Đế.
Vẻ mặt Ngu Huyền Đại Đế giận dữ, dường như muốn giãy dụa, nhưng cùng lúc đó, vô số hắc ảnh hợp lại biến thành một bàn tay lớn, hung hăng chụp xuống thân thể hắn.
Hai chiều cùng lúc đánh vào người Ngu Huyền Đại Đế, cả người hắn chấn động lại nhỏ ra một ngụm máu, sau đó, hắn chậm rãi ngã xuống...