***
Nghĩ tới đây, Lý Dật nhanh chóng truyền một ý nghĩ tới Hồng Thiên Thánh Giả bên trong Dung giới:
- Tiền bối, giúp ta quan sát xung quanh, nếu trong phong ấn này có gì cổ quái, mong tiền bối tùy cơ ra tay!
- Tiều hữu yên tâm, ngươi cứ chuyên tâm đối phó với Kiếm Hoàng! Ta thấy khí tức người này không tầm thường đầu. Tuy chỉ là Lục Tinh Đấu Hoàng, nhưng e rằng Công pháp người này tu luyện không thấp đâu, đề phòng hắn có sát chiêu gì đó!
Hồng Thiên Thánh Giã nhắc nhở.
- Đa tạ Tiền bối!
Lý Dật kinh ngạc, không ngờ Kiếm Hoàng nay, lại là cương gia Lục Tinh Đấu Hoàng, Lý Dật du mươm trợ lực của Thiên Khôn Địa Càn Châu, cung chi đạt được trình độ Tam Tinh Đấu Hoàng mà thôi. Xem ra đối mặt với Kiếm Hoàng cung nên cẩn thận.
Hiện tại cũng không giống như những lần trước, khi Lý Dật đấu với các Đấu Sư, các Đấu Giá bình thường.
Lúc đầu trong Vạn Triều Thành, Lý Dật nhờ vào thân pháp Huyễn Sát của chính mình, và những lý giải với võ thuật ở kiếp trước, có thể dễ dàng đánh thắng được những Đấu Sự va Đấu Giả bình thường. Dù sao Đấu Sư, Đấu Giả cũng chỉ là những nhân vật dưới tầng chót của cái thế giới đấu khí này mà thôi.
Nhưng mà khi đối mặt với những nhân vật cấp bậc Đấu Hoàng như vậy, thuật Huyễn Sát của hắn, cũng không còn có tác dụng giá Đấu Hoàng cương gia, trên sức mạnh có thể xem là đạt đến canh giới cực hạn, nếu muốn đột phá thêm nữa, cũng phải lĩnh ngộ được những quy tắc nhất định.
sức mạnh một khi đã đạt đến mức tận cùng, các động tác xinh đep cang không con y nghĩa, tất cả đều phải dựa vào thực lực, bằng sự lợi hại của Đấu kỹ để phân thắng bại.
- Không ngờ nỗi, Kiếm Hoàng lại là một người nhỏ mọn như vậy, chẳng qua cũng chi một vai căn phòng mà thôi, đánh nhau mà lại bị phong ấn lại bên trong, sợ không được hưng thu lắm.
Lý Dật bắt đầu khiêu khích mạnh lên.
Anh
Có thể tu luyện đến cảnh giới Đấu Hoàng Kiếm Hoàng sao lại là người nho mon được?
- Lý Dật, ngươi nói ta keo kiệt?
Kiếm Hoàng trong mắt, bị noi la nho mọn, trên sự lý giai cua Kiếm Hoàng là một sự nhục ma rất lớn đối với hắn, một cương gia khó mà chấp nhận được.
- Không chỉ là một người nhỏ mọn, mà còn là một người vong ân bội nghĩa nữa! Hư, chẳng phải chỉ là một Bắc Đầu Tông thôi sao? Trước đây ta là một Đấu Vương con không sợ, đương đương là một Đấu Hoàng cường giả, lại vị Bắc Đầu Tông ma ra tay với ta. Le nao, đương đương là Kiếm Hoàng mà cũng chỉ là con chó săn của Bắc Đẩu Tông mà thôi?
Lý Dật khinh miệt cười nói.
Lục Lý Dật nói ra những lời nay, không khí chợt lạnh thêm vài độ, ca người Kiếm Hoàng vì câu nói này của Lý Dật ma trở nên sắc bén dị thường toàn thân giống như một thanh lợi kiếm sắc bén tan ra hàn mang bốn phía xung quanh!
- Không sai, Lý Dật, người đã làm ta tức giận, nhưng mà, đây chính là hiệu qua ta mong muốn, ta có một chiều Đấu kỹ, phải nhờ sự tức giận mới thi triển được, ta cang tức giận uy lực chiêu Đấu kỹ này cũng cang lon! Kiếm Ý Nổ Kiếm!
Kiếm Hoàng quát to một tiếng cổ tay phải vừa xoay, một thanh thiế kiếm đen nhánh, toàn thân không hề có quang mang chợt xuất hiện trên tayKiếm Hoàng.
Cung với tiếng hát của Kiếm Hoàng thiế kiếm vô quang kia nhất thời thay đổi hình dạng, khi thế trên người Kiếm Hoàng không ngừng tăng vọt, sự tức giận cuồng nộ kia đã được truyền lên thanh thiết kiếm.
Oanh!
Thanh thiết kiệm không ngưng dao động, cùng với sự dao động đó, đấu khí hồng sắc xuất hiện, không ngừng phong ra từ phia.
- Lý Dật, tiếp một chiêu của ta, xem rốt cuộc ngươi có tư cách để nhạo báng ta hay không.
Kiếm Hoàng lạnh lùng nói.
Thiế kiếm trong tay Kiếm Hoàng chợt vẽ ra mấy ký hiệu, khi tức hồng sắc đột nhiên biến mất, dung lực vung kiếm, một đạo quang mang tư trong thiế kiếm tuôn ra, đấu khí hồng sắc nhanh chóng biến thành một con hổ lớn trong không trung mang theo một tiếng gầm gư rung rợn, hung hăng lao về phía Lý Dật.
Lúc con hổ kia gầm gừ, âm thanh dao động truyền đến tai Lý Dật, rồi truyền thẳng vào đầu óc Lý Dật. Ông ong một lúc, Lý Dật cảm thấy toàn bộ cơ thể mình run lên, đúng lúc con hỗ kia đang lao về phía mình, tinh thần đột nhiên có chút trạng thái hoang loạn.
Không ngờ một chiều đơn giản như vậy cua Kiếm Hoàng lại có thể mang theo thế công kích âm thanh dao động! Âm thanh dao động có thể trực tiếp công kích linh hồn, khiến người bị công kích xuất hiện trạng thái hoang loạn!
Đấu khí huyết hồng sắc trong cơ thể vừa chuyển, rất nhanh đánh tan lực công kích tinh thần kia, ngay lúc con hổ lao đến trước mặt Lý Dật, hắn đã hồi phục trạng thái bình thương.
- Hồi Phong Chưởng Giảo Kình!
Lý Dật không cần suy nghĩ, Hồi Phong Chưởng vừa thi triển, giơ tay vỗ mạnh lên đầu con hổ, con manh hổ kia bị Hồi Phong Chưởng của Lý Dật đánh trung giay giua một lúc, rồi quay đầu chạy ngược về phía Kiếm Hoàng.
Thấy mãnh hổ quay đầu lại, sắc mặt Kiếm Hoàng lộ vẻ kinh ngạc. Kiếm Hoàng không ngơ, Lý Dật không nhưng không bị ảnh hưởng gì bơi một chiêu của hắn vừa rồi, ma con phản ngược lại được chiều công kích đó!
Chiêu Kiếm Ý Nộ Kiếm nay cua Kiếm Hoàng có thể nói là một trong các chiêu thành danh của hắn, trong lúc công kích con mang theo âm thanh dao động công kích linh hồn. Rất nhiều cao thu có thực lực xấp xỉ khi giao đấu với Kiếm Hoàng đều chịu không ít thua thiệt bởi chiều nay. Trong suy nghĩ của Kiếm Hoàng Lý Dật du không trung phai chiều nay, cung phải luống cuống chân tay. Nhưng không ngờ, âm thanh dao động của Kiếm Ý Nộ Kiếm không nhưng không gây cho Lý Dật sự anh hương gi, thậm chí Đấu kỹ cua Lý Dật, con đanh lại được chiêu số nay.
Trương kiếm trong tay lưu lại một vết tích huyền ảo, thấy manh hổ màu sắc đang nhat dần quay về trước mặt, Kiếm Hoàng vụng thiế kiểm trong tay, lao xao một lúc, một đạo quang mang loe ra, đao quang mang đo xé manh hổ ra từ vị trí trung tâm, hai nữa thân manh hỗ không còn chút sức lực nào nữa rơi xuống. Khi chưa rơi xuống mặt đất, đa ha thanh hai đạo hồng quang nham nhạt và biến mất.
- Chiêu số cua Kiếm Hoàng cũng chỉ có như vậy!
Sau khi giải quyết xong chiêu Kiếm Ý Nộ Kiếm cua Kiếm Hoàng Lý Dật cười nói.
Nhưng mà, hai tay ẩn trong tay áo của hắn đang không ngừng xoa bóp. Mãnh hổ do đấu khi ngưng kết thanh, không dễ dàng bị đánh ngược lại như vậy, bây giờ Lý Dật thi triển cung la Đấu Hoàng thực lực, canh giới không kem Kiếm Hoàng bao nhiêu, Hồi Phong Chưởng hắn thi triển ra đương nhiên có thể đánh ngược lại được những công kích cua Kiêm Hoàng Nhưng mà, uy lực của chiếu công kích đo cua Kiếm Hoàng không nho, khi Hồi Phong Chưởng cua Lý Dật đụng phải manh hổ, đấu khi cực mạnh thâm nhập vào hai tay Lý Dật, khiến hai tay hắn tê dại!
Con ban tay Lý Dật, cũng rất đau! Chiêu Kiếm Ý Nộ Kiếm đó của Kiếm Hoàng cũng không dễ đánh ngược lại như vậy.
Thiên Khôn Địa Càn Châu kip thơi vận chuyển, cam giác tê dại dần biến mất, nhưng sự đau đơn trên ban tay Lý Dật nhất thời không thể biến mất hoan toan được.
- Không tồi, Lý Dật, biểu hiện của ngươi có thể nhận được sự tôn trọng của ta! Nhiều năm như vậy, ngươi là người duy nhất tiếp được chiều Kiếm Ý Nộ Kiếm của ta nhe nhang như vậy! Ngươi có thể tự hào!
Kiếm Hoàng thần sắc ngưng trọng nói.
Kiếm Hoàng không cần quan tâm đến những lời châm chọc mình, điều này khiến Lý Dật cảm thấy vô cùng ky quai. Theo lý ma noi, Kiếm Hoàng đối với một người vừa gặp mặt, chưa hoi rõ trắng đen đã ra tay với người ta, thật không giống với loại ngươi long da rộng rãi như vậy.
- Ô, sự tôn trọng của Kiếm Hoàng chính là động thu với người ta hay sao?
Lý Dật không thêm để ý, cười nói,
- Không sai, để biểu thị sự tôn trọng với người, mọi người tiếp một chiêu của ta!
Kiếm Hoàng sắc mặt vẫn trầm ổn như trước, không hề bị ảnh hưởng gì bởi sự châm chọc cua Lý Dật.
- Có chiêu số gi, mơi thi triển ra, Lý đại gia ta sẽ tận lực bồi tiếp!
Lý Dật quất lớn, ấn ký trong tay không ngưng xuất hiện, một luồng đấu khí bắt đầu ngưng tụ lại trên tay phải.
- Đã vậy, tiểu tư, người phải cẩn thận!
Kiếm Hoàng giơ cao thiế kiếm trong tay, từng đạo khí tức nặng nề bắt đầu hội tụ trên thiế kiếm. Như đang phải nâng vật gi rất nặng, hai chân Kiếm Hoàng hơi hơi khuyu xuống mặt cung hiện lên một tia thần sắc đo bưng.
- Xem ra chiều nay cua Kiếm Hoàng không phải chuyện đua!
Lý Dật nhn hành động của Kiếm Hoàng trong long bắt đầu tự nhận định.
Bốn đạo kiếm chị đã dần hình thanh. Hắc sắc, tư sắc, hồng sắc, bạch sắc, bốn đạo kiếm chi nay vưa hình thanh đa bao vây lấy xung quanh cánh tay Lý Dật. Bốn kiếm chi có màu sắc khác nhau, trong lúc không ngừng chuyển động rổi hội tụ lại thanh một màu sắc ky quai.
Cung với việc thi triển công kích của Kiếm Hoàng trên thanh thiế kiếm của Kiếm Hoàng lại xuất hiện một dòng chảy máu đen, dong chay nay không ngưng lưu chuyển, thu hút từng luồng đấu khímau vang đất ở xung quanh.
Có thể sản sinh ra một cảnh tượng như vậy, chiều Đấu kỹ ma Kiếm Hoàng sắp thi triển ra đây le nao la Đấu kỹ cấp Bạch Hồ?
Thấy trong không trung xuất hiện một dong chay, trong lòng Lý Dật cả kinh, nếu như vậy, chiều nay e rằng không dễ đối phó.
Thiên địa dị biến, Đấu kỹ Bạch Hổ, nếu Kiếm Hoàng thi triển là Đấn kỹ Bạch Hổ, với tu vi cao hơn Lý Dật ba bậc cua Đấu Hoàng Lý Dật chắc chắn phải chịu chất vất vả.
Cảnh giới cang cao, sự khác biệt giữa các cấp bậc cang lớn. Giữa Lục Tinh Đấu Giả và Tam Tinh Đấu Giả, tuy sự chênh lệch không lớn, nhưng giữa Lục Tinh Đấu Hoàng va Tam Tinh Đấu Hoàng sự chênh lệch về tu vi đương nhiên rất lớn. Canh giới cang cao, muốn tăng thêm một Tinh độ kho cung cang cao. Nhưng đấu kỹ Lục Tinh Đấu Hoàng có thể thi triển ra, phải cao hơn Tam Tinh Đấu Hoàng khoang ba bậc, đến cấp độ Đấu Hoàng thực lực cao hơn ba Tinh, cơ bạn có thể giải quyết được sự thắng bại giữa hai người.
Đương nhiên, con bài tẩy cua Lý Dật không ít, dù bây giờ phải đối phó với Lục Tinh Đấu Hoàng Lý Dật cũng không hề sợ hai.
- Đại xảo nhược chuyết, Đại kiếm vô phong, tiếp chiêu Phách Sơn Kiếm của ta!
Kiếm Hoàng quất lớn, dong chay trên thiế kiếm co lại, lui vao trong tay Kiếm Hoàng Kiếm Hoàng nâng thiết kiệm bổ xuống, một đạo khi lưu hắc sắc như suối, lao về phia Lý Dật.
Ky thế như Trương Giang ky uy như Thái Sơn nên xuống lúc khi lưu hắc sắc tuôn xuống không trung vang lên những thanh âm bum bum, dường như không khi bị nêm lại, trong sự đe nên mạnh mẽ đó, sự đe nén lại dần bung nổ.
- Dẫn khi nhập thế! Ngưng khi phá không!Ỷ Thiên Phá Không Kiếm! Phá phá phá!
Thấy Đấu kỹ mà Kiếm Hoàng thi triển, Lý Dật cũng không chậm trễ Kiếm chi bốn mau hội tụ lại cùng nhau, bốn luồng đấu khi hội tụ thanh Pha Không Kiếm, một thanh cự kiểm màu xám chợt lao về phía dong chay hắc sắc.
Cự kiếm màu xám đâm vào khi lưu hắc sắc, như đâm vào một đống bùn dinh, gian nan lắm mới có thể tiến lên được một chút. Cự kiếm màu xám tiến thêm một bước, trong không trung lại truyền đến một tiếng nổ lớn, cùng với tiếng nổ, dong khi lưu hắc sắc cũng nhỏ dần, đồng thời, màu sắc trên cự kiếm màu xám cũng nhạt dần.
Nơi hai người giao chiến không ngừng chớp sáng. Luồng khí hắc sắc ít dần đi, cả không gian như gặp phải một vật thể lớn đụng vào, mặt đất rung lên từng trận, những căn phòng gần đó, những bức tường theo những âm thanh lớn, đều rung lên từng trận, ngói trên mái nhà, cũng rơi xuống.
- Kiếm Hoàng, không có chiều nào mạnh hơn nữa à? Ta tiếp được một chiêu của ngươi, có phải ta nên tự hào không?
Nhìn thanh cự kiểm đang nhỏ dần, Lý Dật phá lên cười lớn, nói.
- Ha ha, có lẽ ngươi rất tự hào, nhưng lẽ nào người cho rằng là một Đấu Hoàng, ta lại chỉ có chút bản lĩnh như vậy thôi sao?
Sắc mặt Kiếm Hoàng trầm xuông.
Ấn ký trong tay nhanh chóng kết thành, Kiếm Hoàng quát lớn một tiếng:
- Phách Sơn Kiếm, ngưng kết!