Mục lục
Đấu Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đả tự: Sided Lovettt

***

Một vầng mặt trời hắc sắc đột nhiên rơi xuống, ở phía trước nó là vô số con mãng xà đấu khí nhộn nhạo lao vút lên, sau đó thay đổi, quấn vào...

Bùm! Bùm! Bùm!

Những con mãng xà đấu khí không ngừng đánh vào trên mặt trời hắc sắc, tuy mỗi lần đập vào, khí tức ở vắng mặt cơ hổ nhạt đi phần nào, thế nhưng cũng giống như vậy, những con mãng xà đấu khí ấy không ngừng bị mất đi.

Xuy!

Ở một khoảnh khắc nào đó, Nạp Lan Phỉ nghiến chặt răng một bóng máu phun ra từ miệng hắn, hình thành một đạo sóng máu, hòa nhập vào phía trước đấu khí mãng xà.

Cảm ứng được sự thúc đẩy của huyết mạch chủ nhân, những con mãng xà được tạo bởi đấu khí ngửa mặt hú dài, sau đó chúng quấn chặt vào nhau rồi lại biến hóa, đã hình thành một con cự xà đấu khí khổng lồ, lao vụt về vầng trời hắc sắc kia!

Ầm!

Chỉ trong nháy mắt, vòng tròn hắc sắc và cự xà đấu khí dường như đã mất đi hình trạng vốn có của mình, chỉ để lại hai đạo đấu khí hắc sắc u ám. Năng lượng trong không trung không ngừng va đụng khắp nơi, trong Quỷ U Phong Đô dâng trào một trận chấn động kịch liệt, âm khí xung quanh cũng không ngừng bùng lên trong cơn rung chuyển.

Đấu kỹ của hai người đều cường hãn như vậy, e rằng ít nhất cũng là Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp...

- Hừ! Phá cho ta!

La Bản cười lạnh một tiếng, ấn ký trong tay lại thay đổi, chỉ nhìn thấy vòng tròn hắc sắc ấy chợt nổ tung hình thành một đạo trảm nhận hắc sắc khổng lồ, thoáng chếch lên rồi lại bổ mạnh xuống!

- Ảnh Ma Đồng Quy! Phá!

Theo tiếng quát của La Bản, trên trảm nhận hắc sắc đang chém xuống đấu khí hắc sắc càng bốc lên cao. Một luồng khí thế ngập trời lan tràn ra, cơ hồ trong thoáng chốc, cả đảo trên không đều bị chìm trong đó.

Nhìn khí thế đột nhiên bốc cao của La Bản, sắc mặt Nạp Lan Phỉ biến đổi, cuối cùng hắn lại thở ra một ngụm huyết thủy, ấn ký trong tay cũng nhanh chóng thay đổi, sau đó quát vang lên một tiếng!

- Vạn Xà Thuẫn! Ngưng!

Con cự và đang bay loạn trên không trung co rụt lại, cuối cùng thu lại vào nhau, hình thành một thuẫn bài lớn chặn ngay trước mặt Nạp Lan Phỉ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, La Bản vẫn chỉ cười lạnh một tiếng, tay phải chợt vung mạnh, cự nhận hắc sắc đã nhanh chóng chém xuống!

Ầm!

Cự nhận hắc sắc đập mạnh xuống thuẫn bài, hư không xung quanh cơ hồ giật mạnh, sau đó, từng đạo năng lượng ba động dữ dội tán ra xung quanh!

Sau đó!

Đinh!

Một âm thanh nặng nề vang lên, cự nhận hắc sắc và cự thuẫn năng lượng cơ hồ cùng lúc hóa thành tro. Chỉ có điều, sắc mặt của La Bản không đổi, thế nhưng Nạp Lan Phỉ lại phải lui xuống nửa bước, phụt một tiếng, lại thở ra một búng máu đen.

Chỉ là, lúc này không có thời gian cho hai người bọn họ thở, Nạp Lan Phỉ chỉ thổ ra một ngụm huyết thủy, đôi cánh đấu khí đã nhạt đi nhiều ở sau lưng vụt động thân hình đã bổ lên trước, thân ảnh lúc này giống như một vệt lửa lao đi.

Thấy vậy, La Bản chỉ cười lạnh một tiếng, hai tay cùng vỗ, khẽ tiếng quát:

- Thuẫn!

Keng!

Thân hình của Nạp Lan Phỉ đột nhiên đầu và mạnh vào cự thuẫn năng lượng bất ngờ hiện ra, thân hình đang lao lên lúc này bị chặn lại, dáng vẻ lúc này vô cùng quỷ dị!

Cơ hồ cùng lúc ấy...

Một tiếng ù vang lên.

Ảnh Khôi Lỗi vừa rồi không biết đã ở đâu lúc này lại đột nhiên xuất hiện bên cạnh Nạp Lan Phỉ, chỉ lăng không hạ hư trảm, ngay lập tức đã có một đạo hàn quang đã xé rách âm khí xung quanh, rồi bỏ vào ngực của Nạp Lan Phỉ.

Một người một khối lỗi lúc này đã dính chặt vào nhau. Tuy rằng thân hình của Nạp Lan Phỉ bị chặn lại chỉ là chuyện trong nháy mắt, thế nhưng trong nháy mắt ấy, hắn đã mất đi tiên cơ mà mình khó khăn lắm mới có được.

Đối mặt với trảm kích này, Nạp Lan Phỉ hiện tại cũng chỉ có thể lui xuống nửa bước, coi như đã tránh khỏi. Thế nhưng chỉ tránh khỏi nửa bước, Quỷ Khôi Lỗi trong không trung đã lại lao xuống thân hình vụt lóe, đã khóa hắn trong một không gian, ngoài việc tránh né ra thì không thể làm gì.

La Bản cười lạnh một tiếng, không còn nhìn hắn nữa. Hai bên đều rất rõ, La Bản muốn giết Nạp Lan Phỉ cực khó, thế nhưng dựa vào Quỷ Khôi Lỗi chặn hành động của Nạp Lan Phỉ lại hoàn toàn không khó. Chỉ cần trong thoáng chốc này, cũng đủ cho hắn làm rất nhiều chuyện.

Đôi cánh đấu khí sau lưng La Bản khẽ chớp động trong ánh mắt phẫn hận của Nạp Lan Phỉ đã đáp xuống đảo trên không.

Chỉ còn cách Nạp Lan Bá chưa đầy mười bước...

Nạp Lan Bá lúc này, cơ thịt trên người đã điêu tàn đến cực điểm, vốn dĩ huyết thủy đang tràn ra trong nhiệt độ tăng cao, đã hoàn toàn bị bốc hơi, điều này khiến trong hắn lúc này chẳng khác một cái xác khô.

Chỉ có điều, cho dù là vậy, ấn ký trong tay hắn vẫn không đồi, miệng vẫn khẽ khàng nói:

- Quỷ...U...

Đôi mắt La Bản vụt lóe một tia cổ quái, không nhịn được nhàn nhạt nói:

- Mọi người nói Nạp Lan Bá một đời kiêu hùng Bản hoàng trước giờ còn khinh thường có điều hôm nay nhìn thấy, đúng là có mấy phần phong phạm kiêu hùng! Chỉ là... Ngươi vẫn phải ngoan ngoãn lên đường thôi!

Vừa dứt lời, đấu khí hắc sắc trên tay phải hắn đã nhanh chóng trào lên, sau đó hình thành một trường thương hắc sắc. Hắn nhẹ nhàng quăng ra, trường thương vút qua không khí, đầm thẳng vào vị trí cô họng của Nạp Lan Bá...

Nạp Lan Bá giống như không hề nhìn thấy, vẫn tiếp tục gắng gượng ngâm nga Huyền U Quyết của ông...

Xuy!

Chỉ nghe thấy một âm thanh quỷ dị vang lên, trường thường đấu khí mà La Bản quăng ra xuyên qua cổ họng của Nạp Lan Bá, chìm vào hư không đằng sau, một tia máu phụt ra từ cô họng của Nạp Lan Bá, chớp mắt chặn lại những âm tiết mà hắn sắp phát ra...

- Hỗn đản! Ngươi đáng chết!

Nạp Lan Phỉ đau đớn rống lên. Lúc này, thân hình hắn thoáng bốc lên, đôi cánh đấu khí đằng sau ngưng lại, sau đó bay vút đi, hóa thành hai đạo sáng rơi vào trước Quỷ Khôi Lỗi sau đó chớp mắt đã nổ tung. Đồng thời, người Nạp Lan Phỉ bốc lên cao, dựa vào thế lao lên cuối cùng mượn từ đôi cánh đấu khí bồ mạnh về phía La Bàn.

Bùm!

La Bản giống như có mặt ở sau lưng, hồi thủ một chưởng chặn lại nhát chém của Nạp Lan Phỉ đấu khí trong không khí vụt động, thân hình của hai người đều chao đảo...

Cơn sóng đấu khí cuồn cuộn lại một lần nữa trào ra, cơ hồ không gian xung quanh đã hoàn toàn bị vỡ nát!

- Hỗn đản! Hỗn đản! Hỗn đản!

Nạp Lan Phỉ nghiến răng ken két, thân hình hết lần này sang lần khác đâm vào La Bản. Chỉ là lúc này, La Bản cơ hồ hoàn toàn bình tĩnh, hắn tiện tay chặn lại thế công liều mạng của Nạp Lan Phỉ, chỉ lạnh lẽo nói:

- Muốn dùng Huyền U Quyết để chúng ta chôn chung với Nạp Lan Gia các ngươi? Ngươi cho rằng ta ngu sao? Nạp Lan lão quỷ! Người nào trong Nạp Lan Gia các ngươi cũng đều là kẻ điên! Kẻ điên!

Lúc nói chuyện, Nạp Lan Phỉ đã rơi vào thế hạ phong chỉ vì hắn đã tự phá đôi cánh đấu khí của mình, thân hình đã mất đi sự nhanh nhẹn, dĩ nhiên sẽ rơi vào thế yếu. Huống hồ, hắn còn không phòng bị Quý Khôi Lỗi không biết đang ẩn núp ở nơi nào...

Thế nhưng đúng lúc này, huyết thủy trào ra từ cổ họng của Nạp Lan Bá cuối cùng lại ngừng lại, hắn phát ra một âm thanh "cạc cạc cạc" cổ quái, lại giống như không hề phát giác ra cổ họng của mình đã bị đâm thành một lỗ lớn, giọng nói khàn khàn khó nghe lại vang lên...

- Quỷ U Phong Đô...

La Bản chấn động toàn thân, cơ hồ khó tin quay đầu lại nhìn lại nhìn thấy, âm thanh ấy cơ hồ phát ra từ phần bụng của Nạp Lan Bá...

- Quỷ U Phong Đô, Biến Càn Khôn!

Phụt!

La Bản và Nạp Lan Phỉ cùng lúc phun ra một búng máu, thân hình văng ra sau mấy trăm thước. Nguyên nhân không vì điều gì khác, lúc này, máu thịt trên người Nạp Lan Bá đã bị nổ tung cùng lúc đó tinh hoa đấu khí tràn vào cơ thể hắn cũng nổ ra.

Còn mọi người đang ở phía xa, lại càng cảm ứng được mạnh mẽ. Vào lúc đấu khí vô biên nổ tung âm khí xung quanh đã chấn động một lần nữa, sau đó, co rút lại dữ dội, mọi người lúc này đều có cảm giác bị đề nghiền nát thành tro bụi...

Lý Dật chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình chấn động cổ họng trào ra một mùi tanh, thế nhưng cơ hồ cùng lúc, Xà Tôn Giả lại nhanh chóng lên tiếng:

- Tiểu quỷ! Chú ý! Thiên Địa Hỗn Độn Biến sắp được mở! Cơ hội, chỉ có lần này!

Lời này khiến Lý Dật chấn động tinh thần, thế nhưng sau đó, hắn đã cảm nhận được âm khí xung quanh chấn động dữ dội, trong bóng tối mà mắt thường có thể nhìn thấy đã hoàn toàn biến thành huyết sắc.

Sau đó, ngay sau đó, một cơn rung chuyền kịch liệt khiến cả người hắn đập thẳng về mép ngoài. Vào lúc hắn còn chưa kịp thích ứng, một luồng hấp lực đã phát ra từ bên trong kéo cả người hắn về.

Đúng lúc này, Lý Dật cảm thấy bản thân giống như một con rối bị kéo dây, bị người khác kéo giật. Cho dù hắn thực lực kinh nhân, lúc này có thực lực của Đấu Hoàng mấy Tinh, thế nhưng trong tình huống này, cũng chỉ có thể duy trì giữ cho cơ thể của mình không bị cơn chấn động đập nát. Còn về việc bản thân bị quăng quật đến đâu, lại là chuyện không cần lo nghĩ.

Cũng giống như vậy, Lý Dật hiểu rõ, bản thân còn tình trạng như vậy, những người khác, e răng cũng không có ai dễ chịu gì...

Đây đúng là một phản ứng dây chuyền a!

Lý Dật trong khổ vẫn thấy vui, chỉ có thể an ủi mình như vậy. Không biết qua bao lâu sau, cảm nhận được cơn chấn động ngoại giới đã giảm đi phần nào, hắn mới khựng người lại, lơ lửng ở không trung đến lúc này, hắn mới ngưng thần nhìn xuống.

Đưa mắt nhìn xung quanh một vòng Lý Dật chấn động cả người, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin.

Chỉ thấy, lúc này, phía dưới không còn là bóng đen vô bờ, mà là một hoang mạc vô tận. Ở giữa hoang mạc, một tòa thành đứng sừng sững ở đó, chính là hình dạng của Vân Thủy Thành... Trên tòa hùng thành, chính là đảo trên không đang lơ lửng ở đó, lúc này đã khôi phục lại bộ dạng vốn có của nó.

Còn trên đảo trên không lại là một vầng trăng tròn vành vạnh hiện ra có vài phần kinh nhân...

Thế nhưng âm khí xung quanh lúc này lại nồng đậm hơn lúc trước mấy lần, cơ hồ giống như dòng lưu thủy!

Trong tình hình này, ngay cả việc thở cũng không thể, huống hồ là chuyện khác?

- Đây rốt cuộc là...

Lý Dật không nhịn được lầm bầm trong lòng.

Giọng nói của Xà Tôn giả nhanh chóng vang lên, nói:

- Đây là sự biến đổi hư thực của Huyền U Quyết. Quỷ U Phong Đô lúc này đã từ từ tiêu tán, đầu tiên là giống như ngoại giới, sau đó sẽ giống như hoang mạc, tiếp đó sẽ có thay đổi gì, ngay cả Bản tôn cũng không biết, thế nhưng Bản tôn chỉ biết, cánh cửa... đã mở rồi!

- Ở đâu?

- Phía trên!

Lời còn chưa dứt, đã nhìn thấy phía trên đảo trên không, âm khí đột nhiên từ từ lưu động hình thành một hình trạng có một dòng suối. Dòng suối nhỏ nhanh chóng mở rộng trong chớp mắt, đã to đến mấy trượng... Những tia sáng từ bên ngoài chiếu vào Quỷ U Phong Đô, ánh sáng tươi sáng!

Lập tức, chỉ thấy mấy đạo thân hình đi thẳng vào hướng đó, người đi đầu dĩ nhiên là La Bản, sau đó là Hải Kim, Nạp Lan Thiên Triết, Nạp Lan Hạ... Cuối cùng mới là Cung Vô Song!

Còn Nạp Lan Bá lúc này lại hoàn toàn biến mất không thấy tăm hơi.

Chỉ có điều, Lý Dật lại không có tâm trạng để ý đến chuyện đó, chỉ là thân hình khẽ lách sang bên, đã hướng người lao về phía đó.

Lúc này người nào cơ hồ đều hiểu rõ, đây là cơ hội duy nhất để rời khỏi nơi này.

Về món đồ của Nạp Lan Gia, lúc này ai còn để tâm?

Cho dù là tuyệt thế công pháp, Thượng cổ Đấu kỹ, cho dù là Thần Khí nghìn năm, Ma cụ vạn năm, nếu như cái giá để có được là bị phong ấn ở nơi quỷ tha ma bắt Quỷ U Phong Đô, e rằng không có ai bằng lòng đi lấy nó!

Mấy chiếc bóng sáng cơ hồ cùng lúc tụ vào một nơi, sau đó nhanh chóng lao về lối ra!

Đúng lúc này, âm khí xung quanh chợt rung động một luồng đao ảnh đấu khí khổng lồ vụt chém xuống dòng suối...

Một đạo thanh thế kinh người, vô cùng cường hãn, cho dù là mọi người ở đó, sắc mặt đều biến đổi. Huống hồ, đao ảnh đến lúc này quá sức trùng hợp, giống như đánh thắng chỗ hiểm, khiến mọi người không thể không chớp mắt dừng lại.

Âm khí xung quanh đột nhiên rung động Thiên Địa Hỗn Độn Biến vốn đang mở ra cơ hồ sắp đóng lại, khiến người người biến sắc...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK