***
Chiến sự trên không trung đã kết thúc, Huyết Ma Tộc ngoài vị Huyết Ma Vương Nữ, một trong Tu La Tam Ma ra, còn lại toàn bộ đã ngã xuống dưới tay Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương như vậy.
Hai người liếc nhìn nhau, ánh mắt hiện lên một tia cổ quái. Tuy hai người hầu như không bị tổn thất gì, đã có thể bắt sống vị cường giả Đấu Hoàng Đỉnh phong nhưng mà, có thật là không bị tổn thất gì không?
Đại Độ nhìn xung quanh đều là phế tích, còn có không biết bao nhiêu Ma thú và nhân loại bị giết, hai người đều không tính nồi, tổn thất này là rất lớn!
Làm ra chuyện này, có nghĩa là bọn họ đã biến những thứ Đấu Thần Điện ngàn năm gầy dựng thành tro tàn. Nếu lần này không thể phá ấn ra ngoài được, thì không nói những điều khác, chỉ cần người của Đấu Thần Điện xuất hiện, hai người này đã khó đối phó!
Nếu đại sự lần này không thành, e là lần sau, không chỉ đơn giản là phong ấn nữa.
Hương Hương Quận chúa lạnh lùng nhìn xung quanh, rất nhanh đã nhìn thấy hầm ngầm kia đã lộ ra ngoài, còn có Lý Dật hôn mê bất tỉnh vẫn đang nằm đó. Chỉ là có lẽ do chấn động, thân hình hắn đã có vài phần không giống lúc đầu.
Nhưng mà, Hương Hương Quận chúa rất yên tâm với thủ đoạn của mình, nàng gật đầu với Kim Bằng Yêu Vương, hai người mang theo Ngu Huyền Đại Đế lúc này đã mềm như bún, hướng về phía động khẩu đi đến.
Đáp xuống mặt đất, Kim Bằng Yêu Vương vỗ vào người Ngu Huyền Đại Đế, rồi vứt hắn xuống đất, mới nhìn đến Lý Dật, nói nhạt:
- Hương Hương, hiện nay đã có được Chân Tô Huyết Mạch và Thiên Ma Dẫn rồi... Xem ra, lần này tỷ lệ thành công của chúng ta rất lớn!
Hương Hương Quận chúa cười, nói:
- Thành công đâu dễ dàng như vậy. Cũng không biết tin tức hai gã gia hỏa tin cần của Đấu Thần Điện đã chết lúc nào sẽ được truyền ra ngoài, nếu những gã Thần Côn biết tin tức này, chúng ta có chuẩn bị thế nào cũng vô dụng.
Kim Bằng Yêu Vương cười một tiếng, chuyên đề tài:
- Không biết lần này, chúng ta có thể ra ngoài không?
Hương Hương Quận chúa liếc mắt:
- Nếu người muốn ra ngoài, dựa vào bản lĩnh của ngươi không ra được sao? Nếu không phải vì Thánh Khí của Huyết Ma Tộc, chúng ta hà tất phải khổ cực như vậy? Được rồi, đi thôi!
Nói xong Hương Hương Quận chúa tiện tay nhấc Lý Dật lên, đi sâu vào huyệt động.
Lý Dật biết hai vị này đã đến, nên không dám dùng đấu khí bảo vệ cơ thể, lúc này bị Hương Hương Quận chúa nhấc lên, trong lòng có vài phần phiền muộn. Nhưng mà, hiếu kỳ vẫn nhiều hơn...
Bị uất ức lớn như vậy, nhưng mà mục đích liên thủ của Hương Hương Quận chúa và Kim Băng Yêu Vương, cũng đã có chút đầu mối..
Thánh Khí của Huyết Ma Tộc? Có lẽ là Thần Binh hoặc Ma Khí!
Thần Binh của Đại Lục Đấu Thần, Tam Thập Tam Ma Khí, Lý Dật cũng ít nhiều biết đến. Tuy hắn không rõ lắm, trong số đó có Ma Khí nào có liên quan đến Huyết Ma Tộc, nhưng cũng không làm giảm sự hứng thú trong lòng hắn lúc này. Cũng chỉ có những vật này, mới khiến cho hai vị trong TuLa Tam Ma động tâm.
Hơn nữa, nhìn sự việc hôm nay, hai vị này muốn có vật như vậy, không phải là chuyện chốc lát. Vậy mình có thể qua mặt bọn họ một lần để lấy được vật đó hay không?
Lý Dật im lặng chờ đợi...
Bị Hương Hương Quận chúa dẫn theo, trong chốc lát, Lý Dật đã đến nơi vừa nãy hắn đã đên.
Lập tức, hắn và Ngu Huyền Đại Đế hai người bị vứt vào hai bên bờ hồ nước. Đương nhiên, vị Ngu Huyền Đại Đế không may, lúc này hôn mê thật, Lý Dật hắn chỉ là giả vờ mà thôi.
Chỉ không biết, Kim Bằng Yêu Vương và Hương Hương Quận chúa, rốt cục muốn hai người đến đây làm gì?
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên Hương Hương Quận chúa hừ một tiếng.
- Thế nào?
Kim Bằng Yêu Vương đang tìmi kiểm tra phía bên kia hỏi.
Hương Hương Quận chúa lắc đầu, chậm rãi nói:
- Kim Bằng sao ta cảm thấy nơi này đã từng có người đến?
Kim Bằng Yêu Vương cười lớn:
- Ngươi lo lắng nhiều quá rồi. Nơi này ngoài ta, ngươi và ba lão quý của Huyết Ma Tộc kia, còn ai biết nữa? Bây giờ ba lão quỷ kia đã chết rồi, chỉ còn ta và người, có lẽ ngươi cảm ứng sai rồi chăng?
- Có lẽ vậy...
. Hương Hương Quận chúa hơi chần chờ, nàng nhắm mắt cảm ứng chốc lát, mới hơi lắc đầu.
Tuy chỉ kinh ngạc, nhưng Lý Dật cũng bị dọa đến thầm giật mình. Tu La Tam Ma này quả nhiên không có ai đơn giản, vào tình hình này, còn có thể phát hiện ra vài phân bất ổn.
Kim Bằng Yêu Vương vung lên một cước, đá Ngu Huyền Đại Đế rơi vào Huyết Nhãn Linh Tuyền, mới cười nói với Hương Hương:
- Lúc này, huyết mạch của Huyết Ma Tộc còn lưu lại trên Tu La Đảo, hẳn là đã đoạn tuyệt rồi. Còn vị trước mắt, là người duy nhất còn mang Chân Tổ Huyết Ma... Chỉ cần bỏ người này vào hồ máu, thì có thể hủy bỏ phong ấn Huyết Phủ. Chỉ cần tiến vào được Huyết Phủ, vật đó đã là sở hữu của chúng ta rồi...
Hương Hương Quận chúa gật đầu nói:
- Vậy bắt đầu đi!
Kim Bằng Yêu Vương cười nói:
- Nếu có được vật đó, những uất khí mấy năm nay phải chịu ở Đấu Thần Điện, đã có thể giải được rồi! Chỉ cần ra được bên ngoài, ta phải tìm mấy cô nương của Đấu Thần Điện vui chơi! Ha ha ha...
- Ta không cản ngươi thử...
Hương Hương Quận chúa cười, biểu tình vi diệu.
Những biểu hiện này, khiến nụ cười của Kim Bằng Yêu Vương cứng lại, sau đó nhưnhớ ra điều gì, hắn nói nhanh:
- Hương Hương, nàng cũng biết trong lòng ta chỉ có nàng... Lời nói vừa rồi, ta chỉ là nói vui thôi, đùa thôi...
- Thật không?
Không biết Hương Hương Quận chúa có tin những lời này không, nhưng nàng vỗ vỗ tay, nói:
- Bắt đầu thôi...
Nghe vậy thì Kim Bằng Yêu Vương ngẩng đầu nhìn nàng dường như hai người cùng cười, cũng đồng thời phất tay.
Chỉ thấy hai luồng đấu khímạnh mẽ xuất ra, sau đó một loạt âm thanh đầm ầm vang lên, chỉ trong chốc lát, đã thấy vô số xiềng xích đỏ như máu hiện ra giữa không trung
Hai người cùng nhảy lên, mặt đối mặt ngồi xuống cùng với những biến hóa nhanh chóng của ấn ký trên tay, liền nhìn thấy hai luồng khí thế cực mạnh tuôn ra.
Cũng cùng lúc đó, Lý Dật cảm thấy nước suối bên trong Huyết Nhãn Linh Tuyền ngay bên cạnh hắn đã bốc lên, dao động như nước đang sôi.
Xuy~~
Ngu Huyền Đại Đế đang bị ngâm Huyết Ngưng Tuyền Thủy đột nhiên tỉnh lại, sau đó, hắn phát ra những tiếng kêu la thảm thiết.
Một vị Đế vương trước nay luôn kiêu ngạo, lúc này như cảm nhận được sự đau khổ nào đó. Một nửa thân người hắn ngâm trong nước, không nhìn thấy gì, nhưng cánh tay phải nỗ lực giơ lên cầu cứu. Nhưng chỉ trong nháy mắt toàn thân hắn đã biến thành một luồng máu loãng, nhập vào Huyết Nhãn Linh Tuyền.
Hầu như chỉ trong nháy mắt, Ngu Huyền Đại Đế đã bốc hơi khỏi nhân gian, biến thành một luồng máu trong Huyết Nhãn Linh Tuyền, biến mất hoàn toàn...
Một màn quỷ dị này khiến Lý Dật toát mồ hôi lạnh, suýt nữa không giả vờ nổi nữa, trong lòng chỉ còn một ý niệm... Hai người này giữ hắn lại, không phải cũng là để làm một việc như vậy chứ?
Nhưng may thay lúc này Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương đều không chú ý đến hắn, mà lực chú ý nằm ở Huyết Nhãn Linh Tuyền.
Cùng với sự biến mất của Ngu Huyền Đại Đế, sự sôi trào của Huyết Nhãn Linh Tuyền cũng dần biến mất, chỉ trong chốc lát, lại quay về trạng thái tĩnh lặng. Sau đó, một lớp băng không biết từ đầu xuất hiện, kết bằng toàn bộ Huyết Nhãn Linh Tuyền. Từ cực nóng đến cực lạnh, thời gian chỉ trong một phút.
Việc này khiến Lý Dật vô cùng kinh ngạc.
Hắn tự nhiên biết, xuất hiện tình huống này, đều là thủ đoạn của Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương. Nhưng vừa rồi chỉ là nháy mắt, hai người này ít nhất đã sử dụng đấu khí của 4 thuộc tính Ám, Băng Thủy, Hỏa... Quả là giống như một thần tích xuất hiện, sao Lý Dật không khỏi kinh ngạc được? Nhưng mà, rất nhanh sau đó hắn không còn thời gian kinh ngạc nữa.
Chỉ thấy, cùng với sự bằng kết, đột nhiên, một âm thanh vang dội vang lên, như có vật gì đó đang cố gắng đánh tan lớp bằng kia. Âm thanh nhức tại từ trong Huyết Nhãn Linh Tuyền truyền ra.
Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương không những không kinh ngạc mà còn vui mừng, ấn ký trên tay biến hóa nhanh hơn bội phần. Trong nháy mắt, nghe thấy một tiếng nổ lớn, lớp băng kết đã bị phá tan. Sau đó, một cánh cửa đá màu đỏ máu vôn bị băng tuyết bao vây, dần hiện ra.
Cùng lúc này, một bàn tay tái nhợt, không có chút dấu hiệu hay thanh âm gì, đã nhẹ nhàng đặt lên hậu tâm của Hương Hương Quận chúa!
Một quang hoa đấu khí đủ màu sắc lóe ra, sau đó một trận kêu rên, rồi một trận cười truyền đến. Sau đó, liền thấy thân hình Phong Nhã bay nhanh về phía sau.
Phong Nhã? Tại sao Phong Nhã lại xuất hiện ở đây?
Lý Dật nhìn chằm chằm vào thân hình Phong Nha đang bay đi, không hiểu gì!
- Khốn kiếp!
Cánh cửa đá màu đỏ đang nổi lên một nửa, đột nhiên ngưng lại, lại thấy thân hình Hương Hương Quận chúa biến thành một bóng trắng bay theo Phong Nhã. Đồng thời, bàn tay trắng trẻo của nàng chỉ hơi phất nhẹ giữa không trung chỉ thấy không gian xung quanh hoảng động vô số đấu khí từ bốn phương thoát ra, mạnh mẽ bay theo hướng của Phong Nhã, như đang muốn phong tỏa đường đào tẩu của hắn! 4
- Con tiện nữ!
Phong Nhã vẻ mặt lạnh lùng, dường như không sợ hãi gì. Biểu hiện này khiến sát ý của Hương Hương Quận chúa càng mạnh hơn, cũng khiến cho Kim Bằng Yêu Vương đang ở không xa đó hơi chau mày, sau đó cười lớn, thân hình hắn cũng bay đến.
Lúc này, Phong Nhã vốn luôn nhát gan, lại giống như thực lực tăng vọt, huyết sắc trên tay quang mang vô cùng, sau đó là một tiếng quát chói tai!
- Huyết Ảnh Loạn!
Cùng với tiếng quát, đấu khí huyết sắc hình thành từng đạo khí tức bốc lên bốn phía, ngăn chặn Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương liên thủ.
Nhưng một đòn này cũng khiến Phong Nhã hừ một tiếng, nhổ ra một ngụm máu. Tuy vậy, vẻ mặt hắn vẫn vui cười, dường như không có ý định lùi bước.
Huyết sát chi khí ở nơi này vốn rất nồng hậu, lúc này toàn bộ lại được dẫn động khiến thế tiến công của Kim Bằng Yêu Vương phía sau hơi lùi lại, đánh trúng vào chỗ Hương Hương Quận chúa đang đứng.
Hương Hương Quận chúa cười nhạt, chân trái lùi lại, một luồng đấu khí tràn ra.
Vô số hỏa hoa cùng lúc nồi lên giữa không trung khiến xung quanh sáng lên. Cảnh tượng lúc này, giống như ba người cùng giao đấu với nhau vậy.
Trong số ba người, tu vi của Phong Nhã thấp nhất, chỉ là cấp bậc Đấu Sư, cho nên lúc này, chỉ là trong chớp mắt giao chiến, hắn đã bị đánh bay trong tiếng kêu rên. Thân hình hắn biến thành một ma ảnh trong không trung sau đó bộp” một tiếng, đã rơi xuống mặt đất, chết không thể chết thêm được nữa!
Phong Nhã xuất hiện cũng không ảnh hưởng gì tới cục diện loạn lạc. Đấu khí trong tay Hương Hương Quận chúa ngưng mà không tán, chỉ cười lạnh một tiếng, tay phải vỗ vỗ, đấu khí thất luyện cực lớn đã đánh về phía Kim Bằng Yêu Vương.
Kim Bằng Yêu Vương không dám đón đỡ, hai tay rung động đấu khí hắc sắc sau lưng dựng lên, lại nhẹ nhàng rung nhoáng lên, thân hình đã lùi về vài trăm thước, sau đó hắn hồn hền nói:
- Hương Hương, nàng làm gì vậy?