- Âu Dương lão tặc, hôm nay là ân oán giữa ta và ngươi, ta cũng không muốn liên lụy tới người vô tội, không bằng do chúng ta quyết một trận tử chiến, như thế nào?
Long phong Vân cũng không phải hoàn toàn là người hữu dũng vô mưu, có lẽ là bởi vì có Long Y ở đây, hắn cũng không nghĩ vì mình mà tất cả mọi người lâm vào trong nguy hiểm. Nhưng có điều, đề nghị này cũng không có được Âu Dương môn chủ đồng ý, hắn hồi đáp:
- Tứ đại sát thần đã sửa tông đổi tộc, chính là đệ tử song kiếm môn, hôm nay tự tiện xông vào cấm điện, giả phóng tù phạm, đã xúc phạm môn quy, tội đáng bêu đầu. Long phong Vân, bổn môn hành sử theo môn quy, ngươi sẽ không có ý kiến gì chứ.
- Thúi lắm, huynh đệ của Long Môn, chết là quỷ Long Môn, cùng song kiếm môn không có nửa phần quan hệ.
Sát thần lão đại quát mắng:
- Âu Dương lão tặc, ngươi âm thầm tính kế Long Môn chủ, nhốt môn chủ bảy năm, khoản nợ máu này, muốn song kiếm môn hoàn lại.
- Long Môn môn chủ? Bổn môn chỉ biết là Long Môn môn chủ Long Tà, Long phong Vân chẳng qua là tù nhân của bổn môn.
Được rồi, Lý Dật thừa nhận mình càng nghe càng hồ đồ, tóm lại, hắn đang bị quấn vào giữa song kiếm môn cùng Long Môn, nếu không phải vì thất tinh tông, trận phân tranh này cùng hắn cũng không có quan hệ. Đầu óc của hắn trong lúc này cấp tốc chuyển động, lo lắng vấn đề mình cùng song kiếm tông, hoàn toàn không có khả năng hoà giải, cho nên chỉ có thể cùng Long Môn Long phong Vân hợp tác. Tuy tình thế bây giờ, làm như vậy cũng không sáng suốt lắm.
- Tô Thanh Vân, bốn người các ngươi nhanh chóng mang Y Y rời đi.
Long phong Vân đã chuẩn bị động thủ, quay đầu thấp giọng dặn dò.
- Môn chủ đại nhân, thuộc hạ nguyện chết cùng môn chủ.
- Thuộc hạ nguyện chết cùng môn chủ.
Ba sát thần kia cùng nói.
- Chết trận? Tại sao phải chết cùng.
Long phong Vân thấy tứ đại sát thần không chịu rời đi, cũng không cho là đúng, thân hình đột nhiên vừa động, không hề dấu hiệu ngang nhiên ra tay, đấu khí khống chế không gian, một mảnh không gian vặn vẹo hướng Âu Dương môn chủ cuốn tới.
Lý Dật đến bây giờ cũng chưa từng thấy qua người nào vừa ra tay đã ác lệ như vậy, làm không gian ả bị xoắn thành mảnh nhỏ, cùng nhắm vào hơn mười cường giả đánh tới.
- Bị nhốt bảy năm, Long phong Vân, thực lực của ngươi có vẻ giảm rồi.
Âu Dương môn chủ trào phúng một tiếng, trên lại một mảnh ngưng trọng, đấu khí quỷ dị đánh ra.
Hai đại cường giả đáng nhau, Lý Dật phán đoán, đều là cao tinh Đấu Thần, thực lực như vậy làm cho phong vân hội tụ, sắc trời tối đen.
Hai đại cường giả giao thủ, song kiếm môn trưởng lão cũng không có nhàn rỗi, cao tinh Đấu Thần chiến đấu bọn họ cũng không thể xen tay vào được, thân hình vừa động, hướng tứ đại sát thần cùng Long Y, Lý Dật đánh tới.
- Kết trận.
Sát thần lão đại biết rõ, nếu như bị những trưởng lão này tiêu diệt từng bộ phận, với thực lực của sáu người không cách nào đối kháng được. Song kiếm môn vốn hận bọn họ thấu xương, lúc này tìm được cơ hội, không đem bọn họ đánh chết mới là lạ.
Tứ đại sát thần kết thành "Thiên địa sát trận", đem Long Y bảo hộ chính giữa, Lý Dật cùng Long Y dựa lưng vào nhau, đứng nhìn xem thân hình tứ đại sát thần du động, bốn người tan ra làm một thể, tuy vô lực phản kích, nhưng phòng thủ lại dư dả.
Lý Dật tuy ngoài miệng chưa nói, nhưng trong lòng vẫn có trách cứ tứ đại sát thần lỗ mãng, nếu như kế hoạch từ đầu chí cuối nói cho hắn biết, nói không chừng hắn còn có thể nghĩ ra biện pháp. Long phong Vân đúng là muốn chết, dưới tình huống địch cường ta nhược này, thì dùng ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách, dây dưa như thế này liệu kiếm được tiện nghi sao?
Long Môn, đều là mãng phu sao?
Thân là nhất đại môn chủ, Long phong Vân đương nhiên không phải là mãng phu, nhưng bị nhốt lâu ngày căm tức cần phải phát tiết ra. Cùng Âu Dương môn chủ đấu vài phần, hắn tự nhiên là không sợ hãi chút nào, nhưng Long Y lại không ổn, chỉ có bị động, không hề có lực hoàn thủ.
Lúc này Long Phong Vân một chiêu đấu khí đánh ra, thân hình xoay chuyển, như thiểm điện bay lên hơn mười mét, hướng đám trưởng lão song kiếm môn tấn công xuống.
Long phong vân động tác thật sự quá nhanh, những trưởng lão kia còn chưa kịp phản ứng, lực lượng đấu khí đã oanh kích đến, trong nháy mắt đem vòng vây đập tan ra.
- Âu Dương lão tặc, hôm nay tạm tính đến đây, cho ngươi một chút thời gian mua quan tài đi.
Long phong vân đánh tan đám trưởng lão song kiếm tông vây công tứ đại sát thần, đồng thời kết xuất một đạo không gian giam cầm, phủ kín ở sau người, sau đó nói:
- Đi.
- Môn chủ, hiện tại chúng ta đi về nơi đâu? Trở lại Long Môn sao?
- Trở lại Long Môn? Hừ, trở lại Long Môn như vậy chẳng khác nào chịu chết. Long Tà tiểu tử kia cầu mà không được, chúng ta trước tìm một chỗ nghỉ ngơi và hồi phục đã.
- Đi thất tinh tông.
Lý Dật đề nghị nói.
Nếu như có thể mang mấy vị này về thất tinh tông, coi như là cùng song kiếm môn chiến đấu.
- Thất tinh tông? Trên đời này còn có thất tinh tông sao?
- Hồi bẩm môn chủ, có bốn đại phân tông lúc trước một lần nữa thành lập thất tinh tông, vị Lý Dật huynh đệ này, ách, hắn đối với thất tinh tông có sức ảnh hưởng lớn, để cho thất tinh tông thu chúng ta không phải là vấn đề.
Xem ra, sát thần lão đại đối với Lý Dật cũng rõ ràng.
- Không sai, thất tinh tông hiện tại cùng song kiếm môn thế như nước lửa.
Lý Dật nói:
- Huống hồ hai vị tông chủ thất tinh tông cùng tại hạ quan hệ đều không tệ lắm, hẳn là cho tại hạ mặt mũi.
- Hảo, vậy đi thất tinh tông.
Long phong Vân cũng là người làm việc quyết đoán, đáp ứng một tiếng, sau đó phán đoán phương hướng, hướng về thất tinh tông lao đi.
Nhưng, song kiếm môn cũng không trơ mắt nhìn đại địch thoát đi, lúc này do Âu Dương môn chủ cầm đầu hơn mười tên cao tinh Đấu Thánh trưởng lão ở phía sau toàn lực truy kích.
Song kiếm môn kiếm thành cách thất tinh tông gần nghìn dặm, muốn một mạch bay trở về thất tinh sơn hiển nhiên là không có khả năng.
- Môn chủ, bọn họ đuổi theo.
Long phong vân quay đầu nhìn lại, lạnh lùng nói:
- Đã đuổi theo, chúng ta tìm một chỗ đuổi bọn chúng đi.
Ngữ khí cũng bình thường, hắn cũng không đem đối phương để vào trong mắt.
- Môn chủ mới thoát được, thực lực không ở trạng thái đỉnh phong, hay là tạm lánh mũi nhọn đã.
Sát thần lão đại đề nghị nói:
- Không bằng do huynh đệ bốn người chúng ta ngăn bọn hắn lại.
- Âu Dương lão tặc, các ngươi không phải là đối thủ của hắn, các ngươi lưu lại, chỉ có một con đường chết.
- Chưa hẳn.
Sát thần lão đại phản bác nói:
- Chúng ta cùng Âu Dương lão tặc ở chung cũng có mấy năm, đối với đặc điểm của hắn rõ như lòng bàn tay, liều mạng đánh một trận tử chiến, chưa hẳn không có phần thắng.
- Không được.
Long phong Vân lắc đầu:
- Ta hôm nay chỉ còn có các ngươi trung thành và tận tâm, đoạt lại Long Môn còn cần dựa vào các ngươi, lúc này cũng không thể để tụi bay đi đánh cuộc được.
Một màn này làm Lý Dật cũng hơi tâm động, tuy nhìn ra được, Long phong Vân cùng tứ đại sát thần tuyệt không phải là người tốt lành gì, nhưng loại chủ tớ tình nghĩa này coi như là khó có được, tứ đại sát thần vì Long phong Vân, cam nguyện cùng song kiếm môn tiềm phục nhiều năm như vậy. Nhưng, Âu Dương môn chủ cũng không ngốc, vì cái gì không sớm điểm diệt trừ bốn sát thần, ngược lại cho bọn hắn quyền lực lớn như thế, có tư cách tiền trảm hậu tấu đệ tử Song Kiếm môn.
Song kiếm môn cùng Long Môn quan hệ, quả nhiên là có nhiều bí ẩn.
Một đường bay vút đi chưa được mấy giờ, cũng cách kiếm thành xa xa, lúc này là một mảnh dãy núi liên miên không dứt, Long phong Vân thấy người song kiếm môn không ngừng đuổi theo, nhưng lại tốc độ thả chậm, tựa hồ thật sự có tính toán gì đó.
Nơi này, cách kiếm thành đã hơn trăm dặm, bỗng nhiên, chỉ thấy phía dưới một chi đội ngũ, ước chừng vài chục người, cờ hiệu thất tinh tông.
Lý Dật nhìn kỹ phía dưới, không khỏi nở nụ cười. Đội ngũ này là Âu Dương tĩnh miễn suất lĩnh thất tinh tông đệ tử trở về. Long phong Vân cùng bốn sát hiển nhiên cũng chú ý tới đội ngũ thất tinh tông này, sát thần lão đại hỏi:
- Lý Dật các hạ, những thất tinh tông đệ tử kia ngươi có thể nhận biết không?
- Biết.
Lý Dật cười nói:
- Nhìn thấy người cầm đầu kia, hắn chính là một trong thất tinh tông tông chủ Âu Dương tĩnh miễn.
- Cái gì gọi là một trong?
Long phong vân không khỏi hỏi.
- Ách, thất tinh tông gần đây vừa thành lập lại tông, nhất thời còn chưa tuyển ra tông chủ, tất cả là do các phân tông cùng đảm đương."
Sát thần lão đại tiếp lời nói:
- Hắn chính là Âu Dương tĩnh miễn sao? Theo ta được biết, hắn bất quá là con rối mà thôi, Lý Dật các hạ.
- Tại hạ có chút ít lực, cho nên Âu Dương huynh đối tại hạ nói gì nghe nấy.
- Đã như vậy…
Long phong vân nói:
- Ở chỗ này cùng song kiếm môn kết thúc.
Dứt lời cũng không nhìn những người khác có ý kiến gì, thân hình gập lại, liền rơi xuống, tác phong chuyên quyền độc đoán thể hiện ra.
Lại nói Âu Dương tĩnh miễn cùng thất tinh tông đệ tử trở về thất tinh sơn, đột nhiên nhìn thấy mấy cường giả từ trên trời giáng xuống, không khỏi hù nhảy dựng lên, cho đến khi nhìn thấy Lý Dật, lúc này mới vỗ ngực nói:
- Lý Dật lão đệ, làm sao ngươi cũng tới? Âu Dương môn chủ bỏ qua ngươi rồi sao?
Lời tuy đối với Lý Dật nói, mục quang lại đánh giá Long phong Vân cùng tứ đại sát thần.
- Âu Dương huynh, giới thiệu cho ngươi vài vị bằng hữu, vị này chính là Long Môn môn chủ Long phong Vân, mấy vị này là thuộc hạ Long Môn chủ, ách, là tứ đại sát thần.
Lý Dật giới thiệu nói:
- Vị này chính là con gái của Long Môn môn chủ Long Y tiểu thư.
- Long Môn môn chủ? Long Môn môn chủ không phải là Long Tà sao?
Âu Dương tĩnh miễn lời vừa nói ra khỏi miệng đã biết mình nói lỡ.
Lúc này tứ sát thần lão Tam quát:
- Thối tiểu tử, ngươi không muốn sống nữa chăng.
- Long Tà cấu kết Song kiếm môn cướp ngôi môn chủ, ở thần chi lĩnh vực không người không biết. Tiểu nhân gặp qua Long Môn chủ.
Âu Dương tĩnh miễn lập tức vội vàng cung kính thi lễ, nịnh nọt nói.
Nhưng cũng không tới phiên bọn họ dong dài, Âu Dương tĩnh miễn rất nhanh phát hiện rất nhiều cường giả hướng về chính mình hạ xuống.
- Lý Dật huynh đệ, ngươi, ngươi còn mang đến bằng hữu nào.
Kỳ thật hắn đã nhìn ra song kiếm môn môn chủ, nói chuyện đều có chút không lưu loát.
Lý Dật lặng lẽ cười:
- Hỏi rất hay, vài bằng hữu này không mời mà tới. Âu Dương huynh, chuẩn bị khai chiến đi.
Âu Dương tĩnh miễn trong nội tâm kêu khổ, cúi đầu hướng bên tai Lý Dật hạ giọng nói:
- Lý Dật huynh đệ, vi huynh bị ngươi hại chết, ngươi biết cái long phong vân này là nhân vật nào sao? Chọc bọn họ, Âu Dương môn chủ tuyệt đối không tha cho chúng ta, ngươi xem việc này có thể làm như thế nào cho phải?
Trong lúc nói chuyện, Âu Dương môn chủ cùng đám song kiếm môn trưởng lão đã rơi vào trước mặt đám người Lý Dật.
- Vì cái gì không trốn đi? Chỉ bằng thất tinh tông vài cái phế vật, có thể giữ được tánh mạng của các ngươi sao?