Lúc này cường giả tụ tập tại Bắc Đấu cấm địa, không có người nào không phải nhân vật đứng đầu các thế lực của Thiên Phong đế quốc. Với kiến thức kinh nghiệm của những nhân vật này, cho dù người này là cường giả của mấy quốc gia phụ cận, tuyệt đối cũng không có bất cứ người nào không biết lai lịch của hắn.
Tựa hồ chỉ có một người ngoại lệ, đó chính là Bắc Trác.
Nhìn thấy con dơi hiện thân, Bắc Trác lộ vẻ sầu thảm, lạnh lùng nói:
- Thiên lão quỷ, vẫn là ngươi thắng, để ta giết những người đó, Bắc Đấu tông sau này sẽ là Mị Ảnh ma tông của ngươi!
Mị Ảnh Ma Tông? Tông phái quỷ dị này, đám người Bách Phái, Cung Đính Thiên cũng từng nghe nói, chẳng qua Mị Ảnh Ma Tông làm việc cực kỳ quỷ dị, tựa hồ tận lực duy trì một khoảng cách với thế lực của Đấu Thần điện và hoàng thất. Bởi vì mọi người cũng chỉ biết đến tên gọi của Mị Ảnh ma tông, tình huống cụ thể thậm chí ngay cả tông chủ Mị Ảnh ma tông là thần thánh phương nào cũng không rõ lắm.
“Con dơi” tướng mạo xấu đến mức tận cùng, âm trầm đến mức tận cùng tựa hồ căn bản không hề chú ý đến lời nói của Bắc Trác:
- Một Bắc Đấu tông nhỏ bé đáng cho bản tôn để mắt sao? Chỉ có điều ngươi yên tâm, bản tôn sẽ không để Bắc Đấu tông bị diệt vong. Bắc Trác, sau này ngươi còn phải làm con rối hoàng đế của Thiên Phong đế quốc cho bản tôn.
- Khẩu khí của các hạ thật lớn, xem ra Mị Ảnh Ma Tông cuối cùng cũng không nhịn được phải lộ diện rồi. Vị các hạ này, có thể thông báo tính danh của mình?
Bách Phái trầm giọng nói.
- Có cần như vậy không? Sau này các ngươi chết rồi, có biết bản tôn là ai cũng có ý nghĩa gì.
Kẻ dám “ra vẻ” trước mặt Bách Phái hoặc là kẻ đần, hoặc là có thực lực chí ít là Đấu Tôn cường giả. Chắc chắn, “con dơi” này thuộc về vế sau.
Lúc này những người có tâm tình phức tạp nhất, chắc chắn là những người trong tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông. Vận mệnh bọn họ sắp bị diệt lại gặp chuyển cơ, nhưng Mị Ảnh Ma tông này, tựa hồ cũng không tốt đẹp gì.
Trong lúc nói chuyện, Bắc Trác đã bị “Hóa ma đại pháp” luyện hóa hoàn tất, đứng thẳng dậy. Một luồng Đấu Khí màu đen dày đặc không ngừng lượn lờ quanh người Bắc Trác, làm cho người ta cảm giác quỷ dị hít thở không thông.
Tình thế đột nhiên thay đổi! Cho dù là Tiểu Tuyết còn năng lực chiến đấu, nhưng dường như “Con dơi” đã nhắm vào Bách Phái, giờ phút này Tứ đại Đấu Tôn trên trận mới là mấu chốt, mỗi bên hai vị Đấu Tôn tựa hồ cũng không có phần thắng quá lớn.
Tâm niệm Lý Dật vừa động, Xà tôn giả liền đoạt lời nói trước:
- Người kia, ít nhất có thực lực Đấu Tôn chín tinh, tiểu tử, chạy trốn đi, Bách Phái không phải là đối thủ của hắn!
Lý Dật không nghĩ tới Xà tôn giả lại kêu hắn chạy trốn, vấn đề là, cho dù có thể chạy trốn thành công, Lý Hàn sẽ làm thế nào, Lý Minh vất vả khổ cực tạo dựng lên phải làm sao bây giờ! Chủ yếu nhất là, còn có mỹ nữ Cung Vô Song, hắn thật sự không có lý do chạy trốn!
- Sư phụ, có lầm hay không, chưa đánh đã bỏ chạy, đây cũng không phải tính cách của ta!
- Đợi đến lúc đánh nhau mới bỏ chạy chỉ sợ không có cơ hội.
Xà tôn giả ngược lại không hề cảm thấy hổ thẹn, nói ra đạo lý hiển nhiên.
- Chẳng lẽ không có cách gì sao? Ví dụ như lão nhân gia ngươi cho ta mượn toàn bộ Đấu Khí….
- Tiểu tử thối, ngươi còn muốn làm bản tôn rơi vào giấc ngủ say sao. Hơn nữa, cho dù ta đem Đấu Khí cho ngươi mượn, cũng không cách nào khiến ngươi tăng lên tới cảnh giới Đấu Tôn, chẳng qua chỉ đề thăng lực lượng đơn thuần. Cho nên, tiểu tử, tốt nhất là chạy trốn đi!
Nói đi, nói lại vẫn là chạy trốn. Lý Dật oán hận nói:
- Thần binh siêu phẩm không phải có thể khiêu chiến vượt cấp sao? Xem ra phải ép lão tử ra Phá Thiên kiếm rồi!
- Vậy thì chỉ có thể thử một lần, chỉ có điều, hắn là một Đấu Tôn cường giả, trên người chỉ sợ cũng có không ít át chủ bàì, phần thắng của ngươi cũng không lớn. Hơn nữa sử dụng Phá Thiên kiếm hậu hoạn vô cùng, trừ phi ngươi giết sạch toàn bộ những người trước mặt, nếu không chưa đến ba ngày, Thiên Phong đế quốc chính là thiên đường của Đấu Tôn, Đấu Thánh cường giả!
- Lão quỷ ý tứ của ngươi, cũng chỉ có thể chạy trốn thôi!
Lý Dật vô cùng phiền muộn, mắng lão quỷ.
- Đúng, chạy trốn!
Ngữ khí của Xà tôn giả rất kiên định, không hề có chút thương lượng.
Nhưng lần này, Lý Dật không nghe đề nghị từ Xà tôn giả, trận chiến đêm nay thật sự vô cùng quan trọng, nếu như mỗi lần gặp phải thời khắc mấu chốt đều bỏ chạy, sau này còn thế nào lăn lộn trong thế giới cường giả vi tôn của Đấu Thần Đại lục. Nếu như trải qua nhiều nguy nan như vậy vẫn không chết, xem ra ông trời cũng sẽ không khiến mình phải bỏ mạng ở đây. Huống hồ, Lý Dật cũng biết về Mị Ảnh Ma tông này một chút, bọn chúng tựa hồ cũng không lợi hại như vậy.
Khi Lý Dật đang thương lượng với Xà tôn giả, Bách Phái và “Con dơi” đã giao thủ. Hai đại Đấu Tôn vừa lên chính là đối chọi của pháp tắc không gian, Đấu Khí khống chế không gian sản sinh ra sóng động không gian kịch liệt, lực lượng khủng khiếp này khiến mọi người không khỏi thối lui, nhượng xuất ra một khu đất trống mấy trăm thước.
Người duy nhất không rời khỏi, mà tựa vào một thân cây nghỉ ngơi là Tiểu Tuyết. Dường như bị xao động của hai đại Đấu Tôn đánh nhau đánh thức, Tiểu Tuyết mở to mắt, quanh thân hiển nhiên tràn ngập một luồng Đấu Khí phòng ngự che chắn. Tiểu Tuyết liếc nhìn chung quanh, sau đó đưa ánh mắt tập trung trên người Lý Dật.
- Tiểu tử, để mạng lại cho ta!
Trong mắt Tiểu Tuyết sát cơ sôi trào, thân hình bỗng nhiên khẽ động, đã xuất hiện trước mặt Lý Dật, sau đó một luồng Đấu Khí hùng hậu đến mức tận cùng tựa như sóng cồn ngập trời vọt tới.
Mẹ kiếp, Tuyết Lân! Tiểu Tuyết ngươi chơi ta rồi!
Lúc này, Tiểu Tuyết rõ ràng bị Tuyết Lân chiếm cứ thân thể. Tuyết Lân tựa hồ cũng biết hiện tại lực linh hồn của Tiểu Tuyết đã vượt qua chính mình, cho nên trước khi Tiểu Tuyết tỉnh lại, nàng phải giết chết Lý Dật, vì vậy vừa ra tay đã dốc sức liều mạng.
Một kích liều mạng của một Đấu Tôn, cho dù Lý Dật có Thiên Khôn Địa Càn Châu trợ giúp, cũng không thể bình yên vô sự nghênh tiếp. Cảm thấy Lý Dật đang đối mắt với áp lực quá lớn, trong dung giới một luồng lực lượng đồng dạng cực đại tuổn ra.
Xà tôn giả biết rõ, nếu không ra tay, đồ đệ của hắn chỉ sợ sẽ phải bỏ mạng ở đây.
Lực trùng kích cực đại của hai luồng Đấu Khí khiến không gian cũng chấn động một hồi, Lý Dật có thể chống đỡ được một kích này, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Tuyết Lân. Giữa lúc ngây người, lại nghe tên “Con dơi” áo đen hét lên một tiếng:
- Tiểu tử kia không thể chết được!
Trước khi Tuyết Lân phát ra đạo Đấu Khí thứ hai, Bắc Trác vàThiên Sát Địa Sát hầu như đồng thời xuất hiện trước mặt Lý Dật.
Tình cảnh lúc này lập tức trở nên quỷ dị, Lý Dật cũng không thèm nghĩ tại sao tên “Con dơi” áo đen lại không muốn mình chết, thừa dịp Bắc Trác và hai tên nam nhân cao lớn không biết ở đâu xuất hiện ngăn cản trước mặt của mình, Lý Dật hét lớn một tiếng với đám người Lý Hàn, cha con Cung thị:
- Đi!
Cơ hội trôi qua tức thì, đám người Lý Hàn, cha con Cung thị nghe được tiếng hét lớn của Lý Dật, lập tức kịp phản ứng, một hồi hò hét phóng xuống chân núi Bắc Đấu, Hải Hâm đã chết, nhân số bên Bắc Đấu tông lúc này mặc dù còn nhiều, nhưng thật sự không có mấy cường giả, bị đám người Lý Dật, Lý Hàn, cha con Cung thị đột ngột xông tới, lập tức tránh ra một lối đi.
Đám người này bị nhốt cả đêm, lại trải qua biến cố thay đổi rất nhanh, lúc này có cơ hội chạy trốn, cả đám đều giống như ác lang tiến vào bầy cừu, đấu kỹ Đấu Khí liên tục nện vào về hướng đám người dày đặc.
Bắc Đấu cấm địa lập tức lâm vào tình cảnh vô cùng hỗn loạn, đối chọi của các loại Đấu Khí chiếu rọi cả bầu trời đêm, tiếng bạo liệt, tiếng kêu gào không dứt bên tai. Mùi máu tươi quen thuộc khiến huyết mạch Lý Dật sôi sục, Ảm Kim Luân khát máu điên cuồng, luân ảnh lập loè, tuôn ra đoàn đoàn huyết vụ.
Thời gian duy trì hỗn chiến không quá lâu, khi đám người Lý Dật xông lên mở đường máu, khiến tộc nhân Bắc Đấu không có ai dám tiến lên khiêu chiến, bỗng nhiên một vầng sáng hoa mắt khiến bên trong Bắc Đấu cấm địa mấy dặm bày ra tình cảnh vô cùng quỷ dị. Trong vầng sáng lấp lánh, một cổ hấp lực cực lớn đột nhiên xuất hiện, khiến tất cả cường giả còn đang giao đấu không thể không dừng lại, cố gắng chống lại này luồng hấp lực vô hình này. Tất cả những thứ có thể di động trên mặt đất, thảo diệp, hòn đá, thi thể, thậm chí vài cọng cây cối đều bị nhổ tung. Những vật này bị hút đến giữa không trung, cấp tốc xoay tròn, sau đó bị nghiền thành bụi phấn, hòa nhập vào trong vầng sáng.
- Đấu kỹ Bạch Hổ, Vạn Ma Cuồng Bạo!
Con dơi áo đen đặt mình trong trung tâm vầng sáng chỉ quyết khẽ động, cả người tựa hồ biến mất, hòa nhập vào bên trong vầng sáng, sau đó dị sắc quang hoa đột nhiên hóa thành một đầu thú dài mấy chục thước, nện tới hướng Bách Phái.
Vẻ mặt Bách Phái vô cùng ngưng trọng, lúc này cũng không có thời gian nhàn rỗi, thủ quyết cấp tốc thay đổi, không gian vốn vô hình bắt đầu chấn độngkịch liệt xung quanh cơ thể, hình thành một phòng ngự hình tròn. Thánh hệ Đấu Khí trắng noãn từ khắp người tản phát ra, không ngừng gia tăng không gian phòng ngự.
Vầng sáng dị sắc hình thú trong nháy mắt nuốt trọn toàn bộ không gian phòng ngự của Bách Phái, nhưng muốn “Tiêu hóa” không gian phòng ngự này, tựa hồ cũng không phải chuyện dễ dàng. Có thể nói trên trận lúc này là đối chọi giữa phòng ngự mạnh nhất và công kích mạnh nhất, dư âm trùng kích còn lại như từng đợt sóng gợn không ngừng khuếch tán ra bốn phía, từng trận Đấu Khí gió lốc, cuốn sạch toàn bộ chiến trường.
Cho dù là cường giả Đấu Hoàng đỉnh phong như Lý Dật cũng phải toàn lực dùng xuất Đấu Khí phòng ngự đối với dư âm trùng kích mà chiêu đấu kỹ Bạch Hổ đó mang lại.
Đột nhiên, vầng sáng dị sắc hình thú trong nháy mắt bành trướng, thân hình vốn cao mấy chục thước của nó, giờ phút này hầu như che kín nửa bầu trời. Giống như một khí cầu, bị thổi tới cực hạn, sau đó trước mắt tất cả mọi người, vầng sáng như khí cầu bạo liệt mạnh mẽ. Trong nháy mắt bạo liệt, cường quang huyễn bạch hiện lên, tất cả mọi người bất giác nhắm mắt lại. Còn trên mặt đất, mảnh vỡ vầng sáng rơi khắp nơi giống như những ánh lửa lốm đốm.
Cường quang tiêu tán, khi mở mắt ra, Lý Dật phát hiện giữa không trung lại có thêm bốn thân ảnh. Bốn thân ảnh này không có đấu cánh, cũng không biết lực lượng gì có thể khiến bọn hắn lơ lửng giữa không trung. Từ bàn tay bốn thânảnh phát ra bốn luồng Đấu Khí màu sắc khác nhau, bao vây lấy Bách Phái.
- Hóa ma!
Bốn người này, không phải là bốn hắc ý nhân quỷ dị sử dụng Hóa ma đại pháp với Bắc Trác sao!
Xem ra, Bách Phái vẫn không thể nào chống đỡ được đấu kỹ Bạch Hổ của con dơi áo đen, dưới sự trọng thương bị bốn Hắc y nhân thừa cơ ra tay, thi triển Hóa ma đại pháp! Được rồi, Tiểu Tuyết biến thành Tuyết Lân, Bách Phái sau khi bị Hóa ma đại pháp luyện hóa, tâm trí bị khống chế sẽ chuyển sang đối phó với minh hữu ban đầu. Tứ đại Đấu Tôn hiện tại toàn bộ là địch không phải bạn.
Lý Dật vừa lạc quan vừa cuồng vọng, giờ phút này cũng có chút hối hận không nghe lời Xà tôn giả, sớm chạy trốn từ trước.
- Dật nhi, xem ra cha con chúng ta hôm nay phải bỏ mạng ở nơi này rồi
Lý Hàn lộ vẻ sầu thảm, biểu lộ nhìn Lý Dật vừa nhu tình lại có chút cổ quái.
- Hài nhi liên lụy phụ thân rồi!
Lý Dật cũng không có cách nào che dấu sự ảm đạm. Lý Hàn nói không sai, trận này nguy cơ chưa từng có, tỷ lệ bỏ mạng ít nhất cao trên chín thành. Đấu Thần Đại lục, thế giới cường giả vi tôn này quả nhiên không đơn giản như mình nghĩ, tất cả mọi chuyện lúc trước đều quá thuận lợi. Thuận lợi đến mức khiến Lý Dật khó tránh khỏi lòng tự tin bành trướng, tự cho mình đã có vốn liếng đặt chân trên thế giới này.
- Phụ thân cũng không trách con, tất cả những gì con làm cũng là vì Lý gia. Bất kể nói thế nào, Vạn Triều Lý gia coi như đã phong quang một phen. Dật nhi, nếu như đêm nay cha con chúng ta đều khó tránh khỏi vận mệnh mất mạng, có một bí mật, cha cảm thấy cũng không nên lừa gạt con nữa.
Khi Lý Hàn nói những lời này, sắc mặt trở nên cực kỳ cổ quái và phức tạp.<br