Thời gian bận rộn trôi qua nhanh vô cùng, nháy mắt cái đã đến thời gian tan ca, Mộ Diệc Thần đến bên ngoài cửa chính Tô Thị đúng giờ, đón Tô Vũ Đồng đi.
Các nhân viên Tô Thị nhìn thấy sếp nhà mình được tổng giám đốc Hoa Thành đến đón, cực kỳ ngưỡng mộ.
Tụ tập lại bàn tán sôi nổi.
-Sếp Mộ thật là đẹp trai quá đi!
-Trước đây khi anh ấy và cô Tô có hôn ước, tôi chưa từng thấy anh ấy đến đón cô ta một lần nào, bây giờ thường xuyên đến đón sếp Tô của chúng ta, bọn họ có phải đang yêu nhau không?
-Tôi thấy cũng phải, mọi người thấy không, sếp Mộ cười với sếp Tô của chúng ta rạng rỡ nhường nào, nếu anh ấy cũng có thể cười như vậy với tôi một chút thì tốt.
-Tôi cũng vậy!
Đám nhân viên nữ đứng thành một nhóm, cô một câu tôi một câu, hoàn toàn không để ý đến, cô Tô trong lời nói của bọn họ, đang âm thầm đi tới phía sau họ.
Cô ta là nhân lúc thời gian tam làm không có người của công ty, để làm giả giấy rút tiền và chữ ký của Tô Vũ Đồng, đợi sáng ngày kia Tô Vũ Đồng đến tham gia lễ khởi công, cô ta sẽ nghĩ cách vào phòng tổng giám đốc trộm con dấu ấn lên.
Nhà họ Mộ.
Cùng người nhà ăn cơm xong, Mộ Diệc Thần gấp gáp kéo Tô Vũ Đồng về phòng, đưa một chiếc hộp tinh xảo cho cô.
Tô Vũ Đồng sớm đã biết anh muốn tặng quà rồi, cho nên cũng không bất ngờ, cười nói:
-Cảm ơn!
Sau đó nhận lấy, đặt xuống bàn.
Mộ Diệc Thần thấy cô bình tĩnh đặt sang một bên, lập tức nói:
-Cô không định mở ra xem à?
Lẽ nào cô không tò mò bên trong là gì sao?
Tô Vũ Đồng vốn định tắm rửa xong rồi xem, nghe thấy anh nói như vậy, quyết định mở ra xem trước.
Rút sợi dây lụa ra, cô mở chiếc hộp, liền thấy một tập giấy tờ nhà nằm lặng lẽ bên trong, cô xem cẩn thận, đôi mắt bỗng chốc sáng lên, phấn khởi cầm lên, kích động nói năng lộn xộn:
-Anh, anh!.
Tuy anh đã từng nói với cô sẽ lấy lại biệt thự nhà họ Tô, nhưng cô không ngờ, hành động của anh lại nhanh như vậy.
Mới có mấy ngày, đã làm được rồi.
Mộ Diệc Thần thấy cô kích động đến lời cũng không nói ra rõ ràng được, nhếch đôi môi mỏng gợi cảm lên:
-Chỉ cần cô muốn, ngày mai tôi có thể làm cho cả nhà Tô Thành Kiệt cuốn gói ra khỏi nhà!
Nghe thấy lời nói ngang ngược của anh, Tô Vũ Đồng cười nói:
-Không vội, không vội, ngày mai anh không được đi đâu phải ở công ty đợi làm khách quý của tôi.
Phải làm xong chuyện quan trọng trước, rồi đi lấy nhà, dù sao ông nội vẫn cần điều dưỡng mấy ngày nữa.
-Khách quý?
Mộ Diệc Thần hơi nheo mắt nhín Tô Vũ Đồng.
Có chút không hiểu ý cô là gì.
Tô Vũ Đồng đặt giấy tờ nhà xuống, cười xinh đẹp:
-Ngày mai anh sẽ nhận được thiếp mời của công ty chúng tôi, vẫn mong sếp Mộ nhất định đừng từ chối nhé.
Cô đã từng là trợ lý của anh, biết anh hằng ngày phải xử lý rất nhiều việc, những thứ như thiếp mời thư từ thường anh sẽ không xem, cô phải báo cho anh biết trước.
Thấy cô đặc biệt nói với mình, đôi mắt sáng của Mộ Diệc Thần dịu dàng cười:
-Lời mời trịnh trọng của sếp Tô tất nhiên tôi sẽ không từ chối.
Cho dù cô không gửi thiếp mời cho anh, anh cũng sẽ đến để giữ thể diện cho cô.
Công trình trung tâm thương mại ngày kia khởi công, chuyện này Tiểu Vy đã báo cáo với anh rồi.
Thấy anh đồng ý, Tô Vũ Đồng cười nhẹ:
-Vậy tôi đi tắm trước đây.
Nói rồi liền đi vào nhà tắm.
Sáng ngày kia, buổi lễ khởi cô trung tâm thương mại quy mô lớn của Tô Thị.
Sức tuyên truyền của giám đốc Trình quả thực không phải dạng vừa, buổi lễ còn chưa bắt đầu, ở đó đã có rất nhiều phóng viên rồi, còn có rất nhiều người dân xung quanh đến xem.
Thời gian gần đến 9 giờ, mấy chiếc xe sang lần lượt đến nơi, Tô Vũ Đồng và các lãnh đạo cấp cao của công ty tất cả đều đến trước chủ tịch thành phố.
Mộ Diệc Thần và Cố Triều Tịch dường như dừng xe cùng lúc, hai anh chàng đẹp trai nổi tiếng trong Giang Thành cùng xuất hiện, khiến cho các cô gái ở đó vô cùng kích động, rộ lên thành tiếng.
Tô Vũ Đồng nghe thấy âm thanh này, giật mình, nếu không phải lễ khởi công của công ty cô, cô còn tưởng là buổi họp fan của ngôi sao lớn đó chứ.
Mộ Diệc Thần nhìn Có Triều Tịch một cái, biểu cảm không mặn mà cũng không lạnh nhạt, nhưng sự lạnh lùng trong con mắt lại rõ ràng dễ thấy.
Cố Triều Tịch điềm tĩnh nhìn lại, trong đôi mắt đào hoa hiện lên một nụ cười không rõ ràng.
Hay người đều không nói gì, ở cùng với trợ lý và thư ký riêng, cùng nhìn về phía Tô Vũ Đồng.
Hai người chào hỏi chủ tịch thành phố xong, nói chuyện mấy câu, sau đó đến nhìn sang Tô Vũ Đồng.
Từ lúc Cố Triều Tịch đi qua Tô Vũ Đồng liền ngạc nhiên, thì ra anh chính là CEO của tập đoàn Đại Phong, quen biết lâu như vậy rồi, cô đến bây giờ mới biết.
Cố Triều Tịch thấy cô ngây ngốc nhìn mình, nở nụ cười rạng rỡ, đưa tay về phía cô:
-Sếp Tô, chúc mừng chúc mừng!
Tô Vũ Đồng nghe thấy lời này của anh, vội vàng định thần lại bắt tay anh, nói:
-Cảm ơn sự góp mặt của sếp Cố.
Thực sự khiến cô quá bất ngờ!
Mộ Diệc Thần thấy Tô Vũ Đồng lại chỉ nhìn Cố Triều Tịch mà không nhìn anh, trong lòng hơi nghẹn, có chút không vui, ghen tức nói:
-Sếp Tô không bắt tay với tôi à?
Cái tên Cố Triều Tịch này có gì đáng để cô nhìn chứ, người tốt nhất luôn ở bên cạnh cô, cô lại còn đi nhìn người đàn ông khác.
Thật đáng giận!
Tô Vũ Đồng nghe thấy giọng nói của Mộ Diệc Thần, vội buông tay Cố Triều Tịch, chuyển ánh mắt mỉm cười nói:
-Bắt tay một cái làm sao đủ, sếp Mộ có thể đến, là sự giúp đỡ lớn nhất đối với công việc của tôi.
Nói rồi, đưa hai tay ra.
Tuy gần đây anh đối xử rất tốt với cô, nhưng tâm trạng và tính cách của anh giống như thời tiết tháng 6 tháng 7 vậy, bạn vĩnh viễn không biết lúc nào sẽ thay đổi, cho nên cô không muốn chọc anh không vui, đặc biệt là ngày đáng để kỷ niệm như hôm nay.
Nghe lời này của cô, cơn tức của Mộ Diệc Thần mới nguôi, đưa tay trực tiếp kéo lấy tay cô, ôm vào lòng, mạnh mẽ ra hiệu quyền sở hữu đối với Tô Vũ Đồng cho Cố Triều Tịch.
Cố Triều Tịch nhìn thấy tất cả những điều này, chỉ cười.
Anh hiểu rõ Mộ Diệc Thần, cho nên không muốn làm khó Tô Vũ Đồng.
Tô Vũ Đồng thấy biểu hiện của Cố Triều Tịch, trong làm có chút cảm kích anh.
Cô không phải là cái cây, tất nhiên cảm nhận được, anh đối với mình có chút khác thường.
Lễ khởi công rất nhân đã bắt đầu, MC mời chủ tịch thành phố lên phát biểu trước, tiếp đó mời Mộ Diệc Thần và Cố Triều Tịch lên, cuối cùng là mời Tô Vũ Đồng.
Sau một tràng pháo, âm thanh vui vẻ vang lên, bốn người cùng xuống sân khấu, lấy xẻng từ cô gái phục vụ buổi lễ, xúc vài xẻng đất mang tính tượng trưng.
Nghi lễ khởi công thành công mỹ mãn, các phóng viên lập tức vây quanh để phỏng vấn.
Chủ tịch thành phố rất vui với sự hợp tác này, luôn nói trước ống kính, toàn bộ nội dung đều là xoay quanh việc ủng hộ xây dựng và phát triển trung tâm thương mại quy mộ lớn mang tính quốc tế này, chính quyền thành phố ủng hộ rất nhiều.
Tô Vũ Đồng không quen, chỉ trả lời đơn giản mấy câu, rồi nói thêm vài câu để mọi người giúp đỡ nhiều.
Còn Mộ Diệc Thần và Cố Triều Tịch lại không nói lấy một câu, một trái một phải đứng bên cạnh Tô Vũ Đồng, giống như hai hiệp sĩ bảo vệ vậy.
Có hai ngọn núi lớn ở đó, các phóng viên tất nhiên không dám chen lên hỏi mấy câu linh tinh tìm đường chết, chỉ đành hiểu ngầm quan hệ giữa bọn họ, sau đó cố gắng chụp ảnh, chỉ sợ để lỡ một chút biểu cảm của hai nhân vật này.
Sau đó những bức ảnh của hai anh đứng bảo vệ người đẹp chiếm giữ hết các mạng.
Tô Vũ Đồng hưởng ké ánh sáng của hai người, bức ảnh được đăng lên mấy trăm triệu bài, trở thành một trong những người đẹp nổi tiếng ở Giang Thành, độ hot chỉ mấy tiếng ngắn ngủi đã tăng lên danh sách top 10 người đẹp.
Danh Sách Chương: