Tần Mục trầm giọng nói.
- Những gì nguyên soái nói thì bản hoàng tử cũng biết, nhưng ngài rốt cuộc có ý gì thì xin cứ nói thẳng ra.
Lý Lân cau mày, thái độ này của Tần Mục có chút quái dị, khiến cho hắn có chút bồn chồn không yên.
- Điện hạ có lòng tranh gianh ngôi vị thái tử hay không?
Nam Cung Tiểu Vũ liếc nhìn Tần Mục rồi lên tiếng.
Trong mắt Lý Lân hiện lên chút tinh quang, thần sắc hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn mạnh mẽ gật đầu. Loại chuyện như này sao phải che giấu, Lý Lân là hoàng tử, thuộc vào huyết mạch trực hệ của Đại Đường, tự nhiên là có tư cách để tranh đoạt ngôi vị thái tử này.
Nam Cung Tiểu Vũ và Tần Mục đưa mắt nhìn nhau, cùng lộ ra vẻ mặt quả nhiên như vậy, chỉ càng khiến cho Lý Lân càng thêm khó hiểu. Cho tới bây giờ Lý Lân cũng chưa hề lo lắng tới việc Tần gia sẽ ưu ái hắn, dù sao hắn là kẻ không được coi trọng nhất trong đám hoàng tử.
- Tần gia ta muốn giúp ngươi một tay.
Tần Mục lên tiếng, trong đôi mắt hiện lên một chút thần sắc phức tạp.
- Cái gì?
Lý Lân bật dậy, với định lực của hắn cũng khó có thể dấu được sự kinh ngạc của bản thân.
- Điện hạ không cần phải giật mình, hiện tại thế cục trong triều rất phức tạp. Hồ gia tỏ thái độ đã khiến cho Ngũ đại gia tộc như gặp sóng lớn vậy. Các hoàng tử đều muốn dùng hết mọi thủ đoạn để lôi kéo các thể lực trong triều. Tần gia là đệ nhất gia trong quân đội, cho nên không thể không màng đến chuyện này.
Nam Cung Tiểu Vũ khẽ cười nói.
Lý Lân nhanh chóng tỉnh táo lại sau kinh hỉ, thần sắc lại thể hiện vẻ không bận tâm như trước, điều này khiến cho Tần Mục với Nam Cung Tiểu Vũ đang quan sát hắn phải gật gật đầu.
- Tại sao lại là ta? Bản hoàng tử cảm thấy chính mình không có chỗ nào đáng để Tần Soái coi trọng.
- Tam hoàng tử không nên coi nhẹ bản thân, ngươi nên biết Tần gia luôn luôn là gia tộc thân cận nhất với lịch đại hoàng đế, đây chính là nguyên nhân khi huyết mạch Tần gia gần như khô kiệt vẫn có thể chiếm giữ được vị trị đệ nhất gia tộc trong quân đội. Điều này cho Tần gia địa vị vĩnh viễn, nhưng cũng khiến cho chúng ta phải buộc chặt với bệ hạ. Bệ hạ mà lui thì địa vị Tần gia sẽ xuống dốc không phanh.
Nam Cung Tiểu Vũ khẽ giải thích.
- Cho dù Tần gia không có liên quan gì tới các đời hoàng tử trước, nhưng trong tám vị hoàng tử hiện nay, Lý Lân chưa hẳn đã là lựa chọn tốt nhất. Mỗi người đều hy vọng có được cái bánh trên trời này, nhưng bản hoàng tử không muốn cứ mơ mơ hồ hồ như thế mà nhận. Kính xin nguyên soái nói rõ nguyên nhân đi thôi.
Lý Lân ôm quyền hành lễ với Tần Mục.
- Được rồi, ngươi cũng không cần đoán đâu. Tiểu Vũ lấy thánh chỉ cho hắn xem đi.
Tần Mục khẽ quay đầu, nói với Nam Cung Tiểu Vũ.
Nam Cung Tiểu Vũ gật đầu, lấy ra một cuộn thánh chỉ đưa cho Lý Lân, thần sắc Lý Lân trở nên phấn khích vô cùng ngay sau khi mở ra.
- Tam hoàng tử, ngươi giờ đã hiểu vì sao bản soái lại chọn ngươi chưa? Bản soái chỉ có một đứa cháu gái, giờ bệ hạ lại tứ hôn cho ngươi, lão phu không đồng ý cũng không được.
Sắc mặt Tần Mục rất khó coi, tựa hồ đối với chiêu này của hoàng đế bệ hạ rất là bất mãn. Tần gia hiện nay chỉ có mỗi nhất nữ Tần Tuyết Linh, nếu như muốn kéo dài huyết mạch Tần gia, nhận người ở rể là tốt nhất. Cho dù là bệ hạ tứ hôn, nếu là kẻ khác, với tính cách của Tần Tuyết Linh chắc chắn không đồng ý. Nhưng Lý Lân thì lại khác, một khoảng thời gian trước nhận được thư từ của cháu gái khiến cho vị Tần Mục đa mưu túc trí này thấy được rất nhiều điều.
- Phụ hoàng muốn gả Tần Tuyết Linh làm hoàng tử phi cho ta?
Lý Lân lần này đúng là trợn tròn hai mắt, chính mình năm nay mới chỉ có mười lăm tuổi, kiếp trước còn là thằng nhóc chưa hiểu đời, thế mà giờ đã được cưới vợ. Đối với Tần Tuyết Linh, Lý Lân có ấn tượng rất sâu sắc. Chỉ là nàng ta giờ cũng không có ở Yến Kinh, mà là đi Thần Ma học viện, trời mới biết đạo tứ hôn thánh chỉ này của phụ hoàng có tác dụng hay không.
- Chúc mừng điện hạ, Tuyết Linh chính là một trong hai đại mỹ nữ của Yến Kinh, giờ đang ở Thần Ma học viện, có thể nói là tiền đồ vô lượng. Điện hạ đính hôn với Tuyết Linh, còn có thể nhận được sự ủng hộ của Tần gia, cũng chính là sự ủng hộ của một phần ba tướng lĩnh Đại Đường rồi, con đường đi lên ngôi vị thái tử cũng sẽ dễ dàng hơn.
Nam Cung Tiểu Vũ đứng dậy nói.
Sắc mặt Lý Lân thực cổ quái, cũng hiện vẻ phức tạp. Tứ hôn, cái loại ép duyên này lại rơi vào đầu mình, cho dù đối phương có là đại mỹ nữ thiêu kiều bá mị đi chăng nữa.
- Nguyên soái à, ta cũng không được phép cự tuyệt sao?
Lý Lân cẩn thận lên tiếng hỏi, đối với cái lão già Tần Mục này, Lý Lân vẫn luôn kiêng kỵ, bởi phía sau mình còn có một Bạch Tố Tố chưa rõ ý đồ. Có trời mới biết cái lão hàng này có thể gây chuyện khó dễ với mình hay không.
- Tiểu tử hỗn đản, ngươi nói cái gì? Ngươi cho rằng ngươi xứng với cháu gái băng thanh ngọc khiết của lão phu hay sao? Nếu không phải bệ hạ dùng ân tình nhiều năm để cầu, lão phu tuyệt không đồng ý.
Tần Mục bộc phát, nếu không phải Lý Lân là hoàng tử, lão có khi sẽ phóng tới đạp cho hai cước để xả giận.
- Ngài đồng ý ư? Ta…ta…
Lý Lân trân trân hai mắt mà nhìn, hắn thực không biết lão cha hoàng đế của hắn lại có thể diện lớn như thế.
- Điện hạ, chả lẽ người không đồng ý?
Nam Cung Tiểu Vũ nhướng mày, khí tức nho nhã phút chốc biến thành lạnh lẽo. Hắn đã nhìn Tần Tuyết Linh lớn lên, trong mắt hắn, nàng tựa như là nữ nhi ruột thịt của hắn vậy. Tần Tuyết Linh trừ tính cách có chút lãnh đạm, xét về tướng mạo, gia thế, thiên phú đều thuộc hạng nhất, có được nữ nhân như vậy mà không vui mừng chắc kẻ đó điên rồi.
- Thực ra không phải vậy, Tần Soái, tướng quân, hai người cũng biết ta với quận chúa cũng không có cơ hội tiếp xúc nhiều với nhau, không có hiểu rõ về nhau. Huống hồ hiện nay nàng ta còn đang ở Thần Ma học viện, đến khi nào trở lại cũng không biết. Mà ta cũng không biết nàng ta nghĩ sao về chuyện này, dù sao hôn nhân đại sự cũng không phải là chuyện đùa, không thể cứ quyết định qua loa như thế được.
Lý Lân cứng rắn trả lời, mang một đại mỹ nhân như Tần Tuyết Linh vào cửa hắn thực đúng là không làm được. Từ sau khi trải qua những nguy hiểm ở Hắc Thủy tùng lâm, những ý nghĩ thâm căn cố đế ở kiếp trước hiện tại đều biến mất, tâm tính của hắn càng ngày càng giống nam nhân của Thương Long đại lục. Thương Long đại lục thường lấy nam tử vi tôn, tam thê tứ thiếp luôn là điều bình thường. Điều này không phải là một tên hoàng tử không quyền không thế như Lý Lân hắn có thể thay đổi được. Hơn nữa ma khí trong người hắn càng ngày càng nồng, đối với tính cách của hắn cũng sinh ra ảnh hưởng khá nhiều. Hắn hiện tại không thể nói là không kiêng nể chuyện gì, chí ít cũng là bớt đi chút trói buộc. Từ sau khi gặp bạch y nữ tử và Bạch Tố Tố, hai nữ nhân này khiến cho hắn có được sự phát triển mạnh mẽ đối với võ đạo. Đó chính là chỗ tốt khi Lý Lân nhận được từ âm dương song tu, nên đối với nữ nhân cũng có nhiều cảm giác. Tất nhiên, Lý Lân cũng không phải ngựa giống, không điên tới mức đói bụng thì ăn quàng.
- Hừ! Loại chuyện như này lão phu tự nhiên có thể làm chủ, lão phu chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có thể mang lại hạnh phúc cho tôn nữ của ta hay không?
Tần Mục khó chịu nối, trong tám vị hoàng tử, luận diện mạo, Lý Lân không phải số một, luận khí độ, hắn cũng không phải, nhưng Tần Mục vẫn đồng ý, trừ việc Tần Tuyết Linh thích ra, còn có khí chất quân nhân cương nghị, quả cảm của Lý Lân, làm cho lão hài lòng.
- Không thể đảm bảo hạnh phúc cho nữ nhân của mình thì còn gì là nam nhân. Chỉ cần Tần đại tiểu thư nguyện ý, Lý Lân nguyện ý bảo vệ nàng cả đời.
Lý Lân không có phản ứng chậm, nếu như Tần Tuyết Linh không chịu, thì ắt không thể thành sự được. Nhưng hiện tại có được sự đồng ý bên này, Tần Tuyết Linh lại không chịu, chẳng phải là mất mặt hắn sao. Hơn nữa trong lòng Lý Lân còn có ý tưởng về tự do luyến ái, với cái đạo lý dưa hái xanh thì không ngọt nữa.
- Được lắm, có lời này của ngươi lão phu an tâm rồi! Ta cũng xem bát tự cho hai ngươi rồi, cũng khá hợp. Giờ ngươi chỉ cần có tín vật đính hôn, bản soái sẽ gả Tuyết Linh cho.
Tần Mục gật gật đầu, lộ ra vẻ hài lòng.
- Tín vật sao?
Lý Lân thực đau đầu, thật là không biết nên đưa cái gì cho nàng mới được. Dù sao nàng ta ỏ Thần Ma học viện, có Bách Hiểu đồng tử chiếu cố, những thứ tầm thường sao có thể vừa mắt đây.
- Nếu như khó, bản soái có thể giải quyết dùm ngươi.
Tần Mục trầm giọng nói, bởi hắn nghĩ trên người Lý Lân cũng không chắc có thứ gì tốt.
- Cái đó thì không cần, chỉ là thưa nguyên soái, trong quân có công tượng tinh thông chế tạo nhuyễn giáp không?
Lý Lân hỏi.
- Tất nhiên có, ngươi muốn làm gì?
- Một khoảng thời gian trước, ta tới Hắc Thủy vương thành kiếm được thứ tốt, nhưng chưa có thời gian xử lý. Lúc này tiện để làm vài thứ rồi.
Lý Lân cười nói. Hắn từng nghe trưởng công chú kể, Thần Ma học viện thí luyện rất tàn khốc, tỷ lệ tử vong cao. Cho dù có Bách Hiểu đồng tử bảo vệ, Tấn Tuyết Linh chưa chắc có thể đảm bảo không bị thương. Thế nên, Lý Lân muốn làm một kiện nhuyễn giáp phòng thân. Nếu như đồng ý hôn sự thì Tần Tuyết Linh trên danh nghĩa chính là nữ nhân của hắn, Lý Lân cảm thấy mình cũng nên có chút quan tâm tới người ta.
- Chuyện đó thì để ta, mấy cái tên đó lâu nay ở trong quân bộ khá là thanh nhàn rồi.
Nam Cung Tiểu Vũ cười.
- Đành làm phiền tướng quân rồi.
Lý Lân ôm quyền, trong không gian giới chỉ của hắn có nhiều linh dược, quáng thạch trân quý. Nhưng hắn không biết chế thuốc, cũng không biết luyện khí. Mà quân đội Đại Đường chắc chắn không thể xử lý được, cũng không thích hợp lấy ra. Đưa linh thạch thì khá là tục, cuối cùng hắn nghĩ tới đống tơ nhện của Cốt Ma Quỷ Chu chất thành một đống ra đó. Trải qua vài lần sử dụng, hắn phát hiện nội đan của Cốt Ma Quỷ Chu có thể hút đi kịch độc trên tơ nhện, mà tơ nhện vẫn cứng cỏi dị thường. Cho dù Tiên Thiên Tam phẩm Vương Tọa có dùng linh khí cũng chém không đứt, dùng thứ này bện thành nhuyễn giáp là thích hợp nhất.