- Gia gia, điện hạ không có việc gì rồi chứ?
Dao Cơ hỏi với vẻ mặt đầy mong đợi.
- Đương nhiên, lão phu không phải đã nói rồi sao. Chỉ cần lão phu ra tay, tiểu tử này cho dù muốn chết cũng khó khắn. Huống chi lão phu lãng phí một viên Bổ Thiên đan, tiểu tử này đúng là kiếm lớn.
Thiết Hạo Dương hò hét rống. Cảm nhận được chân khí trong cơ thể Lý Lân trở lại bình tĩnh, lão cũng nhẹ nhàng thở ra, thu hồi chân khí chiếm cứ ở huyệt Bách hội của Lý Lân, chuẩn bị trước khi Lý Lân tỉnh lại mang Dao Cơ rời đi. Lão không muốn để cho Dao Cơ gặp mặt Lý Lân. Ước nguyện ban đầu của lão già này vẫn không đổi, đang tận lực làm nhạt địa vị của Lý Lân trong lòng Dao Cơ.
Nhưng vào lúc này, Lục Mang Tinh che dấu trong cơ thể Lý Lân đột nhiên phát ra một cỗ chân khí màu lam, chân khí nhảy vào huyệt Bách Hội tạo khí xoáy tụ ở bên trong, chân khí vốn đã bình tĩnh trở lại luồng khí xoáy tụ lại bạo động trở lại, dưới sự dẫn dắt của Tiên Thiên Thuần Dương chân khí màu lam điên cuồng trào ra huyệt Khí Hải. Giống như ăn ý với Lục Mang Tinh, Thú Đạo Thiên Thư cũng đồng thời xuất ra kim quang mãnh liệt, mang theo chân khí trong quan huyệt gào thét ra, linh hồn ma đao từ kiếm hóa thành hình người, xông tới trước hai cỗ năng lượng, giống như một con cự thú tham ăn, một ngum đem năng lượng màu xanh của Lục Mang Tinh, năng lượng màu vàng của Thú đạo Thiên thư cùng với Tiên Thiên Thuần Dương chân khí mênh mông, cắn nuốt. Sau khi khí tức tăng lên, ma đao giống như có ý thức thoáng cái đã xuất hiện trước huyệt Bách Hội ở đỉnh đầu. Đối mặt với khiếu huyệt đóng chặt cuối cùng, Ma ảnh chém ra một quyền, hỗn hợp thành năng lượng u tối nghiền nát tất cả, một không gian tối om bị bạo lực mở ra. Cùng lúc đó, thân thể bên ngoài của Lý Lân bị kéo căng, hai mắt nhắm chặt đột ngột mở ra, một cỗ nguyên khí thiên địa kinh khủng từ huyệt Bách Hội của Lý Lân tràn ra.
- Vậy mà ở trạng thái vô ý thức bước vào Tiên Thiên! Điều này sao có thể?
Trên khuôn mặt già của Thiết Hạo Dương tràn đầy vẻ khiếp sợ. Đây quá mức khó tin.
- Gia gia, xảy ra chuyện gì?
Vẻ mặt Dao Cơ tràn đầy lo lắng.
Thiết Hạo Dương lắc đầu, trên người Lý Lân đã xảy ra chuyện quá mức quỷ dị, lão cũng không biết nên nói như thế nào.
- Điện hạ, điện hạ, người không có sao chứ?
Dao Cơ muốn đi lên, nhưng bị Thiết Hạo Dương kéo lại. Lý Lân tiến vào Tiên Thiên, chính là thời điểm muốn nhận nguyên khí thiên địa rèn luyện võ thể Tiên Thiên, lúc này quấy rầy hắn chính là hại hắn.
- Tiểu tử này rất vì cái trước mắt. Mặc dù có Bổ Thiên đan, thời gian tích lũy thiếu hụt cũng khó mà bù lại hoàn toàn căn cơ. Xem ra lúc trước lão đã lo lắng nhiều. Con đường võ đạo của tiểu tử này xem như xong rồi.
- Dao Dao, chúng ta đi thôi! Tiểu tử này mở ra cánh cửa Tiên Thiên, cảnh giới võ đạo chính thức tiến vào Tiên Thiên, bị nguyên khí Tiên Thiên quán thể, không phải một hai ngày là chấm dứt được. Nơi này rất an toàn, con đại khái có thể yên tâm.
Thiết Hạo Dương nói.
- Gia gia, thật sự không có chuyện gì sao?
- Yên tâm đi, lấy thực lực gia gia còn có thể nhìn nhầm được sao. Lão phu biết tâm tư của con, nhưng gặp lại không bằng không thấy. Tiểu tử này không phải đã đáp ứng con, tương lai đi Trung Vực gặp con, có lời hứa hẹn này, con cần gì luôn luôn phải để ý.
Thiết Hạo Dương trầm giọng nói.
Dao Cơ nghĩ nghĩ, cảm thấy Thiết lão đầu nói có lý. Nhìn cả người Lý Lân bị nguyên khí thiên địa nồng đậm bao vây giống như cái kén lớn, Dao Cơ đang khẩn trương lại thêm vài phần chờ mong. Tiểu nha đầu tuy nhỏ tuổi nhưng lại là người thông mình, ở chỗ sâu trong hoàng cung, so với bất cứ kẻ nào đều hiểu được sự trọng yếu của quyền thế. Sau khi Thiết lão đầu tìm được nàng về, lại không ngừng giáo huấn vũ lực là tối thượng, tiểu nha đầu cũng hiểu rõ việc so đấu thực lực trần trụi sau lưng quyền thế. Tuy rằng nàng thích đứng sau Lý Lân làm một tiểu thị nữ được sủng ái, nhưng cũng tuyệt đối không muốn trở thành trói buộc của Lý Lân. Giống như lần trước Lý Lân gặp nạn, một tiểu cung nữ trong thâm cung như nàng ngoại trừ lo lắng thì chuyện gì cũng không làm được.
- Gia gia, con và người đi! Con tin tưởng điện hạ, tương lai không lâu nhất định sẽ đến Trung Vực gặp con.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu nha đầu tràn đầy tự tin cùng kiên định. Nàng tin tưởng Lý Lân, không có lý do gì, chỉ là sự tin tưởng phát ra từ nội tâm. Điều này làm cho Thiết lão đầu bên cạnh rất là ghen tị. Quét mắt nhìn Lý Lân bị nguyên khí thiên địa bao thành cái bánh chưng, Thiết lão đầu lại quyết tâm hạ quyết định không cho hai người trong khoảng thời gian ngắn gặp lại. Dù sao Dao Cơ còn nhỏ, tình cảm đối với Lý Lân phần nhiều là sống nương tựa ỷ lại lẫn nhau. Thiết lão đầu không tin loại tình cảm này có thể chống lại sự tôi luyện của thời gian. Chỉ cần làm cho hai người tách ra một thời gian nhất định, tình cảm sâu hơn tất nhiên cũng sẽ bị phai nhạt.
- Một khi đã như vậy, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức xuất phát!
Thiết lão đầu lợi dụng chân khí của mình đem Dao Có cùng Ám Ảnh bao vây lại, bước một bước, hư không vỡ vụn như thủy tinh, một chỗ trong không gian xuất hiện một thông đạo.
- Gia gia, để Ám Ảnh lưu lại nhé, có nó ở bên người điện hạ cũng có thể bảo hộ điện hạ an toàn.
Dao Cơ vội vàng hô lên.
- Nha đầu ngốc, tên linh thú này chỉ là cấp ba, thực lực còn không mạnh hơn Lý Lân, lưu lại cũng không có tác dụng gì. Đại Đường không đủ khả năng nuôi nấng chiến sủng, để nó đi theo ngươi đến Trung Vực mới có thể không uổng phí thiên phú của huyết mạch Linh Hổ.
Thời điểm Thiết lão đầu lấy ra Bổ Thiên đan đã quyết tam đem Ám Ảnh, tên Linh hổ thiên phú bất phàm, mang đi. Lão thấy linh sủng như vậy đi theo Lý Lân thật sự quá mức lãng phí. Huống chi hiện tại Lý Lân đã đặt chân vào Tiên Thiên cảnh, thực lực Ám Ảnh này không bằng, không cần phải làm chiến sủng đem bên người. Ngược lại đem tên này thành chiến sủng của cháu gái mình, cũng có thể tại thời điểm mình không có mặt bảo hộ an toàn của nàng.
- Rống...!
Ám Ảnh lớn tiếng rít gào, thân hổ nháy mắt trướng lớn, muốn thoát khỏi nhà giam chân khí của Thiết lão đầu.
- Ồn ào. Không biết suy nghĩ, bản tọa mang theo ngươi là cấp cho ngươi một cái tiền đồ, không biết điều đừng trách bản tọa không khách khí!
Thiết lão đầu sắc mặt trầm xuống, áp lực như núi trong nháy mắt bao phủ trên người Ám Ảnh, vừa bảo hộ Dao Cơ đồng thời hoàn toàn áp đảo Ám Ảnh.
- Rống....
Ám Ảnh bi phẫn gầm một tiếng, đối mặt với áp lực tựa như núi như biển của Thiết lão đầu, Ám Ảnh thông minh hiểu được, hôm nay muốn đi cũng phải đi, không muốn đi cũng phải đi. Nhìn Lý Lân thủy chung bị vây trong trạng thái đần độn, Ám Ảnh đột nhiên mở miệng to như chậu máu, một tia máu tươi màu vàng nhạt bắn nhanh ra, trước ánh mắt khó hiểu của Thiết lão đầu bắt đầu khởi động nguyên khí thiên địa tiến vào cơ thể Lý Lân. Nguyên khí thiên địa bao vây Lý Lân bị linh hổ chấn động, chân khí trong cơ thể giật mình, đang trên đường mạnh mẽ tiến giải tỉnh táo lại.
- Đi!
Thiết lão đầu kêu một tiếng, không nhìn sắc mặt cầu xin của tiểu nha đầu cũng Ám Ảnh giãy dụa kịch liệt, hai người một thú nháy mắt tiến vào thông đạo trong không gian. Cùng lúc đó, một thanh âm bá đạo từ thông đạo đang lấp đầy trong không gian chuẩn xác tiến vào trong tai Lý Lân.
- Tiểu tử không ngờ lại tẩu hỏa nhập ma, nếu cố gắng hấp thu những nguyên khí thiên địa này, cho dù là thân thể Tiên Thiên, tiến giai thất bại, nhẹ thì công lực hoàn toàn biến mất, nặng thì mạng nhỏ chơi xong, hy vọng tiểu tử ngươi tự giải quyết cho tốt.
May mắn tâm Thiết lão đầu còn không xấu xa đến cực điểm, ở thời khắc cuối cùng còn nhắc nhở Lý Lân một tiếng. Nếu không Lý Lân ở thời điểm tiến giai thật sự sẽ hành động lỗ mãng, cánh cửa Tiên Thiên rất có thể sẽ bị mạnh mẽ đóng lại. Cho dù may mắn bước vào Tiên Thiên cũng sẽ trở nên kém cỏi, tu vi tất nhiên sẽ trở thành Tiên Thiên yếu nhất.
Lục Mang Tinh lôi kéo Thú Đạo Thiên Thư cùng linh hồn ma đao, lợi dụng lực lượng không thể kháng cự phá vỡ vách ngăn của huyệt Bách Hội, lấy thủ đoạn hoàn toàn thô bạo mở ra cánh cửa tiến giai Tiên Thiên. Nguyên khí thiên địa tiến vào, thân thể Lý Lân trống rỗng như bọt biển điên cuồng hấp thu. Lúc này tuy rằng Lý Lân mở mắt, nhưng ý thức cũng chưa trở về hoàn toàn. Tia máu màu vàng nhạt của Ám Ảnh nhập vào cơ thể hắn cùng máu tươi của hắn dung hợp, giống như một loại nghi thức ký kết cổ xưa nhất, đem Lý Lân cùng Ám Ảnh hai sinh mạng hoàn toàn khác biệt gắn lại với nhau.
- Cứu ta, cứu ta!
Một thanh âm cứng nhắc, non nớt vang lên ở đáy lòng Lý Lân, thúc giục hắn nhanh tỉnh lại. Hắn chưa từng nghe qua âm thanh này, nhưng lại không khỏi có một cảm giác thân thiết, cảm giác người đang nói chuyện cùng hắn có ràng buộc rất sâu.