Nửa tháng tuy rằng không dài, nhưng có thể khiến rất nhiều người quên đi sợ hãi. Hôm nay, có một đám người ăn mặc bất phàm đi tới sơn môn của Kim Mã đường. Những người này lúc bắt đầu rất cẩn thận, phát ra một bộ phận người cẩn thận thăm dò tình hình chân thực của sơn môn Kim Mã đường. Đợi đến khi phát hiện trừ trên mặt đất có những xác khô đáng sợ ra, không còn thứ gì quỷ dị tồn tại, lá gan những người này dần to hơn, bọn họ đem những xác khô la liệt ở đây nửa tháng nay tập trung lại đốt hết. Sau đó đầu lĩnh của những người này đi ra khỏi sơn môn, cẩn thận hồi báo một đám người lớn. Sau đó những người này tiền hô hậu ủng tiến vào sơn môn này, đường hoàng chiếm cứ nó.
Tam đại thế lực mặc dù không chiếm cứ sơn môn này, nhưng lại lấy tất cả những thứ có giá trị trong Kim Mã đường mang đi. Hiện giờ sơn môn Kim Mã đường chỉ còn lại một dải sơn mạch to lớn và một ít kiến trúc không đáng giá mà thôi.
- Không tệ, không tệ. Tuy không còn thứ gì đáng tiền, nhưng nơi này rộng rãi, cũng đủ khí thế. Bản công tử quyết định, nơi này về sau sẽ là sơn môn của Bá Vương tông chúng ta.
Một gã công tử áo gấm đánh giá chỗ sơn môn này, trên mặt vô cùng hài lòng.
Ngay sau đó một lão giả thoạt nhìn hơn sáu mươi tuổi chạy tới, nói với công tử áo gấm vẻ mặt đắc ý:
- Thiếu gia, ta đã nghe ngóng, nơi này là nơi ở của thế lực xếp hạng hai Kim Mã đường trong tứ đại thế lực của Hắc Thủy vương thành, mà Kim Mã đường nửa tháng trước đã bị người ta diệt môn, những cái xác khô chất đống này đều là người của Kim Mã đường.
- Dễ dàng bị người ta diệt môn, Kim Mã đường thối tha này cũng không ra gì. Địa phương xa xôi quả là địa phương xa xôi, bản công tử lại bị phái đến nơi này, thực là xui xẻo mà!
Công tử áo gấm vẻ mặt tràn đầy chán ghét, cứ như bản thân đến Hắc Thủy vương thành là phải chịu ấm ức vô cùng to lớn vậy.
- Thiếu gia, vẫn nên cẩn thận một chút, nô tài luôn cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy. Chỗ này ở vào phía tây Hắc Thủy vương thành, cho dù là trong Hắc Thủy vương thành cũng là nơi tốt nhất. Kim Mã đường này bị diệt đến nay đã quá nửa tháng rồi, lại không có một thế lực bản thổ nào đến chiếm lấy, sợ rằng nói lên sau lưng Kim Mã đường bị diệt này còn có thế lực cường đại, cho dù Kim Mã đường không còn nữa, nhưng thế lực đó vẫn có thể uy hiếp tất cả thế lực Hắc Thủy vương thành không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lão giả vẻ mặt cẩn trọng nói.
- Cho dù có thế lực thì thế nào, lẽ nào bản công tử sẽ sợ sao! Hạng bá, ngươi già rồi lại lo lắng cái này làm gì. Nói thực, bản công tử cũng muốn thử xem xem cái nơi xa xôi này có cao thủ khó lường nào.
Công tử áo gấm khoát khoát tay khó chịu nói.
Lão giả biết tính cách của công tử nhà mình, cái gì cũng không nghe khuyên bảo, cũng không mở miệng nói tiếp nữa, chỉ là bản thân lúc nào cũng cẩn thận.
Cùng lúc này, tam đại thế lực tự nhiên cũng nhận được tin tức, đối với thế lực thần bí chiếm cứ địa bàn Kim Mã đường, tam đại thế lực lại không có bất kỳ biểu hiện gì, chỉ là thầm cười lạnh mà thôi. Sau lưng Kim Mã đường có thể là La Tư hoàng triều, lấy tính cách có thù tất báo của La Tư hoàng triều, chịu thiệt thòi to lớn như vậy không thể nào không tính toán. Tam đại thế lực có là gan phân chia lợi ích của Kim Mã đường, nhưng lại không dám trực tiếp chiếm cứ sơn môn của Kim Mã đường. Vẫn kiêng kỵ La Tư hoàng triều phát điên, từ đó dẫn nổ thế cục mới bình tĩnh xuống.
- Tra! Bản tọa muốn biết thân phận của người tiến vào địa bàn của Kim Mã đường trong thời gian ngắn nhất.
Dư Thương Hải trầm giọng nói. Lúc này tiến vào địa bàn Kim Mã đường chỉ có thể nói lên kẻ này không hề rõ ràng tình hình của Hắc Thủy vương thành, cũng nói lên đối phương không phải thế lực bản thổ. Chính vì đối phương không phải thế lực bản thổ, Dư Thương Hải tính tình nóng nảy cũng chỉ có thể lựa chọn điều tra tin tức trước đã.
Cùng hành động còn có Phượng Hoàng cốc và Đại Diễn tông, không ai là tên ngốc. Đối phương đường hoàng tiến vào sơn môn của Kim Mã đường, hơn nữa sau đó không hề có dấu hiệu rút lui, đây chỉ có thể chứng minh người ta không hề e ngại thế lực sau lưng Kim Mã đường. Loại biểu hiện này đủ nói lên người tới thân phận không bình thường. Thương Long đại lục thực lực vi tôn, nhưng ở tầng đáy, cũng không phải thực lực quyết định tất cả. Có một số người bản thân thực lực nhỏ bé không đáng kể, nhưng lại có một siêu cấp cao thủ làm chỗ dựa. Chỉ cần chỗ dựa này không đổ, vậy người đó sẽ có được uy thế vượt xa thực lực.
Hai ngày sau, một thế lực lấy tên Bá Vương môn đã khiến cả Hắc Thủy vương thành biết tiếng. Thế nhưng về thân phận của Bá Vương môn lại có nhiều cách nói. Có người cho rằng bọn họ là thế lực bình thường ở nơi khác, biểu hiện hiện giờ chỉ là tung hỏa mù mê hoặc người ở đây mà thôi. Lại có người nói rằng đây là một siêu cấp thế lực phái người đến Hắc Thủy vương thành thăm dò trước. Nếu không bọn họ sao có gan chiếm cứ sơn môn của Kim Mã đường. Đừng quên sau lưng Kim Mã đường còn có La Tư hoàng triều cường đại chống đỡ. Cho dù là nói thế nào, kết quả hiện giờ là Bá Vương môn này yên ổn chiếm cứ địa bàn của Kim Mã đường làm sơn môn. Tam đại thế lực im lặng không nói, dường như ngầm chấp nhận chuyện này.
Lại mấy ngày trôi qua, một tên công tử áo gấm tự xưng Tiểu Bá Vương đưa ra giá cao bao cả Lăng Tiêu Lâu, mới tất cả thanh niên trẻ tuổi tài cao trong Hắc Thủy vương thành tụ tập lại một chỗ. Các đại thế lực đều nhận được thiệp mời, nhất thời cả Hắc Thủy vương thành đều đang bàn luận về thiệu mời này và chủ nhân Tiểu Bá Vương của tấm thiệp.
Ngày thứ hai mươi, Lý Lân rốt cuộc cũng xuất quan, điều này khiến Lý Chấn Uy thần kinh luôn căng thẳng hoàn toàn thả lỏng.
- Bá Vương môn? Tiểu Bá Vương?
Lý Lân cau mày, quay đầu nói với Lý Chấn Uy:
- Hoàng thúc, quanh đây có thế lực nào giống như Bá Vương môn?
- Chưa từng nghe nói!
Lý Chấn Uy lắc lắc đầu, đừng nói là hắn, dù là tam đại thế lực cũng đều không biết Bá Vương môn này rốt cuộc có thân phận gì.
- Bao cả Lăng Tiêu Lâu mở tiệc mời hào kiệt trẻ tuổi, đây cũng coi như mạnh tay rồi!
Lăng Tiêu Lâu tuy chỉ là một chỗ kinh doanh, bất cứ tu sĩ nào cũng có thể bước vào. Nhưng muốn bao cả Lăng Tiêu Lâu ít nhất cũng cần trên nghìn thượng phẩm tinh thạch. Khoản tài phú này dù là tứ đại thế lực cũng khó mà tiếp nhận được. Lăng Tiêu Lâu trong Hắc Thủy vương thành từ khi bắt đầu kinh doanh, còn chưa từng có ai bao toàn bộ.
- Lại còn phải nói, nếu hoàng thúc trẻ lại hai mươi tuổi, khẳng định sẽ nhận được lời mời.
Hán vương phủ thu được lời mời, lại cũng không nói mời mấy người, chỉ nói là mời thanh niên tài tuấn cùng đến tụ họp. về phần nam tử tự xưng Tiểu Bá Vương có mục đích gì, Lý Lân chưa gặp trực tiếp hắn, không hiểu rõ tình hình hắn, tự nhiên không thể phán đoán.
- Hoàng thúc nhận lấy đi, nếu thúc muốn, cháu có thể dịch dung cho thúc. Cái khác không dám nói, để thúc trẻ lại hai chục tuổi, tham gia yến hội này không thành vấn đề.
Lý Lân cười cười, cả người có vẻ lười biếng nói.
- Nghĩ cách không... Không đi, bản vương đã có đủ Hân Hân rồi, sao còn phải đi tới đó!
Lý Chấn Uy vừa mở miệng lại lập tức sửa lời nói. Nếu không phải Lý Lân biết tính tình của hắn, có lẽ còn cho rằng hắn vô cùng nghĩa khí.
Lý Lân ngạc nhiên, vẻ mặt đầu mê hoặc nhìn Lý Chấn Uy đang không ngừng nháy mắt với hắn.
Rất nhanh, tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền vào tai Lý Lân, Hân Hân cô nương mặc áo lụa trắng đi từ ngoài sân vào.
Trên mặt Lý Lân lộ ra một tia hiểu ra, vẻ mặt tiếp đó lộ ra một nụ cười mỉm.
- Hoàng thúc, ta vừa mới xuất quan, làm sao có thể đi loại nơi son phấn đó, không được, bản vương giữ bản thân trong sạch được rồi, thúc có nói thế nào ta cũng không đi!
Lý Lân giả bộ khí khái nói.
Vẻ mặt Lý Chấn Uy hoàn toàn cứng đờ. Cảm nhận được sau lưng truyền tới khí lạnh, Lý Chấn Uy đột nhiên nhảy tới, vồ tới cổ Lý Lân.
- Tên tiểu tử hỗn trướng này, làm nhục thanh bạch ta, ta muốn giết ngươi!
Nhưng khiến Lý Chấn Uy kinh ngạc là, thân thể Lý Lân không động, lại vô cùng nhẹ nhàng vòng ra sau lưng Lý Chấn Uy.
- Làm sao có thể!
Lý Chấn Uy chấn kinh không hiểu gì, nhanh chóng quay người gây sự với Lý Lân.
- Ra mắt Hân Hân cô nương!
Lý Lân chắp tay, không đợi Hân Hân cô nương đáp lễ, cả người nhanh chóng chạy khỏi tiểu viện. Lý Chấn Uy vốn muốn đuổi theo, nhưng Tế Tâm cô nương đứng ở đó, hắn chỉ có thể xấu hổ đứng lại.
- Hân Hân, muội nghe huynh giải thích!
Lý Chấn Uy hơi chút khẩn trương nói.
- Phì, huynh khẩn trương cái gì, muội trước giờ chưa từng hoài nghi huynh!
Hân Hân cô nương nở nụ cười như hoa nở, vẻ tươi mát lại mang theo xa hoa. Vẻ phong tình đột nhiên xuất hiện khiến Lý Chấn Uy triệt để say mê. Hắn tiến lên một bước, ôm Hân Hân cô nương vào trong lòng.