Hiện tại hắn chỉ có một đường thoát, đó chính là trốn, trốn tới một nơi mà đối phương không thể tìm được. Nếu như trước khi săn giết lần trước thì còn có thể, nhưng trải qua một lần săn giết trước, vạn tộc thượng cổ đã nắm chắc chuẩn xác hành tung của hắn, làm cho Lý Lân không thể tin tưởng mình có thể trốn chạy được.
Đương nhiên Lý Lân cũng biết suy nghĩ này có chút làm mình yếu đi, nhưng vạn tộc thượng cổ ngay cả thiên cơ cũng có thể che dấu, suy tính chỗ trốn của mình thì không đáng gì, cho nên ba ngày này, hắn cố hết sức ẩn nấp thân mình, hi vọng phán đoán của mình chỉ là sai lầm.
Sự thật chứng minh, khả năng ẩn nấp của Lý Lân không tốt. Nhưng điều duy nhất khiến hắn có thể cao hứng, chính là ba vị Võ Tôn đỉnh cao kia cũng không phải là cùng nhau hành động.
Tên thứ nhất tìm tới Lý Lân chính là cường giả Võ Tôn đỉnh phong của Quỳ Ngưu tộc thượng cổ, người này thân cao một trượng hai, đỉnh đầu có một đôi sừng trâu cực lớn đâm thẳng lên trời, quanh cổ là một đám lông bờm màu xanh dài hơn một thước, thoạt nhìn giống như một Man ngưu chưa hoàn toàn biến hóa.
Nhưng khí tức tràn ngập áp bức từ trên thân đủ để làm cho tâm tình của Lý Lân chìm vào đáy cốc, cảm giác may mắn trong lòng hoàn toàn biến mất. Thật sự là cao thủ Võ Tôn đỉnh phong, tồn tại như vậy, dù tại Hỗn Loạn lĩnh cũng là cường hào một phương. Đối mặt với tồn tại như vậy, Lý Lân cảm nhận được áp lực như núi.
- Tiểu tử Nhân tộc, ngươi lại dám phá hư đại kế của vạn tộc thượng cổ, gặp phải lão Ngưu ta, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!
Cường giả Quỳ Ngưu tộc ồm ồm nói, trên khuôn mặt trâu màu xanh bắn ra sát khí làm người ta sợ hãi.
- Muốn ra tay thì ra tay đi, lão tử mà rên lên một tiếng thì sẽ không còn là họ Lý!
Lý Lân tức giận quát lớn, dù cấp bậc song phương chênh lệch rất lớn, nhưng muốn để Lý Lân thúc thủ chịu trói thì không bao giờ, hắn thà chết trận cũng không muốn khiếp nhược mà chết.
- Không biết sống chết!
Cường giả Quỳ Ngưu tộc giận dữ, đột nhiên vung quyền đánh về phía Lý Lân.
- Dù lão tử có chết cũng phải làm cho ngươi trả giá thật nhiều!
Lý Lân lộ vẻ quyết tuyệt, ma khí màu đen nồng đậm bao phủ cả người, đồng thời hắn cũng bộc phát, không sợ chết đối chọi với một quyền của cường giả Quỳ Ngưu tộc.
Ùng…
Cường giả Quỳ Ngưu tộc đánh nát hai đấm của Lý Lân, lực lượng khủng bố tạo ra một cái động lớn giữa ngực Lý Lân.
Cường giả Quỳ Ngưu tộc thu hồi nắm đấm, lộ vẻ khinh thường nói:
- Yếu ớt như con kiến cũng đáng để xuất động ba vị cao thủ Võ Tôn đỉnh phong!
Nói xong, cường giả Quỳ Ngưu tộc xoay người rời đi.
- Khặc khặc…! Chết đi!
Giọng nói khàn khàn từ sau lưng y truyền lại, khí cơ kinh khủng đột nhiên bùng phát.
- Khốn kiếp, vậy mà tự bạo!
Cường giả Quỳ Ngưu tộc biến sắc, thân thể cao lớn đột nhiên xông về phía trước, muốn giảm bớt thương tổn cho chính mình.
Ầm ầm….
Tiếng nổ lớn hơn vô số lần so với trước, hư không vỡ nát một mảng lớn, thân thể cường giả Quỳ Ngưu tộc chật vật từ trong không gian loạn lưu vọt ra. Sau lưng y đã là một mảng huyết nhục mơ hồ, hiển nhiên y đã bị chút thương nhẹ dưới sự điên cuồng tự bạo của Lý Lân.
- Khốn kiếp! Một con kiến lại làm ta bị thương! Ta muốn luyện hóa thần hồn của ngươi, làm cho ngươi trọn đời không thể siêu sinh!
Cường giả Quỳ Ngưu tộc giận dữ, đột nhiên xoay người nhảy vào trong không gian loạn lưu. Trong đợt tự bạo vừa rồi, y cũng không cảm nhận được khí tức linh hồn của Lý Lân, điều này chứng minh đối phương tự bạo nhưng không nổ nát thần hồn.
Roạt roạt….
Hư không bị cường giả Quỳ Ngưu tộc điên cuồng khuấy động, nhưng lại không tìm thấy chút dấu vết gì của Lý Lân.
- Tiểu tử, đừng tưởng như thế là có thể chạy thoát!
Cường giả Quỳ Ngưu tộc cười lạnh, đột nhiên từ trong nội thế giới lấy ra một cái viên bàn màu xanh. Y thúc dục chân khí tiến vào trong đó, viên bàn điên cuồng chuyển động, cuối cùng chỉ về một phương hướng.
- Chạy đi đâu!
Cường giả Quỳ Ngưu tộc nhấc chân đạp nát hư không, phá nát vô số mảnh vụn không gian, sau khi lao đi cực xa, rốt cục cũng nắm bắt được quỹ tích hành động của Lý Lân.
Rầm một tiếng, cường giả Quỳ Ngưu tộc đánh ra một quyền về phía trước, mạnh mẽ đánh cho Lý Lân đang ẩn thân trong hư không bay ra ngoài.
Tại bên ngoài, trên một dãy núi, hư không đột nhiên xuất hiện một nắm tay cực lớn, đồng thời, một lực lượng kinh khủng từ trong đó vọt ra, đánh nát dãy núi rừng phía dưới. Thân ảnh của Lý Lân cũng chật vật lộ ra.
Phụt…
Phun ra mấy ngụm máu tươi, khí tức trên người suy yếu chưa từng có, cường độ ma thân giảm xuống trên diện rộng, dù là ma thân trong truyền thuyết tự bạo cũng bị suy yếu nghiêm trọng.
- Bổn tọa quên ngươi tu luyện Thần Ma Quyết, trách không được, thân thể đã tự bạo mà vẫn không hủy diêt! Ma thân quả nhiên không dễ giết chết!
Cường giả Quỳ Ngưu tộc lạnh lẽo từ trong hư không đi ra. Thần sắc lãnh khốc như băng vạn năm. Thương thế sau lưng y đã sớm khôi phục hoàn toàn, nhưng sát khí đối với Lý Lân thì lại tăng lên mấy chục lần.
Sắc mặt Lý Lân vô cùng khó coi, thực lực Võ Tôn đỉnh phong hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.
Ngay tại khi Lý Lân cho ra không thể trốn thoát, một tiếng thở dài sâu kín từ trong lòng Lý Lân vang lên.
- Đối thủ như thế, ta và ngươi không thể đối phó rồi. Bổn tôn mượn lực lượng của ngươi, tốc chiến tốc thắng!
Ngay sau đó, một lực lượng kinh khủng từ trong Lục Mang Tinh cuộn trào mà ra, đan điền đã gần như khô kiệt của Lý Lân nhanh chóng tràn đầy, thậm chí lực lượng này đã cải tạo rất lớn cho Ma thân. Đan điền trở nên lớn hơn, kinh mạch càng thêm rộng rãi. Ma thân nguyên bản còn trọng thương, chẳng những đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa cường độ còn từng bước tăng lên. Mấy tai họa ngầm sau khi đúc thành Ma thân cũng bị xóa sạch trong nháy mắt.
- Đây là?
Lý Lân không kịp khiếp sợ thì đã bị một lực lượng tràn ngập trong lòng.
- Lực lượng thật cường đại!
Trên mặt Lý Lân lộ vẻ mừng như điên, không nghĩ tới tồn tại thần bí luôn cảm thấy hứng thú với thiên tài địa bảo lại cho mình mượn lực lượng khủng bố như vậy. Lúc này Lý Lân cảm giác lực lượng đã đạt tới Võ Tôn đỉnh phong, so với cường giả Quỳ Ngưu tộc còn mạnh hơn một chút.
Nguyên bản còn đang nắm chắc thắng lợi trong tay, cường giả Quỳ Ngưu tộc đột nhiên cảm thấy trên người Lý Lân dâng lên khí tức nào đó, đáy lòng máy động, ngay tại lúc đó, một đôi mắt trâu như muốn trừng đi ra. Thực lực của Lý Lân lại tăng lên cực nhanh, chỉ trong mấy hơi thở đã không kém gì mình.
- Không thể nào! Loại chuyện này sao có thể phát sinh trước mắt lão Ngưu ta!
Cường giả Quỳ Ngưu tộc dụi mắt, trên mặt trâu màu xanh tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
- Khục khục…
Sau một tiếng ho khan, Lý Lân đã hoàn toàn khôi phục thần thái, sự tự tin cường đại từ trên người hắn dâng lên, trong hai mắt tràn đầy phấn chấn, chiến ý vô tận từ trong đầu hắn dâng lên.
- Săn giết lão tử thì phải chuẩn bị để lão tử săn giết! Ngươi đánh lão tử rất sảng khoái sao!
Lý Lân lãnh khốc nói, đột nhiên vọt tới trước, ma khí khôn cùng bắt đầu bùng lên, thế giới ma vực đen tối tới cực điểm bao trùm cắn nuốt cường giả Quỳ Ngưu tộc trong nháy mắt.
- Hừ! Tuy không biết người có được lực lượng này từ nơi nào, nhưng lực lượng này rõ ràng không phải là của ngươi, lúc này mà vận dụng nội thế giới tức là muốn chết!
Cường giả Quỳ Ngưu tộc cười lạnh, ý cũng không cự tuyệt thế giới Ma vực cắn nuốt, mà hạ quyết tâm tìm được trung tâm nội thế giới của Lý Lân, từ trong căn bản mà phá hư nội thế giới của Lý Lân.
Khóe miệng Lý Lân lộ ra một tia cười lạnh, cường giả Quỳ Ngưu tộc suy nghĩ gì sao hắn không biết được. Đáng tiếc, đối phương không biết hắn vận dụng thế giới ma vực không phải là muốn giết y, mà là vì che dấu thần thức bên ngoài dò xét. Tồn tại thần bí đột nhiên ra tay, tức cũng liên quan tới bí mật trung tâm nhất của Lý Lân, Lý Lân tuyệt đối không thể làm lộ ra. Tồn tại thần bí trong không gian Lục Mang Tinh không thể bạo lộ trước mắt người khác.
- Vù…
Y nhảy vào trong thế giới Ma vực, ngay sau đó, thế giới Ma vực liền phát ra khí cơ khủng bố, phóng ra hai cự thú thượng cổ chiến đấu, tiếng rống giận cùng tiếng ma rít liên tiếp vang lên, thế giới Ma vực đen tối không ngừng phát sinh biến hóa, giống như là có thứ gì đó không ngừng va chạm, khiến cho hình dạng thế giới Ma vực liên tục biến hóa, thậm chí có vài lần thiếu chút nữa bị phá tan.
Cuối cùng, tiếng ma rít dần dần bị tiếng rống giận chế trụ, một tiếng nổ thật lớn vang lên, thế giới Ma vực bị lực lượng khủng bố này đánh nát tả tơi, gần tới bờ sụp đổ. May mắn là chiến đấu bên trong hình như kết thúc rồi, không có lực lượng truyền ra, lam quang trong suốt bắt đầu bao phủ toàn bộ thế giới Ma vực, nhanh chóng chữa trị từng vết rách khủng bố trên bề mặt.
Sau một lúc lâu, Ma vực hoàn toàn khôi phục, cuối cùng, thế giới Ma vực dần dần thu nhỏ lại, hóa thành một ma tôn khổng lồ cao trăm trượng. Dưới ma tôn, Lý Lân khoanh chân mà ngồi, trên mặt lộ vẻ thống khổ.