Trong Thú Đạo Thiên Thư xuất hiện lượng hồn lực tinh khiết lớn, bắt đầu phục hồi hai hồn thể tan vỡ. Cự hán đứng giơ đao, không có hành động nào khác, giống như từ kẻ giết người lập tức biến thành người bảo vệ trung thành nhất.
Cùng lúc đó, cánh của không gian hút một phần ba hồn thể Lý Lân vào trong đó, tiếp theo trong thức hải Lý Lân xuất hiện lượng lớn huyết khí, không ngừng làm tan vỡ thần hồn còn nhanh hơn phục hồi thần hồn.
Khi thần hồn trong thức hải của hắn được phục hồi xong, vẻ mặt Lý Lân chứa đầy sự không thể tin nổi nhìn cánh tay trái mới xuất hiện của mình. Mặc dù đây là hồn thể nhưng vẫn làm cho Lý Lân có cảm giác rất thật. Quan trọng nhất là hắn không có chút cảm giác suy yếu nào, thậm chí hồn lực còn có mức độ tinh tiến nhất định.
- Ta không nằm mơ!
Linh hồn của ta bị chặt thành hai nửa, bây giờ lại được phục hồi một cách thần kỳ?
Lý Lân lẩm bẩm, chuyện xảy ra hôm nay thật qua mức tưởng tượng, chẳng những làm điên đảo nhận thức của hắn về kiếp trước, mà ngay cả kiến thức học được kiếp này cũng bị đảo ngược.
Ngay sau đó, Lý Lân hình như đã phát hiện ra cái gì, trong bóng tối Lý Lân cảm thấy một nửa khác của mình cách đó không xa, điều này chứng minh việc vừa xảy ra vừa rồi không phải nằm mơ. Lúc Lý Lân nghĩ tới, đột nhiên linh hồn hắn biến mất không thấy gì. Đợi đến lúc kịp phản ứng thì đã ở trong thức hải Cự long thần thánh. Mà lúc đầu trong thức hải không có vật gì, bây giờ lại có thêm một quả trứng vàng, giống như quả trứng lớn của Cự long thần thánh ấp lúc trước. Chỉ là quả trứng này phát ra không phải là chấn động sinh mệnh, mà là hơi thở linh hồn. Đồng thời Lý Lân cũng cảm nhận được hồn lực tinh tế từ Thú Đạo Thiên Thư truyền tới.
- Chẳng lẽ đây là phân hồn? Trong cơ thể lão tử rốt cuộc ẩn chứa cái thứ quỷ quái gì, mà lại có thể tự chủ làm ra những việc như thế này.
Cảm nhận được cái cảm giác huyết mạch liên quan trong quả trứng, Lý Lân chẳng những không vui vẻ mà ngược lại thần sắc nhìn trang nghiêm bất thường.
Vù vù…..
Lục Mang Tinh một lần nữa xuất hiện trước mặt hắn, cự hắn trông cực kỳ giống mình đã biến mất không thấy nữa, bị bản thể ma đao cưỡng chế cũng đã quay lại trong huyệt Mệnh Môn. Lý Lân đưa tay ra, dễ dàng nắm trong tay, thần sắc trên mặt kỳ lạ phức tạp nói:
- Ngươi rốt cuộc là thứ gì, tại sao có hành động tự chủ như vậy? Mặc dù là giúp ta, lại làm cho ta cảm thấy khó hiểu.
Lục Mang Tinh chớp lóe lên một cái, giống như đang giải đáp nghi hoặc của Lý Lân.
Thần sắc Lý Lân rung động, cảm thấy Lục Mang Tinh lần này có chút khác. Hắn cẩn thận phát ra một chút thần thức tới gần Lục Mang Tinh, xuất hiện một cảnh làm hắn hết sức kinh ngạc. Lục Mang Tinh vốn bài xích thần thức của hắn thì lần này lại dễ dàng cho dò xét tiến vào. Sau đó hắn cảm thấy mình lập trong chớp mắt đã tiến vào trong một không gian xa lạ. Điều làm cho người ta ấn tượng là sáu cánh cửa thật lớn trong không gian, chỉ là mỗi cánh cửa bây giờ đều khép kín.
Trừ sáu cánh cửa đóng kín, không gian nhỏ còn có vài vật lập tức thu hút ánh mắt của Lý Lân. Ở phía bên kia của sáu cánh cửa, một tảng đá đường kính mười mấy mét đã thu hút sự chú ý của Lý Lân. Ở trên tảng đá có cái ao đường kính khỏang hai mét, trong ao lại có một gốc cây quả giống như hình một con rồng xanh.
- Thần Long quả? Không ngờ mình lại bị kéo đến nơi này!
Lý Lân đi tới, nhìn thấy Thần Long quả đã có hơi chuyển sang màu vàng, vẻ mặt hắn đầy kinh ngạc.
- Làm sao có thể lớn nhanh như vậy? Ta nhớ trước đây rất non mà.
Lý Lân tin mình tuyệt đối không nhìn lầm, mà Thần Long quả xảy ra hiện tượng này nhất định có liên quan đến không gian thần bí ở nơi đây. Qua việc cẩn thận quan sát, cuối ùng Lý Lân cũng phát hiện vấn đề là ở chỗ con rồng nhỏ phun ra nuốt vào sương mù màu xám bên cạnh không gian, mà không ngừng nuốt vào nhả ra này khiến Thần Long quả càng thêm chắc nịch, màu sắc trên vỏ cũng có xu hướng thiên về màu vàng.
- Linh dược có thể làm cho chín được? Sương mù này rốt cuộc là gì?
Lý Lân vận chân khí, kéo những tia sương mù màu xám vào trong cơ thể. Điều làm cho hắn kinh ngạc là loại sương mù màu xám này không có chút hiệu quả nào. Chẳng những chân khí không hấp thu, ngay cả thân thể cũng không có phản ứng, theo chân khí nhanh chóng thoát ra khỏi cơ thể.
- Xem ra không phải thiên địa nguyên khí!
Lý Lân hơi tiếc của. Phạm vi không gian nơi đây đều bao phủ bởi loại sương mù màu xám này, mặc dù không giúp hắn tu luyện, nhưng có thể làm chín Thần Long quả, hiệu quả ngược thiên này cũng đủ để làm Lý Lân coi trọng.
Ánh mắt rời khỏi Thần Long quả, một thứ khác lại đập vào mắt Lý Lân.
- Đây…. là?
Sắc mặt Lý Lân lập tức trở nên rất cổ quái. Bởi vì vật này không nên xuất hiện ở nơi này, hơn nữa có đánh chết hắn cũng không nghĩ đến thứ đó.
Một bộ đồ nội y bó người màu trắng ngà của con gái lặng lẽ treo cạnh bên cạnh tảng đá xanh, sương mù màu xám mà Lý Lân không có cách nào hấp thụ đang bị thứ này chầm chậm thu hút. Mặc dù tốc độ chậm này làm cho người ta vô cùng phẫn nộ, Lý Lân vẫn nhận thấy sâu sắc thứ này đang thu hút.
- Ta nhớ chưa từng thu thập thứ đồ này, tại sao nơi này lại có nó?
Lý Lân đỏ mặt, mặc dù nơi đây không có người, nhưng đột nhiên nơi nghiêm túc như này lại xuất hiện một bộ nội y phụ nữ như vậy, Lý Lân vẫn cảm giác mình giống một ông chú biến thái, rất xấu hổ.
Hắn đưa tay ra cầm, trên áo lót tuôn ra một năng lượng màu trắng ngà, dễ dàng đẩy tay Lý Lân ra.
- Chẳng lẽ đây cũng là bảo bối khó lường sao?
Lý Lân kinh ngạc, mặc dù bị từ chối nhưng không làm Lý Lân hết hi vọng. Hắn lập tức tăng thêm sức lực, loại bỏ phong tỏa màu trắng, lập tức thu vào trong tay. Mặc dù áo lót màu trắng ngà gạt bỏ, nhưng khi Lý Lân bắt được thì nó không có cử động gì nữa.
Lý Lân vô thức tiến đến hít hà trên mặt, tầm tư một chút, trên mặt lộ ra sự bừng tỉnh, ngay sau đó sắc mặt trở nên đỏ ửng.
- Ta nhớ ra rồi, đây là đồ lấy trộm trong túi không gian của Tần Tuyết Linh khi lần đầu tiên Lục Mang Tinh mở túi đó ra. Hóa ra là thứ đồ này.
Vẻ bừng tỉnh hiện trên khuôn mặt Lý Lân. Đó là lần đầu tiên hắn sử dụng năng lực của Lục Mang Tinh, không chỉ dễ dàng hóa giải phong ấn túi không gian của Tần Tuyết Linh, c̣òn có một luồng sáng trắng bị hút vào bên trong Lục Mang Tinh. Lúc ấy Lý Lân cũng không để ý gì nhiều, bây giờ nghĩ lại cái đó dĩ nhiên là đồ lót bên mình của Tần Tuyết Linh. Còn về việc tại sao Lý Lân có thể khẳng định đây là đồ của Tần Tuyết Linh, đương nhiên rất đơn giản. Hắn tiếp xúc nhiều lần với Tần Tuyết Linh, hơn nữa chính tay hắn đã từng đánh vào mông nàng nên hiển nhiên biết rõ mùi hương trên người nàng. Bởi vì cái gọi là ngửi mùi thơm biết nữ nhân, mỗi nữ nhân đều có mùi hương riêng biệt, mà Lý Lân tương đối thính mũi, trước giờ gần như chưa từng quên những mùi hương từng ngửi qua.
Thoáng cười chơi một chút, Lý Lân sau cùng vẫn đem chiếc áo lót để vào không gian màu xám của Lục Mang Tinh. Đồ có thể được Lục Mang Tinh xem trọng tất nhiên không thể là thứ bình thường, nếu như là người khác hắn nhất định sẽ chăm chỉ luyện hóa một phen, dù có là đồ của nữ giới nên hắn cũng mặc kệ. Là bảo bối, sau này tặng cho nữ nhân của mình cũng tốt, ngược lại, biết là đồ của Tần Tuyết Linh, Lý Lân không dùng bừa. Tần Tuyết Linh dẫu sao cũng là vị hôn thê của hắn, là cô gái đầu tiên có danh phận với Lý Lân khi hắn tới thế giới này.
Lý Lân tiền kiếp lận đận. Nữ nhân duy nhất mà hắn yêu thương sâu đậm đã chết oan, điều này cũng khiến hắn rất coi trọng thân nhân. Hoàng tộc Đại Đường mặc dù là những người cùng chung huyết thống với hắn, nhưng tình cảm lạnh nhạt, cho dù Lý Lân có lòng muốn gần gũi, chỉ e không nhận được gì ngoài hiềm nghi. Huống chi những việc vừa trải qua khi mới xuyên không tới nơi này càng khiến hắn chán ghét hoàng cung. Tuy nhiên điều này không thể khiến hắn giấu giếm sự coi trọng tình thân, từ tiểu nha đầu Dao Cơ đến Bạch Tố Tố thân thiết như ruột thịt, những nữ nhân thân cận đều được hắn tính là thân nhân, vô cùng quý trọng.
- Bây giờ chỉ có thể yên lặng chờ đợi kết quả phân hồn, hi vọng không để ta thất vọng.
Lý Lân có chút căng thẳng. Mặc dù linh khí trong Cự long thần thánh ngày càng mạnh, nhưng nếu bất tỉnh một khắc thì Lý Lân khó lòng mà xác định kết quả cuối cùng. Theo tình hình hiện giờ, việc phân thân Cự long thần thánh có thành công hay không liên quan đến việc hắn có thể thuận lợi ra khỏi tùng lâm Hắc Thủy hay không. Dù sao ngoài động vẫn còn cao thủ của ba bộ tộc Tôn Linh thú bảo vệ. Có cao thủ Hoàng đạo trấn giữ, Lý Lân căn bản không nắm chắc chạy trốn thành công.
Từng phút từng giây trôi qua, nháy mắt đã ba ngày, trong động ngoại trừ khí tức của Cự long thần thánh phát ra từng trận từng trận một thì không có một mảy may động tĩnh nào. Vương Nữ, Đại Địa Bạo Long vương, Long thái tử không dám quấy rầy. Tam đại vương thú ngồi xếp hình chữ phẩm trước cửa động, lẳng lặng chờ đợi sự tồn tại của Cự long thần thánh trong động.
Rống…!
Một tiếng rồng gầm trầm thấp vang lên, một bóng dáng màu tím vàng xuất hiện trước cửa động. Người này thân hình thon dài, mặc trường bào màu vàng tím, nhìn kỹ trường bào này hóa ra dùng linh lực tạo thành nhưng trông sống động như thật khiến cho người ta nhìn không ra chất liệu. Trên khuôn mặt anh tuấn thoáng nở nụ cười. Lục Mang Tinh của ấn đường lấp lánh phát ánh sáng nhẹ dịu, một đôi sừng ngọc trên trán kỳ dị phát ra từng luồng khí sắc bén.