Mục lục
Tam Thái Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì sao lại có yêu cầu này với thần, thời gian trăm năm quá dài, thần không thể trăm năm không trở lại!

Lý Lân lắc đầu, cự tuyệt ý của Đường hoàng.

- Ngươi không yên lòng về Hắc Thủy Vương Thành? Ngươi thực sự coi trọng phần cơ nghiệp đó vậy sao?

Đường hoàng trầm giọng.

- Nơi đó có nữ nhân và bằng hữu của thần, thần tự nhiên coi trọng.

Lý Lân không hề lui bước.

Đường hoàng bình tĩnh nhìn hắn, hồi lâu mới thở dài, nói:

- Ngươi đã cảm thấy trăm năm thời gian quá dài, vậy trẫm lui một bước, lúc nào chiến lực của ngươi đạt tới Võ Tôn cấp bậc mới có thể trở lại. Ngươi thấy thế nào?

- Chiến lực Võ Tôn? Sợ rằng trăm năm thời gian căn bản không đủ!

Lý Lân đau khổ, đến Hoàng Cấp rồi muốn đột phá mỗi bước đều cực kỳ gian nan, càng đừng nói tới chiến lực đột phá cảnh giới Võ Tôn. Lại thêm Tiên Thiên Nhất Khí Quyết Lý Lân tu luyện, càng về sau càng thêm huyền ảo. Lý Lân đến hiện giờ vẫn không thể đột phá vách ngăn Võ Hoàng, không phải hắn không đủ nỗ lực, mà là vẫn khó có thể nhập môn Tiên Thiên Nhất Khí Quyết tầng thứ ba Luyện Thần Phản Hư. Công pháp ghi lại quá huyền ảo tối nghĩa, không có cảm ngộ nhất định căn bản không thể tu luyện.

- Trẫm chính vì muốn tốt cho ngươi, trăm năm sau này Đại Đường phải toàn lực nghênh chiến tứ phương thế lực, trẫm có thể đảm bảo trong khoảng thời gian này không nhúng tay vào chuyện trong Hán Vương Phủ Hắc Thủy Vương Thành, cũng tận lực đảm bảo an toàn của Hán Vương Phủ. Trẫm chỉ hy vọng ngươi có thể nỗ lực tu luyện võ đạo, trở thành một thủ hộ giả mới của Đại Đường.

Đường hoàng trầm giọng nói.

- Vì sao lại đặt hy vọng trên người thần. Bệ hạ người chính là cao thủ Võ Tôn, có người ở đây an toàn của Đại Đường không phải vấn đề lớn!

Lý Lân trầm giọng.

- Tôn cấp cao thủ thì sao, chống đỡ cao cấp hoàng triều không có vấn đề gì, nhưng đối mặt với loại thế lực như siêu cấp hoàng triều thì lại có chút không đủ. Võ đạo của trẫm đã tiến vào bình cảnh, muốn trong vòng trăm năm đột phá quá khó khăn, mà ngươi thì khác, ngươi thân mang đại khí vận, lại thêm khí vận Đại Đường hiện giờ gia trì, đủ để con đường võ đạo của ngươi càng thêm thuận lợi. Huống hồ Thần Ma học viện là nơi bồi dưỡng vô số cao thủ của cả Thương Long đại lục, nơi đó thiên tài tụ tập, đến đó con đường võ đạo của ngươi tất sẽ phát triển nhanh chóng, đừng bỏ qua cơ hội này.

Đường hoàng nói.

- Thần cần suy nghĩ!

Lý Lân thấp giọng.

- Có thể, nếu ngươi đồng ý thì nhanh chóng khởi hành đi Thần Ma học viện, chuyện ở Đại Đường ngươi không cần lo lắng. Tương lai ở bên ngoài cho dù nhận được bất cứ loại tin tức gì, khi không có yêu cầu của trẫm cũng không được trở về.

Vẻ mặt Đường hoàng ngưng trọng, nói với Lý Lân.

Rời khỏi hoàng cung, Lý Lân trở về Hoàng Kim Hán Vương Phủ, hiện giờ đại môn Hoàng Kim Hán Vương Phủ đã thay biển hiệu rồi, năm chữ Đệ Tam Thái Tử Phủ lấp lánh sáng chói.

- Bảo Lai, hạ tấm biển này xuống đi! Tiếp tục treo biển Hán Vương Phủ là được rồi.

Đã sắp rời khỏi Đại Đường, vậy không cần lưu lại nơi này thứ làm bản thân vô cùng khó chịu. Hơn nữa ý của Đường hoàng Lý Lân cũng hiểu. Hắn muốn lưu lại cho Đại Đường một đường lui, một hy vọng. Vì thế trước khi Lý Lân trưởng thành, Đại Đường sẽ tận lực làm giảm ảnh hưởng của Lý Lân, không cần phải để lại cái gì làm phiền người trong phủ.

- Vâng!

Tuy không hiểu, nhưng Bảo Lai cũng không dám chậm trễ.

Lý Lân trở lại nơi ở, huy động chân khí hủy bỏ những bộ phận đã luyện hóa và trận pháp đã bố trí trước đây. Hoàng Kim Hán Vương Phủ càng im hơi lặng tiếng càng tốt. Hoàng Kim phủ này vốn đã thu hút ánh mắt mọi người, nếu luyện hóa thành linh khí thì sợ rằng người mơ ước càng nhiều. Lý Lân không thể đảm bảo sau khi mình rời đi mấy chục năm vẫn còn uy hiếp được bọn đạo chích. Có thể đoán được, bản thân nhiều năm không hiện thân, người trong phủ tất nhiên khó mà sống tốt. Mệnh lệnh của Đường hoàng hắn lại không thể vi phạm, chỉ có thể nỗ lực đề cao tu vi của bản thân.

- Tam ca, huynh trở về rồi!

Bát hoàng tử hưng phấn chạy tới.

- Lão bát, đệ không ở cùng với phụ hoàng sao?

Lý Lân ngạc nhiên, Lý Chấn Viễn tuy thoái vị, nhưng dù sao cũng từng là người đảm nhiệm Đường hoàng, bản thân có một trạch viện hào hoa, phong cách đáng thưởng thức hơn Lý Lân nhà giàu mới nổi nhiều. Đường hoàng đời trước hưởng thủ Đại Đường khí vận không hề kém hơn tứ đại thái tử. Lục đại hoàng tử trừ Lý Lân và ngũ hoàng tử không ở Trường An ra, cũng đều đi theo Lý Chấn Viễn.

- Đệ đã rời đi rồi. Phụ hoàng đã đồng ý để đệ ở trong Hán Vương Phủ.

Bát hoàng tử rất hưng phấn, có thể được đến ở chỗ Lý Lân hắn đã năn nỉ rất lâu, nếu không phải Lý Chấn Viễn biết Lý Lân sắp khởi hành đi Thần Ma học viện, căn bản sẽ không đồng ý để bát hoàng tử tới đây.

- Cũng tốt, phụ hoàng đã đồng ý, đệ cứ ở lại đây đi!

Lý Lân gật đầu, có bát hoàng tử ở đây, dù thế nào cũng sẽ không để người trong phủ chịu thiệt. Dù sao thân phận hoàng tử của hắn còn đó, thiên phú võ đạo cũng không yếu, ai có thể đảm bảo được thành tựu tương lai của hắn. Đại Đường đã có đệ tam thái tử, ai dám chắc sẽ không có thêm đệ nhị, đệ nhất thái tử chứ!

Tối ngày hôm đó, Lý Lân một lần nữa vào Đường Hoàng Cung, không ai biết hắn nói gì với Đường hoàng, sau đó hắn ngay trong đêm đến phủ Lý Chấn Viễn nói lời cáo biệt, trong đêm lập tức rời khỏi Đại Đường.

Lý Lân tuy rời đi trong đêm, nhưng cũng không hề che dấu khí tức bản thân, vì thế người chú ý tới hắn không ít. Đối với biến số đột nhiên xuất hiện như Lý Lân, không ai hy vọng hắn tiếp tục lưu lại, dù sao thân phận thái tử cũng quá nhạy cảm. Đây không chỉ là một cái danh xưng, mà còn đại biểu cho quyền thừa kế Đại Đường.

Ngày hôm sau, Đại Đường Trinh Quán chính phủ bắt đầu tiếp nhận chính quyền, binh bộ chấp chưởng binh quyền thu về thành lập quân sự thống soái phủ, do Đường hoàng đích thân đảm nhiệm thống soái, lại điều toàn quân tiến hành chỉnh đốn. Cũng trong ngày hôm đó, tứ phương thái tử mang theo thánh chỉ của Đường hoàng, dẫn tất cả cao thủ dưới trướng đi tứ phương biên giới. Đại Đường ý đồ dùng vũ lực chiếm đoạt tứ phương, mà lĩnh quân khai cương khuếch thổ mới là tứ phương thái tử chân chính. Vì thế, Đường hoàng tự mình hạ lệnh, yêu cầu dốc toàn lực, kẻ công lao lớn nhất có thể được phong đệ nhất thái tử.

Địa vị đệ nhất thái tử rõ ràng cao hơn các thái tử khác, tứ phương thái tử hiện giờ địa vị bình đẳng, tự nhiên không phục lẫn nhau, Đường hoàng chính vì nhìn thấy điểm này mới ra mệnh lệnh đó. Cùng lúc đó, có người căn cứ vào mệnh lệnh của Đường hoàng, nghi vấn địa vị đệ tam thái tử của Lý Lân. Dù sao Lý Lân cho đến giờ vẫn không lập lên công lao gì đáng kể cho Đại Đường. Ngay cả tứ đại thái tử cũng có oán hận, chỉ là Lý Lân đã lặng lẽ rời đi, khiến uất ức này không chỗ phát tiết.

Những gì trải qua ở đế đô làm cho suy nghĩ của Lý Lân đã biến hóa cực lớn, một trăm năm đối với Lý Lân tu luyện võ đạo chưa lâu thì còn dài, chỉ là đã đáp ứng với Đại Đường lão tổ rồi nên cũng phải cố sức chuẩn bị cho tốt.

- Tố Tố, Thắng Nam, theo bản vương về Hắc Thủy Sâm Lâm!

Tính toán hồi lâu, Lý Lân vẫn quyết định mang hai nàng về Hắc Thủy Sâm Lâm. Tuy hiện tại Hán vương phủ đã có thực lực không kém, nhưng so với thế lực siêu cấp thì còn chênh lệch quá lớn. Đường hoàng còn che chở Hán vương phủ, nhưng Lý Lân không thể để nữ nhân cùng huynh đệ của mình ký thác vào mấy chữ hứa hẹn mờ mịt của Đường hoàng.

Bạch Tố Tố cùng Chu Thắng Nam thấy thần sắc ngưng trọng Lý Lân cũng nhìn ra có chuyện lớn phát sinh, nhưng Lý Lân lắc đầu không nói, các nàng khó mà đoán được cụ thể cái gì.

Bằng vào thực lực hiện tại của Lý Lân, gần như chỉ cần một lần thuấn di là có thể về Hắc Thủy Sâm Lâm.

- Vô Tình, đến Hỏa Diệm Sơn gặp ta!

Lý Lân phát ra thần niệm, hắn không về Long cốc trước, mà trực tiếp đi sâu vào Hắc Thủy Tùng Lâm tới Hỏa Diệm Sơn.

Ùng ùng ùng….

Dòng chảy nham thạch bên trong Hỏa Diễm Sơn cuộn trào không dứt, từng luồng linh lực hỏa diễm mang theo sát khí nóng bỏng bạo phát khắp nơi.

Gràoooooo

Một tiếng vượn hót sảng khoái vang lên, một con Hỏa Viên cao chừng trăm trượng, toàn thân là một bộ lông đỏ như lửa vui đùa trong dòng nham thạch, thỉnh thoảng cắn nuốt một con hỏa thú có khí tức bất phàm.

- Hỏa Viên, thực lực khôi phục thế nào rồi?

Lý Lân trầm giọng mở miệng.

- Thánh Long Vương, ngươi đã tới rồi! Ồ!? Cảnh giới võ đạo của ngươi lại có tiến bộ?

Hỏa Viên kinh ngạc, lần trước, lúc Lý Lân tới thì nó còn bế quan khôi phục thương thế dưới lòng đất, bởi vậy nó cũng không biết thực lực của Lý Lân đã đột phá thật lớn.

- Ngươi yên tâm khôi phục thực lực, bản vương đã vì ngươi tìm thủy linh chi vật, đợi khi thực lực ngươi tăng lên tới đỉnh phong rồi lại trọng tố thân thể cho ngươi.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Thật chứ?

Hỏa Viên rất hưng phấn.

- Bản vương lừa ngươi làm gì! Tại trong lúc này, ngươi phải thống lĩnh hỏa thú bảo hộ an toàn cho trung tâm nội thế giới.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Yên tâm đi, nội thế giới này là vật Hỏa Viên ta luyện hóa, sao có thể để kẻ khác nhớ mong đoạt lấy.

Hỏa Viên lớn tiếng cam đoan, ở nơi khác thì không dám nói, nhưng tám trăm dặm Hỏa Diệm Sơn này, sức chiến đấu của Hỏa Viên có thể đủ để uy hiếp Võ hoàng trung giai.

Lý Lân gật đầu, khởi động lồng chân khí, mang theo hai nàng nhảy vào trong biển lửa.

Trung tâm nội thế giới, Hương Lân hưng phấn nhìn Lý Lân tiến tới. Tuy nàng đam mê luyện đan, nhưng cũng là con gái, sau khi Ny Ny bị Lý Lân mang đi, nàng cũng cảm thấy tịch mịch. May mà Hán vương phủ liên tục tìm được hơn mười người có thiên phú luyện đan, trong đó còn có hai đứa nhỏ có thiên phú luyện đan trung đẳng. Điểu này làm cho Hương Lân vui mừng không ít, lúc rãnh rỗi cũng tập trung dạy dỗ cho hai đứa nhỏ kia luyện đan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK