Nếu Lý Lân muốn thống trị cả toàn bộ Hỗn Loạn lĩnh thì y có lẽ còn rất nhiều việc phải làm, mà hiện tại những người hữu dụng bên cạnh y thật không còn một ai cả. Hàn Tín thì đã ngủ say, đại quân vốn dĩ cần y đích thân thống lĩnh đã như rắn mất đầu, còn những tâm phúc đáng tin của Lý Lân thì hiện nay vẫn còn đang trong thời gian huấn luyện và bồi dưỡng, nếu tùy tiện cho họ lãnh binh thì thật là một việc vô cùng mạo hiểm. Điều này làm Lý Lân bắt đầu hoài niệm về Hắc Thủy Vương thành, lúc đó Hán Vương phủ của Hắc Thủy Vương thành cũng vừa mới thành lập, chỉ có điều là phần lớn những việc trong phủ y không cần thiết phải quá bận tâm. Hiện tại những người mà y có thể sử dụng đã không còn một ai, tất cả công việc y đều phải đích thân đi làm.
Thật là không quản gia đình thì không biết củi gạo đắt, Lý Lân vừa bắt tay vào làm việc thì đã có rất nhiều việc làm y phải phiền não. Nhưng có điều với một phủ lĩnh chủ mong manh như tòa thành trên cát, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào như hiện tại thì y chỉ còn một con đường là liều mình mà đi tiếp thôi.
Đại quân của Lý Lân xuất chinh với khí thế của ngàn vạn cao thủ như lôi đình làm chấn động cả Hỗn Loạn lĩnh. Nhưng vì để đối phó với vạn tộc thượng cổ thì tam đại Thiên tông đã gần như vắt cạn lực lượng rồi, do đó khí thế của đại quân hiện nay chỉ còn là về mặt hình thức mà thôi. Bởi vậy đại quân xuất phát chỉ là hình thức, mục đích là để cho thám tử các thế lực bên ngoài biết là Hỗn Loạn lĩnh nay đã đổi chủ, phủ lĩnh chủ chính là trung tâm đầu não của Hỗn Loạn lĩnh, mà người đứng đầu phủ lĩnh chủ chính là Lý Lân, lĩnh chủ thời đại mới của Hỗn Loạn lĩnh.
Đại quân xuất chinh của Lý Lân đã không gặp trở ngại gì lớn, do đó chỉ trong vỏn vẹn ba ngày mà cả ba thành thị siêu cấp và chín thành thị lớn đều đã bị đại quân ghé thăm. Do hiện tại trong tay Lý Lân không có người nào có thể tin cậy được, nên y đã thu phục các thành chủ hiện tại của các thành thị, khống chế bọn họ để y tùy ý sử dụng. Những việc làm này không chứng tỏ là Lý Lân không biết lễ hiền đãi sĩ, mà là do thời gian quá cấp bách, căn bản không kịp để làm như vậy. Lý Lân cũng đã ra giao ước với các đại thành chủ, nếu họ một lòng giúp đỡ phủ lĩnh chủ thì sau này sẽ luận công lao mà miễn đi sự khống chế đối với họ.
Sau khi giễu võ dương oai xong thì bước tiếp theo Lý Lân muốn tìm nơi thích hợp để xây dựng phủ lĩnh chủ. Yển thành thật quá nhỏ bé, vị trí lại hẻo lánh, căn bản không thể nào trở thành trung tâm của Hỗn Loạn lĩnh được.
Với việc lựa chọn địa điểm thì nơi thích hợp nhất thật không ngoài ba thành thị siêu cấp, nhưng các thành thị này lại quá gần với tam đại Thiên tông, lựa chọn thành nào cũng đều không hợp lý. Hiện tại việc thần phục các đại Thiên tông đã làm cho nhiều người bất mãn rồi, Lý Lân thật không muốn làm thêm chuyện gì quá đáng để chọc giận bọn họ nữa.
Còn về các cao thủ bán Thần cấp của tam đại Thiên tông thì cũng bị Lý Lân ép phải đăng kí vào danh sách và lưu lại ấn kí trong thần hồn của bọn họ. Đối với việc này thì các cao thủ bán Thần cấp đó vô cùng bất mãn, nhưng có điều là Lý Lân đang nắm trong tay đại quân hùng mạnh và Linh Xà trận pháp, do đó họ cũng phải bất đắc dĩ mà nghe theo. Cuối cùng thì thần niệm của các cao thủ bán Thần cấp cũng đã bị Lý Lân cho vào Lục Đạo thiên thư, làm họ không cách nào cảm ứng được thần niệm của mình và đều cho rằng Lý Lân đã dùng một tà pháp nào đó để khống chế mình. Tuy là vô cùng bất mãn với Lý Lân, nhưng họ lại vô cùng cẩn trọng với điều này. Dẫu sao thì khi đã đạt đến bán Thần cấp thì tuổi thọ của họ cũng đã được kéo dài thêm không ít, mà như vậy thì không một ai chấp nhận phải làm một công cụ lập uy cho Lý Lân, cho dù có hi sinh tính mạng cũng không hề có chút ý nghĩa nào cả. Nhưng ngay cả các lão tổ Thần cấp cũng đều đầu hàng cả rồi thì họ còn có thể làm được gì nữa chứ. Và dĩ nhiên là tông môn có nhiều oán niệm với Lý Lân nhất là Trấn Thiên tông, dẫu sao cường giả cấp Thần của họ cũng đã bị ma hồn nuốt chửng mà chết, hiện nay lại nhìn hai cao thủ Thần cấp của Thần Thiên tông và Nguyên Thiên tông gấp gáp đi tìm những nguyên liệu quí hiếm nhằm tăng thêm sức mạnh mệnh cách thì họ tỏ ra vô cùng khinh miệt.
Cuối cùng thì Lý Lân cũng đã chọn ra được một khu vực trung tâm của Hỗn Loạn lĩnh để kiến lập phủ lĩnh chủ, lấy tên là Vô Cực thành, cái tên này mang ý nghĩa tưởng niệm về kiếp trước của y và cũng là để nói lên sự phát triển vô hạn của Hỗn Loạn lĩnh.
Việc Lý Lân không chọn một trong ba thành thị siêu cấp để xây dựng phủ lĩnh chủ đã làm cho tam đại Thiên tông thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng Lý Lân đã lấy đi không ít lực lượng chiến đấu của tông môn mình, nhân tài còn sót lại xem chừng không có nhiều, nhưng họ vẫn còn đó một lượng không nhỏ những cao thủ bán Thần cấp, việc khôi phục lại các đại Thiên tông như lúc đầu không phải là không thể làm được. Và dĩ nhiên là họ không thể giương cờ gióng trống để tiến hành việc này được, dù gì thì phía trên của họ bây giờ không phải là không có một ai, mà là có cả một thiếu niên lĩnh chủ vô cùng bá đạo.
Trong lúc Lý Lân đang căng não để xây dựng Vô Cực thành thì có một vị khách đến viếng thăm làm y vô cùng kinh ngạc.
- Vô Tình, sao muội lại đến đây?
Lý Lân có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy thiếu nữ tên Vô Tình này và sau đó liền tỏ ra rất mừng rỡ.
Thiếu nữ này chính là vương hậu của Hắc Thủy Lâm, tuy nàng không phải là loài người, nhưng lại chính là vị phu nhân danh chính ngôn thuận đầu tiên của Lý Lân, Ngao Vô Tình.
Tướng mạo của Ngao Vô Tình không hề có chút khác biệt gì với trước đây, chỉ là khí tức có phần còn lạnh lùng hơn trước đây, nàng tiến đến trước mặt Lý Lân cau mày nói :
- Chuyện gì đã xảy ra với chàng vậy? Tại sao huyết mạch của Long tộc trong chàng đã tan biến đi đâu rồi?
Lý Lân sắc mặt cứng đờ, gượng cười nói:
- Chuyện này nói ra dông dài lắm, để sau này ta từ từ giải thích với nàng. Trước tiên nàng hãy nói cho ta biết, sao nàng lại đến đây?
Với tính cách của Ngao Vô Tình thì chắc chắn là Hắc Thủy Lâm đã xảy ra chuyện gì rất nghiêm trọng, bằng không nàng sẽ không dễ dàng rời khỏi nơi đó.
- Hắc Thủy Lâm đã xảy ra chuyện rồi, do đó muội đến đây để tìm huynh nương tựa.
Lời của Ngao Vô Tình quả thật đã chứng thực dự đoán của Lý Lân là đúng.
Lý Lân trầm giọng nói :
- Xảy ra chuyện gì? Hắc Thủy Lâm không phải đã kết đồng minh với Đại Đường rồi sao? Lẽ nào Đại Đường cũng đã xảy ra chuyện?
- Chính là Đại Đường đã xuất binh thảo phạt Hắc Thủy Lâm, nếu như không phải chúng ta nhận được tin tức trước đó thì có lẽ là hôm nay huynh đã không thể gặp được muội rồi.
Ngao Vô Tình nói xong thì hai mắt đỏ lừ như muốn khóc, thật khó tưởng tượng được là cô gái với tính cách cứng cỏi này lại có thể lâm vào cảnh tuyệt vọng như hiện tại.
Lý Lân sắc mặt lo lắng nói :
- Tại sao? Đại Đường không có lí do nào xuất binh cả! Chúng ta rõ ràng đã giấy trắng mực đen kết đồng minh với họ rồi mà. Chỉ mới có vài năm mà sao lại xảy ra chuyện này chứ?
Ngao Vô Tình sắc mặt tái nhợt nói :
- Nghe nói đó là mệnh lệnh của Vũ vương, đại thái tử của Đại Đường, Đại Đường đã sớm không còn như xưa nữa rồi, hiện nay cường giả cấp Võ Tôn như muội còn không địch lại một võ tướng bình thường của họ nữa là.
- Muội bị thương rồi?
Lý Lân vô cùng lo lắng và lập tức nắm đôi tay ngọc ngà của nàng mà truyền chân khí vào. Sau đó sắc mặt y vô cùng hốt hoảng vì trong thân thể Ngao Vô Tình đang tồn tại một luồng khí bá đạo dần dần phá hoại.
- Vũ vương cũng chỉ là vừa mới đạt đến cảnh giới Võ Hoàng, thuộc hạ của hắn sao lại có cao thủ có thể đả thương nàng được chứ?
Ngao Vô Tình trầm giọng nói :
- Không, Đại Đường rất là thần bí, bọn chúng tuyệt đối không chỉ có tu vi cấp Võ Hoàng đâu. Muội còn nghe nói lão tổ của Đại Đường đã bế quan luôn rồi, hiện nay Vũ vương đã lên nắm quyền. Vũ vương trước đây lúc nào cũng đối chọi với chàng, lần này xuất binh đánh Hắc Thủy Lâm cũng chỉ là vì lí do đó mà thôi.
Lý Lân trầm giọng hỏi :
- Còn tình hình hiện tại của Hắc Thủy Lâm?
Ngao Vô Tình trầm giọng đáp :
- Bạch Tố Tố đã đột phá đến cảnh giới Võ Tôn rồi, lại thêm sự thông minh tài trí của Châu Thắng Nam nên Hắc Thủy Lâm hiện tại vẫn bình yên, có điều là lúc muội ra đi thì Vũ vương đã ân xá cho Bạch Tố Tố, còn về sau này như thế nào thì muội cũng không còn được rõ nữa.
Lý Lân gật gật đầu, Bạch Tố Tố đã kế thừa sự truyền dạy của Chiến Thần thì thực lực tất nhiên sẽ bất phàm, lại có thêm tài trí của Châu Thắng Nam thì ít nhất họ cũng sẽ giữ được mạng sống.