Thiên đế Đại Tần trầm giọng nói. Năm đó chọn phương pháp cực đoan như thế cũng là bất đắc dĩ. Thiên đế Đại Tần có trách nhiệm đem thần hồn trong mật thất dẫn trở về, một lần nữa trở thành chiến sĩ thực lực cường đại.
Chư thần đồng ý, cỗ máy chiến tranh Đại Tần này bắt đầu điên cuồng vận chuyển lại.
Thời điểm các đế triều khác đang buồn rầu chiếm đoạt cấm địa, Đại Tần đã bắt đầu âm thầm hành động. Cường giả Đại Tần vô số, nhà ngoại giao tung hoành khắp các nơi, khiến cho thế lực bát phương rất nhanh rơi vào thế bị động. Ngắn ngủi hai tháng, lãnh thổ Đại Tần vô hình trung lớn ra gấp đôi, lượng lớn linh mạch thiên địa đều hội tụ về Đại Tần, lần nữa khuếch trương tăng vọt. Mặc dù là đế triều thượng cổ, nhưng Đại Tần chỉ có thể bảo trụ phạm vi không quá ngàn dặm xung quanh, còn xa hơn nữa cũng là ngoài tầm tay với.
Dọc đường đi, vẻ mặt Lý Lân bắt đầu trở nên ngưng trọng. Nhân đạo Thương Long đại lục hưng thịnh, dân cư vô số, cho dù bị phần đông thế lực thượng cổ chia cắt, cũng chỉ là một phần vạn, còn rất nhiều sinh linh còn lại, sắp trở thành vật hy sinh cho mảnh thiên địa này. Rất nhiều cường giả sau khi đạt đủ sinh linh, bắt đầu đại khai sát giới, đoạt lấy sinh cơ khác, để lớn mạnh sinh cơ thế giới bản nguyên của mình.
Dọc theo con đường này, Lý Lân cũng thuận tay giết chết vài tên cường giả Thần cấp tàn sát dân chúng, nhưng mà đối mặt với sinh linh trên thế giới là vô cùng vô tận, Lý Lân cũng cảm thấy vô lực.
- Tất cả phần đông sinh linh Thương Long đại lục chỉ trông cậy vào cường giả trên Thần cấp bảo hộ là không thực tế. Tu sĩ vốn là ích kỷ, không có khả năng vì bảo đảm nhiều sinh linh mà liều lĩnh.
Vẻ mặt Lý Lân ngưng trọng, trong lòng cân nhắc hướng giải quyết. Nhận cách giáo dục làm người của kiếp trước, Lý Lân không thể nhìn nhiều sinh linh như vậy bị đồ sát, trở thành vật hy sinh trong đại kiếp nạn của thiên địa. Nhưng năng lực xuất thủ cứu trợ lại có hạn.
Dưới loại tâm tư rối rắm này, Lý Lân về tới Hỗn Loạn lĩnh. Lúc này Hỗn Loạn lĩnh cũng không bình tĩnh, thậm chí Hỗn Loạn lĩnh còn đang bị người vây công. Trong đó thậm chí có khí tức của cường giả cấp Thánh Nhân. Điều này làm cho Lý Lân vốn đang một bụng tức giận, bùng nổ, ra tay không chút lưu tình, gần như là trong nháy mắt, tiến đến công kích, bắt sống hơn mười tên cường giả Thần cấp, cường giả cấp Thánh Nhân ẩn thân trong đó, cũng bị một quyền của Lý Lân đánh lên thân thể, chật vật từ trong hư không ngã xuống, hiện ra.
- Người Liễu gia, không nghĩ tới các ngươi lại vào lúc này tìm tới tận cửa.
Thần niệm Lý Lân quét ngang hiện trường, trong nháy mắt hiểu rõ tất cả. Điều này làm cho sắc mặt hắn hoàn toàn âm trầm.
- Đại Đế tha mạng, bọn ta cũng không phải cố ý mạo phạm thiên uy, bọn ta cũng là bị người xui khiến.
Tên cường giả cấp Thánh Nhân kia rõ ràng cũng là đồ cổ từ thời thượng cổ sống lại, cũng chỉ loại đồ cổ này mới hiểu được cường giả cấp Đại Đế là kinh khủng cỡ nào. Sau khi Lý Lân phát hiện, bức gã đi ra, gã ngay cả tâm tư phản kháng cũng không có dám.
- Ta vốn không muốn trước khi đại kiếp nạn thiên địa ra tay với Liễu gia các ngươi, nhưng các ngươi đã muốn chết, ta đây không khách khí nữa.
Trong lòng Lý Lân lạnh như băng, đối với Liễu gia hắn thật sự không có thiện cảm. Huống chi thủy tổ Liễu gia là gốc Thần Liễu đầu tiên trong thiên địa, có dây dưa nhân quả với cây Sinh Mệnh. Hiện tại cây Sinh Mệnh là nguồn suối lực lượng của Đế Thi, là con át chủ bài lớn nhất trong tay Lý Lân. Mà cho dù không vì con át chủ bài cường đại, cũng không thể mặc kệ Liễu gia không quản. Năm đó trong không gian cấm địa của Liễu gia, gốc cây liễu thật lớn gần như chết héo kia làm cho Lý Lân cực kỳ để ý. Bởi vì lúc đó hắn mơ hồ cảm nhận được hơi thở khủng bố ngủ say. Bây giờ suy nghĩ lại một chút, hơi thở khủng bố kia, rất có thể là thần niệm của Thần Liễu đầu tiên trong thiên địa. Đây tuyệt đối là một loại thực lực khủng bố, cũng ngay lúc đó Lý Lân cũng là vô lực không cách nào trêu chọc.
Giam cầm những cường giả vây công Hỗn Loạn lĩnh, Lý Lân cởi bỏ cấm chế tiến vào trong. Lúc này Lý Lân mới phát hiện, trong vòng cấm chế, Vô Cực thành lại xảy ra biến hóa thật lớn, rất nhiều kiến trúc sắt thép ở trong thành thị dựng thẳng lên, nhìn như đơn giản, thế nhưng trong đó lại ẩn chứa đại trận áo nghĩa khá là thâm ảo.
- Đây là có chuyện gì?
Lý Lân khó hiểu. Cho dù khoa học kỹ thuật của Hỗn Loạn lĩnh có cao cũng không thể đạt tới loại trình độ này đi. Chẳng lẽ trong khoảng thời gian mình không có ở đây, Thiết lão đầu lại đột phá, nghiên cứu phát triển ra cái gì rồi?
Lý Lân trở lại phủ lĩnh chủ, đem địch nhân bắt giữ được giao cho Ngũ hoàng tử Lý Triệt phụ trách giám sát, Lý Lân cũng lười đi để ý tới.
- Tam ca, những tù binh này huynh còn cần không?
Ngũ hoàng tử hỏi thăm dò, thần sắc trên mặt có chút khẩn trương.
- Đệ muốn giết bọn chúng sao?
Lý Lân vẻ mặt sửng sốt, cho rằng Ngũ hoàng tử hỏi như thế chỉ sợ là muốn lấy mạng những tù binh này. Hắn vốn cũng không muốn giết họ, tuy rằng bắt giữ đối phương, nhưng chưa hẳn cần giết chết bọn hắn. Nếu không, hắn cần gì phải mang trở về, trực tiếp, thẳng thắn giết chết cho rồi.
- Lão thất cơ duyên xảo hợp, chiếm được một tòa tà trận, trận pháp này rút ra tu vi cùng cảm ngộ võ đạo của tù binh, tuy rằng nhất định tồn tại di chứng, nhưng lại có thể ở trong khoảng thời gian ngắn tạo nên một nhóm cường giả.
Ngũ hoàng tử giải thích.
- Đệ là muốn dùng những tù binh này để tăng thực lực?
Lý Lân nháy mắt hiểu được ý tứ của Ngũ hoàng tử.
Ngũ hoàng tử gật gật đầu, hiển nhiên là đối với loại phương pháp này vẫn còn rất nhiều do dự.
- Mang huynh đi nhìn cái tà trận kia.
Lý Lân trầm giọng nói. Nếu có thể cướp đoạt thực lực địch nhân để tăng mạnh thực lực bản thân, đây là một loại đường tắt để nhanh chóng tăng lên thực lực. Về phần làm như thế sẽ có thương tích ảnh hưởng hay không, trong lòng Lý Lân không lo lắng chút nào. Hắn chưa từng nghĩ tới, mở rộng để dùng loại phương pháp này ở trong Thương Long đại lực, mà là nhắm mục tiêu đến thế lực Vực Ngoại. Đủ loại dấu hiệu thể hiện Thương Long đại lục sẽ niết bàn trùng sinh, mà sau khi sống lại, địch nhân lớn nhất chính là cường giả Vực Ngoại xâm nhập. Đối với Nhân tộc da vàng mắt đen trên Thương Long đại lục Lý Lân có lẽ sẽ có lòng trắc ẩn, nhưng đối với người Vực Ngoại thì sẽ không, đối với địch nhân, Lý Lân sẽ không ngại dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Nếu vừa có thể tiêu diệt địch nhân đồng thời tăng lên thực lực bên ta, cho dù hành vi giống như tà đạo, bản tâm Lý Lân cũng tiếp nhận.
Trong một tòa phủ đệ lớn bên ngoài phủ lĩnh chủ, đây là nội bộ bên trong một tổ chức mà người Hỗn Loạn lĩnh kính nể nhất, phủ Kiểm Sát, một phần đơn vị giám sát bí mật của phủ lĩnh chủ, dưới sự lãnh đạo trực tiếp của lĩnh chủ đại nhân, có toàn bộ quan viên có trách nhiệm giám sát Hỗn Loạn lĩnh. Ngũ hoàng tử Lý Triệt thực lực tuy rằng không mạnh, nhưng thanh danh ở Hỗn Loạn lĩnh lại đạt tới trình độ có thể làm cho đứa nhỏ sợ dựng tóc gáy.
Ở hậu viện phủ kiểm sát, một tòa pháp trận quỷ dị mà huyền ảo lóe lên từng chùm ô quang. Con ngươi Đế Thi của Lý Lân liếc qua, nháy mắt thấy rõ bản nguyên trận pháp cổ xưa này, nhưng chính là bởi vì nhìn thấu, mi tâm Lý Lân không khỏi nhíu lại.
- Đã từng sử dụng loại trận pháp này để tăng thực lực chưa?
Lý Lân trầm giọng hỏi.
Ngũ hoàng tử gật đầu, nói:
- Từng tóm được một tên cường giả Võ Tôn giết hại sinh linh, hút ra bản nguyên võ đạo, dung nhập vào trong cơ thể một giám sát viên.
- Bảo hắn tới gặp huynh!
Lý Lân nghiêm túc nói.
Vẻ mặt Ngũ hoàng tử ngưng trọng, tuy rằng tướng mạo khối Đế Thi này của Lý Lân làm cho y có chút khó nhận thức, nhưng thực lực cường hãn của Đế Thi cũng làm cho y kinh hãi một chặp. Nghe vậy tự nhiên không dám chậm trễ, rất nhanh giám sát viên được cải tạo tới cấp Võ Tôn đi tới trước mặt Lý Lân.
- Bái kiến lĩnh chủ đại nhân!
Đây là một lão giả, tu luyện võ đạo cả đời, nhưng mà cảnh giới chỉ dừng lại ở Tiên Thiên, vốn tưởng rằng cả đời không thể tinh tiến, lại không nghĩ tới thậm chí có thể có cơ hội trở thành đối tượng thí nghiệm của phủ kiểm sát, cũng thành công lấy được ngộ đạo Võ Tôn, trong nháy mắt từ một vật hy sinh Tiên Thiên trở thành cường giả cấp Võ Tôn. Điều này làm cho lão cực kỳ đắc ý, cũng tự cho mình là rất tài giỏi. Nhưng hiện tại đối mặt với Lý Lân, lĩnh chủ thần bí này, nhất là trên người trong lúc lơ đãng còn phát ra khí tức khủng bố, làm cho tên lão giả này nháy mắt tỉnh ngộ. Thiên địa đã không còn là thiên địa của mười năm trước nữa rồi, còn kiêu ngạo như trước chỉ sợ sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.
Lý Lân gật gật đầu, thần niệm xâm nhập vào cơ thể lão, nháy mắt hiểu rõ tất cả trong cơ thể lão. Nhưng là hồi lâu sau, hắn nhăn mày thật sau, ngẩng đầu nhìn Ngũ hoàng tử Lý Triệt nói:
- Tạm thời ngừng sử dụng loại trận pháp này.
- Có vấn đề?
Lý Triệt lo lắng hỏi, mấy vị hoàng tử khác nghe tin cũng đã tới rồi. Nhất là Thất hoàng tử, cái tòa trận pháp này là y cho Ngũ hoàng tử, nếu xảy ra vấn đề, e rằng y cũng khó thoát khỏi tránh nhiệm.