Mục lục
Tam Thái Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Lân đứng yên tại chỗ, thần quyền màu trắng ngà mang theo lực lượng khủng bố đánh về phía đầu của đối phương.

Rống!

Một tiếng gầm gừ mãnh liệt vang lên, trước mặt người trung niên tóc đỏ đột nhiên vỡ ra một khe hở, một con cự long dài mười trượng đột nhiên lao ra, cứng đối cứng va chạm với Lý Lân.

Tiếng gầm rú thật lớn vang lên, Lý Lân bay ngược ra, cự long màu đỏ cũng bay ngược trở về, phát ra tiếng rít gào phẫn nộ.

- Cự long? Không đúng, bộ dáng xấu như thế chỉ có thể được xưng là đại thằn lằn.
Lý Lân cảm nhận được long tức trên người con quái vật kia, nhưng cự long ở Quang Ám đại lục tuy tương tự như cự long ở Thương Long đại lục, chỉ là đầu rồng không có sừng, nhìn như thế nào cũng giống như là một con thằn lằn lớn chưa khai hóa. Lý Lân cảm nhận được trên người nó chỉ có khí tức hung lệ, so với thần long Đông Phương đẹp đẽ tuấn tú thì khác rất xa.

Người trung niên tóc đỏ phóng lên cao, thần sắc âm trầm, hạ xuống trên đỉnh đầu của con thằn lằn khổng lồ. Trường thương màu vàng trong tay quét ngang, khí thế ngạo nghễ nói không nên lời.

- Tiểu tử, được chết trong tay thánh kỵ sĩ Ngã Ma Đa Lạp ta là vinh hạnh của ngươi.
Người trung niên tóc đỏ ngạo nghễ nói.

- Thêm một con thằn lằn lớn mà thôi, ngươi cho là có thể làm gì được lão tử?
Lý Lân cười lạnh, long kỵ sĩ của thế giới này tuy có thực lực mạnh, nhưng thật sự cũng không quá nổi bật. Hơn nữa con thằn lằn này tuy có thực lực Đế cấp, lực lượng cũng rất lớn, nhưng chưa chắc đã có thể so sánh với Lý Lân. Đối với sức mạnh cơ thể của mình, Lý Lân cực kỳ tự tin, cho dù phải đối mặt với một con cự long khủng bố đi chăng nữa.

Đại thằn lằn rít gào, trong đôi mắt lãnh khốc hiện lên vẻ khiếp sợ, Nhân loại như con kiến kia lại có thể ngạnh kháng lực lượng của nó, điều này sao có thể.

- Quái vật, ngươi chính là quái vật!!
Long kỵ sĩ Ma Đa Lạp đứng trên đỉnh đầu đại thằn lằn khiếp sợ kinh hô. Quang Ám đại lục cũng không phải là không có cường giả luyện thể, giống như khổ tu sĩ của Giáo Đình Quang Minh, ma nhân của Giáo Đình Hắc Ám, Huyết Tộc cũng có tu sĩ luyện thể, nhưng chưa bao giờ nghe nói những tu sĩ này có thể dùng tu vi cấp Thánh Nhân để đối kháng lại với Đế cấp, thậm chí so lực lượng với cự long còn chiếm thượng phong. Đây có còn là người nữa không, quả thật là quái vật hình người.

- Tiếp nào! Đại thằn lằn này không tồi, huyết nhục rất dày.
Hiện tại Lý Lân cực kỳ khuyết thiếu nguyên khí, thân thể cường giả Đế cấp ẩn chứa năng lượng khủng bố, nhưng Lý Lân hắn không làm được việc thôn phệ người khác để gia tăng thực lực, bởi vì hắn chỉ lấy tinh hoa trên thân người, nhưng con Ma Long của Quang Ám đại lục này thì không cần cố kỵ như vậy, Lý Lân mặc dù không tham ăn, nhưng sẽ không bỏ qua một tòa bảo dược như vậy.

Bị ánh mắt của Lý Lân nhìn đến mức lạnh cả người, một cỗ dao động kinh khủng từ linh hồn bản nguyên của Ma Long phát ra dâng lên. Bản năng của động vật cao hơn Nhân loại, một kích vừa rồi khiến cho lòng tin vô địch của nó bị ảnh hưởng, đối với cuộc chiến tiếp theo này có chút chần chờ.

- Đa Lạp, lên!
Ma Đa Lạp trầm giọng quát, lực lượng cường đại thì như thế nào, y và Ma Long cũng xem như là hai gã cao thủ Đế cấp liên thủ, tuyệt đối là vô địch trong Đế cấp. Y tin rằng mình có thể giải quyết Lý Lân trong khoảng thời gian ngắn, hoàn thành nhiệm vụ.

Ngao rống!

Ma Long rít gào một tiếng, khí tức hung lệ trong cơ thể chiếm cứ thượng phong, mạnh mẽ đè ép nỗi sợ hãi trong lòng xuống. Lợi trảo hung hăng chộp về phía Lý Lân.

- Không biết sống chết!
Lý Lân lộ ra một nụ cười, rồi đột nhiên lao lên, hướng về phía cự long phóng đi.

Một tiếng ầm vang, Ma Đa Lạp lay động một cái, thiếu chút nữa bị đánh bật khỏi người Ma Long. Trên gương mặt tràn ngập vẻ rung động.

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt của y đại biến, bởi vì Lý Lân vẫn chưa bị đánh bay, ngược lại, y đang ngạnh kháng dưới lợi trảo của Ma Long, cả người bám trên lợi trảo.

Ngao rống!

Bản năng sinh tồn trỗi dậy, Ma Long điên cuồng vung văng lợi trảo, muốn tách Lý Lân ra.

- Không gian thiết cát!

Lý Lân vung tay lên, lực lượng không gian bản nguyên hóa thành đao phong xẹt qua đùi của Ma Long.

Trên mặt Ma Đa Lạp hiện lên nụ cười lạnh, lân giáp của Ma Long rất chắc chắn, cho dù là thần khí Chí Tôn cũng không thể dễ dàng làm tổn thương.

Nhưng ngay sau đó sắc mặt của y liền thay đổi, ngây ngốc nhìn chiếc đùi rơi xuống, long huyết màu đỏ tuôn ra ào ạt, sau đó bị Lý Lân hấp thu sạch sẽ.

Ma Long bị đau rít gào, thiếu chút nữa từ trên cao té xuống.

- Đây chính là long huyết, không thể để lãng phí!
Lý Lân giẫm đạp hư không, giống như đi lên cầu thang, cực kỳ nhanh chóng vọt tới dưới thân thể Ma Long.

Ma Long kinh hãi không hiểu, cố nhịn đau, điên cuồng huy động hai cánh, muốn bay lên cao.

- Hiện tại muốn chạy trốn sao, đã muộn rồi!
Cả người Lý Lân được bao phủ trong lực không gian bản nguyên , giống như máy khoan điện siêu cấp, từ dưới thân Ma Long hướng về phía trước phóng lên cao. Nếu không phải Ma Đa Lạp phản ứng nhanh chóng, lướt ra khỏi lưng rồng, thì cả người chắc chắn đã bị không gian lực của Lý Lân nghiền nát. Đây là cách Lý Lân vận dụng lực lượngkhông gian bản nguyên, dùng lực không gian bản nguyên xoắn cắt, quả thực là không có gì không phá được.

Ma Long rên rỉ một tiếng, ngã một đường thẳng tắp từ trên không xuống đất. Mất đi một đùi tuy rằng làm cho Ma Long trọng thương, nhưng còn không đến mức mất đi khả năng chiến đấu, nhưng trong nháy mắt đó, Lý Lân xuyên từ đùi của Ma Long xuyên qua ngực bụng, ngay cả trái tim Ma Long cũng bị Lý Lân xuyên qua, đồng thời không gian lực tàn phá bừa bãi trong cơ thể nó, làm cho nó hoàn toàn mất đi năng lực tái chiến.

Trốn!

Ma Đa Lạp không còn sự kiêu ngạo của long kỵ sĩ, y vô địch Đế cấp so với Lý Lân vô địch dưới Tôn cấp chênh lệch quá lớn. Hiện tại không đi, vận mệnh của Ma Long tất nhiên sẽ tái diễn ở trên người y.

Một tiếng ầm vang lên!

Cấm chế do Lý Lân bố trí lại phát huy tác dụng, nhưng lúc trước đã bị vài tên cường giả Đế cấp va chạm, hiện tại lại bị Ma Đa Lạp toàn lực công kích, sức phòng hộ đã giảm xuống. Khi Lý Lân vọt tới gần, thì y đã xé rách một đường trên cấm chế, cực kỳ hung hiểm chạy thoát đi ra ngoài.

- Không tốt!
Thần sắc Lý Lân biến đổi, thánh lực tuy rằng không tinh thuần bằng chân khí, nhưng lực bộc phát lại càng cuồng bạo hơn, hơn nữa Ma Đa Lạp một lòng muốn chạy trốn, tất nhiên sẽ dùng toàn bộ lực lượng, lực lượng này vừa vặn vượt qua cực hạn của cấm chế, xé rách một đường trên đó.

Trên mặt Ma Đa Lạp lộ ra thần sắc vui mừng, may mắn chính mình hành động nhanh, nếu không thật sự sẽ phải vĩnh viễn ở lại chỗ này rồi, chỉ đáng tiếc mất đi Ma Long làm bạn với chính mình đã nhiều năm, danh hiệu long kỵ sĩ mạnh nhất cũng theo đó mà không còn là của y.

Nhưng khi đạo cấm chế thứ hai xuất hiện, thần sắc vui mừng trên mặt Ma Đa Lạp đã hoàn toàn đọng lại.

- Không có khả năng, như thế nào vẫn còn có cấm chế!
Ma Đa Lạp tuyệt vọng, trước mắt thậm chí còn có bảy tòa cấm chế cực mạnh, hơn nữa, không ngoại lệ, đều ngăn cản người từ bên trong đào tẩu ra ngoài, nếu như là lúc bình thường, chỉ cần tiêu phí thời gian y cũng có thể phá giải, nhưng bây giờ là thời điểm mấu chốt để giữ mạng, sau lưng còn một sát thần đang đuổi sát nút, làm sao còn có thời gian cho y phá vỡ cấm chế.

- Ha ha! Thật sự là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa cứ xông vào. Tuy rằng không biết cấm chế này là do ai bố trí, nhưng bản công tử phải cám ơn hắn rồi.
Ngược lại với Ma Đa Lạp, sắc mặt Lý Lân trước kinh sau hỉ, không chút do dự xông lên, cứng đối cứng với Ma Đa Lạp.

Ở bên ngoài gia tộc La Căn, ba vị cường giả cấp Chí tôn đỉnh phong thần sắc khó hiểu.

- Bảy đạo cấm chế ngăn cách, thế hệ này của gia tộc La Căn thật đúng là có không ít kẻ tài ba.
Giáo hoàng Liệt Diễm trầm giọng nói, trong lòng có chút hối hận đã đáp ứng đề nghị cuối cùng của lão La Căn. Lý Lân tuy rằng có thiên phú bất phàm, nhưng dù sao vẫn chưa lớn lên, đến bây giờ đã có năm tên cường giả Đế cấp, một tên sát thủ cấp Thánh Nhân đỉnh phong đi vào, tuy rằng đã đáp ứng là sống chết có số, nhưng hiện tại nhìn thế nào cũng thấy Lý Lân nhất định sẽ bị giết.

- Đây là số mệnh của Tư Kha Đạt, thời kì phi thường tất dùng người phi thường, nếu hắn không độ qua được tử kiếp này, vậy hắn cũng không phải là người mà gia tộc La Căn chờ đợi.
Lão La Căn trầm giọng nói.

- Cần gì chứ, những người này đều là thiên tài, nội đấu như thế, mặc kệ kết quả như thế nào, gia tộc La Căn đều sẽ chịu tổn thất thảm trọng.
Hỏa Thần có chút tiếc hận, gia tộc La Căn huyết mạch rất mạnh, những người có thể được xác định là người kế thừa gia tộc lại càng nổi bật. Những người này một khi lớn lên, không thể nói mỗi người đều có thể đạt tới cảnh giới Chí Tôn, nhưng tu vi Đế cấp vẫn có thể đạt tới. Ngẫm lại một đám người trẻ tuổi có tiềm lực tiến lên Đế cấp cùng mấy cường giả Đế cấp sẽ chết đi trong tối nay, Hỏa Thần cảm thấy vô cùng tiếc hận. Nếu những người này là người của Hỏa Thần Giáo bọn hắn tất nhiên sẽ trở thành trụ cột vững vàng, ở gia tộc La Căn lại trở thành vật hy sinh, không thể không nói, thực lực khủng bố của gia tộc La Căn làm cho lòng người kinh sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK