Mục lục
Tam Thái Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đây rốt cuộc là thứ gì? Tắm rửa trong dung nham? Lẽ nào là một quả trứng Phượng Hoàng?

Lý Lân muốn đi tới xem xem. Nhưng có chút lo lắng tồn tại khủng bố trong đó đột nhiên tỉnh dậy, vậy thì có thể có phiền phức.

- Phải xử lý thế nào đây?

Lý Lân có phần khổ não. Động phủ này bên ngoài có cấm chế, Lý Lân từng thử qua, trước khi chưa hoàn toàn khôi phục, lại thêm tình hình bên ngoài càng thêm nguy hiểm, có hoàng cấp cao thủ chú ý, Lý Lân cũng không dám mạo hiểm chạy ra.

Lý Lân thử dùng thần thức của bản thân tiếp xúc với quả trứng trong dung nham. Muốn tìm hiểu tồn tại trong quả trứng rốt cuộc là cái gì. Lý Lân cũng không có cách này, hắn bị vây ở trong này, trước mắt chỉ có quả trứng quỷ dị kia, nếu không tìm hiểu rõ ràng hắn là gì, đợi đến lúc có nguy hiểm thì phiền phức rồi. Lý Lân từ trước đến giờ chưa từng làm gì không chắc chắn, cho nên phải tận lực thu thập tư liệu trước khi nguy hiểm xuất hiện.

- Hả? Không có phản ứng? Bên trong chỉ có một đoàn sinh mệnh tinh khí nồng đậm? Đây rốt cuộc là có chuyện gì?

Lý Lân chưa từ bỏ ý định tiếp tục dò xét lại. Trong trứng tuy có sinh mệnh tinh khí, nhưng lại không có một chút dao động linh hồn, dường như không có thể xác của linh hồn vậy.

- Chẳng lẽ là một thể xác của một siêu cấp tồn tại sau khi niết bàn thất bại lưu lại sao?

Lý Lân phỏng đoán. Hắn nhìn chằm chằm quả trứng hồi lâu, thực sự không nhìn ra nguyên do, chỉ có thể tạm thời bỏ qua, kiểm tra những chỗ khác trong huyệt động.

Sau nửa canh giờ, động phủ to lớn này được Lý Lân kiểm tra một lượt, khiến Lý Lân buồn phiền là, động phủ này chỉ có một cửa ra, muốn phá mở tường huyệt động tự mình làm ra một con đường, lại phát hiện những văn tự cổ quái trên vách động dường như có thần lực, ma đao cũng khó có thể đụng chạm đến vách động để phá hoại. Cuối cùng Lý Lân chỉ có thể buồn phiền một lần nữa trở về cửa dung nham, nghiên cứu quả trứng thần bì kia.

- Thử xem xem, biết đâu bí mật của quả trứng này có thể rời khỏi cái nơi quái quỷ này!

Lý Lân lấy từ trong không gian giới chỉ ra một tấm lưới làm từ tơ của Cốt Ma Quỷ Chu, trực tiếp phủ về phía dung nham.

- Xì xì...!

Tiếng ăn mòn kịch liệt truyền tới, tơ của Cốt Ma Quỷ Chu mà ngay Tiên Thiên cao thủ cũng khó có thể chặt đứt lại co rút với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy trong nham thạch đỏ lửa.

- Nguy hiểm thực! Hỏa độc trong địa hỏa này thực là mạnh mẽ, may mà vừa rồi ta không tới gần!

Lý Lân bị dọa giật mình, vội vàng thu lại tấm lưới.

- Thực nặng!

Lý Lân cảm thấy sức nặng cánh tay truyền đến, vẻ mặt có phần ngưng trọng.

- Lên cho lão tử!

Lý Lân hét một tiếng, kim quang trên tay sáng rực, Lý Lân toàn lực ra tay, lực lượng há chỉ mười vạn. Cho dù là lực lượng như thế, lay động quả trứng vẫn cực kỳ miễn cưỡng.

- Mẹ nó, nếu đây không phải bảo bối, lão tử đã ăn sạch nó rồi!

Lý Lân tức giận gào lên, cuối cùng trước khi tấm lưới hoàn toàn tan nát, đã kéo được quả trứng lên.

Một tiếng nổ vang, cả động phủ đều chấn động.

Lý Lân cẩn thận đi tới trước quả trứng, quả trứng không có phản ứng gì đặc biệt. Lý Lân đưa tay ra, phát hiện quả trứng không hề nóng rực như mình tưởng tượng, mà có hơi chút ấm ấm, dường như không phải lấy từ trong dung nham ra, mà chỉ từ trong nước ấm.

Lý Lân đưa cánh tay trực tiếp chạm đến vỏ trứng, truyền thuần dương chân khí của bản thân vào trong dò xét.

- Ầm...!

Lý Lân đột nhiên lùi lại, sắc mặt có phần trắng bệch.

- Đây là thứ quỷ quái gì vậy, lại có thể cắn nuốt Thuần Dương chân khí của ta!

Trong lòng Lý Lân có phần sợ hãi, chỉ mấy giây ngắn ngủi, chân khí của Lý Lân đã bị cắn nuốt đến một phần năm. Nếu không phải hắn phản ứng nhanh, cắt đứt liên hệ với bộ phận chân khí kia, sợ rằng lần này không phải chỉ đơn giản là bị cắn nuốt một phần năm.

Lý Lân lấy ra trường đao linh khí. Một đao chém về phía quả trứng. Nếu chân khí bị cắn nuốt, vậy Lý Lân chỉ có thể dùng vũ lực, dùng man lực bổ quả trứng ra. Hắn muốn nhìn xem rốt cuộc là bên trong ẩn chứa cái gì.

Một tiếng kim loại va chạm thanh thúy vang lên, cánh tay Lý Lân bị chấn động đau nhức, hổ khẩu cũng thiếu chút nữa bị xé rách. Mà một kích Lý Lân toàn lực quán chú lại không có một chút kết quả nào. Ngược lại trên trường đao trung phẩm linh khí lại xuất hiện một vết mẻ cỡ hạt gạo, linh tính của cả thanh đạo giảm mạnh, Lý Lân nhìn thấy mà đau lòng.

- Mẹ nó, lão tử không tin không trị được ngươi!

Lý Lân thu lại trường đao linh khí, lấy ra nửa thanh ma đao. Giai đoạn hiện giờ, ma đao vẫn là lợi khí công kích sắc bén nhất của hắn.

- Bịch bịch...!

Quả trứng đột nhiên run rẩy, kim mang bành trướng, một cỗ kim sắc năng lượng nồng đậm lưu động trên quả trứng như gợn sóng, cứng rắn ngăn chặn đao phong của ma đao. Ngay sao đó một cỗ đại lực đánh tới, cả người Lý Lân bị đánh bay, trên cự thành nhìn có vẻ vô cùng kiên cố kia lưu lại một dấu vết rõ ràng.

Oa!

Lý Lân há mồm phun ra một ngụm máu, sắc mặt càng thêm trắng bệch.

- Mẹ kiếp, lần này lão tử oan to rồi!

Sắc mặt Lý Lân vô cùng âm trầm. Quả trứng này có lẽ lai lịch vô cùng lớn, hơn nữa vừa rồi lúc Lý Lân lấy ra ma đao, lại tự chủ phản ứng, phóng ra năng lượng vàng kim tự bảo vệ. Quan trọng nhất là, ma đao sắc bén không gì cản được lại bị áp chế, ngay cả Lý Lân sử dụng ma đao cũng chịu thiệt thòi.

Trong cơ thể Lý Lân, Lục Mang Tinh rung động mấy cái, lại không phát ra một chút dấu hiệu gì. Có lẽ vì quả trứng chỉ là tự bảo vệ, không hề có ý công kích Lý Lân, cho nên Lục Mang Tinh không có động tĩnh quá lớn. Nhưng Thú Đạo Thiên trong huyệt Quan Nguyên kim quang đại phóng. Trong đó phát ra tiếng xôn xao. Ngoài ra không có bất cứ dị động nào khác. Tuy Thú Đạo Thiên cũng là một linh bảo khó lường, nhưng dù sao cũng không trọn vẹn, bản thể chỉ có một trang, cũng không có linh bảo chi hồn, không có Lục Mang Tinh dẫn đạo, rất khó chủ động làm điều gì.

Thần thức Lý Lân chìm vào huyệt Quan Nguyên, cẩn thận thăm dò Thú Đạo Thiên. Quả nhiên như hắn dự liệu, trên Thú Đạo Thiên xuất hiện văn tự mới. Khiến Lý Lân ngạc nhiên là, lần này xuất hiện lại là một bộ bí thuật tu luyện thân ngoại hóa thân. Cái gọi là thân ngoại hóa thân, chính là dùng thiên địa linh vật thuần tinh ký thác linh hồn, tạo ra một thân thể khác ngoài bản thân. Loại thân ngoại hóa thân này và chân khí hóa thân do hoàng cấp cao thủ tu luyện ra hoàn toàn khác nhau. Loại hóa thân này giống như một cá thể độc lập, có thể tiếp tục tu luyện đề cao thực lực, thậm chí lực lượng của hóa thân có thể vượt qua bản thể. Mà trên lý luận linh vật có thể luyện chế thân ngoại hóa thân cực ít, nhưng một khi tu luyện thành hóa thân, chỗ tốt vô cùng nhiều.

- Quả nhiên là đồ vật nghịch thiên. Nếu phân thân bí thuật này thực như ghi chép lại, vậy quả trứng trước mắt có thể dẫn đến phản ứng của Thú Đạo Thiên, tất nhiên không hề đơn giản.

Lý Lân cẩn thận tìm hiểu bí thuật này, cảm thấy càng ngày càng kỳ ảo.

- Có nên thử một cái không?

Lý Lân hơi do dự, dù sao quả trứng này quá quỷ dị, hắn không dám chắc quả trứng này có phải có thể tu luyện bí thuật phân thân hay không. Quan trọng nhất là, nếu bên trong có một linh hồn ngủ say, vậy chẳng may bản thân bị cắn trả, rất có thể là vạn kiếp bất phục!

Ngoài động Thăng Long, Vương nữ một thân cung trang màu xanh lục, Long thái tử Ngao Kim một thân kim bào và Đại Địa Bạo Long Vương Ngạo Thiên một thân trang phục hoa văn mãng xà màu đen cứ cách trăm năm lại tụ hội. Trên khuôn mặt Vương Nữ là tầng sương mù dày đặc, vẫn chẳng thể nhìn thấy mặt như trước. Long thái tử thì thần sắc hờ hững, thi thoảng lại nhìn về phía Đại Địa Bạo Long Vương Ngạo Thiên với ánh mắt đầy khinh thường. Chỉ có Đại Địa Bạo Long Vương Ngạo Thiên là sắc mặt âm trầm, trên khuôn mặt đao tước rìu gọt kia hiện lên vẻ lo lắng.

- Ngạo Thiên, ngươi với Ngao Kim đã tranh nhiều năm như vậy, đến lúc chấm dứt trò khôi hài đó rồi đấy!

Vương Nữ nhìn về phía Đại Địa Bạo Long Vương với ngữ khí không cho phép nghi ngờ.

- Hừ! Vương Nữ, đừng tưởng ngươi là cấp Thú Hoàng là bản tọa sẽ sợ ngươi nhé. Cự long mạch chúng ta thà chết chứ không chịu khuất phục, tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với đám Thần long kia.

Đại Địa Bạo Long Vương âm trầm mở miệng nói.

- Trận tranh giành giữa Thần long và Cự long xảy ra từ thời thượng cổ. Từ khi Thần long và Cự long chân chính rời khỏi thế giới này, phía Cự long và Thần long sớm đã hòa thuận, cũng thành một tộc. Huống chi trong lịch sử Hắc Thủy Tùng Lâm này, không phải là không có Thánh Long Vương của Cự long mạch, ngươi cần gì cứ phải ghi nhớ mối thù hận từ thời thượng cổ như vậy.

Vương Nữ mở miệng nói, trong những lời này còn có vài phần không vui.

- Nếu trong lịch sử từng xuất hiện Thánh Long Vương của Cự long mạch, vì sao bản tọa lại không thể tranh đoạt vị trí Thánh Long Vương kia. So độ tinh khiết về huyết mạch, bản tọa chẳng hề thua Ngao Kim, so thực lực thì Ngao Kim lại kém xa ta, dựa vào cái gì mà y có thể trở thành người thừa kế của Hắc Thủy Tùng Lâm, mà bản tọa thì không? Bản tọa không phục.

Ngạo Thiên mở miệng nói.

- Hừ! Ngươi nói thực lực của ngươi mạnh hơn bản thái tử ư? Đúng là quá buồn cười. Mấy trăm năm nay thực lực của ngươi có tiến thêm chút nào không, mà bản tọa từ Ngũ phẩm sơ cấp một mạch tiến lên đỉnh phong, so với thực lực thì bản thái tử sao có thể thua bởi ngươi chứ.

Long thái tử biến sắc.

Gã hận nhất chính là Đại Địa Bạo Long Vương dùng thực lực của gã không bằng y để nói chuyện. Chẳng lẽ y còn tưởng đây là mấy trăm năm trước ư. Hiện giờ Long thái tử đã khác xưa rất nhiều. Dựa vào huyết mạch cường hãn cùng tài nguyên vô tận của Long Cốc thủ, gã đã sớm vượt qua Đại Địa Bạo Long vương rồi. Chỉ cần gã có thể ăn được Thần Long quả đã chín, dùng để thuần hóa huyết mạch thì sẽ có cơ hội một bước lên trời, hóa thân thành thân thể Thần long thượng cổ chân chính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK