Công pháp võ đạo trong tay Lý Lân cũng không nhiều, phần lớn đều là công pháp trên Thương Long đại lục, ở trên thế giới này cũng có những bất đồng rất lớn. Mà công pháp của Quang Ám đại lục lấy được từ trên người La Căn- Tư Kha Đạt chỉ có một bộ Quang Minh pháp điển nhưng mà cũng chỉ có ba tầng đầu tiên.
Lý Lân tu luyện Tiên Thiên Nhất Khí quyết, phát hiện nguyên khí thiên địa nơi này cũng không thể trở thành chân khí, giống như ở giữa những viên nguyên tố này cực kỳ phân tán, năng lượng nguyên khí thuộc tính bất đồng không thể tương dung cùng một chỗ.
Sau khi trầm ngâm thật lâu, cuối cùng Lý Lân cũng quyết định tu luyện Quang Minh pháp điển. Tuy rằng nguyên nhân không rõ ràng lắm, nhưng ở trên thân thể của hắn lại có ẩn núp lượng lớn thánh lực Quang Minh . Trước đây chỉ là được Quang Minh quyền trượng dẫn động một chút, nhưng cũng không được Lý Lân quá mức coi trọng.
Hít sâu vào một hơi, nội dung Quang Minh pháp điển chảy xuôi trong tâm điền của hắn, dựa vào võ học Kiếm Đế của hắn, tầng thứ nhất gần như chỉ cần mấy hơi thở hắn đã hoàn thành, trên người hắn chảy xuôi thánh lực quang minh thuần túy. Được trạng thái này khuyến khích, như một tiếng trống làm cho tinh thần hăng hái thêm, không đến nửa canh giờ sau, ba tầng trong Quang Minh pháp điển đã được Lý Lân tu luyện xong tất cả.
Lý Lân mở mắt ra, trên mặt có một chút tiếc nuối, bất kể là chân nguyên lực trên Thương Long đại lục, hay là thánh lực của Quang Ám đại lục, tới một trình độ võ học nhất định, ý chí võ đạo có thể thông suốt. Quang Minh pháp điển là căn cơ võ học của gia tộc La Căn, có tất cả mười tám tầng, chính là truyền thừa từ Chúa tể Quang Minh. Truyền thuyết nói rằng, nếu tu luyện đến tầng mười tám cao nhất thì có thể đạt tới trình độ bán Chúa Tể, nhưng mà toàn bộ gia tộc La Căn cho tới bây giơ cũng không có ai có thể tu luyện đến tầng mười tám, cho dù là người cường đại nhất của gia tộc cũng bất quá mới chỉ tu luyện Quang Minh pháp điển đến tầng thứ mười ba.
Ngay tại thời điểm Lý Lân cảm thán Quang Minh pháp điển không đủ thì vừa vặn quản gia La Tư Phúc đến xem xét, khi nhìn thấy trên người Lý Lân có thể có thánh lực đặc biệt của Quang Minh pháp điển thì lão đã không hoài nghi nữa.
- Quang Minh pháp điển tầng thứ ba đỉnh cao, thánh lực vận chuyển thật nhanh.
Quản gia La Tư Phúc lắp bắp kinh hãi, lão cũng không rõ là Lý Lân vừa mới bắt đầu tu luyện Quang Minh pháp điển, cũng không biết thánh lực quang minh thuần túy yên lặng trong cơ thể Lý Lân. Lão chỉ cảm thấy thánh lực quang minh trên người La Căn- Tư Kha Đạt so với thánh lực quang minh của những người thừa kế khác tu luyện ra thì càng thêm thuần túy.
- Chẳng lẽ trước đây đã nhìn nhầm. Thiếu gia Tư Kha Đạt là một kỳ tài võ học?
Quán gia La Tư Phúc mơ hồ. Ở trong Quang Ám đại lục, tu luyện xuất ra thánh lực Quang Minh thuần túy, điều này chứng minh tính tương dung của loại thánh lực này là cực cao. La Tư Phúc chưa từng thấy thánh lực Quang Minh thuần túy như thế, e là có thể đủ để so sánh với thánh lực bản nguyên của Quang Minh tộc trong truyền thuyết.
Ai!
Một tiếng than lạnh lùng phát ra, từ xa Lý Lân tu luyện hoàn tất, ánh mắt sáng quắc nhìn lại nơi này.
- Thiếu gia, là ta đây.
La Tư Phúc đi lại, trong ánh mắt tràn đầy tìm kiếm.
- Không phải ta đã nói không cho ngươi đi vào sao?
Lý Lân nhướng mày lên, trên mặt tràn đầy thần sắc khó chịu.
- Thiếu gia đã tu luyện xong Quang Minh pháp điển tầng ba, ta là dựa theo dặn dò của tộc trưởng, đem phần công pháp tiếp theo đến cho người.
La Tư Phúc không tức giận, là một lão quản gia cá tính quật cường, ông ta sẽ không bởi vì thái độ của Lý Lân mà ảnh hưởng đến quyết định.
Trên mặt Lý Lân hiện lên một chút dị sắc, hắn thầm nghĩ lão nhân này tâm tư thật không đơn giản, đến đây đưa công pháp chỉ là lý do. Nhưng mà Lý Lân quả thực đang cần công pháp tự nhiên sẽ không khách khí với lão.
- Đây là công pháp Quang Minh pháp điển từ tầng thứ tư đến tầng thứ chín, hiện tại ta một lần giao toàn bộ cho người.
La Tư Phúc thần sắc bình tĩnh đem hai bộ bí tịch Quang Minh pháp điển giao cho Lý Lân. Tầng thứ tư đến tầng thứ sáu quả thật là từ tộc trường gia tộc La Căn giao lại, nhưng từ tầng thứ sáu đến tầng thứ chín thì lại là mẫu thân La Căn- Tư Kha Đạt giao cho lão quản gia, cũng cùng ước định với lão quản gia. Nếu Tư Kha Đạt có được thiên phú võ đạo thì truyền cho hắn, nếu như không có thì không cần truyền thụ. Thân phận đệ tử trực hệ vốn là một cái đại phiền toái, nếu tu luyện Quang Minh pháp điểnkẻ gà mờ, tương lai Tư Kha Đạt sẽ lại càng gian nan.
- Đa tạ!
Lý Lân tiếp nhận pháp điển, xoay người ngồi xuống dưới gốc cây linh thụ, thần sắc bình tĩnh mở điển tịch ra.
Nhìn thấy bộ dạng của La Căn- Tư Kha Đạt, La Tư Phúc tự giác rời đi, lão không biết La Căn làm như thế là vì cái gì, nhưng biểu hiện có phần nghiêm túc này vẫn làm cho lão quản gia rất tán thưởng.
- Năm đó rời khỏi bên người chủ nhân, trở lại thành Tây La Mã, đảo mắt thế là đã mười năm. Nếu thiếu gia Tư Kha Đạt có thể tạo nên thành tựu, có lẽ tương lai ta còn có một ngày trở về, nếu không có triển vọng ta đây cũng chỉ có thể cả đời này làm bạn cùng với tổ địa của gia tộc La Căn.
Lão quản gia ở bên ngoài sân viện La Căn- Tư Kha Đạt, ngước mắt nhìn lên trời cao, trên mặt lão hiện lên một chút hoài niệm. Năm đó làm tùy tùng bên người gia chủ, lão cũng đã từng rất phong quang, nhưng đáng tiếc là sau một lần đại chiến ngoài ý muốn lão bị thương nặng, cuối cùng tuy rằng được cứu, nhưng thực lực thì bị kẹt tại cấp Thánh Nhân, khó có thể tiến thêm lên được nữa, dù có khổ tu mười năm, bất quá cũng chỉ đạt được đến cấp Thánh Nhân đỉnh cao, muốn đột phá đến Đế cấp căn bản là hoàn toàn vô vọng.
Tu luyện không có năm tháng, Lý Lân đắm chìm ở trong Quang Minh pháp điển, tuy rằng chưa từng thấy qua Chúa tể Quang Minh, nhưng công pháp này qủa nhiên là bất phàm. Ba tầng trước Lý Lân cũng chỉ dùng có nửa canh giờ là đã tu luyện xong, tầng thứ tư hắn đã dùng hơn nửa ngày, tầng thứ năm dùng hai ngày, tầng thứ sáu ước chừng dùng năm ngày, tầng thứ bảy dùng mười ngày. Hiện tại đã qua được mười ngày, hắn tu luyện tới tầng thứ tám đỉnh cao, chậm chạp không thể đột phá đến tầng thứ chín. Trong thời gian này lão quản gia La Tư Phúc luôn luôn chú ý, nhưng không có cách nào nhìn thấu Lý Lân sâu hay cạn. Số lần Tát Ma đến càng nhiều, nhưng mà y gặp lúc Lý Lân tu luyện, tự nhiên không dám quấy rầy.
Vào một ngày này, trên bầu trời cao truyền đến một tiếng rít gào của Ma Long, kéo theo tiếng rít gào của ma thú phi hành trong gia tộc La Căn , ba tiếng rít gào chấn động thiên địa.
- Thiếu gia, thiếu gia, người thừa kế khác tới rồi.
Tát Ma giống như một tòa núi thịt, hưng phấn lăn đến đây.
Lý Lân mở to mắt, trên mặt thần sắc có chút tiếc nuối, hắn vốn tưởng rằng với nội tình cùng ngộ tính của bản thân, hắn có thể dựa vào đó đột phá được tầng thứ chín. Ở phương diện tu vi về thánh lực trở thành cường giả cấp Thánh Nhân, đáng tiếc thời gian có hạn, giữa tầng thứ tám và tầng thứ chín khoảng cách khá lớn, hắn cũng không có cách nào trong thời gian ngắn mà có thể đột phá được.
- Là ai đến đây?
Lý Lân tự nhiên cũng nghe được tiếng Ma Long rít gào trên bầu trời, có thể cưỡi loại ma thú phi hành này của gia tộc La Căn, tất nhiên đây phải là nhân vật lớn. Bây giờ chỉ còn cách ngày bắt đầu tộc hội vài ngày, khả năng cực lớn là những huynh đệ thừa kế của “ chính mình” này.
Vèo!.
Quản gia La Tư Phúc xuất hiện ở trước mặt Lý Lân.
- Thiếu gia, Thất thiếu gia đã đến đây muốn hạ xuống bình đài Ma Thú, chúng ta có cần phải đi nghênh đón y hay không?
Thất thiếu gia của gia tộc La Căn, trong tay có ba cái đế quốc là sản nghiệp gia tộc La Căn, tuổi mới mười chín gã đã là cường giả Thần cấp đỉnh cao, thành tựu tương lai không thể đo lường, là đệ tử bồi dưỡng trọng điểm của gia tộc La Căn.
Lý Lân cau mày, hắn vốn muốn cự tuyệt nhưng nhìn thấy Tát Ma lại liên tục nháy mắt ra dấu cho hắn, Lý Lân chỉ có thể gật đầu.
Quản gia La Tư Phúc tuy rằng không nói gì, nhưng trong đáy mắt lại hiện lên một tia vui mừng. Một tháng này Lý Lân chăm chỉ tu luyện lão xem ở trong mắt, trong lòng âm thầm cao hứng, dù sao Lý Lân cũng là người thừa kế thứ bốn của gia tộc này đang mạnh mẽ lên, lão cũng có thể đạt được chỗ tốt rất lớn. Về phần La Căn- Tư Kha Đạt không thích lão, lão quản gia căn bản xem như là không có gì, vì bản thân mình vốn không phải là nguyện trung thành với La Căn- Tư Kha Đạt, mà là trung thành với gia chủ đương đại. Đối với một nô bộc già như lão mà nói, nguyện trung thành với một vị chủ nhân là nghĩa vụ đến cùng, đối mặt với La Căn- Tư Kha Đạt, lão luôn có một loại cảm giác trưởng bối đối với vãn bối, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.