Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Song Wei-kang đang xem nó và hỏi.

- Chuyện này có khó không?

Chính cảnh sát trưởng của Bộ phận trấn áp tội phạm bạo động Lee Taek-yoon là người có thể trả lời câu hỏi đó.

Chẳng có gì sai nếu nói rằng họ sẽ bị cách chức hết nếu không giải cứu được Phó Cục trưởng.

- Dù sao thì chúng ta cần giải cứu Phó Cục trưởng càng sớm càng tốt.

Trước những lời đó của Song Wei-kang, Lee Taek-yoon đã hỏi.

- Cậu có nói rằng ngay cả nhận dạng vân tay và mắt cũng không có kết quả phải không?

- Phải. Chúng tôi đã cố gắng thử xét nghiệm máu, nhưng sau đó mọi thứ trở nên…

Không cần phải tiếp tục nói nữa.

Mọi thứ đã được chiếu trên đoạn ghi hình.

- Hừ. Nó thật kì lạ.

- Anh cũng nghĩ vậy sao?

- Không dễ gì mà một kẻ có thể tránh việc kiểm tra ID. Có thể hắn có liên quan gì đó đến ‘họ’.

Song Wei-kang cũng gật đầu đồng ý.

Từ trên trời rơi xuống rồi tình nguyện vào Cục, có quá nhiều câu hỏi được đặt ra mà không có câu trả lời.

Lee Taek-yoon đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

- Phù, không thể làm gì khác được. Chúng ta không có nhiều thời gian, vì vậy hãy nhanh lên.

- Chúng ta không có thời gian sao?

- Chúng ta cần giải quyết hắn trong vòng 24 giờ.

- Ý anh là gì?

Lee Taek-yoon chỉ vào Yeowun trên màn hình và nói.

- Chẳng phải gã này đã nói đừng làm phiền mình cho đến khi cậu ta rời đi sao?

- Đúng. Thằng khốn láo xược.

- Đúng. Cậu ta là…

Nghiến răng.

Song Wei-kang nghiến răng khi nghĩ đến Yeowun.

- Nếu thực sự cậu ta đạt đến cảnh giới Tuyệt Đỉnh Tông Sư thì việc cậu ta muốn rời đi là chuyện mà không ai có thể can ngăn lại được. Nhưng cậu ta lại chấp nhận phối hợp với đội cảnh sát cơ động rồi bị áp giải vào Cục thì có khả năng là cậu ta đang đợi chờ một lối thoát hợp pháp.

- Lối thoát hợp pháp sao?

- Nếu cậu ta có liên quan đến một tổ chức nào đó thì họ sẽ cố gắng đưa cậu ta ra ngoài trong vòng 24 giờ, trước khi cuộc điều tra chính thức được tiến hành và bị đưa ra xét xử.

- Ah!

Song Wei-kang đã sốc bởi lập luận xác đáng đó.

Anh ta quá quan tâm đến sự an toàn của Phó Cục trưởng đến nỗi không thể suy nghĩ mà phân tích tình hình.

Qủa nhiên, cái chức vụ cảnh sát trưởng của Lee Taek-yoon không phải là để trưng trong Cục.

Mặt Song Wei-kang trở nên rạng rỡ như thể đã tìm ra cách.

Sau đó Lee Taek-yoon hỏi.

- Vậy thì, liệu giết chết cậu ta có ổn không?

- Sao cơ?

Song Wei-kang vừa được trấn an lại thấy bối rối thêm.

Anh ta được lệnh bắt và điều tra người từ trên trời rơi xuống.

Và nhiệm vụ của anh ta đã xong khi Yeowun được đưa đến đây.

- Chúng ta không thể chế ngự được cậu ta sao?

- … Đối với võ sư cấp Tuyệt Đỉnh Tông Sư thì ý kiến đó quả thật rất khó để thực hiện. Bởi nếu chúng ta muốn chế ngự cậu ta thì khả năng chúng ta sẽ phải hi sinh một nửa đơn vị.

Khi đó, các thành viên trong Đội đặc công cơ động đều gật đầu.

Song Wei-kang không biết gì về các võ sư Murim và khả năng của họ nên không thể nhận thức được tình hình trở nên nguy hiểm đến thế nào.

- Đúng vậy. Ngay cả khi chúng ta trấn áp được cậu ta thì cậu ta cũng sẽ tìm cách mà gây rắc rối cho chúng ta. Mà nếu làm vậy thì chúng ta sẽ mất đi cơ hội giết chết một kẻ nguy hiểm như vậy. Nhưng dù có lựa chọn cách nào đi chăng nữa thì chúng ta cũng cần phải đặt sự an nguy của Phó Cục trưởng lên hàng đầu.

Công việc của anh ấy quan trọng hơn cả mạng sống của mình.

Song Wei-kang hỏi và đưa ra quyết định.

- Vậy, chúng ta có thể giết cậu ta không?...

* * *

03:20 sáng.

Đội trưởng và các thành viên Đội đặc công cơ động sau khi chuẩn bị đầy đủ (cả di chúc), họ chia thành các đội 10 người túc trực trước thang máy và cầu thang bộ bên trái và bên phải tòa nhà; họ cũng đã hoàn thành việc chuẩn bị một cách gấp rút.

Sự vội vàng ấy đến từ việc thời gian họ bắt đầu nhiệm vụ là vào buổi sáng sớm.

Tất nhiên, đây là một phần trong kế hoạch của họ.

Lee Taek-yoon nghe thấy một giọng nói qua chiếc tai nghe.

- Kiểm tra! Cảnh sát trưởng, hắn ta là Tuyệt Đỉnh Tông Sư. Hắn sẽ không thức dậy dù chỉ là tiếng động nhẹ chứ?

- Dù cậu ta có mạnh đến đâu thì vẫn có sự khác biệt giữa việc ở trong tình trạng tốt và không bị lo lắng. Chiến lược của chúng ta là hạn chế việc hắn sử dụng sức mạnh càng nhiều càng tốt. Và giờ, cậu chỉ cần tập trung vào nhiệm vụ của mình.

- Đã rõ!

Lee Taek-yoon dường như trùng xuống.

Mặc dù đã chuẩn bị đầy đủ nhưng anh ta vẫn không thể che giấu được sự căng thẳng khi phải đối đầu với một kẻ có thực lực của Tuyệt Đỉnh Tông Sư.

Cảm giác ấy cũng tương tự vậy với các thành viên khác trong nhóm.

- Bật camera lên.

Rõ!

Đoạn quay hình cũng được gửi đến cho các thành viên khác trong nhóm đã đeo kính bảo hộ và màn hình quan sát cũng đang được hiển thị.

- Hừm.

Trong đoạn phim, mục tiêu của họ, Yeowun vẫn đang ngồi im và nhắm mắt.

Họ không chắc liệu cậu ấy đã ngủ hay chưa.

Nhưng Phó Cục trưởng Ho Il-kyung, người ngồi đối diện với cậu thì đang ngủ gật.

- Chúng ta có thể bỏ lỡ điều gì đó. Đội quan sát, tôi muốn các cậu giám sát và báo cáo ngay nếu có bất cứ điều gì thay đổi.

- Đã rõ!

Khi kính bảo hộ đang hiển thị hai video, anh ấy lo lắng rằng họ sẽ bỏ lỡ điều gì đó.

- Đội A và B đi vào từ cầu thang bên trái và bên phải.

- Đã rõ!

Các thành viên trong nhóm đang đợi gần cầu thang bên trái và bên phải đã cẩn thận đi xuống khi Lee Taek-yoon ra lệnh.

Hai mươi người đã đi xuống, nhưng không thể nghe thấy tiếng bước chân của họ.

Đó là bởi vì những người đi bộ này đã được huấn luyện và rất thạo trong những vụ này.

- Đây là đội A. Cầu thang tầng hai bên trái.

- Đây là đội B. Cầu thang tầng hai bên phải.

Họ đang đi xuống cầu thang rất cẩn thận, từng bước một, cố gắng không khiến Yeowun tỉnh giấc.

Lee Taek-yoon đã kiểm tra màn hình camera an ninh, cảm thấy nhẹ nhõm vì mục tiêu không hành động và tiếp tục ra lệnh cho họ di chuyển từ một tầng khác xuống.

Với đôi mắt căng thẳng, các thành viên trong nhóm đi xuống một tầng khác.

Thông thường sẽ mất 3 phút để đến tầng hầm thứ 5, nhưng bây giờ, họ đã mất tận 20 phút.

- Đây là Đội A. Tầng hầm thứ 5 bên trái.

- Đây là Đội B. Tầng hầm thứ 5 bên phải.

Trong khi họ đang di chuyển, một nụ cười xuất hiện trên môi của Lee Taek-yoon khi anh ta nhìn vào camera an ninh.

Có vẻ như cố gắng bắt mục tiêu trước bình minh là một quyết định đúng đắn.

Trong màn hình, Yeowun vẫn đang nhắm mắt.

- Đội A và B sử dụng bom khí gây mê công nghiệp theo đúng kế hoạch.

- Đã rõ!

Khí mê.

Nó được phát triển để đối phó với các võ sư Murim.

Khi hít phải một lượng vừa đủ thì nó sẽ phát huy tác dụng như một loại chất độc phong ấn nội lực.

Và nó có tác dụng thần kỳ trong việc làm tê liệt các dây thần kinh.

Ssrr!

Đội A và B nhẹ nhàng mở cửa thoát hiểm của cầu thang và lăn năm quả bóng to bằng cái nắm tay.

Chúng là những quả bom khí.

Thông thường hai hoặc ba sẽ đủ để che khuất tầng hầm.

Tuy nhiên, bởi vì mục tiêu của họ là Tuyệt Đỉnh Tông Sư nên họ đã sử dụng năm quả bom khí từ mỗi bên để chắc rằng nó có hiệu quả.

- Xì!

Khi những quả bom im lặng lăn trên mặt đất và đến đúng vị trí, một lỗ hổng hình thành và khí phụt ra mọi hướng.

Xì!

Khí từ từ ngấm vào không khí.

Vì khí không màu và không mùi, nên họ chắc rằng đối phương sẽ không tài nào phát hiện ra được.

Các thành viên trong đội nín thở trong khoảng 5 phút vì căng thẳng.

- Haaa. Tuyệt Đỉnh Tông Sư thì như thế nào? Hắn cũng chỉ là kẻ tự tin thái quá vào thực lực của mình.

- Mọi chuyện thật dễ dàng.

Họ không phải là những người duy nhất có những suy nghĩ đó.

Lee Taek-yoon nhìn chằm chằm vào màn hình camera an ninh trước thang máy, cũng tin rằng nhiệm vụ sẽ sớm thành công.

Nếu tiếp xúc với khí độc quá 5 phút, ngay cả Tuyệt Đỉnh Tông Sư cũng sẽ bị tiêu tán nội lực và trở nên bất động.

- Đội A và B tiến vào phòng thẩm vấn cùng lúc và gửi tín hiệu.

- Đã rõ!

Cùng với đó, Lee Taek-yoon đã nói chuyện với nhóm dự bị.

- Mở thang máy và di chuyển.

- Đã rõ.

Kế hoạch là mở trần thang máy và sau đó sử dụng đường dây.

Đánh giá tình hình hiện tại, Lee Taek-yoon nghĩ đi thang máy sẽ ổn, nhưng sau đó anh ta yêu cầu họ sử dụng đường dây để cẩn thận.

Một cảnh sát cơ động nhấn một nút vào thang máy, và cánh cửa mở ra.

Swoosh!

Chính lúc đó,

- !?

Bên trong thang máy là một người thanh niên trẻ trung với mái tóc dài.

Người đó chính là mục tiêu của họ, Chun Yeowun.

- C- Cái quái gì vậy?

Không thể nào.

Màn hình trên camera an ninh rõ ràng cho thấy rõ ràng Yeowun vẫn còn đang ở trong phòng với đôi mắt nhắm nghiền.

Nhưng làm thế nào mà cậu ấy ở trong thang máy được!

- C- chết tiệt!

Clank!

Cả đội vội vã nhắm súng vào Yeowun, nhưng cậu ấy đột nhiện biến mất và sau đó xuất hiện trước mặt Lee Taek-yoon.

Swoosh!

- Chết tiệt!

Lee Taek-yoon bị sốc và cố gắng bỏ đi, nhưng đã quá muộn rồi.

Thịch!

Không khó để đoán được. Cổ anh ta đang nằm trong lòng bàn tay Yeowun.

Lực bóp ấy mạnh đến nỗi Lee Taek-yoon có cảm giác như cổ mình sắp bị gãy vậy.

- Khụ!

Sau đó, Yeowun đã hỏi với giọng đầy khó chịu.

- Ta tự hỏi các ngươi định làm gì trong lúc ta đang kiễn nhẫn chờ đợi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK