Tình hình đang quá nhanh và quá nguy hiểm.
Lúc đầu, những người dân đang dõi theo từ một con đường khá hẹp đã lùi lại khi súng nổ. Mọi người lui về khoảng cách an toàn để tiếp tục việc dõi theo.
- Hắn ta đã bắt hai sĩ quan cảnh sát cấp cao làm con tin ư?
- Hắn có biết điều đó sẽ khiến hắn trở thành tội phạm nguy hiểm không?
Các sĩ quan cảnh sát là biểu tượng của chính phủ Trung Quốc.
Và Chun Yeowun không chỉ đe dọa thành viên của Cơ Quan An Ninh Quốc Gia Trung Quốc mà còn trở thành mối đe dọa trong mắt họ.
Không ai trong số họ mà không vừa xem vừa nín thở.
- Chúng ta phải làm gì đây, phó đội trưởng?
- Không phải bây giờ đội trưởng đang gặp nguy hiểm sao?
Giọng nói lo lắng của các lính bắn tỉa có thể được nghe thấy qua tai nghe.
- Chết tiệt! Chuẩn bị lên nòng đi!
Vì vậy, phó đội trưởng Pyeong sẽ đảm nhiệm vị trí người chỉ huy thứ hai của Đội cảnh sát cơ động đang không biết phải làm gì.
Không ai trong số họ có thể tưởng tượng rằng hai đội trưởng từ hai đơn vị đội khác nhau sẽ bị bắt làm con tin.
Ba mươi lính bắn tỉa cùng bốn mươi vị cảnh sát cơ động đều nhắm vào từng nhất cử nhất động của Yeowun.
- Đội cảnh sát cơ động! Giữ khoảng cách ít nhất 50 mét!
Theo lệnh của So Pyeong, đội tấn công trên mặt đất lùi về phía sau.
Anh ta không muốn họ trở thành con tin như đội trưởng được.
- Chúng ta không có lợi thế trong thế đàm phán. Chết tiệt! Đáng lẽ chúng ta nên gọi Đội 5.
Đội 5 còn được gọi là Đội đặc công cơ động.
Họ là một đội đặc biệt được tạo ra để đối phó với những tên tội phạm có nội công, bao gồm cả các võ sư Murim.
Trong tình cảnh này thì vai trò của đội 5 là rất cần thiết, nhưng…
- Vào những thời điểm như thế này, đội 5 đang khá bận rộn.
Thật là trùng hợp.
Khi chừa đầy một giờ trước, đội 5 đã được điều động đi mất.
Vì thế mà đội 3 buộc phải thế chỗ đội 5 khi vật thể lạ xuất hiện.
- Chúng ta nên làm gì?
- Chúng ta sẽ làm theo những gì được bảo sao?
Những thành viên khác đều trở nên hoang mang. Đương nhiên là sẽ có những chỉ đạo trong những trường hợp mà thành viên họ bị bắt làm con tin. Nhưng….
Thường thì nó sẽ do người đội trưởng quyết định tùy theo hoàn cảnh và giờ, ở một tình cảnh không ai lường trước như thế thì thì chỉ một chỉ đạo sai lầm thôi sẽ khiến cho những thương vong lớn xảy ra.
- Chết tiệt!
Đó không phải là một quyết định mà phó đội trưởng So Pyeong có thể dễ dàng đưa ra.
Làm sao có thể dễ dàng đưa ra được khi mà trước mặt là người đội trưởng, người chỉ huy mà họ đã làm việc cùng trong nhiều năm.
- Đội trưởng…
Trong khi So Pyeong đang do dự thì…
Wei Yang đang nằm trong tay Yeowun đã tự trấn tĩnh mình lại.
- Bình tĩnh. Mình cần phải bình tĩnh.
Hắn biết khả năng cao So Pyeong sẽ buộc phải lựa chọn sự hi sinh đồng đội. Và bản thân hắn cũng không muốn điều đó. Hắn nghĩ mình cần làm gì đó. Không thể khiêu khích Yeowun và cần cố gắng thương lượng với cậu.
- Kuak. Bắt..bọn ta….làm con tin ư. Cậu nghĩ rằng cậu có thể thay đổi tình hình sao?
Khiêu khích tội phạm không phải là một quyết định đúng đắn.
Và người thanh niên này có một ánh mắt lạnh lùng.
Có thể nói rằng cậu ấy không hề bối rối chút nào.
Nếu đối phương đã bình tĩnh như vậy, thì sẽ an toàn hơn nếu như nói ra những lời để trấn tĩnh cậu ta.
- Ngay cả khi cậu bắt được… ta là… chỉ huy… cậu cũng sẽ không thể né được… tất cả các viên đạn.
- …
Vẫn không có phản hồi nào từ Yeowun. Và điều đó khiến hắn cảm thấy khó chịu.
Bởi Yeowun không để cho hắn tìm ra bất kì điểm yếu hay sơ hở nào.
- Bọn ta… không phải… con tin… trong những trường hợp như vậy… chỉ đạo… nói rằng tất cả mọi người….hãy bắn.
Sự thật.
Hắn ta đang cố nói rằng việc bắt giữ hắn đều không có giá trị.
Hắn cũng không biết Yeowun sẽ phản ứng ra sao, nhưng đó sẽ là quyết định cuối cùng.
Tuy nhiên, những lời thốt ra từ miệng Yeowun khiến hắn phải sửng sờ.
- Ngươi nói điều này vì ngươi tin tưởng 30 tên kia sao?
- Sao cơ?
- Ngươi tưởng ta không biết rằng chúng đang nhắm vào ta sao?
- !?
Wei Yang trợn to mắt.
‘Làm sao ... làm sao hắn biết được?’
Wei Yang nhất thời sốc lên.
Thành viên trong đội cơ động tấn công đều ở trên mặt đất nên không khó để đếm được bao nhiêu người.
Nhưng những lính bắn tỉa.
Các tia laze dù chiếu được từ mọi hướng, nhưng việc để ước chừng có bao nhiêu lính bắn tỉa rất khó chứ đừng nói là biết chính xác được bao nhiêu người.
- N-Ngươi rốt cuộc là ai ...
Dù cho đối phương là võ sư Murim thì điều đó cũng không thể nào.
Nhưng đó là suy nghĩ của Wei Yang. Còn với Yeowun thì dễ như ăn cháo vậy.
Prrr!
Đồng tử trong mắt Yeowun giãn ra và lấp lánh.
Thực tế tăng cường đã được kích hoạt.
Vì đang ở tương lai nên các tính năng trong Nano thế hệ thứ 7 đã được mở ra hết.
Bíp! Bíp! Bíp! Bíp!
Nên các vị trí của lính bắn tỉa đã được đánh dấu trên thực tế tăng cường.
Ngoài ra, chưa kể đến đường đi của các tia laser cũng đã được tính toán.
- Các ngươi nhắm vào những chỗ giảm thiểu thiệt hại trên người ta đúng không.
Tất nhiên, ngay cả khi không phải là phân tích của Nano, Yeowun cũng nắm được tất cả vị trí của chúng thông qua đường đi của tia laze.
‘Mình có nên giải quyết tất cả chúng luôn không?’
Chuyện đó không khó với Yeowun.
Người khác có thể nghĩ rằng khoảng cách ấy là xa, nhưng nó nằm trong phạm vi của Yeowun.
Không khó để Yeowun đối phó với chúng, nhưng có một thứ đang kìm hãm cậu lại.
- Chuyện này đã diễn ra quá lâu rồi.
Có quá nhiều người đang xem ở đây.
Yeowun không phải là tên sát nhân biến thái. Cậu ấy chỉ giết những kẻ thể hiện sát ý với mình chứ không bao giờ muốn làm tổn thương người vô tội.
‘Mình không biết rõ về nơi này. Mình càng không thể để chúng biết được khả năng của mình, đặc biệt là khi có rất nhiều người xung quanh đây.’
Ngay cả khi không sử dụng Bạch Long Đao, Yeowun vẫn có thể né những viên đạn bằng nội lực.
Tuy nhiên, cậu không muốn họ nắm được thông tin về sức mạnh của mình.
Chính lúc đó.
[Cậu có nghe thấy tôi không?]
- ?
Mắt Yeowun nheo lại.
Giọng cậu vừa nghe không phải ai đó đang nói gần mình.
Đó là một truyền âm.