Bên trong két sắt được chia thành ngăn trên và ngăn dưới.
Có một cái gì đó giống như một cái hộp đựng ở ngăn dưới và một tờ giấy ở ngăn trên.
Có vẻ như không có bất cứ điều gì bí mật lắm bên trong.
- Có USB trong túi này không?
Yeowun đang chuẩn bị mở túi thì cậu để ý đến mảnh giấy duy nhất nên đã lấy nó.
Suỵt!
Vào lúc đó, giọng nói của Nano cất lên.
[Máy in không dây và lò thiêu được phát hiện ở ngăn trên của két sắt.]
- Lò thiêu sao?
[Khi két sắt bị mở, lửa sẽ phát ra và đồ đạc bên trong sẽ tự động bị thiêu hủy.]
Két sắt không chỉ có báo động khẩn cấp.
Nếu mạnh tay mở ra thì mọi thứ bên trong sẽ bị phá hủy.
Két sắt có bẫy cấp độ 1.
- ... Máy in nhận là gì?
[Một thiết bị nhận tín hiệu từ bên ngoài và in ra.]
- Có phải nó đang nhận được tín hiệu từ bên ngoài không? Ngươi có thể theo dõi nó không?
[Nó sử dụng công nghệ không dây tầm ngắn YTD, vì vậy nó chỉ có thể được theo dõi khi máy in đang hoạt động vì đây là phương thức gửi và nhận tín hiệu trong bán kính 2 km.]
Vì vậy, đó không phải là một khoảng cách xa.
Nó có nghĩa là ai đó đến gần công ty hoặc bên trong công ty có thể gửi tín hiệu.
Yeowun chậc lưỡi.
- … Trong thời đại này, cố gắng tránh bị theo dõi là điều không hề dễ dàng chút nào.
Cuối cùng, để lần ra dấu hiệu của máy in, cậu buộc phải sử dụng máy in.
Yeowun nghĩ rằng mình sẽ phải đợi cho đến khi Nano đưa ra cách.
[Tôi sẽ in dữ liệu từ thiết bị phát tín hiệu không dây đã đăng ký trong máy in và tín hiệu vô tuyến của nó có thể được phát hiện nếu người đó ở trong phạm vi 2 km.]
- Ồ!
Thật may khi không cần bận tâm đến nó.
Nếu so về công nghệ thì thời đại này không thể so với Nano.
Việc in dữ liệu không mất nhiều thời gian.
Suỵt!
Yeowun rút tờ giấy ra và nhìn nó.
Cậu tự hỏi những thông tin quan trọng sẽ được ghi trên đó, nhưng có bốn thứ trông giống như hướng dẫn trên tờ giấy.
[1. Theo kết quả của cuộc điều tra được yêu cầu, xác suất có gián điệp là 80%. Đội 7 nên bị loại bỏ.]
[2. Bảo vệ đội trưởng thứ 3 của Bộ phận trấn áp tội phạm bạo động, Moyong Lee Myeong.]
[3. Từ ngày 23 đến ngày 24 tháng 2, Cảnh Báo Cổng 26 được lên lịch. Đảm bảo phá hủy dữ liệu nội bộ bí mật.]
[4. Xem xét báo cáo về hoạt động ám sát giám đốc điều hành công ty Yeon đã được đưa lên cấp trên. Xem xét đến hạn trước Cảnh báo Cổng 26.]
Ở dưới cùng là dòng chữ Lục Đao và con dấu logo của nó.
Bây giờ, những bí mật đã được tiết lộ.
Bộ mặt của một tổ chức ủng hộ xã hội đã lộ ra.
Từ ám sát đến bắt cóc và làm gián điệp.
- Hóa ra các người đang giấu thứ này.
Yeowun mỉm cười.
Lục Đao cũng chẳng khác gì phiên bản trong quá khứ.
Những kẻ đội lốt người, giả nhân giả nghĩa, âm thầm sắp đặt kế hoạch và tránh bị phát hiện ra.
- Hay rồi đây.
Nếu thứ này được công khai thì Lục Đao và bao gồm cả Lục Cảnh Đường sẽ hứng chịu sức tấn công của dư luận.
Yeowun gấp tờ giấy lại và nhét vào tay áo.
- Hừm.
Cậu tiếp tục kiểm tra két sắt, nhưng cũng không phát hiện thêm thông tin khác nào về Lục Đao.
Bàn tay của Yeowun di chuyển đi đến phần dưới.
Có một ổ khóa trên hộp đựng.
[Cần nhận dạng vân tay.]
- Thế à?
Yeowun đưa tay ra.
Cánh tay phải đứt lìa của Yun Mun-pyeong nằm trên mặt đất được hút tới.
Yeowun đặt ngón tay cái lên máy quét.
Click!
Két đã mở ra.
Yeowun cau mày.
Cậu đã hy vọng vào một chiếc USB, nhưng những điều không ngờ lại nằm trong đó.
- Cái này là cái gì?
Yeowun cầm lên một trong những món đồ.
Một ống tiêm, kích thước bằng lòng bàn tay, làm bằng kim loại bạc và thủy tinh dày.
Chất lỏng bên trong có màu xanh lam.
- Nano. Ngươi có biết cái này là cái gì không?
Còn một ống tiêm nữa.
Ban đầu, có tổng cộng 10, nhưng giờ chỉ còn tám khe trống.
[Tôi sẽ quét nó.]
Một ánh sáng đỏ phát ra từ lòng bàn tay phải đang cầm ống tiêm của cậu.
Khi quét xong, mắt Yeowun hơi run khi thực tế tăng cường được kích hoạt.
Có hàng nghìn thứ bên trong chất lỏng.
[Đây là những quả bom nano. Chúng sẽ được phóng to để người dùng có thể nhìn thấy.]
- Bom… nano?
Những ống kim nhỏ chứa chất lỏng vô hình bên trong được gọi là bom nano.
Yeowun đặt câu hỏi.
- Nano. Như vậy là các Nano Machine như ngươi đã được phát triển vào thời điểm này chưa?
[Mặc dù công nghệ nano trong y học là phổ biến, nhưng phải mất 200 năm sau nữa thì sự phát triển của khoa học, công nghệ mới đảm bảo rằng công nghệ Nano đã hoàn toàn được trang bị hệ thống Al.]
Trong thời đại này, Nano Machine chưa được phát triển.
Công nghệ nano được bắt đầu vào năm 2015, và nó dần dần đạt đến mức độ chế tạo các thiết bị đơn giản.
Tất nhiên, ngay cả khi chúng lạc hậu so với Nano, thì những quả bom nano này vẫn là một thành tựu phi thường.
- Hừ.
Yeowun tắt thực tế tăng cường đi rồi nhìn vào ống tiêm.
Gần thanh kim loại của ống tiêm, một chiếc nhẫn màu đỏ và một bản khắc nhỏ chữ tiếng Anh MS ở đó.
- Đó là tên của bom nano.
Các chữ cái tiếng Anh MS cũng được khắc ở mặt bên của thiết bị đầu cuối bên trong hộp.
Nó chắc hẳn là logo của công ty đã tạo ra nó.
- Cái này là cái gì?
Trước câu hỏi của Yeowun, Nano đã quét nó.
[Mã tín hiệu kích hoạt bom nano đã được đăng ký.]
Vai trò của nó hóa ra là vậy.
Một nút kích nổ bom.
Một nửa thiết bị là màn hình, và mười nút màu nhỏ nhô ra.
Yeowun nhấn nút màu đỏ.
Xô!
Một vòng tròn màu đỏ xuất hiện trên màn hình.
[Bạn có muốn phóng bom nano không? Y / N]
Chỉ báo màn hình cảm ứng xuất hiện.
Nó đang hiển thị chữ ‘Y’ để phát nổ các quả bom.
Yeowun nhìn vào ống tiêm cậu đang cầm và cái còn lại trong hộp.
- Hả?
Phần kim loại trên ống tiêm có màu khác.
Thiết bị này có thể kích nổ bom nano trong mười ống tiêm.
- Ah!
Yeowun hiểu điều đó.
Chính lúc đó.
- Ơ! Eup! Eup! Eup!
Khi đó, Yun Mun-pyeong thốt ra những tiếng khóc thảm thiết.
Khi Yeowun quay đầu lại, khuôn mặt hắn ướt đẫm mồ hôi lạnh, và liên tục chớp mắt nhìn đồng hồ.
Yeowun nhìn vào thời gian và hiểu tại sao hắn lại hành động như vậy.
- Ah. Còn một phút?
Sau một phút nữa, thì chất độc ‘One Time’ sẽ bắt đầu phát tán trong 15 phút.
Yun Mun-pyeong không muốn mất mọi thứ.
Nếu thuốc giải độc không được mang đến trong vòng 15 phút thì hắn ta sẽ chết.
- Eup eup eup eup! Eup eup eup!
- Làm ơn tha cho tôi! Tôi không muốn chết!
Những tiếng than khóc và đôi mắt hắn đang truyền tải những gì mà hắn đang cố gắng nói.
Yeowun nhìn Yun Mun-pyeong chằm chằm rồi tiến lại gần.
Yun Mun-pyeong đã sốc.
Đây là thời điểm mà Yeowun sẽ quyết định xem người này nên sống hay chết.
- Làm ơn! Làm ơn!
Chính lúc đó.
Papapak!
Huyệt đạo trên người hắn được giải, và hắn có thể di chuyển trở lại.
Và
- Ư! G-Giọng mình…
Hắn thậm chí còn nôn ra máu.
Yeowun đưa cho hắn thứ gì đó với vẻ mặt khó hiểu.
Đó là chiếc điện thoại của hắn mà Yeowun đã giữ.
- Gọi chúng. Và bảo chúng mang theo thuốc giải đến.
- Hả?
- Ngay cả khi két sắt không được mở, các cuộc đàm phán đã không được thực hiện.
Yun Mun-pyeong bối rối sau đó Yeowun hỏi.
- Hay muốn chết?
- À, không!
Ngạc nhiên, hắn ta ngay lập tức chạm vào điện thoại và bấm số.
Nếu hắn không nhanh tay thì hắn sẽ sớm ngắm gà khỏa thân.
Tutututu!
Nhạc chuông.
Yun Mun-pyeong cắn môi.
- Trả lời điện thoại đi! Trả lời đi!
Nhạc chuông đã quá lâu.
Khoảng mười tiếng bíp.
Click!
- Vâng, thưa giám đốc. Đây là Ho Jeong.
Khuôn mặt Yun Mun-pyeong sáng bừng lên khi nghe giọng nói.