Căn phòng trên tầng 36 của tòa nhà Lục Cảnh Đường.
Ai đó lịch sự đưa cho Yeowun, người đang ngồi trên ghế sofa.
Người đó chính là kẻ rất nguy hiểm mà Moyong Yi-sun đã nói đến Yun Mun-pyeong.
- Ngươi không đùa chứ?
- Không, không bao giờ, tiền bối!
Yun Mun-pyeong với cánh tay trái còn lại đang đưa vài tờ giấy A4 vừa in xong.
‘Chết tiệt.’
Mặc dù không thể nói ra, nhưng trong lòng Yun Mun-pyeong vẫn rất tức giận.
Tình thế lần nữa lại đảo ngược.
Hắn ta tưởng tình hình sẽ trở nên tốt hơn khi ba người mà hắn gọi sẽ cùng hợp sức thoát khỏi tình cảnh này. Nhưng không ngờ là cả ba người kia giờ cũng phải chiu chung cảnh quỳ lại trước Yeowun.
- Chết tiệt!
Yun Mun-pyeong hướng ánh mắt sang tay vịn bên phải của ghế sofa, nơi Yeowun đang ngồi.
Trên đó là thiết bị điều khiển của bom nano.
Nếu Yeowun nhấn nút thì hắn và những người trong phòng sẽ chết.
Sau đó, người đang quỳ ở bên cạnh sofa cẩn thận mở miệng.
- Tôi không biết ngài đã xem tài liệu nào ngài cần chưa. Ngoài ra còn có khá nhiều thứ trên PC cá nhân ở trong văn phòng của tôi…
- Yên lặng.
- … vâng.
Trước những lời lẽ đanh thép của Yeowun, chủ tịch của Lục Cảnh Đường im lặng ngay lập tức.
Hắn là người hăng máu nhất vì nghĩ mình sẽ chế ngự được Yeowun. Nhưng sau khi chứng kiến được sức mạnh đáng sợ của cậu, bây giờ ông lại bắt đầu nịnh hót và cố gắng làm hài lòng Yeowun.
Tuy nhiên, điều này hoàn toàn khó khăn đối với người luôn ở vị trí chủ tịch.
Giám đốc Yun Mun-pyeong lắc đầu.
- Cái này… cái này… lão già khốn ranh mãnh!
Yeom Ki-seop khó chịu đến nỗi gân trên trán phồng lên.
- Ai đã gây ra tất cả những điều này!
Yun Mun-pyeong cứng họng. Hắn ta cũng không còn sự lựa chọn nào khác. Nếu cuộc gọi ấy mà hắn nói có chuyện xảy ra thì hắn sẽ được Yeowun tiễn lên ngắm gà khỏa thân.
Và giờ, chính hắn đã kéo vị chủ tịch cùng chung số phận với mình.
Hắn cũng cảm nhận được sự tức giận của chủ tịch nên đã quay đầu đi và ho.
- Hừ.
Yeowun không chắc mình sẽ tìm thấy điều mình cần hay không. Nhưng trước hết, cậu ấy phải xem qua hết nó đã.
Các tài liệu mà Yun Mun-pyeong giao cho cậu có liên quan đến gia tộc Lục Đao trong Murim.
Lục Đao quản lý gia tộc bằng cách chia nó thành các nhóm trực tiếp và hợp nhất.
- Trong số 87 chi nhánh, 13 công ty trong số đó đã được hợp nhất. Và có 74 giám đốc điều hành được công nhận trong Lục Đao sao?
Ở mặt sau của các tài liệu là tên của các chi nhánh và các chủ tịch.
Giám đốc Yun Mun-pyeong là một kẻ có tham vọng luôn mong muốn đạt đến đỉnh cao nên hắn luôn có mối quan hệ thân thiết với họ.
Mục đích của hắn là trở thành giám đốc điều hành thứ 75.
Nếu không phải vì những gì đã xảy ra thì hắn ta có thể đã trở thành giám đốc điều hành trẻ nhất trong Lục Đao.
- Ngươi có thông tin gì về trụ sở chính không?
Theo tài liệu, sáu giám đốc điều hành chính đứng đầu văn phòng chính, và Chủ tịch là trung tâm của Lục Đao
Tuy nhiên, thông tin về các chi nhánh bị thiếu.
Có một bức ảnh chụp khuôn mặt của chủ tịch được đính kèm ở mặt sau của tài liệu, nhưng đó là điều mà Yeowun đã biết.
‘Hắn ta không phải là Đao Thần.’
Đó là một khuôn mặt khác.
Ngay cả trong thời đại của Yeowun, Đao Thần đã từng khiến một kẻ được mệnh danh là Đao giáo chủ trở thành người đứng đầu của Đao Thần Lục Minh và giật dây từ phía sau. Nên điều đó có nghĩa là những dữ liệu bây giờ không thể tin cậy được.
- Còn những giám đốc điều hành đó thì sao?
- S-Sáu giám đốc điều hành tại trụ sở chính nằm trong số những giám đốc điều hành khác. Chỉ có 7 chủ tịch thuộc các bộ phận kinh doanh lớn có thể được nhìn thấy tại các cuộc họp cổ đông.
Trước lời nói của Yun Mun-pyeong, Yeowun nhìn Yeom Ki-seop.
- Chỉ mới được vài tháng kể từ khi chúng tôi hợp nhất. Chúng tôi chỉ là một chi nhánh mới.
Tại vì sáp nhập, ông cúi đầu với vẻ mặt chua xót.
Trên thực tế, ngoài những gì Yun Mun-pyeong có thể cho biết, chủ tịch không thể đưa ra bất cứ điều gì.
- Thông tin về gia tộc là khác nhau.
Tuy nhiên, vẫn tốt hơn là không biết bất cứ điều gì.
Và bây giờ là lúc để đặt những câu hỏi thực sự.
Nếu đây là hậu duệ của Đao Thần Lục Minh, họ sẽ chiến đấu với Thiên Ma Thần Giáo.
Lục Đao càng có nhiều kẻ thù, kẻ thù của họ sẽ có càng nhiều thông tin về họ.
- Ngươi có biết về Thiên Ma Thần Giáo không?
- Xin lỗi, gì cơ?
Yun Mun-pyeong có vẻ bối rối và khó hiểu trước câu hỏi đó.
Cứ như thể hắn đang nghe cái tên đó lần đầu tiên.
- Ngươi không giả vờ chứ?
Trước lời nói đó, Yun Mun-pyeong xua tay từ chối.
- Không, tại sao tôi lại làm thế? Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy nó.
- Lần đầu tiên nghe thấy nó sao?
Mặt Yeowun tối sầm lại.
Cậu lo ngại rằng Thiên Ma Thần Giáo không tồn tại trong dòng thời gian này.
Vào lúc đó, Yun Mun-pyeong, người đang liên tục lẩm bẩm cái tên Thiên Ma Thần Giáo, dường như nhớ ra điều gì đó và hỏi.
- … À tiền bối. Có phải ngài đang nói về tổ chức Hắc Thiên, đã bị giải thể 26 năm trước, tổ chức từng được gọi là Thiên Ma Thần Giáo à?
- Sao cơ?
Yeowun giật bắn người vì những lời đó.
Nếu từ giải thể không khác nhiều so với những gì cậu hiểu, điều đó có nghĩa là Thiên Ma Thần Giáo đã bị giải tán.
Yeowun nhìn Yun Mun-pyeong và nói,
- Nói lại một lần nữa, rõ ràng…
Chính lúc đó.
Một rúng động nhỏ.
Wheik!
Thiết bị trên tay vịn rơi vào tay một người.
Đó là Ho Jeong.
- Hahahaha!
Anh ta không giấu được niềm vui khi lấy lại được thiết bị có khả năng kích nổ bom nano.
Anh ta đang chờ đợi thời điểm Yeowun mất tập trung.
Mặc dù cũng bước vào cảnh giới Tuyệt Đỉnh Tông Sư, nhưng thực lực của anh ta không thể so với chủ tịch lẫn giám đốc. Dù sao thì anh vẫn có thể điều khiển các vật thể trong không khí.
- Ah!
Cả giám đốc và chủ tịch đều không giấu được sự ngạc nhiên.
Họ không biết rằng anh ta có thể làm những điều như vậy.
‘Thật tuyệt vời!’
Nếu thiết bị đã nằm trong tay họ, họ chỉ có thể bỏ chạy.
Chủ tịch hét lên.
- Cậu đã làm rất tốt. Ho Jeong! Mau…
Crack!
Đúng lúc đó, một điều bất ngờ đã xảy ra.
Thiết bị nằm trong tay Ho Jeong tan vỡ tành thành nhiều mảnh.
Chủ tịch không giấu nổi sự bàng hoàng.
- Cậu… cậu làm cái quái gì vậy?
Nếu không có nó sẽ không thể kích nổ hoặc thậm chí giải các quả bom nano khác.
Nhưng bây giờ, nó đã bị phá vỡ.
Ho Jeong cười với họ.
- Hahaha, ông nghĩ rằng tôi sẽ tuân theo mệnh lệnh của ông vì những quả bom nano bên trong cơ thể của tôi sao?
- Gì?
- Đừng giả ngu nữa. Tao biết mình chẳng là cái thá gì trước những kẻ như mày. Tao có nằm mơ cũng không nghĩ được cơ hội tuyệt vời này lại đến. Từ giờ, chúng mày hãy cảm nhận được nỗi đau khi mang bom nano trong người đi hahaa!
Tất cả đều bị sốc trước những lời nói đó.
Họ đều nghĩ rằng Ho Jeong là người trung thành nhất nên đó là lý do tại sao anh ta được phong cho chức vụ trưởng nhóm, nhưng giờ đây, họ nhìn thấy một khía cạnh khác của anh ta mà họ thậm chí còn không biết nó tồn tại.
Ngay cả Geum Jong-so cũng vậy.
- T-Thằng chó điên này!
Hắn ta biết rõ về thứ bom Nano ấy là như thế nào.
Và thiết bị duy nhất có thể điều khiển mã tín hiệu của các ngòi nổ trong cơ thể chúng là thiết bị này.
Và giờ, thiết bị đó đã tan tành.
- Nếu không có nó, các quả bom nano trong cơ thể không thể bị phá hủy!
Dù cho bom không nổ nhưng ai lại muốn ăn ngủ nghỉ cùng với quả bom trong người.
Ho Jeong hét lên trong sự hài lòng.
- Heh heh, nếu chúng mày muốn sống sót khỏi thằng khốn đó thì hãy chạy đi. Cùng chạy đi.
Phat!
Ho Jeong cố gắng chạy về phía cửa sổ.
Dù biết nơi này là tầng 36 và việc nhảy ra ngoài là hành động nguy hiểm nhưng nó tốt hơn nhiều so với việc ngồi đây chờ chết.
Chạy ra khỏi văn phòng sẽ khiến anh bị tên quái vật bắt một lần nữa.
Chính lúc đó.
Bùm!
Tiếng cộc cộc vang vọng khắp văn phòng.
Và sau đó,
Papapang!
Một luồng sáng đỏ bốc lên từ cơ thể Ho Jeong như thể anh ta đang bốc cháy, cùng với âm thanh của một vụ nổ.
- Cái này, làm sao có thể…
Suỵt!
Geum Jong-so kinh ngạc khi thấy cơ thể Ho Jeong cháy đen đổ gục xuống và biến thành đống tro.
- N-Những quả bom nano đã phát nổ!
Yun Mun-pyeong đã từng nhìn thấy cách bom nano đã nổ khi nào trước đây.
Điều tuyệt vời nhất về bom nano là vụ nổ không gây ra thiệt hại cho môi trường xung quanh và giết chết vật chủ từ bên trong.
- Nhưng làm sao? Hắn ta vốn dĩ đã phá hủy thiết bị kích hoạt nổ rồi mà.
Họ bất lình lình cùng quay về phía Yeowun và nhìn cậu ấy búng tay.
Giọng nói của Nano vang vọng trong đầu cậu.
[Quá trình truyền mã đen của ngòi nổ được sao chép đã hoàn tất.]
Nano đã sao chép mười mã phát nổ.
Nên giờ không cần thiết phải có thiết bị nữa.
Yeowun quay đầu về phía Yeom Ki-seop, người vừa đứng dậy định bỏ chạy.
- Chết tiệt!
Giám đốc Yun Mun-pyeong ở bên cạnh, hét lên.
- Tôi-tôi thậm chí còn không di chuyển được, tiền bối!