Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyền âm.

Đó là một phương thức mà các võ sư Murim sẽ truyền giọng nói của mình cho một người khác ở một phạm vi nhất định thông qua lượng nhỏ nội công.

Swish!

Yeowun nhìn đi đâu đó.

Ánh mắt cậu hướng về phía cửa sổ đã đóng trên tầng năm của tòa nhà đối diện.

Giật mình!

Người đứng trong đó đã nao núng.

‘Làm sao cậu ta có thể phát hiện ra vị trí của mình khi có rất nhiều người xung quanh đây?’

Chuyện họ sốc và chưa biết về Yeowun còn nhiều lắm.

Anh ta theo dõi Yeowun từ nãy đến giờ là vì nghĩ Yeowun rất đỉnh (ngầu, mạnh). Nhưng không ngờ Yeowun còn nằm ngoài sức tưởng tượng của anh ta.

‘Nếu thật sự cậu ta đạt đến cảnh giới đó thì mình có thể thử thương lượng.’

[Có phải là ngươi không?]

Giọng nói của Yeowun lọt qua tai hắn.

Người trong bóng tối gật đầu.

[Anh rất tuyệt. Tôi không nghĩ là anh sẽ phát hiện ra tôi đang ở đây.]

[Mục đích của ngươi là gì?]

[Tên tôi là Jo Yu-seong. Vì chúng ta không có nhiều thời gian nên chúng ta sẽ bỏ qua các lễ nghi. Tôi muốn đưa ra một đề xuất.]

[Đề xuất ư?]

Lông mày Yeowun nhướng lên.

Cậu biết cái tên này. Hắn đã chú ý đến cậu từ rất sớm. Nhưng cậu không nghĩ là hắn sẽ đợi đến giờ mới xuất hiện.

[Tôi nghĩ anh đủ mạnh mẽ để thoát khỏi tình huống này. Tuy nhiên, vì anh đã tiếp xúc với cảnh sát và nhiều rất người đã nhìn thấy anh, anh sẽ phải đối mặt với nhiều tình huống khó khăn về sau.]

Tên này có vẻ là một kẻ thông minh.

Chỉ dựa vào những hành động mà Yeowun đã thể hiện ra mà anh ta có thể phân tích được sức mạnh của cậu.

[Cho dù anh có né tránh chúng đi chăng nữa thì phương tiện truyền thông vẫn sẽ liên tục đưa tin.]

- Phương tiện truyền thông ư?

Yeowun không hiểu cái khái niệm phương tiện truyền thông nghĩa là gì.

- Đó là gì, Nano?

Truyền thông là hoạt động tiết lộ và thông báo một số sự kiện thông qua báo chí, truyền hình và Internet hoặc tạo ra thông tin về một số vấn đề nhất định.

Tuy nhiên, trong thời đại của Yeowun không có báo, TV hay thậm chí là internet. Nano thu thập thông tin về các phương tiện truyền thông và chuyển nó.

[Tôi sẽ chuyển thông tin liên quan về các phương tiện truyền thông đến não bộ.]

Tttt!

Với một cơn nhói nhẹ, mọi thứ liên quan đến phương tiện truyền thông đã được gửi đi.

- Một loại tin tức trực tiếp.

Yeowun đã hiểu điều đó rồi đột nhiên cau mày lại.

Theo lời Nano nói, thì thời đại này là một xã hội tiếp xúc với nhiều thông tin.

- Đúng là một nơi khó chịu.

Điều này có nghĩa là việc che giấu thông tin sẽ trở nên phức tạp và khó khăn hơn.

Trong đầu Yeowun vang lên giọng nói của Jo Yu-seong.

[Nếu anh cho phép, chúng tôi sẽ giúp đỡ anh.]

- Chúng tôi sao?

"Chúng tôi" có nghĩa là người này không đơn độc.

Có vẻ như đó là một nhóm.

Tuy nhiên, Yeowun không tin tưởng những người tiếp cận cậu mà không tiết lộ ý định thực sự của họ.

[Mục đích của ngươi là gì?]

Yeowun hỏi thẳng.

[Tất nhiên, tôi hiểu mối quan tâm của anh. Thành thật mà nói, tôi rất ngạc nhiên về võ thuật của anh, và là một võ sư Murim thời hiện đại, tôi muốn “scout you” (tìm kiếm mật danh như) anh để đổi lấy sự giúp đỡ của tôi.]

[Mật danh sao?]

May mắn thay, Yeowun hiểu được từ tiếng Anh ấy thông qua Nano.

Vì vậy, cậu biết mật danh đó đang có ý định tuyển chọn người.

[Và nếu ta từ chối thì sao?]

- Ah…

Jo Yu-seong cau mày trước lời mạnh miệng của Yeowun.

Anh ta đã đợi đến giây phút cuối cùng mới xuất hiện và anh ta chắc chắn rằng Yeowun sẽ chấp nhận sự giúp đỡ của mình. Và điều này thật bất ngờ.

Có lẽ anh ta không biết Yeowun rất tinh quái trong những cuộc đàm phán như vậy.

[Tôi không yêu cầu anh đưa ra quyết định ngay bây giờ. Anh nghĩ sao nếu như gặp chủ của tôi và bàn về vấn đề này?]

Lại tiếp tục là một gợi ý đầy nhã ý được đưa ra.

Ít nhất đây là một vấn đề đáng xem xét.

‘Nếu anh ta mạnh đến mức này, thì cũng đáng để đưa anh ta tới tổ chức.’

Jo Yu-seong đã bị cuốn hút sau khi nhìn thấy Yeowun hành động.

Nếu Yeowun cũng từ chối thì Jo Yu-seong cũng không thể làm gì được, vì thế mà anh ta nhìn Yeowun với ánh mắt lo lắng.

- Hừm…

Yeowun cũng lo lắng không kém.

Có một số cách để cậu có thể giải quyết dứt điểm chuyện này.

Cậu sẽ sử dụng trạng thái tàng hình và kết liễu những người có mặt ở đây.

Nhưng nếu làm vậy thì mọi chuyện sẽ càng trở nên rắc rối hơn.

Đang suy nghĩ thì Yeowun truyền âm đáp lại.

[… Ngươi định giúp như thế nào?]

Jo Yu-seong mỉm cười.

- Tuyệt!

Anh ta nghĩ bước đầu tiên để thu nhập Yeowun đã thành công.

Jo Yu-seong truyền âm đáp lại với vẻ mặt hài lòng về việc ‘giúp đỡ’ cho Yeowun.

Nhưng biểu cảm của Yeowun có một chút cảnh giác khi cậu nghe thấy điều đó.

Mặt khác, Wei Yang đang bị siết cổ, đã đưa ra quyết định sau nhiều cân nhắc.

Có rất nhiều người đang theo dõi họ.

Nếu hắn lo cho mạng sống mình thì điều đó sẽ gây mất lòng tin trong dân chúng.

Wei Yang thận trọng gửi ra hiệu bằng tay cho So Pyeong.

- Phó đội trưởng.

Đôi mắt So Pyeong mở to lên.

Đó dường như là tín hiệu đó rằng hãy thôi lo lắng và bắn đi.

Dù cho Yeowun có biết hay không biết được số lượng lính bắn tỉa là bao nhiêu thì hắn cũng sẽ trúng đạn mà thôi.

- Đội trưởng…chúng tôi sẽ không bao giờ quên sự hy sinh của anh. Anh là niềm tự hào của Cục An Ninh Công Cộng.

Vì vậy, Pyeong nhìn Wei Yang với đôi mắt đẫm lệ rồi hạ quyết tâm để đưa ra quyết định,

Suỵt!

Khi Pyeong giơ tay lên, đôi mắt hắn đỏ lên, và các lính bắn tỉa đặt ngón tay vào còi với cảm giác đau nhói trong tim.

- Đội trưởngggg!

- Chết tiệt!

Các phát súng sắp sửa đồng loạt nổ ra ngay sau khi cái phất tay ra hiệu thì...

Chính lúc đó.

Thình thịch!

- Khụ!

- Kuk!

Trước khi lính bắn tỉa nổ súng thì Yeowun đánh gục cả Wei Yang lẫn Lee Myeong.

Chak!

Rồi cậu cầm lấy Bạch Long Đao đang nằm trên mặt đất.

- Gì vậy!?

Ngay sau đó Pyeong, người đã quyết tâm đưa ra quyết định, đã rất bối rối.

Chỉ trong vài giây thôi, mà tình hình đã một lần nữa thay đổi.

Pyeong đã cảm thấy thất vọng trong giây lát.

‘… Hắn đang cố làm cái quái gì vậy?’

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK