Cuộc hàn huyên ngắn gọn đi qua, bốn người không có ngồi chung một bàn, Mộ Dạ Triệt cùng Cổ Dư đứng dậy rời đi, lái xe đến Mộ gia ở đại viện thị uỷ.
Bởi vì Mộ thái thái tác hợp ở giữa, luôn luôn để tài xế lái xe đón Cổ Dư lại đây ăn cơm uống trà, thậm chí có khi, tự mình còn đi qua đón, bởi vậy làm cho Cổ Dư không thể từ chối sự nhiệt tình này, không thể tiêu hoá được.
Mộ Dạ Triệt vừa về nước, tức thì bị réo suốt bên tai, không thể không thuận theo ý của mẹ, cùng Cổ Dư ra ngoài tản bộ, ăn cơm.
Hiện tại hai người trở về Mộ trạch, Mộ thái thái bắt đầu giữ Cổ Dư ở lại bên cạnh một đêm, cũng đã chuẩn bị phòng cho cô từ sớm, cách vách với phòng của Dạ Triệt.
Cổ Dư biết rõ tâm tư của Mộ mẫu, cũng không đối nghịch, ngồi uống trà hoa nhài cùng Mộ thái thái, làm trò cười, xem như giải vây giúp Mộ Dạ Triệt. Cô và Mộ Dạ Triệt cùng thuộc một loại, đều là bị mai mối đến chết lặng, vẫn không thể gặp gỡ được một người vừa mắt, cho nên hiện tại cô giúp Mộ Dạ Triệt đối phó với Mộ thái thái, để hắn có thể thanh tĩnh trong mấy ngày về nước.
Giờ phút này, Mộ Dạ Triệt đi trong vườn đầy hương hoa, nhìn chiếc ghế ngày xưa hắn cùng Đại Lận ngồi trên đó.
Hắn ngồi lên ghế, nhìn về phương hướng lầu hai của Mộ trạch, nhớ tới dáng vẻ âm lãnh của Đằng Duệ Triết đêm đó đứng ở chỗ này. Một đêm đó, xem như mối quan hệ giữa hắn và Đại Lận đã chuyển biến, Đại Lận là cam tâm tình nguyện thổi lên ngọn lửa cùng Đằng Duệ Triết, phản ứng thân thể không lừa được người, bởi vậy hắn có chút mất mát, dần dần thấy rõ một việc.
Cũng may, thời gian qua đi, hắn cũng nhìn thấu rõ bản chất sự việc, không có làm ra chuyện hại mình hại người. Hiện tại hắn ngồi ở chỗ này nhìn xem, không phải cảm thấy tất cả sự việc trước mắt đều rất tốt đẹp, Đại Lận thật hạnh phúc sao?
—-
Đại Lận cùng Đằng Duệ Triết ở nhà hàng ăn tối xong, liền đi dạo trên con đường nhỏ ven sông.
Gió đêm thanh lương đập vào mặt cô, làm cho cô uống qua rượu vang đỏ càng thêm thanh tỉnh, cô tựa lưng lên lan can bảo hộ, nhìn bốn phía xa hoa truỵ lạc mà cười cười, nói: "Thật ra Duệ Triết anh vẫn không hiểu em bằng Dạ Triệt, bốn năm trước em cùng anh ấy lấy giấy chứng nhận kết hôn, nhưng anh lại không đến. Anh vẫn, không có chủ động đi tìm em."
Con ngươi tối tăm của Đằng Duệ Triết nhìn cô, không có lên tiếng, đi vài bước hướng bờ sông, ánh mắt nhìn về mặt sông đang lấp lánh ánh đèn.
Đúng vậy, năm ấy hắn thiếu chút nữa bỏ mạng trên bàn mổ là vì dân chúng Thương Khẩu, là vì công việc hắn đang đương nhiệm, cũng không có làm cái gì cho ba mẹ con Đại Lận. Bởi vậy thật ra hắn vẫn còn nợ cô, cố gắng vì cô mà trả giá tất cả, còn chưa bằng một phần mười của Mộ Dạ Triệt.
Nhưng mà, hiện tại hắn có nhiều thời gian hơn để yêu thương ba mẹ con cô cả đời!
Giờ phút này hai người đi dạo ở bờ sông, hóng gió mát, giống một cặp vợ chồng bình thường tản bộ ở trong này, hưởng thụ cuộc sống bình thản. Sau đó, hai người lái xe rời đi, Đại Lận ở trên xe nghe điện thoại, nghe Tiểu Liễu, cũng chính là Liễu Khiết báo tin cho cô: "Hôm nay sau khi chúng ta chia tay ở nhà hàng cao cấp, tôi quay về công ty, cô đoán xem kế tiếp đã xảy ra chuyện gì?"
"Cô nói thẳng." Đại Lận nở nụ cười một tiếng.
"Kế tiếp, Đoá Hoa Đoá cũng trở về công ty! Vẻ mặt xui xẻo, rõ ràng là bị William mà chị ta hẹn gặp nhục nhã một phen, sau đó chạy về văn phòng ném này nọ! Ném đồ đạc trong văn phòng của mình xong, lại đi ra ném đồ gì đó trên bàn làm việc của cô, tôi nhìn mặt chị ta, cảm giác như gà bị cắt tiết, thiếu chút nữa phun ra máu! Ha ha! Đại Lận, có khả năng cô không biết Đoá Hoa Đoá này vẫn muốn câu được một người đàn ông soái khí nhiều tiền, nhưng cuối cùng bề ngoài của chị ta doạ không ít người đàn ông anh tuấn, chỉ có thể hấp dẫn được một ít người đàn ông vừa xấu xí lại xấu xa, cùng chị ta làm một số chuyện không dám để ai nhận ra! Lúc này đây chị ta gặp mặt cùng khách hàng William, vốn tưởng rằng tán gẫu ở trên mạng, William còn chọc chị ta, rõ ràng có ý với chị ta, trước đó chị ta còn đặt phòng khách sạn, chuẩn bị cơm nước xong đi mây mưa một phen. Kết quả William sai người trực tiếp ném chị ta ra khỏi nhà hàng, không cho phép chị ta bước vào một bước, chị ta như chạy về như một con điên!"
"Ừ." Đại Lận như nghe kể chuyện xưa, cười nhẹ, "William này là khách hàng lớn của tôi, sau khi Đoá Hoa Đoá chiếm dụng hộp thư điện tử của tôi, liền đi câu anh ta. Vì vậy William này, sắp tiếp nhận một công ty được đưa ra thị trường ở Mỹ, có ông ngoại là top 10 tỷ phú được Forbes xếp hạng. Cho nên chị ta lấy trộm thân phận của tôi để gặp mặt William, tự nhiên sẽ bị làm um lên."
"Thì ra là như vậy, chị ta xứng đáng bị thế, trước kia thì sao chép để nổi danh, hiện tại thì lấy trộm thân phận của cô để quyến rũ khách hàng, không biết xấu hổ!" Tiểu Liễu tức giận mắng một chút ở điện thoại, mắng hai ba câu, đột nhiên lại nói thần bí: "Cô biết không? Lần này thiết kế của chị ta bị tổng bộ ở Mỹ bác bỏ, nói không có sáng tạo, không duyệt cho chị ta, chị ta giận dữ lại sửa thiết kế của người khác, kêu là Tiển Ninh Kỳ, lại sao chép thiết kế của đồng nghiệp làm tác phẩm do mình tiến cử, lại chiếm được trọng dụng của công ty!"
"Lại sao chép của ai à?" Hai mắt Đại Lận chớp một cái!
Tiểu Liễu ở điện thoại đoan trang trầm tĩnh, càng hạ giọng nói: "Đương nhiên là sao chép của Đại Lận cô rồi, ngốc vậy! Lần này cô bị giáng chức, làm thư kí của kiến trúc sư, tác phẩm thiết kế của cô tự nhiên bị công ty đưa đến tay tiện nhân kia, lần này chị ta hết thời, thật sự tìm không ra mục tiêu sao chép, trực tiếp tìm tới tác phẩm của cô! Tôi đã âm thầm xem qua thiết kế ban đầu của chị ta, chính là phối hợp tất cả các thiết kế của cô, chuyển thành của mình, lại chiếm được đề bạt trọng điểm của Tiếu Kỳ! Cô không có nghe nói sao? Hiện tại đồng nghiệp đều bàn tán khắp nơi, công ty lại đi đề bạt trọng dụng loại tiện nhân chuyên đi sao chép tác phẩm, lại kéo Sang E đi xuống, hiện tại công ty lại đề cử tác phẩm mà chị ta đi sao chép xung quanh, chị ta lại một lần nữa dương dương tự đắc giới thiệu đây chính là thực lực của mình, lừa những khách hàng không rõ chân tướng! Muốn ói......làm tôi mắc ói đến chết mất, nhìn thấy khuôn mặt kia của chị ta mà tôi muốn đi qua đấm một cái! Sang E trong nước bị loại tiện nhân chuyên sao chép này chiếm đóng, đóng cửa cũng là chuyện sớm hay muộn."
"Ngày mai tôi đến công ty nhìn xem." Đại Lận trầm trọng treo điện thoại, nằm dựa vào lưng ghế, sắc mặt trầm trọng hẳn lên.
Một bên, Đằng Duệ Triết đang lái xe nhìn sắc mặt của cô, lo lắng lên tiếng: "Vừa rồi em nói sao chép là xảy ra chuyện gì?"
"Không có việc gì." Đại Lận lấy tay vén vén sợi tóc bị gió thổi, quay đầu nhìn ngoài cửa xe, "Gần đây không khí ở Sang E có chút kém, giữa đồng nghiệp lại phát sinh chuyện sao chép, tổng giám đốc lại thiên vị kẻ đi sao chép, em cảm thấy khó chịu."
Con ngươi đen của Đằng Duệ Triết nặng nề nhìn cô, lại từ sườn mặt ngưng trọng của cô, thấy được việc này tuyệt đối không thoát được có liên quan đến cô.
Ngày hôm sau, Đại Lận đến Sang E đi làm, nhìn thấy tổng giám đốc Tiếu Kỳ đang ngồi ở văn phòng Đoá Hoa Đoá nói chuyện phiếm.
Theo biểu tình của hai người trò chuyện với nhau thật vui vẻ có thể thấy được, hai người đang nâng cốc chúc mừng tác phẩm sao chép được đề cử, lần này tác phẩm sao chép lại buôn bán kiếm lời cho công ty một khoản lợi nhuận, đem tác phẩm của công ty mà lợi dụng một cách tuần hoàn! Chính Đại Lận, lại mang tiếng đắc tội bán đứng công ty, lại sắp bị giáng chức!
Cô luôn luôn tưởng, cô đã là thư ký, còn có thể giáng chức thế nào nữa?
Giờ phút này cô đang gõ cửa phòng trưởng phòng, nhắc nhở người bên trong, cô có việc muốn nói!
Tiếu Kỳ không chút suy nghĩ để cô tiến vào, cũng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mà nói: "Gần đây trong công ty có một lời đồn, cô có nghe nói không?"
"Tôi không rõ tổng giám đốc muốn chỉ sự việc nào." Đại Lận lắc đầu.
Tiếu Kỳ liền buông ly rượu vang trong tay, cùng liếc mắt nhìn nhau với Đoá Hoa Đoá ở phía đối diện một cái, đứng dậy nói với Đại Lận: "Tô tiểu thư, cô có biết là một công ty cần ổn định, chứ không phải là ầm ĩ. Huống hồ hiện tại công ty chúng ta đã xảy ra chuyện này, trưởng phòng Hoa lại kiếm được một khoản lợi nhuận cho công ty, kết cục đã định rốt cuộc không thay đổi được gì. Không bằng cô xin tôi bớt giận, tôi phục chức cho cô, cho cô tiếp tục làm kiến trúc sư?"
"Tiếp tục làm kiến trúc sư, sau đó tiếp tục bị các người sao chép, lợi dụng?" Đại Lận cười lạnh hỏi lại, đi tới bên này, nhìn chằm chằm Đoá Hoa Đoá đang ngồi đắc ý dào dạt, "Lần này, trưởng phòng Hoa của chúng ta kiếm lợi nhuận lời bao nhiêu? Đủ một đêm để chị thuê phòng cùng khách hàng của công ty sao? Hay là, lấy khoản tiền này để nộp tiền bảo lãnh cho bạn trai ngồi tù của chị, sau đó làm thiếu nãi nãi?"
Đoá Hoa Đoá biến sắc, lập tức trả lời lại một cách mỉa mai, hơn nữa còn cười vô liêm sỉ: "Sao chép?" Nhún nhún vai vô tội, "Căn cứ chính xác nói sao chép ở nơi nào? Tiếu tổng đã phán định đây không phải là sao chép, mà là tham khảo tương tự, cô có nói nhiều cũng là nói thừa! Bởi vì, cô ghen tị tôi đã kiếm một khoản tiền lời cho công ty!"
"Kiến trúc sư Tô, mỗi hồ sơ thiết kế của công ty đều là như vậy, tuần hoàn sử dụng các tác phẩm tốt, phát huy giá trị của chúng đến tận cùng, cô không cần theo đuổi chuyện này quá." Quả nhiên tổng giám đốc Tiếu Kỳ ở một bên hát đệm, đi về phía Đại Lận, vừa đấm vừa xoa, "Huống hồ, trưởng phòng Hoa cũng không phải sao chép toàn bộ tác phẩm của cô, cũng có thiết kế của cô ấy trong đó, nếu cô theo đến cùng, nhất định phải truy cứu, công ty chúng tôi cũng không hầu hạ nổi cô, cô có thể lập tức thu dọn đồ đạc của mình mà cuốn gói! Nhưng nếu cô có thể nuốt xuống cục tức này, chúng tôi có thể cho cô tiếp tục làm kiến trúc sư, tuyệt đối không bác bỏ sản phẩm cùng khách hàng của cô, cho cô tạo ra dang tiếng."
Ông ta vươn tay phủi phủi bả vai của Đại Lận, "Tiếu tổng biết cô thích thiết kế, vẫn muốn làm một kiến trúc sư nổi tiếng, hơn nữa hiện tại hình thành kết cục đã định, tôi cũng đã để trưởng phòng Hoa sửa lại chút tác phẩm tham khảo, cô sẽ không làm gì được. Tôi lại cho cô đi làm ngoài một chút, lấy phần trăm hoa hồng, như vậy danh tiếng của cô có thể chậm rãi tăng lên, như vậy đối với mọi người đều tốt! Cô nhìn xem hiện tại cô là kẻ bán đứng công ty, lại là một thư kí nhỏ nhoi, ai tin tưởng trưởng phòng Hoa sẽ sao chép thiết kế của cô? Trước kia cô có chút tiếng tăm, nhưng cái này đã trôi qua, hiện tại công ty đã nhờ trưởng phòng Hoa tạo ra một phương án đề cử nổi tiếng, làm cho tiếng tăm của cô ấy lan truyền đến tận tổng bộ Sang E, cô sẽ không muốn......"
Đại Lận hất tay ông ta ra, không cho ông ta nhân cơ hội chiếm tiện nghi, cố ý hỏi lại: "Nếu hiện tại tôi muốn làm lớn chuyện, thì tính sao?"
"Vậy cô làm lớn chuyện đi." Đoá Hoa Đoá kiêu ngạo đổi tư thế, mở miệng không sao cả tặng một câu, "Dù sao hiện tại mọi người đều nói Sang E chính là sao chép lui sao chép lại, Đoá Hoa Đoá tôi cũng không phải người duy nhất!"
Đại Lận bị những lời này làm khiếp sợ, không thể tưởng tượng được một người phụ nữ có thể cô liêm sỉ đến mức này, nói những lời này còn tự nhiên hơn ăn cơm, cười lạnh hỏi cô ta: "Trưởng phòng Hoa hình như đã quên, năm đó chính là chị sao chép tác phẩm của đồng nghiệp, sau đó được công ty phán định là tham khảo, thăng chức cho chị làm trưởng phòng thiết kế, mới có người đầu tiên sao chép ở Sang E! Chị là thần sao chép của Sang E, chính chị không biết sao?"
"Ha ha, thì tính sao?" Đoá Hoa Đoá vỗ bàn đứng lên, cũng nghiêng người về hướng này, nhìn chằm chằm Đại Lận ở đối diện, "Cô có thể thay đổi tình trạng hiện tại không? Hiện tại Tiếu tổng đứng về phía tôi, cho dù tôi lấy toàn bộ tác phẩm của công ty, vậy đó cũng chỉ là tham khảo! Có bản lĩnh cô để Đằng Duệ Triết phê duyệt miếng đất kia cho Tiếu tổng đi, kiếm càng nhiều lợi ích cho công ty, lúc đó hãy đến để Tiếu tổng phán định cô là tham khảo hay sao chép! Huống hồ --"
Cô ta nhướng mày, nhìn Đại Lận khiêu khích, "Huống hồ Đằng Duệ Triết hiện tại là thị trưởng, một khi anh ta có chuyện gì xấu, dùng tư quyền để giúp cô đối phó Sang E, lấy công làm việc tư, cô đoán xem, thân là thị trưởng của Cẩm thành, anh ta có thể giống Tô thị trưởng năm đó, bị những chuyện xấu này chỉnh cho ngã ngựa hay không? Hoặc là bị điều chuyển đến nơi thâm sơn cùng cốc? Chính trị gia sợ nhất là bị người ta bắt lấy nhược điểm! Hơn nữa anh ta có thể cưới cô hay không, có thể thành công cưới cô hay không, vẫn chưa biết được bao nhiêu! Tô Đại Lận cô đừng lên mặt sớm quá!"
Cô ta hung hăng vỗ lên mặt bàn, lại cười kiêu ngạo, đi ra từ phía sau cái bàn, ôn nhu nói với Tiếu Kỳ: "Tiếu tổng, hiện tại chúng ta đi ăn cơm, em họ Cao Vãn Tình của tôi nắm trong tay chứng cớ có căn cứ chính xác, có thể chứng minh Đằng thị trưởng của chúng ta lấy chuyện công làm việc tư, niêm phong Cao thị, sau đó âm thầm thu mua. Bởi vậy hiện tại chúng ta an tâm đi ăn cơm, nói không chừng ngày mai sẽ có tin tức xuống ngựa của Đằng thị trưởng, sau đó sẽ có thị trưởng mới đến nhận chức, còn có tin tức về khối đất hoàng kim phía sau Sang E của chúng ta."
"Nói rất đúng, Đằng thị trưởng chưa bao giờ cho tôi mặt mũi, tôi cũng không đáng phải nể mặt anh ta." Tiếu Kỳ vuốt vuốt cái mũi cô ta cười ái muội, ôm lấy vai cô ta đi về phía cửa, sớm đã đem chuyện của Đại Lận trở thành chuyện thừa.
Khuôn mặt của Đại Lận từ xanh biến thành trắng, cắn răng cười nói: "Tiếu tổng, ngài đừng vội đi ra ngoài ăn cơm."
Đôi cẩu nam nữ trước mặt lại ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục mở cửa, bởi vì cho tới bây giờ khi chuyện sao chép xảy ra, bọn họ mới rốt cuộc tìm được điểm chung trong cuộc sống -- dung túng sao chép, mới kiếm tiền được nhiều hơn! Hiện tại hai người là gặp vận may, ăn cơm xong lập tức đặt phòng ở khách sạn! Bất kể Đoá Hoa Đoá là xinh hay xấu, dù sao ông ta cũng không mang cô ta quay về căn hộ của mình!
"Tiếu tổng, vừa rồi Tiếu thái thái gọi điện thoại tới, tôi hỗ trợ nhận cuộc gọi......" Đại Lận lại lên tiếng nói, nói tới đây xong lại không nói nữa.
Quả nhiên, Tiếu Kỳ lập tức buông Đoá Hoa Đoá ra xoay người lại, "Vợ tôi nói gì đó?"
Đại Lận cười nhẹ, đi tới, đẩy ra bọn họ, chính mình đi ra ngoài.
Cô lại chưa nói cái gì, chính là nhắc nhở Tiếu Kỳ tinh trùng chui lên não, nhà ngươi còn có vợ có con! Loại mặt hàng như Đoá Hoa Đoá mà cũng dám chơi, tâm cũng không thấy gớm?! Vũ nữ quán bar bồi rượu còn xinh đẹp và sạch sẽ hơn cô ta gấp mấy lần!
Cô đi ra ngoài ngồi lên vị trí của mình, Liễu Khiết và Lưu Tư lập tức di chuyển ghế dựa đến phía cô, nhỏ giọng nhắc nhở: "Một khi phát hiện gian tình này của bọn họ, lập tức chụp tới, cái này so với cô khổ cực ra bên ngoài tìm chứng cớ còn mạnh hơn nhiều lắm. Rõ ràng bọn họ đã đưa cô vào tròng, sớm ra tay trên tác phẩm của cô." Sau đó cầm lại điện thoại di động đang trong trạng thái trò chuyện vừa rồi mà Đại Lận giấu trong túi áo, di chuyển trở về, vùi đầu làm việc như đang rất tập trung.
Đại Lận lật lật tài liệu trước mặt, chưa nói gì. Vừa rồi cô dấu di động trong túi áo, bởi vậy mọi người đều nghe được cuộc đối thoại trong văn phòng.
Tiếu Kỳ cùng Đoá Hoa Đoá trừng mắt liếc cô một cái, một trước một sau đi qua trước mặt cô.
Giữa trưa, ba người ngồi ăn cơm ở căn tin, nghe được lời nói của Đoá Hoa Đoá và Tiếu Kỳ được truyền mở loa ngoài lúc nãy làm ồn ào huyên náo ở công ty, mọi người đều bàn tán chuyện hai người có gian tình, khó trách sẽ bao che cho Đoá Hoa Đoá tội sao chép!
Liễu Khiết và Lưu Tư vừa ăn cơm vừa tám chuyện công ty, vì Đại Lận bị sao chép mà cảm thấy tiếc hận, hỏi Đại Lận tính làm sao bây giờ?
Đại Lận dùng giấy ăn lau miệng trước mặt hai người, nhìn điện thoại đang đổ chuông trên bàn -- là Duệ Triết gọi tới, hẹn cô đi ăn cơm trưa.
Cho nên cô chưa nói gì, chính là dặn dò Tiểu Liễu và Tiểu Lưu: "Chậm rãi tìm chứng cớ, không cần hành động thiếu suy nghĩ, hiện tại Đoá Hoa Đoá sao chép đã công khai bí mật, chúng ta đi trình báo toà án, không cần trông đợi vào công ty sẽ giải quyết công bằng việc này." Sau đó xách giỏ đi xuống lầu, nhìn thấy Đằng Duệ Triết ngồi xe chính phủ đến đây, phía trước là tài xế cùng nam thư kí, hắn ngồi ở ghế sau đang lật xem văn kiện.
Thấy cô xuống lầu, hắn chủ động mở cửa xe cho cô, đôi mắt nhọn nhìn lướt qua toà nhà Sang E, "Anh cảm giác trên không của toà nhà này đang phiêu tán một cỗ âm khí."
Đại Lận cười một cái ngồi lên xe, nói hắn ăn no, muốn đến Đằng thị nhìn một cái, cô chuẩn bị đổi công ty. Đương nhiên việc đổi công ty là sau khi chính mình được rửa oan chuyện ở đây.
Đằng Duệ Triết gật gật đầu, bảo tài xế lái về hướng toà nhà Đằng thị, cũng trầm giọng nhắc nhở cô: "Nếu lại gặp Diệp Tố Tố, em sẽ không cảm thấy chướng mắt sao? Vì sao nhất định phải giữ cô ấy ở lại công ty?"
"Bởi vì em không có lý do gì để đuổi cô ấy." Đại Lận lấy tài liệu trước mặt hắn lại đây nhìn nhìn, thả lại, "Ngày đó cô ấy ở lại văn phòng báo cáo chuyện công việc với anh, có một thư ký khác ở đó có thể làm chứng, nếu em lấy lý do này để đuổi cô ấy đi, vậy thật sự là lấy chuyện công làm việc tư, bụng dạ hẹp hòi, sau đó công ty sẽ lưu truyền em tự cao tự đại, lợi dụng thân phận thiếu nãi nãi của mình mà trả thù tình địch. Hơn nữa, em nghe nói Đoá Hoa Đoá đã cấu kết với người ở bộ phận thị trường của Đằng thị, cũng chính là kẻ buôn bán trộm, thường xuyên trục lợi từ bí mật bên trong của Đằng thị, sớm đã thành kẻ ăn cắp chuyên nghiệp, lại không có người truy cứu, mấy năm gần đây quả thật Đằng thị đang suy sụp."
Đằng Duệ Triết nằm ngửa trên ghế ngồi, ngón tay rắn chắc đang đè giữa mi tâm của mình, "Anh đang suy nghĩ làm thế nào để từ chức ở toà thị chính, bỏ chính trị theo thương giới."
Đại Lận dựa lại đây, dùng bàn tay nhỏ bé nhéo nhéo đầu vai dày của hắn: "Có phải mệt chết hay không? Anh nghỉ ngơi một chút cho tốt."
Hắn lại mở đôi mắt thâm thuý, bình tĩnh nhìn cô: "Chuyện xảy ra ở Sang E, anh có biết đại khái, có muốn anh giúp em hay không? Em không có chủ động nói cho anh biết, giống như không nghĩ để anh nhúng tay."
"Long Lệ đang giúp em điều tra, cũng tương đương như anh đang giúp em." Đại Lận lại bóp nhéo vai hắn, sau đó dọn dẹp lại tài liệu trước mặt, "Mấy ngày nay lấy năng lực của Long Lệ, hẳn là có thể điều tra được tin tức giao dịch của Đoá Hoa Đoá cùng những người đó. Danh sách này là một kiến trúc sư ở công ty khác nói cho em biết, hẳn là không bị lỗi, bọn họ là kẻ thù của nhau, vô cùng hiểu biết về Đoá Hoa Đoá. Hơn nữa vừa rồi vào văn phòng, em cầm hai cái điện thoại di động, điện thoại của em thì cố ý cầm trên tay, để Tiếu Kỳ cùng Đoá Hoa Đoá không đề phòng, điện thoại của Tiểu Liễu thì đặt trong túi áo, đang bật cuộc gọi cùng Tiểu Lưu, bởi vậy vừa rồi lời nói của Tiếu Kỳ cùng Đoá Hoa Đoá đều được mở loa ngoài truyền đến tai của đồng nghiệp, cái không khí sao chép này, sớm hay muộn cũng chỉ còn hai người Tiếu Kỳ và Đoá Hoa Đoá ở lại Sang E."
Đằng Duệ Triết đau lòng vươn tay sờ sờ mặt của cô, "Như vậy thật vất vả, có muốn tìm một công việc khác thoải mái hơn không?"
Đại Lận cười cười, cảm thấy nhiều lời như vậy vô ích, mở cửa bước xuống xe. Chờ thêm một đoạn thời gian nữa đến Đằng thị, ngoài việc có thể bắt được Diệp Tố Tố giấu đầu lòi đuôi, còn có thể càng tới gần hắn hơn, tâm linh tương thông. Đến lúc đó, ai cũng không được phép mơ ước đến người đàn ông của cô!
Nhưng lần này làm cho cô cùng Duệ Triết bất ngờ không kịp đề phòng là, đang lúc bọn họ đi vào văn phòng tổng giám đốc của Đằng thị, thư kí lại nhỏ giọng báo cho bọn họ biết: "Lão Đằng tổng cùng Đằng lão gia đang mở cuộc họp khẩn cấp, bởi vì có cổ đông bán đi cổ phần của công ty, đối phương luôn luôn cướp phạm vi kinh doanh của Đằng thị, làm tất cả khách sạn của chúng ta không làm ăn được, việc kinh doanh xuống dốc không phanh."
"Có loại chuyện này sao?" Đôi mắt Đằng Duệ Triết híp lại, bị tin tức này làm cho khiếp sợ!
"Thiếu gia, nghe nói là từ một ông chủ tên William mới trở về từ Mỹ, anh ta tính khai thác thị trường trong nước......"
—-
"Đi ra ngoài đi." Nói đến đây, Đằng Duệ Triết cũng đã đoán ra đó là ai, bảo thư ký ra ngoài, dung nhan lạnh như băng ngược lại có vẻ trầm tĩnh hẳn. Hắn nghiêng người liếc mắt nhìn Đại Lận bên cạnh một cái, ngồi xuống ở ghế da màu đen, đem toàn bộ thân hình to lớn nhồi vào ghế da, hai tròng mắt kiêu căng lạnh như băng nhìn chằm chằm Đại Lận: "Xem ra, lúc này cậu ta lại là vì em mà đến, thề nhất định
phải đánh bại "Ông chú" này, không biết trời cao đất rộng!"
Đại Lận thì ngược lại cười trong suốt, đi về phía hắn, "Mấy năm trước anh để cậu ấy phạt quỳ trước cửa phòng giáo vụ, tự nhiên cậu ấy phải đòi lại món nợ này. Nhưng mà anh đừng dùng lại ánh mắt năm đó để nhìn cậu ấy, hiện tại cậu ấy không phải là Cổ Tuấn ngày xưa, mà là một người ngóc đầu trở lại trong thương giới, thế lực cùng năng lực không thể khinh thường được."
Đằng Duệ Triết thấy cô đứng bên phía này với hắn, cùng hắn đồng tâm, nâng mắt cong môi cười, "Lấy tính cách bốc đồng năm đó của cậu ta, anh chỉ biết hôm nay khó mà đối phó. Cậu ta không giống Mộ Dạ Triệt, sẽ vì em mà thoái ẩn, điều cậu ta muốn là, huỷ diệt toàn bộ Đằng thị, bắt em đi từ trong tay anh, a, tên nhóc này vẫn không biết trời cao đất dày như vậy!"
Hắn vỗ bàn tay to khí phách lên tay vịn của ghế da, thân hình khổng lồ nằm ngửa lên lưng ghế dựa, khuôn mặt tuấn mỹ có chút đăm chiêu, đôi mắt nhọn nhìn chằm chằm Đại Lận: "Đại Lận, kẻ địch của chúng ta xuất hiện, anh hi vọng trước khi chúng ta tiến vào giáo đường hôn nhân, đừng lại xuất hiện hiểu lầm, hơn nữa không hiểu và thông cảm cho nhau."
"Vậy phải xem Duệ Triết anh làm như thế nào đã." Lúc này Đại Lận không có trăm phần trăm thuận theo hắn, mà là, thật chờ mong nam nữ tình địch [Nhất là Diệp Tố Tố] cùng tụ tập tại Đằng thị, hắn sẽ làm thế nào! Hiện tại Cổ Tuấn toàn tâm toàn ý đối với cô, là một đối thủ mạnh mẽ, vừa lúc trước khi cô kết hôn, làm cho Duệ Triết có cảm giác nguy cơ, trân trọng mà bảo vệ hôn nhân của bọn họ.
—-
Đại Lận đi một vòng quanh Đằng thị, nhìn thấy Diệp Tố Tố bị điều chuyển qua bộ phận khác đang làm trợ lý cho một nữ ma đầu, thoáng nhìn có mối quan hệ với nữ ma đầu này tốt lắm.
Bởi vì nơi này là bộ phận thị trường, nhân viên nghiệp vụ cùng thư ký đặc biệt nhiều, tất cả đều là người lui tới, giờ phút này, thư ký tiếp đón ở quầy lễ tân đang bị nữ trưởng phòng chỉ trích, nữ trưởng phòng ra lệnh nữ thư ký bị thương phải tự mình đưa văn kiện đi vào văn phòng, không cho bất kì ai hỗ trợ!
Diệp Tố Tố mặc váy vét thì đang khuyên giải an ủi ở bên cạnh, để nữ trưởng phòng bớt giận, cô hỗ trợ đi lấy vào là xong. Kết quả nữ trưởng phòng trừng mắt liếc cô một cái, cảnh cáo cô đừng nhiều chuyện, nhất định thư ký phải đưa văn kiện vào văn phòng, ai cũng không được nhúng tay!
Một bên, Đại Lận nhìn xem thấy buồn bực, phát hiện nữ trưởng phòng đang cố ý trêu đùa thư ký, mục đích thực sự là phát tiết lửa giận trong lòng, làm cho người ngoài xem!
Cho nên cô nghĩ nghĩ cẩn thận, nhớ trước kia có người đề cập qua, người ở bộ phận thị trường cùng người ở bộ phận khách hàng của Đằng thị có chút liên quan, giữa trưởng phòng quản lý của hai bộ phận này có chút mâu thuẫn, vì thế thường trút giận lên đầu nhân viên, làm vậy để cho đối phương xem!
Làm bộ làm dáng thì không sao cả, nhưng toàn thân của thư ký trước mặt này đã là bị thương, vì sao nữ trưởng phòng lại muốn giằng co không buông, thiếu chút nữa ném đồ đạc lên khuôn mặt đang khóc đến sướt mướt của thư ký?
Diệp Tố Tố ở một bên thì trái lại, nữ trưởng phòng càng hung hăng, cô càng là thuận theo, mãi mãi lộ ra một khuôn mặt tươi cười đối với nữ trưởng phòng đang tức giận, nhẹ nhàng hoá giải mâu thuẫn!
Bởi vậy giờ phút này, nữ trưởng phòng hung hăng mắng thư ký một chút, sau khi ra lệnh đem văn kiện đến văn phòng của mình xong, rốt cuộc thải giày cao gót 10 tấc, ngẩng đầu lên, diễu võ giương oai, Diệp Tố Tố thì mặc một thân váy vét màu trắng, vội vàng mở cửa thang máy cho quản lý, nén giận đi theo ở phía sau.
Sau đó chờ họ rời đi, thế này Đại Lận mới đi tới từ phía xa, đưa cho thư ký đang khóc sướt mướt một cái khăn tay, "Vì sao nữ quản lý lại đối xử với cô như vậy?"
"Bởi vì...... gần đây chị Toto thất tình, phát hiện bạn trai Arno của mình ăn vụng ở bên ngoài, hơn nữa tiểu tam kia so ra còn xấu hơn cả chị ấy......" Nữ thư ký khóc thút thít trả lời, nhanh chóng lấy khăn tay chùi trên mặt, sau đó vươn cái chân bó bột thạch cao cho cô xem, "Chân của tôi vì đuổi thời gian đưa tài liệu cho chị Toto, mới ngã từ trên cầu thang xuống, sau đó đi bệnh viện bó bột thạch cao, rồi lập tức quay lại công ty đi làm...... gần đây tính tình của chị Toto vô cùng dữ dội, khiến ai cũng lo lắng......"
Arno? Đại Lận cảm giác cái tên này rất quen tai, thế này mới nhớ ra cái tên Arno bắt tay cùng Đoá Hoa Đoá bán đứng bí mật của Sang E, giá hoạ cho cô!
"Arno cũng là người của bộ phận thị trường?" Cô để nữ thư ký ngồi xuống, chậm rãi nói. Về việc đưa văn kiện, đợi cô ấy tự thân đưa lên cho nữ trưởng phòng đi.
"Đúng vậy, Arno là trưởng phòng quản lý bộ phận thị trường, quen nhau với chị Toto đã 2 năm. Nhưng gần đây, Toto thường xuyên chơi gái ở bên ngoài, bị chị Toto phát hiện......" Nữ thư ký cẩn thận cầm khăn tay tố khổ, hai mắt rưng rưng, thỉnh thoảng nhìn về bốn phía, "Giờ tôi phải đưa văn kiện cho chị Toto gấp, nếu không chị ấy lại tìm tôi nổi bão......"
Nói xong, nhanh chóng đứng dậy liền chạy về phía thang máy, sợ đến mức chân bị thương cũng không dám dưỡng, thế nhưng lại tính chống nạng đi đưa văn kiện. Đại Lận vội vàng nhẹ nhàng ấn cô ấy ngồi lại trên ghế, để cô ấy đừng gấp, cô đưa lên giúp cô ấy, cũng lại hỏi: "Nếu Arno cùng Toto là mối quan hệ người yêu của nhau, như vậy toàn bộ thị trường tiêu thụ của Đằng thị, khách hàng, công việc, đều giao cho hai vợ chồng bọn họ quản lý? Hình như công ty có ra văn bản quy định rõ ràng, cùng bộ phận, nhất là giữa các trưởng phòng quản lý, không được nói chuyện yêu đương?!"
Thế này nữ thư ký mới phát hiện mình lỡ miệng, vội vàng xua tay, hoảng sợ lại rơi nước mắt, "Vừa rồi tôi không có nói bọn họ yêu nhau, cô nghe lầm rồi, tôi nói là gần đây cảm xúc của chị Toto không tốt......"
Đại Lận biết nữ thư ký này bình thường bị quản lý bắt nạt, nói gì cũng không dám nói, cho nên cô cũng không có ép, lấy văn kiện trước mặt, tự mình đi đưa văn kiện.
Vào thang máy lên lầu, nhìn thấy Diệp Tố Tố đang giúp Toto sửa sang lại tài liệu, Toto thì đứng bên cửa sổ nghe điện thoại, một ngọn lửa giận bốc lên, thiếu chút nữa ném bay cái điện thoại xuống đất.
Đại Lận nghe được Toto mắng to đại khái -- "Sau này anh đừng tìm tới tôi nữa, cứ việc tìm con mụ xấu xí kia đi! Đừng tưởng tôi không biết nó là ai, lần trước bà đây đã nhìn thấy anh cải trang bộ dạng khó bị phát hiện lái về phía Sang E!"
Câu nói tiếp theo, sau khi bóng dang của cô xuất hiện ở cửa, rồi đột nhiên im bặt lại, Toto cầm điện thoại di động trong tay hung hăng ném tới trên bàn, quay đầu hỏi Diệp Tố Tố: "Cô gái này là ai? Không phải tôi đã nói để tên đầu gỗ canh cửa kia đưa lên cho tôi sao?!"
Hôm nay Toto không có mang kính áp tròng, cho nên đôi mắt trang điểm đậm của cô ta, căn bản không thấy rõ Tô Đại Lận trước mặt là vợ tương lai của ông chủ mình! Cô ta chỉ biết là, người đàn ông Arno của cô ta thế mà lại bị một người phụ nữ xấu xí quyến rũ câu đi, hơn nữa còn cùng cô ta kiếm tiền nhờ việc đào trộm bí mật của công ty, đôi gian phu dâm phụ đã sớm đi thuê phòng ở khách sạn!
Đương nhiên, tình trạng vài năm nay của Đằng thị chồng chất, Đằng đại bá, hai vị thiếu gia Đằng gia lần lượt rời khỏi Đằng thị, Đằng thị chưa từng gượng dậy nổi sau thời kỳ huy hoàng đó, kinh doanh xuống dốc không phanh, mấy năm qua, đều từ một tay Đằng nhị bá tuổi già sức yếu chống đỡ, lung lay sắp đổ. Bởi vậy trưởng các bộ phận bọn họ như cá gặp nước, muốn chỉnh thế nào liền chỉnh thế đó, muốn kiếm tiền thế nào liền kiếm tiền thế đó, sớm đã bán ra không biết bao nhiêu bí mật của công ty! Chuyện đánh cắp bí mật của công ty không phải là chuyện gì kỳ lạ!
Nhưng không nghĩ tới, lần này thế mà Arno lại bắt tay cùng một ả xấu xí, làm cho Toto cô chẳng hay biết gì!
"Tôi đang hỏi cô, cô ta là ai? Vì sao không nói lời nào?" Thấy Diệp Tố Tố nhìn chằm chằm cô gái ngoài cửa không nói lời nào, Toto cầm di động trên bàn ném về phía Diệp Tố Tố, vẻ mặt hung ác cùng kiêu ngạo, "Cô câm điếc à? Cô bị chuyển từ văn phòng tổng giám đốc đến đây như thế nào, bà đây khinh thường loại phế vật bị ném bỏ đi như cô!"
Diệp Tố Tố vội vàng né tráng điện thoại di động bị ném tới, giọng nói khàn khàn từ cổ họng phát ra trả lời, "Chị Toto, cô ấy là Tô Đại Lận, có thể là giúp thư ký ở quầy tiếp đón đưa tài liệu lên đây."
"Chân Amy bị thương, tôi giúp cô ấy đưa tài liệu lên đây." Đại Lận đi vào cửa, nhìn thoáng qua văn phòng, trực tiếp đặt tài liệu lên bàn Toto, nâng mắt cười nhẹ nhàng, phát hiện Toto cùng Đoá Hoa Đoá hiểu được việc liều mạng, sau này hai người phụ nữ này đấu với nhau tuyệt đối sẽ náo nhiệt, cười nói: "Tôi là Lucy ở bộ phận thiết kế của Sang E, làm việc dưới sự quản lý của Đoá Hoa Đoá, lần này đến Đằng thị, vừa vặn nhìn thấy chân của Amy bị thương, thuận tiện giúp cô ấy đưa lên."
"Tô Đại Lận?" Toto nhíu mày, có chút quen thuộc đối với cái tên này, A một tiếng, quay đầu nói với Diệp Tố Tố: "Trợ lý Diệp, tôi nghe nói cô chính là vì bị cô ấy bắt gặp cô cùng Đằng thiếu ở cùng một chỗ, mới chuyển đến bộ phận của tôi? Hơn nữa, tôi chỉ biết nhị thiếu gia Đằng thị Đằng Duệ Triết từng ly hôn, chưa thấy anh ta đính hôn lại, báo chí truyền thông cũng không có đưa tin về hiện trường đính hôn, làm sao lại có một thiếu nãi nãi tương lai của Đằng gia?"
"Quả thật Đằng thiếu gia không có đính hôn." Diệp Tố Tố dịu dàng trả lời, cũng ngồi xổm xuống lấy điện thoại lên, như không có chuyện gì mà đặt lên bàn của Toto, liếc mắt nhìn Đại Lận ở bên này một cái, "Chị Toto, tôi bị chuyển đến bộ phận này, là vì tôi không có thích hợp làm việc ở văn phòng tổng giám đốc, càng thích hợp làm việc dưới sự quản lý của chị hơn, chị là tấm gương để tôi học tập, tôi cần từng bước tiến bộ hơn."
"Vậy cũng phải." Toto không chút khách sáo mà gật gật đầu, khinh miệt quét mắt liếc nhìn cô một cái, hơn nữa xem Đại Lận ở trước mặt không đáng lo, "Trợ lý Diệp, ai mà không biết cô dựa vào mối quan hệ với Đằng lão gia mà vào đây, mặt không đỏ tim không run mà nhảy vào văn phòng tổng giám đốc?! Hiện tại cô bị đánh cho lộ nguyên hình, từng bước một hướng lên trên cũng là đương nhiên! Dừng chân dưới tay tôi cũng xứng đáng! Giờ cô đi làm cho tiểu tiện nhân Amy kia tự mình đưa tài liệu cho tôi, ai cũng không được giúp, nếu giúp kéo lên đây cho tôi!"
Cô ta hung hăng trực tiếp ném tập tài liệu Đại Lận đưa tới lên mặt Diệp Tố Tố, ra lệnh cưỡng chế đi làm ngay lập tức, sau đó dùng ánh mắt khinh miệt như trước mà nhìn Đại Lận: "Cô có thể cút! Món nợ cô giúp Amy đưa tài liệu, tôi sẽ tính sổ với Amy!"
Đại Lận thấy người phụ nữ này dùng đến từ "Cút", trình độ kiêu ngạo ở Đằng thị đã đạt độ "Bừa bãi" rất cao, liền cười nói uyển chuyển: "Hôm nay ngoài việc tôi thuận tiện giúp Amy đưa tài liệu ra, còn có chuyện quan trọng hơn muốn tìm chị Toto. Gần đây chuyện kẻ phản bội ở Sang E, hẳn là chị Toto có nghe nói? Chuyện này, hình như có liên quan đến Arno."
Quả nhiên, Toto nghe đến cái tên liền nổi giận, mày liễu cao gầy nhìn chằm chằm Đại Lận đang ngạo mạn đi lại đây, cũng là thuận tay đóng cửa phòng lại, hỏi: "Arno nào?"
"Arno giúp Đoá Hoa Đoá ăn cắp hồ sơ thiết kế quy hoạch của Sang E." Đại Lận nhẹ nhàng cười, quay đầu nhìn người phụ nữ nguy hiểm ở bên cạnh này, "Từ mấy ngày trước, hai người đã bắt tay ăn cắp những thiết kế quy hoạch các công trình quan trọng của tập đoàn Sang E, hẹn gặp riêng nhau để chia lợi nhuận."
Cô cẩn thận quan sát biểu tình rất nhỏ trên mặt Toto, quả nhiên phát hiện người phụ nữ này đang biến sắc, ánh mắt không ngừng loé ra, nghiến răng, bởi vì chính Toto đã ăn cắp những bí mật bên trong Đằng thị đem bán ra ngoài, cùng cá mè một lứa với hai người kia. Nhưng Arno cùng Đoá Hoa Đoá lại lén gặp mặt, kia mới thật là sự sỉ nhục của Toto!
"Tôi còn biết, Đoá Hoa Đoá từng bí mật gặp mặt cùng Arno, cầm lấy khoản tiền lời này." Đại Lận cười lạnh, quyết định kíƈɦ ŧɦíƈɦ nữ ma đầu này một cái, "Nếu tôi đoán không lầm, lần trước Arno bị Đoá Hoa Đoá cho leo cây, lần này có thể chưa từ bỏ ý định mà canh giữ ở cửa Sang E, chờ Đoá Hoa Đoá tan làm, a."
"Ả tiện nhân Đoá Hoa Đoá này!" Toto nhíu mày lại, tức giận mắng một tiếng, cũng là xoay người hướng về ghế da màu đen mà ngồi xuống, không nhanh không chậm rút ra một điếu thuốc, thành thạo kẹp giữa hai tay mà phun một vòng khói thuốc, vắt chéo chân lại nheo mắt hút mấy hơi, sau đó đột nhiên hung hăng ném hộp thuốc lá xuống đất, xoay qua: "Gần đây tôi theo dõi Arno, sớm đã đoán ra ả tiện nhân ở Sang E này câu dẫn anh ta đi! Thanh danh của ả tiện nhân này ở Sang E tôi đã sớm nghe qua, một kẻ dâm loàn, đi khắp nơi ngủ với đàn ông!"
Cô ta gạt tàn thuốc, ngẩng đầu nhìn Tô Đại Lận ở trước mặt, "Nhưng mà, chuyện này có liên quan gì đến Tô Đại Lận cô?"
Đại Lận cười lắc đầu: "Đương nhiên là có liên quan, bởi vì tôi là kẻ chết thay của bọn họ, bị vu oan hãm hại, hơn nữa, Đoá Hoa Đoá vẫn lén giữ liên hệ với Arno, tính bán tất cả sản phẩm của Sang E, sau đó cao chạy xa bay, tôi không muốn lại làm kẻ chết thay của bọn họ, để người khác chịu tiếng xấu thay bọn họ."
"Đoá Hoa Đoá là cấp trên của cô?" Toto dập mạnh mẩu thuốc lá, đứng lên, "Vậy có phải gần đây ả tiện nhân này lại buôn bán có một khoản tiền?" Một cái bồn cầu công cộng dơ bẩn, nếu cô không để tiện nhân này thanh bại danh liệt, coi như mấy năm nay cô mang danh chị Toto là hư không!
Đại Lận thấy Toto biết rõ sự tình trong lòng, cô cũng không nói gì thêm nữa, chỉ nói: "Sau này, có lẽ tôi sẽ đến Đằng thị đi làm, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."
Nhẹ nhàng xoay người rồi đi ra ngoài, gặp thoáng qua Amy và Diệp Tố Tố, rời khỏi bộ phận thị trường.
Trên đời này luôn có vỏ quýt dày có móng tay nhọn, nếu Sang E đã có Đoá Hoa Đoá canh giữ bầu trời, không ai lại có thể thay đổi, vậy để người khác đi giải quyết cô ta.
Buổi chiều, người một nhà của Đằng gia họp ở phòng họp, Đại Lận được đưa về Sang E đi làm, nhìn thấy Đoá Hoa Đoá kiếm được khoản lợi nhuận nhờ việc sao chép ngồi ở văn phòng, đôi môi tô son đỏ đang nhếch lên.
"Cô dùng điện thoại lan truyền cho mọi người nghe được cuộc nói chuyện giữa tôi và Tiếu tổng thì lại như thế nào!" Đoá Hoa Đoá đi qua trước mặt cô, cúi người xuống, cảnh cáo nhìn chằm chằm cô, "Loại chuyện sao chép này, ở Sang E đã sớm là một bí mật công khai, nếu mọi người có thể nghỉ việc, đã nghỉ việc từ sớm! Sở dĩ không rời đi, là vì họ lưu luyến phần công việc này! Bởi vì, Tiếu tổng ngoài việc đối xử với cô như thế, còn với những người khác đều tốt lắm. Chỉ cần dùng tiền, còn sợ không thoả thuận được lòng người? Bởi vậy cô tỉnh lại đi, xem tôi chỉnh chết cô như thế nào!"
Cô ta chụp lấy ngòi bút trong tay Đại Lận, xem nó là Đại Lận, hung hăng bẻ đôi! Răng rắc! Sau đó cong môi đắc ý, trực tiếp ném bút gãy lên mặt Đại Lận, "Không biết xấu hổ!" Mắng chửi vũ nhục xong, vênh váo tự đắc rời đi nghênh ngang, xoay lưng đánh mông đi ra khỏi văn phòng.
Mọi người thấy cô ta xấu xí như vậy, đều hít một ngụm khí lạnh, ngừng công việc trong tay chán ghét nhìn thân ảnh cà chua đang dần dần đi xa kia, giống như nhìn thấy người phụ nữ này đã muốn cách tử thần không xa.
Đoá Hoa Đoá đi xuống lầu, gọi cho William vô số lần, không có một lần nào được nhận nghe. Cuối cùng cô ta hổn hển di chuyển vòng vo trước toà nhà Sang E, quyết định tự mình đi đến công ty của anh ta. Vì sao cô ta còn chưa từ bỏ ý định? Bởi vì đến nay cô ta còn chưa hiểu được, vì sao William khiêu khích cô ta trên mạng, thích cô ta, gặp mặt lại ném cô ta ra khỏi nhà hàng?!
Nhưng cô ta lại gặp Tiếu Kỳ ở cửa, Tiếu Kỳ ở trên xe hô cô ta một tiếng "Đấu Đấu", ý bảo cô ta đi đến nhà riêng của ông ta.
Cô ta có chút mâu thuẫn, cảm thấy tuy rằng Tiếu Kỳ có chút lớn tuổi, nhưng làʍ ŧìиɦ nhân của ông ta cũng không sai, có thể giúp ông ta quản lý Sang E. Nhưng trong lòng cô ta lại muốn William, cho rằng gia thế của William ở Mỹ, so với Tiếu Kỳ không biết lớn đến thế nào, hơn nữa William tuấn mỹ phong lưu, cô ta gả cho anh, nhất định là một thiếu nãi nãi sống an nhàn suиɠ sướиɠ!
Bởi vậy cuối cùng cô ta gộp chung lại, quyết định đều thu phục tất cả đàn ông, mỗi người đều chơi một lần, "Được rồi, đến nhà của anh, nhưng anh nhớ chuẩn bị tốt đồ tránh thai." Cô ta chớp mắt ái muội về phía Tiếu Kỳ, ngồi lên xe người đàn ông trung niên này.
Nhưng ở nửa đường, cô ta lại gặp Arno, Arno trực tiếp lái xe chắn ngang trước mặt bọn họ, bị cô ta cho leo cây nổi giận lôi đình, "Ả đàn bà tiện nhân, không phải cô nói một khi sự đã thành, liền ra ngoài ăn cơm với tôi sao?! Giờ cô cùng ông già này là chuyện gì xảy ra?!"
Đoá Hoa Đoá sợ hãi sự việc bị tố giác, vội vàng nhảy xuống xe, kéo Arno qua một bên, "Đây là ông chủ của tôi, đừng có ở trước mặt ông ta mà làm lộ chuyện tôi bán đứng bí mật của công ty, nếu không chúng ta xong đời rồi!"
"Vậy hiện tại cô đi theo tôi!" Arno hung hăng túm lấy tay cô ta, thô lỗ nhét cô ta vào xe, Đoá Hoa Đoá cũng không dám giãy dụa, chột dạ cười nói với Tiếu Kỳ: "Tiếu......Tiếu tổng, chúng ta đổi ngày hẹn, đây là anh của tôi, tìm tôi có chút việc."
Tiếu Kỳ trừng mắt, không rõ vì sao liền chạy như bay như vậy!
Vì thế Đoá Hoa Đoá bị tình nhân của mình kéo vào trong xe mang đi, sau đó đến căn hộ của Arno. Arno mở cửa ra liền đem người đàn bà thối tha còn đang động dục vào trong lòng mà ôm, quả nhiên là ma tâm bị ngứa, muốn đem người phụ nữ tanh tao này làm ấm giường, nhưng mà ngay tại phía sau --
Toto ngồi hút xì gà trên sô pha đang híp mắt lại, phun một vòng khói thuốc, nâng tay lên, ý bảo anh em hắc đạo mà cô ta lui tới trói tiện nhân Đoá Hoa Đoá này lại, cô để cho tiện nhân Đoá Hoa Đoá này nếm thử cảm giác bị ngàn người cưỡi!
Arno đáng thương kia thì khẩn trương, ngàn vạn lần không thể tưởng tượng được Toto ngồi ở chỗ này, lúc này đang cầm lấy dây lưng chạy qua chỗ Toto, uỷ khuất mà cáo trạng: "Toto, em đừng hiểu lầm, là ả tiện nhân Đoá Hoa Đoá này quyến rũ anh, nhất định phải tới căn hộ của anh......"
Toto cười lạnh không lên tiếng, chính là để anh em trói Đoá Hoa Đoá đang biến sắc, lập tức lôi lên xe!
Đoá Hoa Đoá sợ tới mức hồn xiêu phách lạc, vì tự bảo vệ mình, đột nhiên giữ lấy cánh tay của Arno, khóc lóc than thở: "Arno, trong bụng tôi có đứa con của anh, anh không thể để cô ta bắt tôi đi, tôi sẽ mất mạng, những người này của cô ta là xã hội đen, gϊếŧ người phóng hoả không tội ác nào không dám làm, bạn trai trước kia của tôi cũng chính là như vậy......"
Arno lại một cước đá văng cô ta ra, chính mình lại đi về phía bên này của Toto, "Toto, cho dù cô ta có mang thai đứa con của anh, anh cũng không muốn, anh chỉ yêu một mình Toto......"
"Mang đi!" Toto giật giật hai ngón tay của mình, vẻ mặt tức giận, cũng không quay đầu lại mà bước ra khỏi căn hộ dơ bẩn này.
Tiện nhân Đoá Hoa Đoá này quyến rũ câu dẫn với quá nhiều đàn ông, cô sẽ khiến cho bao nhiêu anh em trên đường cưỡi trên người cô ta, vừa khéo, anh em phố đèn đỏ bên kia đang cần phụ nữ, Toto cô sẽ để bọn họ cùng nhau nếm thử hương vị của Đoá Hoa Đoá, sau đó truyền hình trực tiếp lên mạng, để toàn thế giới nhìn thấy dáng vẻ tiện nhân của cô ta!
—-
Buổi tối, Đại Lận tắm rửa xong dùng máy tính ở thư phòng, đột nhiên trên mạng xuất hiện một tin tức với video tên là "Cuộc sống kỹ nữ của tiểu thư Cao gia danh giá", bởi vì không có người kiểm duyệt kiểm tra, video được lan truyền điên cuồng, đã muốn đứng đầu danh mục tin nóng.
Đại Lận mở tin ra nhìn, phát hiện nữ nhân vật chính trong video không phải là Cao Vãn Tình, mà là chị họ Đoá Hoa Đoá của Cao gia.
Sự việc phát sinh ở một quán bar, Đoá Hoa Đoá có vẻ đã cắn xong thuốc lắc, không ngừng vặn vẹo cơ thể lắc lư điên cuồng giữa sàn nhảy, sau đó bắt đầu tự cởϊ qυầи áo, đem mình phơi bày loã lồ. Sau đó màn hình chuyển, Đoá Hoa Đoá trần như nhộng bị túm đến một bộ bàn ghế, nằm lên trên sô pha, bị hai tên xăm trổ rồng phượng với cái đầu bóng loáng ngược đãi trên người.
Bản thân Đoá Hoa Đoá lại kêu to suиɠ sướиɠ, một cánh tay đang múa vui vẻ, vô cùng hưng phấn ngẩng đầu.
Sau đó màn hình lại chuyển đến buồng vệ sinh ở quán bar, toilet nam, Đoá Hoa Đoá trần như nhộng nằm trên bệ đá rửa tay, trên người phủ kín chất lỏng loé sáng, không biết bị bao nhiêu người đàn ông trong buồng vệ sinh thuận tiện "Thu thập" bao nhiêu thứ [Cũng chính là, chỉ cần có phụ nữ đi lạc vào buồng vệ sinh nam ở quán bar, cắn thuốc đến thần trí không rõ, đều bị xâm hại], chỉ sợ ngay cả chính cô ta còn không đếm được.
Đại Lận vốn tắt đi đoạn video này, nhìn xem buồn nôn, nhưng không thể tưởng tượng được
video đứng top hai thế nhưng lại là Đoá Hoa Đoá, lần này bọn họ thay đổi địa điểm, là một phòng khách của biệt thự, Đoá Hoa Đoá cùng hai cô gái khác bị che mặt đang nhảy thoát y, không ngừng lắc đầu, hưng phấn đến cực điểm.
Nhưng đoạn clip lại đặc tả quá trình nhảy thoát y, tựa như là tập trung vào Đoá Hoa Đoá, ba điểm nóng lộ ra hoàn toàn, mông trần nhảy nhót trên thảm, trên mặt lại muốn dục tiên dục tử!
Lúc này Đại Lận nhìn xem hoàn toàn bị buồn nôn, vội vàng đóng lại tất cả khung cửa sổ mạng, gọi gấp điện thoại cho Cổ Ngạo: "Video tung lên mạng giải quyết như thế nào? Điều này, khả năng là đã vi phạm pháp luật."
"Anh đã thấy rồi, hai clip này đã bị lan truyền điên cuồng trên mạng, người xem vô số lần, xem ra là trả thù ác ý." Cổ Ngạo trầm giọng nói, "Hình xăm rồng phượng, cũng chính là ân oán hắc đạo, xem ra Hoa tiểu thư là chọc người trên đường. Nhưng cho đến hiện tại, Hoa gia không có báo cảnh sát rằng Đoá Hoa Đoá mất tích."
"Lấy tính cách của Đoá Hoa Đoá, có khả năng không hợp với người nhà, không thường xuyên liên lạc." Đại Lận tự mình phỏng đoán, thân mình nằm dựa vào lưng ghế, lẳng lặng nhìn trăng treo ngoài cửa sổ, "Em không nghĩ đối phương sẽ ra tay ác độc như vậy, xem ra chị ta trêu chọc đàn ông không có ít."
"Chuyện này, chỉ cần Đoá Hoa Đoá tự mình báo án, cảnh sát sẽ truy cứu. Nhưng nghe nói hình tượng Đoá Hoa Đoá này ở công ty của em cũng không được tốt cho lắm, chỉ sợ rút dây động rừng, những chuyện trước kia cô ta làm cũng sẽ bị lôi ra."
Đại Lận đứng lên, đi qua lại ở trước cửa sổ hai bước, "Hiện tại mau chóng xoá bỏ hai đoạn clip kia đi, nhìn thật khiến người ta buồn nôn."
"Cảnh sát đã xử lý, đang lo liệu cùng những tên xã hội đen này. Đại Lận, nhân tiện nói cho em một chuyện, chuyện về Cổ Tuấn anh đã nghe nói, anh đang xin ông ngoại ở Mỹ, đừng để tên nhóc này đầu tư trong nước, kéo nó về lại Mỹ."
"Được, cám ơn anh." Đại Lận cúp máy, xoay người, nhìn thấy Đằng Duệ Triết tắm rửa xong đang đứng phía sau cô, có thể nắm đại khái tình hình. Hắn đi đến trước máy tính, mở lại trang mạng vừa rồi, đôi mắt nhọn thản nhiên liếc mắt nhìn tiêu đề một cái, nặng nề lên tiếng: "Xem ra, kẻ thù Đoá Hoa Đoá của em đã có người đối phó giúp em! Nhưng mà thủ đoạn của người này so với em thật lợi hại, hoàn toàn không có nhân tính!"
Thân thể cao lớn của hắn ngồi vào ghế, sau đó vươn dài cánh tay, kéo Đại Lận đang mặc áo ngủ ngồi lên trên đùi của hắn, ngón tay dài luồn vào mái tóc của cô, "Người của Cao gia đã báo cảnh sát, bởi vì có người đưa đoạn clip này đến Cao gia, yêu cầu Cao gia đưa ra năm trăm vạn để tiêu huỷ. Nếu không, đoạn clip này cứ cách một khoảng thời gian sẽ bị lan truyền trên mạng, làm cho tất cả mọi người nhớ rõ Đoá Hoa Đoá múa thoát y."
Đại Lận mím môi, cũng là nghĩ một vấn đề khác, nói: "Việc này không có vấn đề gì liên quan đến em, đây là chuyện giữa bọn họ. Em nghĩ, ngày mai chính miệng Arno nói ra âm mưu của Đoá Hoa Đoá, để em khôi phục sự trong sạch ở Sang E, sau đó em sẽ mang Liễu Khiết và Lưu Tư trở lại Đằng thị đi làm, cùng giao chiến với Diệp Tố Tố. Nhưng mà em nghi ngờ, chuyện clip lần này có liên quan đến Toto, gần đây người phụ nữ này ở Đằng thị thật kiêu ngạo."
"Xem ra lần này em là một mũi tên trúng hai con chim." Đằng Duệ Triết buông mái tóc dài của cô ra, nhẹ nhàng ôm lấy cô, đi ra khỏi thư phòng, đến phòng ngủ lớn, "Để Toto loại bỏ Đoá Hoa Đoá cũng không sai, hai người này đều kiêu ngạo khác thường, bị huỷ hoại là chuyện sớm hay muộn! Chính cái gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Toto có thể huỷ diệt Đoá Hoa Đoá, tương tự cũng sẽ bị cảnh sát truy cứu vì chuyện clip lần này, làm cho hai bọn họ chó cắn chó. Nhưng em có nghĩ tới hay không, Toto rơi xuống, Diệp Tố Tố sẽ leo lên?"
Đại Lận đang bị hắn chọt chọt cái mũi, nghe vậy nghiêng người trên chiếc giường lớn, ngón tay để lên trán, nằm nghiêng, "Rõ ràng chúng ta đều biết Diệp Tố Tố không có ý tốt, lại không có lý do để đuổi cô ấy, vậy không cần để ý đến cô ấy. Nếu cô ấy có bản lĩnh leo lên trên, chúng ta sẽ khiến cho cô ấy nhận ra sự hạnh phúc của em cùng anh."
"A ~" Thân hình cường tráng của Đằng Duệ Triết đè lên người cô, lấy tấm chăn trùm lên, ôm cô quay cuồng một cái, cùng cô làm chuyện vợ chồng trong chăn, "Hiện giờ chúng ta bắt đầu một buổi tối tuyệt vời."
Nếu không phải có con cùng Tô Tiểu Nhạn, lúc nào cũng đi lại trong biệt thự, có lẽ, vợ chồng bọn họ có thể ở cửa thư phòng mà trải nghiệm một đêm kíƈɦ ŧìиɦ, ngẫu nhiên có thể đánh dã chiến ở trong sân, "Đi cầu thang" ở trong phòng khách, nhất định sẽ kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn......
Phòng của hai con ở cửa đối diện, Tô Tiểu Nhạn cùng ngủ với hai đứa nhỏ, kể chuyện cổ tích cho chúng nghe, hai đứa nhỏ mở to đôi mắt sáng long lanh, thân hình nhỏ bé nghịch ngợm quay cuồng, hỏi cô: "Dì Tiểu Nhạn, vì sao vừa rồi baba ôm mẹ đi về phòng ngủ? Mẹ không biết đi đường sao? Mỗi lần đều ôm một cái, không sợ xấu hổ ~"
Khuôn mặt Tô Tiểu Nhạn ửng đỏ, tỏ vẻ im lặng với vấn đề này. Vừa rồi bọn họ ra ngoài đi toilet, lại không cẩn thận bắt gặp anh thị trưởng đang ân ái cùng chị dâu.
Sau đó một đoạn thời gian hai đứa nhỏ lại hỏi: "Dì Tiểu Nhạn, tụi con được sinh ra như thế nào? Vì sao baba cùng mẹ ở chung một chỗ, sẽ sinh ra con?"
Tô Tiểu Nhạn trực tiếp nằm lại trên giường, dùng sách vở đặt lên mặt giả vờ ngủ, không thể ứng đối với hai tiểu bảo bảo. Ai biết hai tiểu tử này đi ra như thế nào, nghe nói năm đó mẹ hai đứa còn nhỏ tuổi, còn chưa tốt nghiệp đại học, không chịu có con, baba của hai đứa thì nhất định phải có, mỗi ngày mỗi đêm đều cố gắng gieo mầm, cứ như vậy làm cô ấy mang thai, hai đứa cứ như vậy mà được sinh ra...... Thật ra, cô cũng không biết chuyện nam nữ là xảy ra việc gì.
—-
Danh Sách Chương: