Chương 25: 12 Giờ Sinh Tử. (1)
Tống Vĩ Khang đang xem rồi đặt ra câu hỏi cho đội đặc công.
- Có khó giải quyết không?
Cảnh sát trưởng của Bộ phận đặc công cơ động, Lý Thạch Doãn cũng không thể trả lời được câu hỏi này.
Chẳng có gì sai khi nói rằng họ sẽ bị cách chức hết nếu không giải cứu được Phó Cục trưởng.
- Dù sao thì chúng ta cần giải cứu Phó Cục trưởng càng sớm càng tốt.
Sau đó Lý Thạch Doãn đã hỏi Tống Vĩ Khang.
- Ngươi nói ngay cả nhận dạng vân tay và mắt cũng không thu kết quả?
- Phải. Bọn ta đã cố gắng thử xét nghiệm máu, nhưng sau đó mọi chuyện trở nên …
Không cần tiếp tục nói nữa.
Những gì diễn ra sau đó đã được thể hiện rõ trên đoạn ghi hình.
- Hừ. Chuyện này thật kỳ lạ.
- Ngươi cũng nghĩ vậy sao?
- Không thể tránh chuyện kiểm tra ID. Liệu thể hắn có chút liên quan nào đến ‘họ’.
Tống Vĩ Khang cũng gật đầu đồng ý.
Từ trên trời rơi xuống rồi tình nguyện vào Cục An Ninh Công Cộng, có quá nhiều câu hỏi được đặt ra mà không có lời giải đáp.
Lý Thạch Doãn đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
- Phù, không thể làm gì khác được. Chúng ta không có nhiều thời gian, vì vậy hãy nhanh lên.
- Chúng ta không có nhiều thời gian?
- Chúng ta cần giải quyết hắn trong vòng 24 giờ.
- Tức là sao?
Lý Thạch Doãn chỉ vào Thiên Như Vân trên màn hình và nói.
- Chẳng phải hắn đã nói đừng làm phiền mình cho đến khi hắn rời đi sao?
- Đúng. Thằng khốn láo xược.
Nghiến răng.
Tống Vĩ Khang nghiến răng khi nghĩ đến Thiên Như Vân.
- Nếu hắn đạt đến cảnh giới Tuyệt Đỉnh Tông Sư thì việc hắn muốn rời đi là chuyện mà không ai có thể can ngăn lại được. Nhưng hắn lại chấp nhận phối hợp với đội cảnh sát cơ động để rồi bị áp giải vào Cục An Ninh thì có khả năng là hắn đang đợi chờ một lối thoát hợp pháp.
- Lối thoát hợp pháp sao?
- Nếu hắn có liên quan đến một tổ chức nào đó thì họ sẽ tìm cách đưa hắn ra ngoài trong vòng 24 giờ, trước khi cuộc điều tra chính thức được tiến hành và bị đưa ra xét xử.
- Ah!
Tống Vĩ Khang đã sốc bởi lập luận xác đáng đó.
Anh ta quá quan tâm đến sự an toàn của Phó Cục trưởng đến nỗi không thể phân tích mọi chuyện.
Quả nhiên, cái chức vụ cảnh sát trưởng của Lý Thạch Doãn không phải là để trưng trong Cục An Ninh.
Mặt Tống Vĩ Khang trở nên rạng rỡ như thể đã tìm ra cách.
Sau đó Lý Thạch Doãn hỏi.
- Vậy thì, chúng ta giết chết hắn có ổn không?
- Gì cơ?
Tống Vĩ Khang vừa được trấn an thì thấy bối rối thêm trước câu hỏi ấy.
Tống Vĩ Khang được lệnh bắt và điều tra người từ trên trời rơi xuống.
Và nhiệm vụ của anh ta đã xong khi Thiên Như Vân được đưa đến đây.
- Chúng ta không thể chế ngự được hắn sao?
- … Cường giả Tuyệt Đỉnh Tông Sư không phải muốn chế ngự là chế ngự. Bởi nếu chúng ta muốn chế ngự hắn thì có khả năng chúng ta sẽ phải hy sinh một nửa đơn vị.
Khi đó, tất cả thành viên trong Đội đặc công cơ động đều gật đầu.
Tống Vĩ Khang không biết gì về sức mạnh của võ sư trong võ lâm nên không thể nhận thức được tình hình đã trở nên nghiêm trọng đến mức này.
- Đúng vậy. Ngay cả khi chúng ta trấn áp được hắn thì hắn cũng sẽ tìm cách để gây rắc rối cho chúng ta. Mà nếu làm vậy thì chúng ta sẽ mất đi cơ hội giết chết một kẻ nguy hiểm.
- Nhưng dù có lựa chọn cách nào đi chăng nữa thì chúng ta cũng cần phải đặt sự an nguy của Phó Cục Trưởng lên hàng đầu.
An nguy của Phó Cục Trưởng quan trọng hơn mạng sống của họ.
Tống Vĩ Khang hỏi rồi đưa ra quyết định.
- Vậy nên, chúng ta sẽ giết hắn.
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]