Lý Minh thuộc Bộ Phận Trấn Áp Tội Phạm Bạo Động đã đưa ra lời đề nghị với Thiên Như Vân.
Anh ta tin rằng Thiên Như Vân sẽ chấp nhận đề nghị ấy.
Bởi các tay bắn tỉa đều đã chĩa súng về từng bộ phận trọng yếu trên người Thiên Như Vân và chỉ cần Thiên Như Vân có bất kỳ hành động nào, dù chỉ là nhỏ nhất thì bọn họ sẽ nổ súng.
Vì thế mà Lý Minh tin rằng Thiên Như Vân sẽ không thể làm gì được ngoài việc nhún nhường.
- Tốt hơn là ngươi buông tay ra.
- Chà! Ta thấy ngươi như vậy mà còn cười được.
- Gì cơ?
Suỵt!
- Hừ!
Mặt Lý Minh tái đi ngay lập tức.
Anh ta nghĩ rằng người thanh niên này không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp thuận yêu cầu khi đã bị vây hãm giữa đơn vị cảnh sát cơ động và các tay bắn tỉa.
Và sau đó, Thiên Như Vân kè lưỡi đao mỏng màu trắng vào cổ Lý Minh.
- C - Cái gì thế này ... ngươi thực sự muốn chết sao?
Lý Minh lắp bắp nói.
Tuy nhiên, Thiên Như Vân nhìn xung quanh và tỏ vẻ không quan tâm.
‘Ha! Hắn không biết mạng sống mình đang bị đe dọa sao?’
Đội trưởng Ngụy Dương nghĩ.
Các tay bắn tỉa đều nhắm vào các điểm trọng yếu trên người Thiên Như Vân, và chỉ cần một phát bắn thôi cũng đủ để giết chết hắn nhưng tại sao người này vẫn kề đao lên cổ Lý Minh?
‘Hắn ta thực sự tự tin vào sức mạnh của chính mình?’
Thông thường, vẫn có một số tội phạm thường không sợ trước các mối đe dọa.
Nếu đúng vậy thì họ cần một kế hoạch rõ ràng.
Và người đội trưởng Ngụy Dương nhiều kinh nghiệm đã mở lời.
- Đe dọa cảnh sát ư. Ngươi đang tự đặt mình vào đường cùng đấy.
Có một điều mà Cục An Ninh Công Cộng được cho là đặc biệt hơn các lực lượng an ninh khác ở chỗ là.
Nếu tính mạng của một sĩ quan cảnh sát bị đe dọa, nghi phạm sẽ bị tiêu diệt bằng bất cứ giá nào.
- Được phép bắn vào tay và chân.
Đội trưởng Ngụy Dương giơ tay ra hiệu.
Và một tay bắn tỉa đã trả lời.
- Đây là tay bắn tỉa A3. Nghe rõ!
Người đã trả lời là tay bắn tỉa từ Đội cơ động tấn công đang nhắm vào cổ tay Thiên Như Vân đang choàng lấy cổ Lý Minh.
Nếu tay bắn tỉa bắn nổ súng thì Thiên Như Vân sẽ bị mất cổ tay.
- Đừng nói là ta không cảnh báo trước.
Khi có tín hiệu trở lại, tay bắn tỉa đã bóp cò mà không chút do dự.
Bang!
Cổ tay Thiên Như Vân được hiển thị trên màn hình…
Pak!
Khi viên đạn phóng ra, một tiếng thét thất thanh vang lên.
- Kuaaak!
Không phải là mục tiêu mà người sững sốt, hoang mang là tay bắn tỉa.
Anh ta là một trong ba tay bắn tỉa hàng đầu trong Đội cơ động tấn công của Cục An Ninh Công Cộng Thành phố Thẩm Dương.
Đó là lý do tại sao anh ta được phép thực hiện nhiệm vụ nhắm bắn vào cổ tay, nơi khó nhắm vào nhất.
- Cái quái gì thế …
Cổ tay Thiên Như Vân vẫn còn nguyên vẹn.
Nếu vậy thì tiếng hét đó đến từ đâu?
Nó đến từ Lý Minh. Anh ta mới là người trúng đạn.
Khi viên đạn được bắn ra, Thiên Như Vân lùi lại và viên đạn ấy xuyên qua vai trái của Lý Minh.
- Đồ ngu! Sao hắn lại phạm sai lầm vào thời điểm quan trọng như vậy!
Đội trưởng Ngụy Dương cho rằng đó là sai lầm của tay bắn tỉa.
Hắn ta tức giận vì điều này sẽ khiến nghi phạm nhận thức rõ hơn về môi trường xung quanh mình.
Nhưng phản ứng thật kỳ lạ.
- Gì nữa đây?
Ngược lại, đó cũng là một tình huống bình thường.
‘Hắn có thực sự là cao thủ võ lâm hay không, làm sao hắn vẫn ung dung như thế khi biết mình đang ở đường cùng?
‘Dù cho hắn có tự tin đến mấy. Nhưng nơi này vẫn rất đông thường dân.’
Nếu mọi việc không được giải quyết nhanh chóng thì uy tín của cảnh sát sẽ sụt giảm một cách nghiêm trọng.
Suỵt!
Ngụy Dương thay đổi tín hiệu tay.
Hắn ta cho rằng việc nhắm bắn vào cổ tay lần nữa sẽ không có tác dụng nữa. Nên hắn đã ra lệnh cho tay bắn tỉa nhắm vào chân Thiên Như Vân.
- Nghe rõ!
Người bắn tỉa đang nhắm vào phía sau bắp chân phải rồi bóp cò.
Tang!
Ngụy Dương nghĩ bắp chân rộng hơn cổ tay và khả năng tay bắn tỉa sẽ không mắc sai lầm như người trước đó.
Nhưng …
Wheik!
Pak!
- Kuaaaal!
Lại một tiếng hét thất thanh nữa vang lên.
Nhưng không khác trước ấy, người hét lên chính là Lý Minh.
- K - Không thể nào!
Ngụy Dương không nói nên lời.
Ngay sau khi viên đạn được bắn ra, Thiên Như Vân đã xoay người và sử dụng Lý Minh làm lá chắn.
Lý Minh lần nữa trúng đạn và ở vị trí bắp đùi này khiến anh ta cảm thấy rằng mình sắp chết đi.
- Nhanh vậy mà hắn đã phát hiện ra các tay bắn tỉa ư?
Ngụy Dương không muốn tin vào suy nghĩ này.
Nhưng nếu không phải vậy thì làm sao y lại sử dụng Lý Minh làm lá chắn vào đúng thời điểm như vậy.
Càu nhàu.
Ngụy Dương nghiến răng. Hắn không biết danh tính của đối phương, nhưng hắn chắc chắn đối phương không phải là võ sư bình thường.
- … Đợi đã. Ngươi là cao thủ Tông Sư?
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]