Bên trong abum cũng không có nhiều hình của Kiều An Hảo, nhưng mà trong đó có một thứ, lại lập tức hấp dẫn sự chú ý của Kiều An Hạ.
Đó là tấm hình chụp chung của một nam một nữ, người phụ nữ là Kiều An Hảo, người đàn ông kia rất quen thuộc chẳng lẽ là Lục Cần Niên.
Kiều An Hạ dừng lại khoảng năm giây, mới giơ tay lên chạm vào mà hình điện thoại, phóng to hình ảnh, sau đó Kiều An Hảo mới nhìn thấy rõ, tấm hình kia được chụp ở trên giường, Lục Cần Niên đang nhắm mắt, ôm Kiều An Hảo vào trong ngực, ngủ rất say, mà Kiều An Hảo nằm ru rú trước ngực anh, khuôn mặt dịu dàng như một cô gái nhỏ, tấm hình kia không hề rõ ràng, chỉ chụp đến phía trên ngực của Kiều An Hảo, chỗ xương quai xanh trắng mịn của cô gái, có dấu hôn sâu không đồng đều, tất cả đều phơi bày ra.
Kiều An Hạ nghĩ tới chắc cả đời này cô sẽ không bao giờ có thể quên được cảm xúc của bản thân vào giờ khắc thấy tấm hình này.
Khiếp sợ, kinh ngạc, khó có thể tin nhưng nhìn lại ảnh chụp ở trên màn hình điện thoại di động cho thì cô không thể không tin.
Đầu óc Kiều An Hạ, trống rỗng khoảng chừng gần một phút đồng hồ, mới có thể hiểu ra: Kiều An Hảo ngủ cùng một chỗ với Lục Cẩn Niên...
Bọn họ làm sao có thể ngủ cùng một chỗ? Bọn họ ngủ cùng một chỗ từ lúc nào?
Kiều An Hạ vừa nghĩ, vừa xem thời gian Kiều An Hảo chụp tấm ảnh kia, thì ra là sự tình của hai tháng trước...
Thảo nào đột nhiên Lục Cần Niên đặt vai diễn nam thứ xuống trong cuộc họp thường niên, thảo nào chỉ vài câu nói của Kiều An Hạ có thể khiến Lục Cần Niên ra mặt mời khách ăn cơm, thảo nào lúc trước mình có thể mời được Lục Cẩn Niên đi ăn cơm, đó là bởi vì cô biết tình hình của Kiều An Hảo, anh mới đồng ý...
Hóa ra, thời gian đó, hai người bọn họ sớm đã lén ngủ cùng một chỗ.
Kiều An Hảo đã là vợ của Hứa Gia Mộc, em ấy làm sao có thể dây dưa không rõ với Lục Cẩn Niên? Nếu sự việc bị phát hiện, Hứa Gia Mộc mà biết thì phải làm sao bây giờ? Lúc đó, hai anh em họ chẳng phải sẽ trở mặt thành thù sao? Còn về quan hệ thông gia giữa hai nhà Kiều gia và Hứa gia, chuyện đã xảy ra như vậy, sợ là quan hệ thân mật giữa hai nhà mấy năm qua cũng sẽ tan vỡ? Hơn nữa, chắc chắn Kiều An Hảo sẽ bị người khác chửi rủa cho tới chết...
Kiều An Hạ vừa nghĩ tới đây, sau lưng đều có một hồi lạnh, chính bản thân cô cũng không dám tưởng tượng, nếu như ngày đó đến thật, Kiều An Hảo sẽ sống như thế nào trước mặt bạn bè và người thân...
Khoảng hơn một phút đồng hồ, cô nhân viên phục vụ đi tới, hỏi Kiều An Hạ có cần đổi chén không, Kiều An Hạ mới khôi phục lại tinh thần, miễn cưỡng nhìn về phía cô phục vụ lắc đầu cười, đợi sau khi cô nhân viên phục vụ rời đi, Kiều An Hạ để di động của Kiều An Hảo lại chỗ cũ.
Trong đầu Kiều An Hạ hỗn loạn, cô cầm thìa, tùy ý quấy cà phê, quấy đến độ ra bọt, cuối cùng Kiều An Hảo mới trở về.
"Hơi nhiều người, để chị đợi lâu rồi." Kiều An Hảo dịu dàng cười một tiếng.
Kiều An Hạ ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt thuần khiết sạch sẽ của Kiều An Hảo, nói thế nào cô cũng không thể tin được Kiều An Hảo là loại phụ nữ phản bội hôn nhân, miễn cưỡng nhìn về phía Kiều An Hảo cười cười, cố gắng nói chuyện như bình thường: "Vừa rồi Lục Cẩn Niên gọi điện, nói anh ấy đã đến bãi đậu xe, còn nói, nếu em từ toilet trở lại thì chúng ta xuống đó liền"
"Là sao?" Kiều An Hảo lên tiếng, thuận tay mở điện thoại ra, quả nhiên thấy mấy cuộc điện thoại gọi nhỡ của Lục Cần Niên chỉ có một cuộc là đã nghe, sau đó ngẩng đầu, cười tít mắt với Kiều An Hạ nói: "Chúng ta xuống đó đi"Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK