Lúc Kiều An Hạ dừng xe ở “Trăm năm hảo hợp” kết quả, nhìn thấy xe Trình Dạng, trong nháy mắt cô có chút khiếp đảm, thật không dám lên lầu .
Đỗ xe xong, Kiều An Hạ ngồi ở trong xe, nhìn chằm chằm xe của Trình Dạng thật lâu, cuối cùng vẫn không cố lấy dũng khí, đẩy cửa xe đi ra.
Một mình ngồi ở trong xe không biết qua bao nhiêu lâu, Kiều An Hạ thấy một thân ảnh, từ một chiếc xe cao thấp màu đen đi ra.
Nhìn thân hình, hẳn là phụ nữ, tuổi không nhỏ, đội trên đỉnh đầu một chiếc mũ còn đeo khẩu trang, che lấp phần lớn ngũ quan, Kiều An Hạ không phân biệt được là ai, nhưng mà lại cảm thấy thân ảnh kia rất quen thuộc.
Lúc Kiều An Hạ đang suy nghĩ người kia đến tột cùng là ai, cô nhìn thấy người nọ tùy thân còn mang theo một cái gì đó chói lọi ở trong túi xách rút ra, nhét vào trong túi trước.
Tốc độ của người kia rất nhanh, nhưng mà Kiều An Hạ vẫn thấy rõ ràng đó là một con dao găm.
Kiều An Hạ cau mi lại, đáy lòng còn suy nghĩ, ban ngày ban mặt làm gì cần như vậy, cầm một cái dao găm, làm cái gì?
Người nọ đứng ở trước thang máy, nâng tay lên lúc ấn chốc thang máy, lộ ra một cái vòng ngọc trên cổ tay, lại làm cho cả người Kiều An Hạ ngồi thẳng thân thể.
Vòng ngọc kia rất quen thuộc, tuyệt đối cô đã gặp qua rất nhiều lần......
Rốt cuộc là thấy được ở đâu a?
Càng sốt ruột muốn biết, trong đầu Kiều An Hạ lại càng loạn, cuối cùng cô nóng nảy, nhịn không được liền hung hăng vỗ đầu mình một cái, lúc trước khi thang mái đóng cửa, Kiều An Hạ lại nhìn cái vòng ngọc kia một lần nữa, ánh mắt của cô mở to nhất có thể.
Hàn Như Sơ!
Cô nghĩ tới, người kia là Hàn Như Sơ!
Khó trách cô cảm thấy thân ảnh quen thuộc như vậy, vòng ngọc cũng quen thuộc như vậy!
Vậy cũng là do từu lúc còn rất nhỏ, mỗi lần cô gặp Hàn Như Sơ, liền nhất định có thể thấy chiếc vòng ngọc kia!
Không phải a, hôm nay êm đẹp Hàn Như Sơ chạy đến “Trăm năm hảo hợp” làm cái gì?
Kiều An Hảo bọn họ đều ở trên lầu, người nhiều như vậy, một mình bà ta muốn nháo cũng không tạo ra được sóng gió gì......
Nhưng mà, bà ta lại mang theo dao găm......
Kiều An Hạ càng nghĩ đáy lòng càng khủng hoảng, cuối cùng cô không cần suy nghĩ trực tiếp đẩy cửa xe ra, nhảy xuống xe, vội vội vàng vàng xông về thang máy.
Lúc Kiều An Hạ theo từu trong thang máy đi ra, vừa vặn thấy thân ảnh của Hàn Như Sơ đi về hướng toilet, cô cau mi lại, cũng đi theo vào toilet.
Lúc Kiều An Hạ bước vào toilet, vừa vặn thấy Hàn Như Sơ mở ra một cái cửa bên trong toilet đi vào, cô sợ bị bà ta phát hiện, cũng học bộ dáng của bà ta, rất nhanh kéo một cái cửa đi vào, sau đó xuyên qua lỗ thủng cách vách, nhìn thấy Hàn Như Sơ khóa trái cách cửa gian toilet đó lại.
Hàn Như Sơ đến toilet trốn tránh làm gì?
Trong đầu Kiều An Hạ tràn đầy nghi hoặc, bất quá Kiều An Hạ nhìn thấy Hàn Như Sơ không đi ra, cô cũng ngồi xổm trên bồn cầu, thỉnh thoảng xuyên qua lỗ thủng liếc mắt nhìn sang bên cạnh một cái.
Bởi vì xuống xe đi gấp, Kiều An Hạ không kịp mang di động, cả người có chút nhàm chán, cuối cùng ngồi xé giấy vệ sinh.
Lúc Kiều An Hạ sắp xé hết cuận giấy vệ sinh, cửa toilet lại bị người đẩy ra, truyền đến âm thanh của Kiều An Hảo: “Triệu Manh, lấy cho tớ một trương khăn ướt.”
Âm thanh của Kiều An Hảo rất bình tĩnh, có một gian cửa bị khóa.
Hình như là Triệu Manh đi với Kiều An Hảo đến, cũng không có vào WC, sau khi lấy khăn ướt cho Kiều An Hảo, liền ra toilet, đứng ở bên ngoài chờ.
PS: Rốt cục đem ngày hôm qua thiếu bổ xong rồi ~ dung ta ăn một bữa cơm, tái chiến 8000 tự ~ nhớ rõ vé tháng nga vé tháng ~Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK