Hứa Gia Mộc không có hé răng, đầu tiên là bất động thanh sắc rút ra ngón tay của chính mình bị cửa xe kẹp ra, sau đó liền thản nhiên đưa chìa khóa xe cho người giữ cửa: “Phiền toái giúp tôi đỗ xe, cám ơn.”
Đợi cho người giữ cửa tiếp nhận cái chìa khóa, Hứa Gia Mộc liền xoay người đi vào khách sạn lớn Bắc Kinh.
Hứa Gia Mộc đứng ở trong thang máy, sắc mặt bình thản nhìn chằm chằm phía trước, tay phải hoàn hảo lại yên lặng vuốt ve lên những ngón tay của bàn tay còn lại, bên trong che kín một phần tụ huyết thâm màu tím, vừa đụng liền đau đớn, nhưng mà, đau này đó, cũng không đau bằng một phần vạn đau đớn trong lòng anh.
Rõ ràng hạ quyết định quyết tâm muốn quên đi, muốn từ bỏ tất cả các thói quen trong cuộc sống có liên quan tới cô, nhưng mà lúc vừa nhìn thấy cô, vẫn không nhịn được nhìn chằm chằm cô đến nhập thần, nhưng mà, cũng chỉ còn lại nhìn chằm chằm cô đến nhập thần , anh hiện tại ngay cả tư cách đơn giản lên tiếng gọi cô cũng không có. Một ngày nào đó, anh cũng sẽ đem thói quen bản thân nhìn chằm chằm cô đến nhập thần này, cũng bỏ .
-
Hứa Gia Mộc ở tiệc tối, biểu hiện chỉ có phong độ, nho nhã lễ độ, vô luận là người quen biết hay là người không quen, chỉ cần có người đến gần anh, anh đều mỉm cười, thập phần có kiên nhẫn hàn huyên một trận, biểu hiện vô cùng hoàn mỹ đến không chê vào đâu được.
Xác thực có không ít thiên kim tiểu thư chủ động nói chuyện phiếm với anh, trong đó còn có một hai cô gái trẻ tuổi, vẫn luôn đặt lực chú ý ở trên người của anh, lúc còn trên yến hội còn chế tạo cơ hội, vô tình gặp vài lần với anh.
Lúc trước kia, Hứa Gia Mộc là không thế nào không để ý tới những cô gái đó, nhưng mà đêm nay, lúc những cô gái kia đánh tiếng chào hỏi với anh, anh cũng chỉ có phong thái thân sĩ phong độ mỉm cười lại với những cô gái đó, hoặc là chạm cốc uống một hơi cạn sạch.
Lúc yến hội tiến hành được một nửa, Hứa Gia Mộc yên lặng đi ra ban công, châm một điếu thuốc, lúc hút được một nửa, cửa thủy tinh phía sau bị người mạnh đẩy ra, có người đi đến.
Hứa Gia Mộc theo bản năng quay đầu nhìn một chút, thấy là một người người phụ nữ trẻ tuổi.
Cô gái đó nhìn thấy ở ban công có người, hơi sửng sốt một chút, sau đó liền xin lỗi cười cười: “Ngượng ngùng, tôi không biết nơi này có người.”
Hứa Gia Mộc không hé răng, chỉ là dụi tắt điêu thuốc trong tay, đi về phía yến đại sảnh yến hội, tặng lại nơi hít thở không khí ở ban công cho cô gái.
Lúc Hứa Gia Mộc vươn tay mở cửa, cô gái kia đột nhiên theo dõi ngón tay anh hô nhỏ một tiếng: “Tiên sinh, thoạt nhìn tay anh giống như rất nghiêm trọng, có cần đổ thuốc hay không?”
Hứa Gia Mộc liếc mắt nhìn ngón tay bị cửa xe kẹp sưng lên của mình một cái, mặt mày bình tĩnh quay đầu, liếc mắt nhìn cô gái kia một cái, nhìn về phía cô gái gật đầu một cái, tỏ vẻ cảm tạ quan tâm, liền mở cửa ra.
Cô gái kia từ trong túi sách bản thân mang theo, lấy ra một lọ thuốc mỡ, đưa tới: “Thuốc mỡ này làm giảm vết sưng là còn dùng được , tặng cho anh đó.”
Hứa Gia Mộc không có đi tiếp, lại lần nữa ngẩng đầu, cố ý lưu ý liếc mắt cô gái kia một cái, diện mạo không tính có nhiều xinh đẹp, cho dù là hóa trang, vẫn là có vẻ có chút không chớp mắt bình thường.
Cô gái kia bị Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm có chút ngượng ngùng, có thể là do ý thức được vừa nãy bản thân quá mức nhiệt tình, vì thế liền xấu hổ cười cười, thấp giọng giải thích: “Ngượng ngùng, tôi là bác sĩ, thấy có người bị thương, liền có phản ứng nhưu vậy.”
Nói xong, cô gái kia liền thu hồi lại giơ lọ thuốc mỡ vừa đưa lên trước mặt Hứa Gia Mộc.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK