Hàn Như Sơ gõ cửa hai cái: “Kiều Kiều? Cháu có sao không? Kiều Kiều?”
“Cháu không sao…” Kiều An Hảo nói ba chữ, lại ói ra.
Hàn Như Sơ nghe thấy âm thanh nôn mửa, lo lắng cau mi lại, nhìn về phía quản gia trực tiếp phân phó: “Gọi điện thoại, kêu bác sĩ đến đây một chuyến, Kiều Kiều nôn thành như vậy, nhấn định là có gì không thoải mái.”
Quản gia đứng tại chỗ không động đậy.
Hàn Như Sơ nhịn không được lên tiếng thúc giục một chút, sau đó quản gia tiến đến gần bên tai Hàn Như Sơ, nhỏ giọng nói: “Phu nhân, nôn mửa không nhất định là bị bệnh, cũng có thể là mang thai.”
Hàn Như Sơ đã từng sinh con, là người từng trải, nghe câu như thế, nháy mắt liền hiểu ra, bà quay đầu liếc mắt nhìn của toilet một cái, sau đó liền bước chân đi về phía phòng khách, đi qua đi lại, nhìn về phía quản gia vẫy vẫy tay, ghé vào bên tai của bà ta, nhỏ giọng nói: “Cô đi gọi điên cho chị Lâm, khiến cho chị ấy qua đây một chuyến.”
“Dạ, phu nhân.” Quản gia lập tức làm theo.
Giống như buổi sáng, Kiều An Hảo nôn ra xong thoải mái rất nhiều, từ toilet đi ra, liền thấy Hàn Như Sơ đứng ngoài cửa, lập tức ngượng ngùng nói: “Bác gái, thực xin lỗi, ảnh hưởng tới bác ăn cơm.”
“Không có việc gì, ngược lại là cháu, sao lại thế này, nôn thành như vậy.” Hàn Như Sơ đưa tay chỉ chỉ nhà ăn, cùng trở về với Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo đáp: “Đêm sinh nhật của anh Gia Mộc, uống hơi nhiều rượu, kết quả ngày hôm sau dạ dày liền không thoải mái, hai ngày nay đều muốn nôn.”
“Dạ dày không thoải mái, để bác cho tài xế đưa cháu trở về, không cần phải phiền phức nhiều thứ, không cẩn thận lại phát hiện ra nhiều vấn đề khác.”
Kiều An Hảo cười cười, ngây thơ nói: “Đã biết, bác gái.”
Hàn Như Sơ cười cười, không nói gì, cùng Kiều An Hảo ngồi xuống bàn ăn, tiếp tục ăn cơm, ăn hai miếng, bà nhìn canh dưa chua cách thủy thịt gà, sau đó tự mình múc thêm một chén nữa, đưa cho Kiều An Hảo, Kiều An Hảo nói một tiếng “Cám ơn”, rồi nhận lấy, cầm thìa uống một ngụm, hương vị chua nồng, rất là ngon, vì thế lại tiếp tục uống thêm vài hớp, Hàn Như Sơ ngồi ở đối diện, nhìn hành động này của Kiều An Hảo, mắt lóe lên, bên miệng lộ ra một tia cười đoan trang, tiếp tục tao nhã ăn cơm.
Ăn cơm xong, có khách của Hứa gia đến, Hàn Như Sơ mời người khách do mình mời ngồi xuống, sau đó nói với Kiều An Hảo: “Kiều Kiều, cháu còn nhớ không? Đây là dì Lâm, lúc trước khi cháu cùng Gia Mộc kết hôn, dì ấy có tặng cháu một chiếc vòng tay bạch ngọc.”
Nhắc tới chiếc vòng bạch ngọc, Kiều An Hảo liền nghĩ tới, người khách này là một người chị em đặc biệt tốt của Hàn Như Sơ, làm bác sĩ ở khoa phụ sản trong bệnh viên.
Kiều An Hảo lập tức lễ phép lên tiếng chào: “Dì Lâm, ngài tốt.”
Người phụ nữ được kêu là dì Lâm này, lập tức nở nụ cười dụi dàng, nhìn từ trên xuống dưới Kiều An Hảo, mở miệng nói với Hàn Như Sơ: “Như Sơ, người con dâu này của em lớn lên thật xinh đẹp”
Hàn Như Sơ cười, cũng lên tiếng khen Kiều An Hảo một câu.
“Xem bộ dạng đắc ý của em kìa” Bà Lâm nói trắng một câu với Hàn Như Sơ, sau đó khách sáo hỏi Kiều An Hảo vài vấn đề, ánh mắt nhìn lên chiếc dây xích tay trên cổ tay của Kiều An Hảo, nhìn thật kỹ, rồi vươn tay bắt lấy cổ tay của Kiều An Hảo, ngón tay lặng yên không một tiếng động đặt lên mạch của Kiều An Hảo, ngoài miệng lại nói: “Đây là dây xích tay mới nhất năm nay của Chanel phải không, số lượng có hạn, dì còn không có mua được.”
Độc giả nói: Ngươi vì cái gì luôn hơn phân nửa đêm mã tự? Của ta hắc đôi mắt đều đi ra !
Tác giả nói: Ô ô ô, ta cũng không tưởng a, nhưng là ta liền buổi tối có linh cảm, ngươi có thể tỉnh ngủ lại nhìn thôi ~~
Trúng thưởng tốc độ đi nhắn lại khu hồi phục qq hào, ngày mai ta muốn hướng q tệ ~~ vốn hôm nay có Weibo hoạt động , đổi thành ngày mai ~ bởi vì hôm nay không thoải mái, tỉnh ngủ tương đối trễ ~Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK