Editor : Meitu
Đến cuối cùng, Lục Cẩn Niên cũng không biết rốt cuộc đáy lòng đang suy nghĩ gì, đợi đến lúc anh phục hồi tinh thần lại, phát hiện trong bồn cầu trước mặt, đầu điếu thuốc đã bay, điện thoại di động trong túi, đang không ngừng rung, tìm lấy điện thoại ra, là Kiều An Hảo gọi tới, anh không nhận nghe, trực tiếp nhấn cắt đứt, sau đó cầm nửa điếu thuốc trong tay cũng ném vào trong bồn cầu, nhấn xả nước.
Tiếng xả nước phát ra ào ào, bồn cầu nhanh chóng trở nên yên lặng, Lục Cẩn Niên hít sâu một hơi, sửa sang lại quần áo của mình, đẩy cửa, đi
ra ngoài, sau đó đứng ở trước bồn rửa mặt, từ từ rửa tay, cầm khăn giấy lau khô, rồi mới đi ra khỏi phòng vệ sinh.
-
Lục Cẩn Niên vào phòng rửa tay không bao lâu, Hàn Như Sơ liền nhờ người đi tìm, nói muốn Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên chuẩn bị một chút, sau đó cắt bánh kem.
Kiều An Hảo không dám đi lung tung, không thể làm gì khác hơn là chờ ngoài cửa phòng vệ sinh, trên đường còn cầm điện thoại di động gọi cho Lục Cẩn Niên, lại không có ai nhận nghe lần nữa.
Ước chừng qua mười phút, Hàn Như Sơ lại phái người tới thúc giục một lần, Kiều An Hảo không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại lần nữa, lần này điện thoại vang lên chưa tới hai lần, đã bị người cắt đứt, Kiều An Hảo nhíu mày, vừa mới chuẩn bị tìm người đi vào gọi Lục Cẩn Niên, nhưng Lục Cẩn Niên đã đi ra từ phòng vệ sinh.
Kiều An Hảo vội vàng đi lên trước, hai mắt quan sát vẻ mặt anh, phát hiện rất bình tĩnh, mới mở miệng nói: "Bọn họ vừa tới thúc giục, bảo là muốn cắt bánh kem."
Lục Cẩn Niên hơi gật đầu, động tác nhẹ dường như khó có thể làm cho người ta phát hiện, sau đó vươn tay, đón lấy thắt lưng Kiều An Hảo, ôm cô trở về bữa tiệc.
Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo vừa xuất hiện, lập tức bữa tiệc yên tĩnh lại, trong nháy mắt đèn cả phòng tắt, hai người giúp việc đẩy một bánh kem cao nhiều tầng, chậm rãi đi tới, phía trên cắm đầy nến, ánh lửa chập chờn.
Không biết là người nào bắt đầu, hát bài chúc mừng sinh nhật.
Bánh kem dừng ngay phía trước Lục Cẩn Niên, tất cả mọi người vây quanh đến đây, đợi khi hát xong, tất cả mọi người thò đầu, thổi nến.
Sau khi nến tắt một lượt, sau đó đèn thủy tinh trong đại sảnh đồng loạt sáng lên, bùng lên một trận tiếng hoan hô, có người huýt gió, cũng có người la hét "Sinh nhật vui vẻ", mọi người cũng rối rít tỉ mỉ chuẩn bị quà tặng, từng người đưa đến trước mặt Lục Cẩn Niên.
Đã có người giúp việc đứng trước ở một bên, chờ Lục Cẩn Niên nhận lấy quà xong, lập tức vươn tay nhận, ngay cả Hàn Như Sơ và Hứa Vạn Lý, cũng chuẩn bị quà cho Lục Cẩn Niên.
Trong hội trường bữa tiệc một mảnh vui mừng, không ai chú ý tới Lục Cẩn Niên vươn tay nhận lấy quà của Hứa Vạn Lý, đầu ngón tay đều cứng ngắc.
Đây là lần đầu tiên trong đời anh nhận quà từ chính cha của mình.
Kiều An Hảo là người cuối cùng tặng quà, sau khi Kiều An Hảo tặng quà xong, có người quen của Kiều An Hảo, Hứa Gia Mộc, có người nghĩ ra trò đùa la lên, muốn Kiều An Hảo chủ động hôn chúc mừng.
Nhất thời, tất cả mọi người đồng loạt bắt đầu phụ họa ồn ào.
Kiều An Hảo sợ hãi nâng mí mắt nhìn Lục Cẩn Niên, hơi do dự, nhịp điệu "Hôn một cái" ồn ào lên, lấy dũng khí, nhón chân lên, nhắm mắt lại hôn môi Lục Cẩn Niên, giống như cánh chuồn chuồn lướt nhẹ trên mặt nước, vừa chạm một cái đã vội tách ra.
Nhất thời, trong đại sảnh vang lên tiếng hoan hô điếc tai nhức óc và tiếng vỗ tay.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK