Lúc Kiều An Hạ đi qua bên người Kiều An Hảo, cô lên tiếng: “Chị?”
Bước chân của Kiều An Hạ dừng lại, nhưng không quay đầu nhìn Kiều An Hảo, qua tầm ba giây đồng hồ, lại giơ chân lên, đi ra bên ngoài.
Trong phòng toilet truyền đến tiếng chửi ầm í không hề có hình tượng và tiếng đập cửa mãnh liệt của Lâm Thi Ý.
“Chị!” Kiều An Hảo tiếp tục hô một tiếng Kiều An Hạ, tiếp tục bước tiếp bắt theo kịp, tay nhanh mắt lẹ nắm lấy cánh tay của Kiều An Hạ: “Chị, vừa rồi cảm ơn chị, nếu không phải chị, có thể...”
“Em cảm ơn chị cái gì?” Kiều An Hạ không đợi Kiều An Hảo nói hết lời, liền ngắt lời cô, âm thanh rất lạnh: “Chuyện chị vừa làm, là vì tiểu tiện nhân kia ăn nói lỗ mãng với chị, không liên quan gì đến em1”
Kiều An Hạ nói xong, liền rút cánh tay trong tay Kiều An Hảo ra, nhưng mà Kiều An Hảo lại càng nắm chặt, Kiều An Hạ chỉ sợ mình dùng lực quá nhiều, làm thương tổn đến Kiều An Hảo, đành phải vươn cánh tay còn lại, tách từng ngón tay của Kiều An Hảo ra.
Kiều An Hảo chống lại Kiều An Hạ, lúc cô tách ngón tay của mình ra, không nhịn được lo lắng hỏi: “Chị, có phải chị giận em vì Lục Cẩn Niên không?”
Kiều An Hạ nghe thế, giống như chịu đựng đả kích gì đó, sắc mặt trắng xanh trong nháy mắt, ngực phập phồng lên xuống, cô nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, sau đó liền cầm lấy ngón tay của Kiều An Hảo bỏ ra, rất nhanh kéo cửa toilet, tốc độ cực nhanh đi ra ngoài.
Kiều An Hảo khom người nhặt di động trên mặt đất lên, không hề nghĩ ngợi bắt kịp.
-
Lục Cẩn Niên ở trong phòng bao đợi một lúc lâu, cũng chưa đợi cô ra, gọi điện thoại cho cô, vậy mà phá hiện điện thoại không được kết nối, vì thế liền có chút lo lắng đến toilet, kết quả người vừa mới đi đến ngưỡng cửa phòng rửa tay, lại nhìn thấy Kiều An Hạ đi từ trong ra, anh dừng lại bước chân, Kiều An Hạ đi qua bên cạnh anh, sau đó nghe được tiếng “chị” của Kiều An Hảo, người cũng chạy từ phòng rửa tay ra.
Lục Cẩn Niên sợ Kiều An Hảo không cẩn thận ngã sấp xuống, theo bản năng vươn tay, ôm lấy eo của cô, vây cô vào trong ngực mình, thấp giọng hỏi: “Sao thế?”
Kiều An Hảo không để ý đến Lục Cẩn Niên, há miệng hô một câu “chị”, nhưng là Kiều An Hạ giống như không hề nghe được, trực tiếp ấn thang máy, đi vào.
Cánh môi Kiều An Hảo giật giật, theo bản năng liền buông mi mắt xuống, trên mặt không thể che hết cô đơn tràn ra.
Tuy Lục Cẩn Niên không biết rốt cuộc trong toilet đã xảy ra chuyện gì, nhưng là cũng biết, Kiều An Hảo là bởi vì Kiều An Hạ mà khổ sở, anh im lặng dùng sức kéo cô đi, vừa nhẹ giọng mắng cô, vừa mang cô trở về chỗ ngồi.
Chuyện vừa xảy ra, Kiều An Hảo không hề có khẩu vị ăn cơm, Lục Cẩn Niên gọi người phục vụ tính tiền, đỡ Kiều An Hảo đứng dậy, trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, Kiều An Hảo nhỏ giọng nói hết sự việc ra một lần.
Lục Cẩn Niên không hề lên tiếng cắt ngang cô, cực kỳ cẩn thận nghe, lúc nói xong lời cuối cùng, Kiều An Hảo lại nhẹ giọng bổ sung một câu: “An Hạ là vì em, mới ra tay với Lâm Thi Ý.”
Lục Cẩn Niên khẽ gật đầu, không nói gì, mang theo tình yêu say đắm cùng với cưng chiều vô hạn, khẽ vuốt tóc dài của cô.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK