Cho tới lúc ở lại "Kim Bích Huy Hoàng" gặp cô, thấy thái độ lạnh nhạt của cô với anh, anh tức giận dắt cô về nhà, rồi cho cô một cái tát.
Anh vẫn không hiểu, tại sao mình tức giận như vậy?
Không rõ mấy tháng ra sao, lúc trước, không giải thích được cảm giác khi cô bỏ rơi mình, mà mình cũng không tranh đấu với cô, ngược lại còn muốn dỗ dành cô, anh liền cảm giác mình không được bình thường, thậm chí anh còn muốn mua cho cô chiếc nhẫn... Sau nữa, mẹ anh giết người ngồi tù, mẹ anh tự sát, cô vẫn luôn yên lặng bên cạnh anh, bất chợt anh đã hiểu.
Rõ ràng ban đầu chính là nhất thời cao hứng, rút năm vạn đồng tiền mua phụ nữ, tại sao anh lại dây dưa suốt 8 năm?
Tại sao trong tám năm, dáng dấp không tệ, bối cảnh không tệ, nhiều người phụ nữ ngã xuống, người sau tiến lên, trừ cô, không hề chạm qua người phụ nữ nào khác?
Những chuyện tại sao này, trong nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ anh cũng không ý thức được.
Giống như là cho tới bây giờ anh cũng không ý thức được, thật ra thì ngay từ lúc vô hình đã dần dần thích người con gái tên là Tống Tương Tư đó.
Tình yêu đến lúc nào, anh không biết, nhưng mà, năm tháng ung dung, để cho anh yêu cô càng ngày càng sâu, sâu đến cuối cùng... Không phải là cô thì không thể.
-
Hứa Gia Mộc khởi động xe, trên con đường chật chội, anh không có trở về công ty, mà là đi "Bách niên hảo hợp" .
Bên trong có mấy cặp tình nhân đang chọn nhẫn, lúc cô gái mang nhẫn, trên mặt cực kỳ hạnh phúc.
Khóe môi Hứa Gia Mộc không nhịn được cong lên, sau đó liền đi tới chiếc nhẫn kim cương màu hồng mà mình đã nhắm trước dừng lại.
"Tiên sinh, xin hỏi có gì cần giúp một tay sao?" Nhân viên bán hàng niềm nở cười hỏi.
Hứa Gia Mộc khẽ gật đầu, chỉ cái nhẫn kim cương màu hồng, ý bảo nhân viên bán hàng lấy ra cho mình nhìn.
Chiếc nhẫn đưa đến trước mặt, so với đặt trong tủ thì đẹp hơn rất nhiều.
Hứa Gia Mộc hài lòng quan sát, liền nói với nhân viên bán hàng kích cỡ ngón tay của Tống Tương Tư.
Kích cỡ này, là tối hôm qua anh thừa dịp cô ngủ sau, cầm thước cuộn len lén đo.
"Ngại quá, tiên sinh, kích cỡ không thích hợp, xin hỏi ngài hiện tại cần gấp sao? Chúng tôi có thể tìm nhân viên khác đổi giúp ngài."
"Được." Hứa Gia Mộc gật đầu, sau đó lấy ví tính tiền.
Chiếc nhẫn sửa đổi xong, lúc Hứa Gia Mộc lấy, đã là chạng vạng năm giờ, anh quan sát hai vòng, xác nhận không có vấn đề gì, liền nhận được hộp gấm, đặt ở trong túi mình, rời đi.
Trên đường về nhà, Hứa Gia Mộc gọi đến khách sạn lớn Bắc Kinh, đặt một bao sương, sau đó thuận thế để cho bọn họ giúp mình chuẩn bị một bó hoa.
Xe sắp lái đến nhà trọ Tô Uyển, Hứa Gia Mộc nghĩ đến tối hôm qua Tống Tương Tư dặn dò mình hôm nay về nhà mua chút nước trái cây, vì vậy liền quay đầu xe, rẽ đi siêu thị.
Tống Tương Tư để cho Hứa Gia Mộc mua, Hứa Gia Mộc trực tiếp chọn mỗi loại một ít, cuối cùng phát hiện quá nhiều, dứt khoát giữ lại địa chỉ, để cho siêu thị giao hàng tới cửa, sau đó mình lái ôtô trở về nhà.
Mở cửa, cửa phòng rất yên tĩnh, trời chiều xuyên thấu qua cửa sổ sát đất khiến nửa gian phòng trở nên hồng.
Hứa Gia Mộc nhìn một vòng phòng khách, không thấy bóng dáng Tống Tương Tư, sau đó liền mở miệng gọi tên của cô.
Không ai trả lời, Hứa Gia Mộc đổi giày, liền đi về phía phòng ngủ đ, đẩy cửa ra, thấy bên trong vẫn như cũ trống rỗng.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK