Mục lục
HÔN TRỘM 55 LẦN
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Xiu Xiu

Kiều An Hảo hoàn hồn, lắc đầu, nhìn camera di động cười cười, giọng điệu mềm mại mở miệng: “Không có.”

Lập tức thay đổi đề tài: “Chỗ anh xong việc rồi à?”

“Ừhm... Lúc gần 12 giờ mới trở lại khách sạn, buổi chiều lúc ba giờ còn có cuộc họp.” Kiều An Hảo hỏi một vấn đề, đổi lấy Lục Cẩn Niên tự mình báo cáo hành tung.

Bôn ba lâu như vậy, nếu không nghỉ ngơi... Buổi chiều còn họp nữa... Kiều An Hảo “a” một tiếng, sau đó đau lòng nói: “Vậy sao anh vẫn chưa đi nghỉ ngơi?”

“Chờ một lúc nữa.” Giọng nói của anh cực kỳ dịu dàng, trả lời xong câu hỏi của Kiều An Hảo, nhìn vào trong camera, sau lưng cô là đường cái trống trải, có chút lo lắng: “Có phải tâm tình không tốt không? Sao lại một mình ngây ngốc ở trên đường cái như vậy?”

“Không có.” Kiều An Hảo lại lắc đầu, sau đó đưa điện thoại di động xuống, để anh nhìn thấy lễ phục dạ hội trên người mình: “Em vừa tham gia một buổi tiệc.”

Kiều An Hảo mặc một bộ lễ phục cổ hơi thấp, bên ngoài khoác áo bành tô tránh lạnh, lúc cô đưa điện thoại xuống, Lục Cẩn Niên có thể nhìn thấy nửa bầu ngực trắng nõn của cô hiện lên trong màn hình, lập tức liền quay đầu, giọng nói nhiễm một chút khàn khàn không dễ nhận ra: “Trời lạnh như thế, nhanh lên xe, về nhà.”

“Chờ một lát đi.”

Lục Cẩn Niên hơi quay đầu trở lại, nhìn thấy cô vẫn để điện thoại đối diện với ngực của mình, trong cổ họng anh như bị nghẹn, phí rất nhiều công sức, mới miễn cưỡng nặn ra được một chữ: “Ngoan.”

Như thế có phần như đang dỗ trẻ nhỏ... Cô cũng không phải đứa trẻ.

Kiều An Hảo bĩu môi, trong lòng lại phát hiện chính mình đang rất hưởng thụ lời nói như vậy, vốn còn muốn ở lại một lúc, lại không thể khống chế được suy nghĩ muốn đứng lên, ngoan ngoãn lên xe.

Bởi vì lái xe, không thể trò chuyện qua video, Lục Cẩn Niên lại ở tận nước Mỹ, tuy trị an của Bắc Kinh rất tốt, nhưng vẫn sợ cô gặp chuyện gì đó ngoài ý muốn, cho nên liền kết thúc cuộc gọi video, thay đổi sang trò chuyện bình thường.

Lục Cẩn Niên sợ mình nói chuyện sẽ làm ảnh hưởng đến sự tập trung lái xe của Kiều An Hảo, vẫn đều đều duy trì im lặng.

Anh ở nước mỹ có thể nghe thấy tiếng cô bị kẹt xe, cô đeo tai nghe bluetooth có thể nghe được tiếng anh đang xem ti vi, hai người dọc theo đường cô lái xe về nhà, dù không hề trao đổi bất kỳ điều gì với nhau, nhưng tâm trạng lại rất an tĩnh.

Kiều An Hảo dừng xe trong khuôn viên của biệt thự, đem tai nghe bluetooth tháo xuống, cúp điện thoại, một lần nữa gọi lại điện thoại video cho Lục Cẩn Niên, đợi anh nghe máy, cô mới mở miệng nói: “Em về đến nhà rồi.”

“Ừhm.” Lục Cẩn Niên lên tiếng, Kiều An Hảo có thể nghe thấy bên trong có âm thanh vang lên, sau đó là tiếng tivi bị Lục Cẩn Niên cho nhỏ lại, sau đó truyền đến âm thanh hơi loãng của anh: “Trong tủ lạnh có sữa, nhớ hâm nóng lên rồi uống một cốc, buổi tối sẽ ngủ ngon.”

Lúc Lục Cẩn Niên về nhà, đây đều là việc anh sẽ làm, cho dù hiện tại hai người không gặp nhau, anh vẫn nhắc nhở cô.

Kiều An Hảo “Ừhm” một tiếng, đi vào phòng bếp, trong lúc cô đun nóng sữa, nhìn thấy anh đang chăm chú xem ti vi truyền phát tin kinh tế và tài chính, không nhịn được hỏi một câu: “Anh không buồn ngủ à?”

Lục Cẩn Niên quay đầu, nhìn cô một cái: “Chờ một chút, chưa buồn ngủ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK